Thần Quỷ Trường Sinh: Từ Đồ Tể Bắt Đầu Thêm Điểm Tu Tiên !

Chương 734 - Lợi nhuận phong phú!



Chương 734 - Lợi nhuận phong phú!




“Thì ra là thế, đa tạ Lý đạo hữu giải thích nghi hoặc, tại hạ cũng không ngờ vẻn vẹn chỉ là bế quan mấy năm, lại xảy ra đại sự như vậy!”
Ngụy Hoằng mang theo vẻ buồn bã, chắp tay nói lời cảm tạ với Lý Ngôn.
Lý Ngôn thì không thèm để ý khoát tay nói: “Ôi chao, Vương đạo hữu không cần khách khí, những chuyện này vốn mọi người đều biết, đạo hữu tùy tiện tìm bất cứ người nào hỏi thăm một phen cũng có thể biết được, không cần khách khí!”
“Ha ha, tuy nói như thế, nhưng người có thể gặp được đạo hữu nhiệt tâm như vậy cũng là vận khí của tại hạ!” Ngụy Hoằng cười lấy lòng một câu.
Sau đó hắn nói chuyện phiếm với Lý Ngôn vài câu, rồi lại trở về chỗ ngồi của mình.
Sau khi nhận được tin tức mình muốn, Ngụy Hoằng lúc này cũng lười để ý tới tin tức khác, mà là bắt đầu trầm tư ở trong lòng: “Không ngờ Tào gia này lại bị diệt môn, vốn ta còn tưởng rằng Tào gia tuy rằng vô lực tìm ta trả thù, nhưng ít nhất cũng là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, với ta mà nói hẳn còn có uy hiếp không nhỏ, lại không nghĩ rằng phiền toái này lại trực tiếp bị giải quyết.”
“Sớm biết như thế, ta nên sớm hai năm đi ra tìm hiểu tin tức.”
“Nhưng mà hiện tại cũng không muộn, thời gian trước đó cũng vừa vặn để cho mình bế quan tu luyện.”
Hiện giờ Tào gia đã bị diệt môn, tuy rằng chạy thoát được hai tộc nhân, nhưng mà bây giờ treo giải thưởng kếch xù ở Thương Sơn Tiên thành, hai người Tào Kiềm và Tào Minh chạy trốn kia đoán chừng sớm cũng không biết đã chạy đi đâu rồi, chắc là không dám ở lại phụ cận Thương Sơn Tiên thành, bởi vậy Ngụy Hoằng cũng không để hai người kia ở trong lòng.
“Như vậy xem ra, ta đây chẳng phải là có thể khôi phục diện mạo như trước, sau đó quang minh chính đại một lần nữa xuất hiện?” Trong lòng Ngụy Hoằng nhất thời hiện lên một ý niệm như vậy.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi hưng phấn lên.
Chuyện này đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một tin tức tốt vô cùng đáng giá để cao hứng.
Tử địch tràn ngập uy hiếp đã bị diệt môn, hắn ta đương nhiên không cần kiêng dè gì nữa.
“Qua hai ngày nữa chính là một tháng một lần chấp sự tụ hội, ta cũng nên lộ diện rồi!”
Vì thế Ngụy Hoằng quyết định, hắn biết mình rốt cuộc có thể yên tâm lớn mật hành tẩu bên ngoài.
Tiếp tục ở lại hơn nửa canh giờ, hắn liền đứng dậy rời khỏi Quảng Tụ Hiên.
Sau đó đi thẳng tới Bảo Khí hiên, chuẩn bị bán tài liệu yêu thú tích góp được đi.
“Ha ha, thì ra là Vương đạo hữu đại giá quang lâm, mau mau mời ngồi, người đâu, mau dâng trà!”
Thấy Ngụy Hoằng đến, quản sự của Bảo Khí hiên là Lư Hiển Dật lập tức nhiệt tình đón hắn vào.
Ngụy Hoằng giao tiếp với vị quản sự Bảo Khí hiên này cũng không phải một lần hai lần, hai người sớm đã không cần khách sáo, đợi sau khi gã sai vặt dâng linh trà lên, Lư Hiển Dật trực tiếp cười hỏi: “Vương đạo hữu, ngươi đã lâu không tới, một lần này có thứ gì tốt chiếu cố Lư mỗ chứ?”
Trước kia mỗi lần Ngụy Hoằng tới đây không phải để bán một lượng lớn tài liệu yêu thú thì cũng là để mua một số lượng lớn tài liệu và pháp thuật ở Bảo Khí hiên, có thể nói là khách hàng của lão Bảo Khí hiên. Lần này Lư Hiển Dật nhìn thấy Ngụy Hoằng xuất hiện, đương nhiên biết đây là khách hàng tới cửa.
Ngụy Hoằng nghe vậy chỉ cười nhạt một tiếng, sau khi uống một ngụm linh trà mới chậm rãi nói: “Đồ có tốt hay không phải Lư quản sự ngươi quyết định, giá cả thích hợp ta liền bán, dù sao chúng ta cũng không phải lần đầu tiên giao tiếp.”
Lư Hiển Dật nghe vậy lập tức cười to: “Ha ha, không sai, Vương đạo hữu yên tâm, phương diện giá cả tuyệt đối khiến ngươi hài lòng. Hơn nữa ngươi cũng đã nói, chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên giao tiếp, mấy lần trước đều là khiến Vương đạo hữu hài lòng mà về!”
“Ha ha, như thế, nếu như không phải như vậy, Vương mỗ cũng sẽ không một mực chiếu cố Bảo Khí hiên các ngươi!” Ngụy Hoằng nhẹ nhàng cười, sau đó từ trong lòng lấy ra một cái túi đựng đồ đặt lên trên mặt bàn, ra hiệu nói: “Lư đạo hữu xem một chút đi, định giá!
“Ồ? Đạo hữu đã chuẩn bị xong rồi? Ha ha, Lư mỗ liền không khách khí!”
Ánh mắt Lư Hiển Dật sáng lên, không chút khách khí cầm lấy túi trữ vật kia.
Hắn nhẹ nhàng mở miệng túi ra, trực tiếp thả thần thức vào.
Chỉ là sau một khắc, sắc mặt Lư Hiển Dật đột nhiên trở nên chấn kinh, đồng thời trong khiếp sợ mang theo kinh hỉ, tựa hồ là bị những tài liệu yêu thú trong túi trữ vật kia hù dọa.
“Xuyy!”
Một lát sau, Lư Hiển Dật mở mắt ra rồi thở nhẹ một hơi, vẻ khiếp sợ trên mặt vẫn khó nén, hắn nhịn không được nhìn về phía Ngụy Hoằng cảm khái nói: “Vương đạo hữu, đại thủ bút a, chỉ là tài liệu yêu thú Trúc Cơ hậu kỳ đã chiếm một nửa, nếu như những thứ này còn không tính là thứ tốt, cái gì có thể tính là thứ tốt a?”
“Hắc hắc, Lư đạo hữu khen trật rồi, đây đều là huynh đệ chúng ta tốn mấy năm mới tích góp được, ngươi cần phải cho giá tốt a!”
Ngụy Hoằng nhẹ nhàng cười, trên mặt cố ý lộ ra một chút tự đắc.
Hắn biết rõ đồ vật trong túi trữ vật của mình đáng giá bao nhiêu, bởi vì trong tất cả tài liệu yêu thú, tài liệu của xà yêu Trúc Cơ hậu kỳ chiếm một nửa, còn lại phần lớn là tài liệu của yêu thú Trúc Cơ trung kỳ, mỗi một loại đều có giá trị xa xỉ.
Những tài liệu yêu thú này đều là hắn tích góp trong hai ba năm nay, hiện tại đã tới, tự nhiên phải tìm cơ hội xuất thủ, dù sao đổi thành linh thạch còn phải mua những vật khác!
Đương nhiên, những nguyên liệu yêu thú không chỉ đại biểu cho một số lượng lớn linh thạch, mà còn có thể chứng minh tu sĩ chém giết chúng có thực lực cực mạnh, bằng không sao có thể tích lũy được ngần ấy nguyên liệu yêu thú?
Lư Hiển Dật đương nhiên hiểu rõ điều này, cho nên mới khiếp sợ như vậy.
Hắn cũng không nghĩ tới, chi tiểu đội săn bắn của Ngụy Hoằng lại có thực lực cường đại như thế, vì thế vội vàng cười nói: “Ha ha, cái này còn cần phải nói sao, giá cả nhất định khiến Vương đạo hữu hài lòng.”
Với số lượng lớn tài liệu yêu thú này, cho dù tính theo giá thị trường cho Ngụy Hoằng, số còn lại cũng đủ cho Bảo Khí Hiên bọn họ kiếm một khoản lớn, chuyện tốt như vậy hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Lư Hiển Dật bảo Ngụy Hoằng chờ một lát, rồi lại đưa thần thức xâm nhập vào trong túi trữ vật, bắt đầu tỉ mỉ tính toán giá cả những tài liệu yêu thú này, tranh thủ để Ngụy Hoằng có thể hài lòng.
Ước chừng nửa chén trà nhỏ trôi qua, Lư Hiển Dật mới mở mắt ra, sau đó nói thẳng với Ngụy Hoằng: “Vương đạo hữu, Lư mỗ cũng không chơi đùa với ngươi, tài liệu yêu thú của ngươi số lượng không nhỏ, ta gom cho ngươi đủ số, tổng cộng hai vạn khối trung phẩm linh thạch, ngươi thấy thế nào?”
Sau khi nói xong, hắn liền mặt lộ vẻ chờ mong nhìn Ngụy Hoằng, đồng thời cũng có chút thấp thỏm, rất sợ Ngụy Hoằng không hài lòng.
Mà Ngụy Hoằng thì hơi trầm ngâm một hồi, liền chậm rãi gật đầu nói: “Được, hai vạn thì hai vạn đi, nếu Lư đạo hữu đã có thành ý, vậy ta cũng không thể hàm hồ!”
Hắn đã âm thầm tính toán giá cả với nhóm tài liệu này, biết rõ giá mà Lư Hiển Dật đưa ra quả thật đã đủ thành ý.
Lư Hiển Dật thấy thế lập tức đại hỉ, lập tức cười to nói: “Ha ha, tốt, Vương đạo hữu quả nhiên là người sảng khoái, Lư mỗ đa tạ!”
Dứt lời, hắn lập tức sai người đi nhà kho lấy hai vạn khối trung phẩm linh thạch giao cho Ngụy Hoằng.
Mà Ngụy Hoằng cũng không khách khí kiểm kê một lần liền trực tiếp nhận lấy, vụ làm ăn này coi như là hai bên thoả thuận xong tiền hàng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận