Thần Quỷ Trường Sinh: Từ Đồ Tể Bắt Đầu Thêm Điểm Tu Tiên !

Thần Quỷ Trường Sinh: Từ Đồ Tể Bắt Đầu Thêm Điểm Tu Tiên ! - Chương 828: Đục nước béo cò! (length: 8202)

Không khí hiện trường đột nhiên trở nên nặng nề!
Tuấn lãng nam tử nói câu kia tựa hồ khiến các tu sĩ khác đều trong lòng hơi động, sắc mặt cũng xuất hiện một chút biến hóa vi diệu.
Mà tên tuấn lãng nam tử kia sau khi nói xong, liền chủ động làm gương.
Chỉ thấy hắn một ngụm linh lực trực tiếp phun lên thanh thước ngọc màu vàng kia, khiến thanh ngọc thước trong nháy mắt biến thành cự thước dài ba trượng, đồng thời mặt ngoài cự thước còn kèm theo một tầng linh quang màu vàng, tựa hồ khiến cả thanh cự thước đều trở nên vô cùng nặng nề.
Sau một khắc, tuấn lãng nam tử trong miệng thốt ra một chữ “rơi”, thanh cự thước vô cùng nặng nề liền hướng phía đỉnh đầu Cửu Mục Hắc Thiềm hung hăng rơi đập xuống, rất có tư thế một thước liền đem đầu Cửu Mục Hắc Thiềm đánh nát hoàn toàn.
Nhưng mà đối diện cự thước nhìn như nặng nề này, Cửu Mục Hắc Thiềm kia lại không tránh không né, chỉ là hướng phía cự thước đang nện xuống giữa không trung có chút mở to miệng lớn, chỉ thấy một đạo hồng quang mắt thường khó mà phát giác đột nhiên lóe lên rồi biến mất!
Bành!
Một tiếng vang kịch liệt trầm đục truyền đến, chỉ thấy thanh cự thước chuẩn bị nện xuống kia, lúc này lại giống như bị vật kinh khủng gì đó hung hăng đánh tới, lại trực tiếp bị bay ngược ra ngoài, căn bản không nhìn ra dáng vẻ nặng nề vô cùng vừa rồi.
Tuấn lãng nam tử sắc mặt đại biến, không ngờ tới mình dùng ra thủ đoạn chân chính, lại tựa hồ như có chút không chịu nổi một kích, vậy mà đem ngọc thước coi như trân bảo của hắn bị Cửu Mục Hắc Thiềm dễ dàng phá tan.
Lúc này, một gã nam tử khác nhìn thấy cảnh tượng vừa xảy ra liền lập tức lớn tiếng hô hào: “Hạ đạo hữu nói không sai, thực lực con Cửu Mục Hắc Thiềm này tuyệt đối không phải mấy người có thể dễ dàng đối phó, chúng ta không chỉ phải đồng tâm hiệp lực, mà còn phải xuất ra thủ đoạn chân chính mới được, nếu không căn bản không thể nào chém giết nó."
“Về phần gốc Long Viêm Tụ Linh Thảo kia đợi giải quyết Cửu Mục Hắc Thiềm xong, chúng ta lại dựa vào bản lĩnh mà định!” Bọn họ hơn mười người này thực ra cũng không phải cùng nhau phát hiện ra gốc Long Viêm Tụ Linh Thảo, nhưng người ban đầu phát hiện ra gốc linh thảo vì e ngại thực lực đáng sợ của con yêu thú thủ hộ Cửu Mục Hắc Thiềm này mà không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho nên chậm rãi liền dẫn tới càng nhiều tu sĩ, vì vậy bọn họ mới quyết định liên hợp lại trước giải quyết con Cửu Mục Hắc Thiềm kia rồi tính tiếp.
Long Viêm Tụ Linh Thảo tự nhiên là ai ai cũng muốn, nhưng con Cửu Mục Hắc Thiềm lại như là một ngọn núi lớn nằm chắn trước mặt bọn họ, khiến bọn họ khó mà vượt qua, nếu không liên thủ giải quyết con Cửu Mục Hắc Thiềm này, bất luận ai trong bọn họ đều không thể đạt được gốc linh thảo kia.
Giờ phút này, hơn mười tu sĩ ở đây đều đã tự suy nghĩ rõ mấu chốt trong đó, đồng thời không do dự nữa, nhao nhao lấy ra thủ đoạn chân chính bắt đầu vây công Cửu Mục Hắc Thiềm.
Trong khoảnh khắc, đủ loại tiếng oanh minh và tiếng nổ vang muốn xa so với vừa rồi càng thêm kịch liệt rất nhiều.
Cùng lúc đó, trong khu vực địa phương khác này, không chỉ có Đinh Tuyết bọn người liên thủ vây công yêu thú, các tu sĩ khác cũng đều thi triển thủ đoạn, nhao nhao động thủ cùng yêu thú nội vực chém giết, chính là vì cướp đoạt được thiên tài địa bảo chân chính.
Cũng chính vì vậy, Ngụy Hoằng bọn hắn vừa rồi ở bên ngoài nghe được động tĩnh lớn như vậy, chính là do những tu sĩ này đang cùng yêu thú nội vực chém giết tạo ra, cho nên liền oanh động toàn bộ bí cảnh.
Ngụy Hoằng tốc độ cực nhanh, rất nhanh đã đến chỗ giao giới giữa ngoại vực và nội vực.
Tầng cấm chế đặc thù kia thực ra là một tầng màn ánh sáng màu trắng, xuyên qua tầng màn sáng này xem như đã tiến vào bên trong nội vực.
Chỉ là Ngụy Hoằng không có lập tức xâm nhập vào trong, mà là đứng tại chỗ suy tư một lát.
Sau một khắc, hắn không những không tiến vào bên trong nội vực mà ngược lại xoay người rời đi, bắt đầu tìm kiếm xung quanh.
Rất nhanh, Ngụy Hoằng liền tìm thấy một cái tiểu sơn cốc tương đối bí ẩn ở gần đó.
Hắn cũng lười kén chọn gì, lập tức liền chọn ngọn núi nhỏ kia, trước hết ở bên ngoài thung lũng bố trí một tòa Huyễn Hành Thiên La Trận, che đậy hoàn toàn sơn cốc, sau đó mới từ trong túi trữ vật lấy ra sáu người giấy.
Hắn theo lệ đều trang bị cho mỗi người giấy một túi đựng đồ, trong túi trữ vật không chỉ có các loại phù lục, còn có hai kiện Linh khí Nhị giai trung phẩm hoặc thượng phẩm, xem như vũ khí của người giấy, ngoài ra còn có ít nhất ba bộ trận kỳ.
Chuẩn bị sẵn sàng xong, Ngụy Hoằng liền nhẹ nhàng vung tay nói: "Đi thôi!"
Theo lệnh của hắn, sáu người giấy liền vèo một tiếng cùng nhau thoát ra khỏi sơn cốc.
Nhìn bóng lưng sáu người giấy rời đi, Ngụy Hoằng thì nhân cơ hội khoanh chân ngồi xuống trên một khối đá vuông vắn trong sơn cốc, sau đó âm thầm lẩm bẩm: “Nội vực vẫn quá nguy hiểm, dù đã có rất nhiều tu sĩ đi trước dò đường, nhưng vẫn không thể lơ là, huống chi tiếp theo có thể sẽ phát sinh đủ loại hỗn chiến khó lường, dù bằng vào thực lực của ta, đối diện với đủ loại đánh lén và vây công khó phòng bị, vẫn có khả năng bị thiệt lớn, nên chuyến này vẫn là để người giấy thay ta tiến vào nội vực vậy!"
Hắn lại dự định để sáu người giấy thay hắn tiến vào nội vực, còn bản thể thì trốn ở bên ngoài.
Không thể không nói, kế hoạch đặc biệt mà tuyệt diệu thế này, chỉ có Ngụy Hoằng mới nghĩ ra được, đổi lại người khác đây tuyệt đối là chuyện không thể nghĩ tới.
Bởi vì hắn có người giấy thuật loại pháp thuật kỳ lạ này, đây là một ưu thế mà không ai có thể so sánh.
Chỉ cần hắn không tiến vào bên trong nội vực, mặc kệ bên trong có hung hiểm cỡ nào cũng không liên quan gì đến hắn, nhưng người giấy lại có thể như người thường, mặc kệ là hái lượm thiên tài địa bảo hay là cướp đoạt đồ vật, đều có thể làm được công dụng tương tự như bản thể.
Quan trọng nhất chính là, sáu người giấy đồng thời xuất động, gặp phải cường địch có thể lập tức bày Lục Tuyệt Thanh Lôi Trận, từ đó có thể đảm bảo vạn vô nhất thất.
Dưới sự điều khiển của Ngụy Hoằng, sáu người giấy kia rất nhanh đã xuyên qua tầng màn ánh sáng trắng, trực tiếp tiến vào nội vực.
Sau khi tiến vào nội vực, thông qua người giấy, hắn có thể cảm ứng được, linh khí thiên địa bên trong nội vực lại nồng đậm hơn so với ngoại vực rất nhiều, nếu tu luyện ở trong nội vực, một ngày tu luyện có thể bù lại nửa tháng tu luyện ở bên ngoài bí cảnh, cũng chẳng trách yêu thú bên trong nội vực lại đáng sợ đến thế.
Sáu người giấy tiến vào nội vực xong, bọn họ dưới sự điều khiển của Ngụy Hoằng cũng không tụ tập hành động mà tự mình phân tán ra, bắt đầu tìm kiếm bên trong nội vực.
Chỉ có điều tuy nói là phân tán, nhưng giữa sáu người giấy cũng không cách quá xa, mà đều giữ một khoảng cách không gần không xa, để khi có bất trắc xảy ra thì có thể kịp thời trợ giúp hay là tụ hợp.
Giờ khắc này, Ngụy Hoằng thông qua sáu người giấy có thể thấy rõ, không ngừng có tu sĩ xuyên qua tầng cấm chế đặc thù kia tiến vào nội vực, sau đó gào thét từ trên đầu bọn họ bay qua, hướng về khu vực trung tâm của nội vực cấp tốc lao tới.
Nhưng sáu người giấy lại không hề sốt ruột, bọn chúng bắt đầu không ngừng tìm kiếm trên mặt đất, chỉ cần gặp phải linh dược Nhị giai thượng phẩm trở lên thì sẽ hái xuống hết, hoặc cảm ứng được nơi nào có nồng độ linh khí vô cùng dư thừa thì liền sẽ qua thăm dò một phen.
Cứ như vậy, cử động của sáu người giấy lại không hề lộ liễu, khi hỗn chiến chưa thực sự bắt đầu, chúng không ngờ đã hái được không ít linh dược!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận