Thần Thám Đến Từ Tương Lai

Thần Thám Đến Từ Tương Lai - Q.1 - Chương 1079: Ngô Lệ Na (length: 7666)

"Tô tiên sinh, ta biết những hồi ức này đối với ngươi mà nói có thể rất nặng nề, nhưng cảnh sát cần ngươi giúp đỡ mới có thể làm rõ sự thật vụ án, trả lại cho ngươi sự công bằng."
Tô Phi cầm điếu thuốc, tay phải khẽ run, rít mạnh mấy hơi, "Ta biết... Ta đều hiểu, cứ để các ngươi hỏi đi, chính ta rất khó chủ động nói ra..."
Tô Phi chỉ vào đầu, "Cái này... Cứ nghĩ đến là đau, còn đau hơn cả kim đâm."
"Ngươi bị bắt cóc ở địa điểm này phải không? Nơi gây án cũng là đây?"
"Những điều này ta đều đã nói với đồn công an rồi."
"Ta biết, nhưng mấy câu hỏi này rất quan trọng, cần xác nhận lại với ngươi."
"Nhà ta và quán bar Gia Du đều ở đường Khải Minh, cách nhau hai con phố, ta rời quán bar đi qua một con hẻm, lại đi một đoạn đường. Hẻm khá tối, lúc đó lại không có ai, ta lại còn uống rượu, cảnh giác thấp nên bị nghi phạm từ phía sau siết cổ lôi vào bụi cây."
"Lúc đó trạng thái cơ thể ngươi như thế nào? Có phản kháng không?"
"Lúc đó ta uống chóng mặt, đầu óc không rõ lắm, phản kháng thì có chắc chắn, nhưng sức mạnh bao nhiêu thì ta không rõ."
"Có làm bị thương hắn không?"
Tô Phi ngẫm nghĩ, lắc đầu, "Không nhớ ra."
"Hắn đã khống chế ngươi thế nào?"
"Hắn ấn ta xuống, bắt ta nằm sấp xuống đất, hai tay bị bẻ ra sau, còng tay vào, ta cơ bản là không động đậy được."
"Dùng loại còng tay gì?"
"Không nhìn thấy, cảm giác là chất kim loại."
"Ngươi miêu tả đặc điểm của nghi phạm một chút được không?"
"Ta căn bản không thấy được hắn, không thể miêu tả."
"Hắn có nói chuyện không?"
"Có, hắn nói... Đồ cặn bã, nhận trừng phạt đi." Tô Phi nhắm mắt lại, người run lên dữ dội hơn.
Hàn Bân ghi nhớ câu này, "Gần đây ngươi có đắc tội ai không?"
"Không có."
"Nghĩ kỹ lại, đặc biệt là về chuyện tình cảm?"
"Tôi mới chia tay bạn gái cũ một thời gian trước."
"Vì sao lại chia tay?"
"Hắn với mẹ ta không hợp nhau, hai người vừa gặp mặt là gây gổ, ta đã hết sức hòa giải nhưng không được, ta kẹt ở giữa rất khó chịu. Hôm trước, lại vì một chuyện rất nhỏ, bạn gái với mẹ ta cãi nhau, bạn gái đòi chia tay. Kẹt giữa họ, ta thật sự mệt mỏi, bực bội, nên đồng ý."
"Nguyên nhân chia tay là gì?"
"Tôi mua nhà để cưới, đang trong quá trình trang trí, cửa sổ sát đất có một hàng lan can sắt, bạn gái thấy nó ảnh hưởng đến tầm nhìn, nên muốn thợ phá bỏ. Nhưng mẹ ta thì thấy như vậy không an toàn, về sau kiểu gì cũng có con, con nhỏ chưa biết gì phá vỡ kính sẽ rất dễ ngã.
Ý bạn gái tôi lại hoàn toàn ngược lại, hắn cảm thấy cửa sổ sát đất trên kia có cửa sổ chắn gió, nếu có lan can sắt thì con trẻ có thể leo theo lan can ra cửa sổ, ngược lại sẽ nguy hiểm hơn. Hai người liền cãi nhau, sau đó hỏi ý kiến của tôi, tôi thì thấy ai nói cũng có lý, để lan can kính thì không có chỗ chắn, mà bỏ lan can thì trẻ dễ leo ra cửa sổ, có lợi cũng có hại."
Tô Phi hừ một tiếng, nói tiếp, "Bạn gái tôi thấy tôi không đứng về phía hắn, nên sinh sự, tôi cũng tức giận, liền đòi chia tay."
"Sau khi chia tay, bạn gái cũ của ngươi có liên lạc lại với ngươi không?"
"Không có."
"Ngươi có liên lạc lại với hắn không?"
"Có. Ta nghĩ muốn làm lành với hắn, dù sao cũng không có mâu thuẫn gì lớn, chỉ là chuyện vặt vãnh, hai chúng ta cũng đã bên nhau rất lâu rồi, còn định cưới xin nữa, tôi thấy không cần thiết phải chia tay."
"Vì sao hắn không đồng ý?"
"Hắn thấy hiện tại đã cãi nhau rồi, sau khi cưới mâu thuẫn còn nhiều hơn, đến lúc đó kiểu gì cũng không ở chung được với mẹ tôi, hắn không chấp nhận được.
Thật ra, tôi thấy đó không phải chuyện gì lớn, mẹ chồng nàng dâu nào có mối quan hệ tốt được đâu, vốn là hai người xa lạ, đột ngột chung sống một chỗ chắc chắn có chút không thích ứng, rất bình thường thôi.
Mấy chuyện mẹ chồng nàng dâu thân thiết như mẹ con ấy, hoặc là diễn trước mặt người khác, hoặc là phim ảnh mà thôi. Ở ngoài đời chỉ cần không trở mặt nhau là được rồi, mỗi người lùi một bước, dù sao sau này cũng không ở chung, không cần quá gượng ép.
Nhưng hắn lại không nghĩ như vậy, tôi khuyên vài lần không được nên cũng không liên lạc nữa."
"Ngoài bạn gái cũ ra, ngươi còn mâu thuẫn với người khác không?"
"Tính ta dễ gần, dù sao theo như ta nhớ thì ta chưa từng có mâu thuẫn lớn với ai."
"Khoảng thời gian trước khi xảy ra chuyện, ngươi có phát hiện điều gì bất thường không?"
"Không có."
"Tên bạn gái cũ của ngươi là gì, thông tin liên lạc và địa chỉ của hắn?"
"Ngươi... Các ngươi không cần liên lạc với hắn chứ."
"Có khả năng."
"Không được, đừng để hắn biết chuyện này, ta không muốn bị hắn chế nhạo... ra cái thể thống gì." Tô Phi tỏ ra rất kích động.
Hàn Bân liếc nhìn máy tính, "Vậy theo ngươi thì vì sao nghi phạm lại nói với ngươi 'Đồ cặn bã, nhận trừng phạt đi.' "
"Ta không biết, ta không phải là đồ cặn bã, chúng ta chỉ là không hợp nên mới chia tay."
Hàn Bân hỏi tiếp, "Vậy vì sao hắn lại nói câu đó?"
Tô Phi nghẹn ngào nức nở nói, "Ta sao biết được! Có khi hắn nhận nhầm người cũng nên."
"Trước khi gây án hắn chuẩn bị rất kỹ càng, nhận nhầm người khả năng không cao."
"Vậy hắn là đồ thần kinh, người bình thường ai làm chuyện vô lý như vậy?"
Hàn Bân xoa cằm, "Bên cạnh ngươi có ai là Gay hoặc muốn tiếp cận ngươi nhưng bị ngươi từ chối không?"
"Ta không có ấn tượng."
"Ngươi đi quán bar bình thường thôi đúng không? Trong quán bar có thấy người nào khả nghi không?"
"Là quán bar bình thường, bọn ta hay đến đó, đều không sao. Bọn ta chỉ uống rượu thôi, ánh sáng cũng tối, cũng không chú ý đến tình hình xung quanh."
"Tô tiên sinh, ta hỏi cái này chắc anh cũng hiểu, việc cảnh sát tìm bạn gái cũ của anh nói chuyện là rất cần thiết."
"Các ngươi nghi là hắn tìm người làm sao?"
"Không hẳn, chỉ là có khả năng đó. Chúng tôi sẽ điều tra về phía hắn, dù hắn không liên quan thì cũng có thể sớm loại trừ, khoanh vùng lại hướng điều tra mới."
"Ta hiểu ý của ngươi, nhưng nếu để hắn biết thì ta ra thể thống gì nữa..." Tô Phi ôm mặt, hắn rất khó chấp nhận.
Hàn Bân không thúc ép hắn, để tự hắn suy nghĩ.
Một lát sau, Tô Phi lên tiếng, "Cứ theo ý các ngươi mà điều tra đi, ta chỉ mong có thể bắt được tên... khốn kiếp kia..."
"Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức."
"Nhất định phải thế."
"Nói một chút về tình hình của bạn gái anh đi."
"Hắn tên Ngô Lệ Na, năm nay 25 tuổi, sống ở khu Kiều Đông, thành phố Tuyền Thành, đường Nhạn Bắc, khu Thúy Sơn, số 3, nhà 1, phòng 801. Số điện thoại di động là 155 235 3XXXX."
"Hắn là người địa phương sao?"
"Không, quê hắn ở Thạch Môn."
Hàn Bân lấy điện thoại di động ra, bấm số của cô ta.
"Đừng, đừng gọi trước mặt tôi mà..." Tô Phi xua tay.
"Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không đúng... xin lỗi..." Hàn Bân gác máy, "Còn có cách liên lạc nào khác không?"
Tô Phi ngẩn người, lắc đầu.
"Các ngươi có bạn chung không?"
"Có."
"Xác nhận lại xem hắn còn ở Tuyền Thành không đã."
Bạn cần đăng nhập để bình luận