Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 674: Điều Tra Gặp Trở Ngại, Hướng Suy Đoán ML:

Chương 674: Điều Tra Gặp Trở Ngại, Hướng Suy Đoán ML:Chương 674: Điều Tra Gặp Trở Ngại, Hướng Suy Đoán ML:
Chương 674: Điều Tra Gặp Trở Ngại, Hướng Suy Đoán Mới 3
Cục huyện.
Cuộc họp phân tích vụ án lần thứ hai bắt đầu.
Nội dung cuộc họp, chủ yếu xoay quanh vấn đề Phó Dung Dung mắt tích.
Hiện tại xem ra, ngoài việc Phó Dung Dung mát tích một cách bí ẩn, không có bất kỳ chứng cứ nào khác có thể chứng minh hung thủ của vụ án đầu độc này chính là nàng, nhát là động cơ quan trọng nhất, chỉ có thể nghĩ đến hướng Vương Bảo Quý.
Giả sử nàng biết Vương Bảo Quý là con trai ruột của mình, giả sử nàng biết Vương Bảo Quý bị lấy mat một quả thận, liệu nàng có phẫn nộ mà giết người không?
Không hợp lý.
Hiện tại đã hiểu được tính cách và mục tiêu của Phó Dung Dung, nàng không nỡ từ bỏ cuộc sống phú bà, đây là cuộc sống vinh hoa phú quý cả đời, huống chi Vương Bảo Quý chưa chết, sao lại phải giết cả nhà Tống Lập Thuận? Động cơ không hợp lý, vậy thì nghi ngờ Phó Dung Dung lại càng không hợp lý.
Trong phòng họp, tất cả cảnh sát đều cau mày, nhận ra sự kỳ lạ của vụ án đầu độc này.
Không tìm thấy người, điều này thật kỳ quái.
Phải biết rằng Phó Dung Dung rất có thể đã rời đi trong hoảng loạn, bởi vì Tống Lập Thuận căn bản không chết và đã gọi điện thoại, nàng không thể nào có kế hoạch chạy trốn chỉ tiết, cho dù có thì cũng đã rối loạn, nhiều người tìm như vậy, camera lại dày đặc, làm sao có thể không tìm thấy?
"Yên lặng nào." Trần Ích gõ gõ lên bản.
Mọi người im lặng, nhìn về phía Trần Ích.
Trần Ích mở miệng nói: "Chúng ta hãy sắp xếp lại toàn bộ quá trình vụ án. Nghi ngờ rằng Phó Dung Dung là người đầu độc ngày càng nhiều. Ví dụ, sau khi án mạng xảy ra, bảy người ngã xuống còn Tống Lập Thuận vẫn tỉnh táo, Phó Dung Dung không thể nào không biết. Vậy tại sao nàng lại để Tống Lập Thuận gọi điện thoại?"
"Giết bảy người rồi, không quan tâm giết thêm một người nữa. Hơn nữa, Tống Lập Thuận có khả năng là mục tiêu chính của nàng. Một ông lão bảy mươi tuổi đã trúng độc, sắp mắt ý thức, đối với Phó Dung Dung như cá trên thớt, muốn làm gì thì làm."
"Qua ba ngày điều tra, chúng ta không tìm thấy người Phó Dung Dung, cũng không tìm ra động cơ của nàng. Ngược lại, chúng ta lại tìm ra lý do nàng không thể ra tay với gia đình họ Tống."
"Hướng này rất gập ghềnh, mỗi điểm đều mang tính gượng ép. Vậy chúng ta hãy thử đảo ngược lại, nếu nàng không phải là hung thủ thì sao?"
Theo lời Trần Ích, tư duy của mọi người bắt đầu thay đổi.
Không phải hung thủ?
Tại hiện trường có tổng cộng chín người, nếu Phó Dung Dung không phải hung thủ, vậy kẻ đầu độc đã trộn thuốc diệt chuột vào chai rượu và gia vị trong bếp từ trước?
Còn nữa, nếu Phó Dung Dung không phải hung thủ, thì tại sao nàng lại mất tích? Không hợp lý chút nào.
Từ Văn Binh sau một lúc suy nghĩ, nói: "Trần đội trưởng, có khả năng nào kẻ đầu độc muốn giết Tống Lập Thuận, nhưng tình cờ gặp phải bữa tiệc ở Tống gia, dẫn đến giết nhằm bảy người không?”
Trần Ích: "Nếu vậy, mỗi nhân viên của trại chăn nuôi đều có khả năng là nghi phạm, nhưng Từ đội trưởng, suy nghĩ của ngươi hơi nhảy vọt, chúng ta không thể phân tích vụ án mà bỏ qua Phó Dung Dung."
Từ Văn Binh: "Ý ngài là gì?"
Trần Ích mở hộp thuốc lá, rút một điếu rồi châm lửa, nói: "Giả sử lúc đó Phó Dung Dung không tham gia tiệc hoặc chết trong bữa tiệc, vậy khả năng sẽ nhiều hơn, ví dụ như nhân viên trại chăn nuôi, hoặc một trong số nạn nhân muốn đồng quy vu tận."
"Nhưng bây giờ Phó Dung Dung mắt tích, tìm không ra, chuyện này không thể bỏ qua, rất không hợp lý, chúng ta không thể tiêu hao thời gian vào chuyện này được.”
Từ Văn Binh hiểu ra, có thể lên tới chức đội trưởng ở huyện là phải có đầu óc, Trần Ích dường như nói rằng, Phó Dung Dung có khả năng đã chết.
"Nàng. . . nếu chết rồi thì sao?"
Lời nói của Từ Văn Binh làm cả phòng lặng yên, nếu Phó Dung Dung chết rồi, quả thật có thể giải thích việc không tìm thấy người, vấn đề là chết thế nào? Trần Ích hít một hơi thuốc, nói: "Chúng ta phân tích lại đi, giả sử nàng chết rồi, trước hết là thời gian, chết khi nào?"
"Theo lời khai của Tống Lập Thuận, Phó Dung Dung không ngồi vào bàn ăn, vậy nàng chết sau bữa tiệc, ở đây có một vấn đề, Tống Lập Thuận phát hiện kịp thời, lập tức gọi cứu thương, xe cứu thương đến rất nhanh, trong thời gian ngắn muốn giết một người và xử lý hoàn hảo xác chết, là không thẻ."
"Hơn nữa, camera giám sát không ghi hình được Phó Dung Dung, nếu vác xác tránh camera rời khỏi trại chăn nuôi, chỉ có thể trèo tường, nhưng rất khó, cần phải có thang. Hôm qua chúng ta không thấy công cụ nào tương tự ở trại chăn nuôi, phải vậy không?”
Từ Văn Binh gật đầu: "Đúng, không sai."
Hà Thời Tân nói thêm: “Trong tình huống này, hung thủ không cần thiết xử lý xác chết, đã chết bảy người rồi, không thêm một người cũng chẳng sao, xử lý không có ý nghĩa gì."
Trần Ích: "Vậy nàng chết trước bữa tiệc. "
Từ Văn Binh vô thức thốt lên: "Nhưng Tống Lập Thuận nói... Hắn nói dối sao?"
Trần Ích nhìn hắn một cái, không nói gì.
Hà Thời Tân mở lời: "Đúng rồi, vụ án này hiện tại có quá nhiều sự trùng hợp và không hợp lý, nhưng nếu Tống Lập Thuận nói dối, thì mọi thứ phải tính lại từ đầu."
"Nếu Phó Dung Dung chết rồi, số người chết là tám, chín người chết tám người, người duy nhất sống sót mới là nghi phạm thực sự. Nhập vai, nghi phạm trở thành nạn nhân, hắn có thể tự điều chỉnh liều lượng thuốc độc, giành lấy thời gian cứu chữa."
"Chỉ cần bên kỹ thuật có kết quả, từ hiện trường hỗn loạn xác định chính xác không có dấu vết hoạt động mới của Phó Dung Dung, có thể chứng minh từ phía này."
Các cảnh sát khác lúng túng, Từ Văn Binh cũng suýt không phản ứng kịp, lập tức đưa ra nghi vấn: "Trong số người chết có con trai của Tống Lập Thuận mà, nếu hắn làm, sao nỡ giết cả con trai mình?"
Nghi vấn này rất quan trọng, cũng là điểm không hợp lý nhất trong hướng suy luận mới, thậm chí còn không hợp lý hơn việc Phó Dung Dung mắt tích.
Hồ dữ không ăn thịt con, gần như giết cả nhà đã rất sốc rồi, sẽ có động cơ gì de hắn ra tay với con trai? Điên rồi saol
Trần Ích gõ gõ tàn thuốc nói: "Phó Dung Dung không chết, không hợp lý. Phó Dung Dung chết, nghi phạm trở thành Tống Lập Thuận, cũng có điểm không hợp lý. Hai trường hợp phải có một sự thật, chúng ta phải tìm cách biến bat hợp lý thành hợp lý."
"Ví dụ, Phó Dung Dung trốn rất kỹ, ba ngày không quá dài, tạm thời chưa tìm thấy, nàng còn sống."
"Ví dụ, Tống Lập Thuận vì một động cơ hợp lý nào đó, giết hai người con trai và sáu người khác trong gia đình, bao gồm vợ con hắn ta.”
"Không cái này thì cái kia, các ngươi nghĩ khả năng nào cao hơn?" Mọi người im lặng. Một vụ giết bảy, một vụ giết tám, đều là những kẻ tàn bạo hiếm gặp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận