Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 529: Người thần bí

Nhưng thân thể Dương Phóng từ trong bóng tối nhoáng cái lướt vút qua, nhanh chóng nhào về phía tên đệ tử kia.
Ở vào lúc tên đệ tử kia còn chưa kịp phản ứng lập tức gõ cho hắn bất tỉnh, nhanh chóng kéo vào một nơi kín đáo, rót Tiêu Hồn thủy vào miệng.
Một lát sau.
Trên mặt Dương Phóng lộ ra vẻ suy tư, cuối cùng đạt được thông tin mà mình muốn biết.
"Bị Viện chủ Phá Quân viện cầm đi?"
Hắn khẽ thở ra một hơi, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Trạch viện vắng lặng.
Bóng tối dày đặc.
Mượn bóng tối che chắn, Dương Phóng nhanh chóng vào đến bên trong Phá Quân viện.
Đoạn đường đi tới này, hắn lại một lần nữa nhận thấy nhiều chỗ không hợp lý ở Thần Vũ tông.
Nói một cách dễ hiểu, sức chiến đấu trung tầng của Thần Vũ tông rất ít, gần như không có.
Ngoại trừ Thất Đại Viện chủ đều là cao thủ Siêu phẩm đệ tam quan ra, xuống chút nữa thế mà không có cao thủ Siêu phẩm đệ nhị quan.
Từ Siêu phẩm đệ tam quan, trực tiếp nhảy đến Siêu phẩm đệ nhất quan.
Này khiến cho mỗi lần gặp phải một số chuyện hơi khó giải quyết thì nhất định phải là Thất Đại Viện chủ tự mình ra mặt, bằng không mà nói là không giải quyết được.
Chẳng hạn như hiện tại, Dương Phóng một đường lướt qua, trên dọc đường đi không có bất kỳ một người nào có thể phát hiện được hắn.
Loại cấu trúc quyền lực này đơn giản là cực kỳ vô lý.
Sau khi đầu độc hai tên đệ tử Phá Quân viện.
Dương Phóng cuối cùng cũng xuất hiện ở gần một lầu các trông rất kín đáo.
'Tinh Thần các!'
Nơi mà Viện chủ Phá Quân viện thích bế quan nhất.
Cũng là nơi hắn cất giữ các loại kỳ trân dị vật.
Đại ấn của Tông chủ chắc chắn đã được hắn để vào nơi này.
Viện chủ Phá Quân viện chắc chắn cũng đang ở bên trong.
Dương Phóng thầm suy nghĩ, nhất thời không biết nên ra tay như thế nào.
"Xem ra chỉ có thể dùng kế điệu hổ ly sơn."
Hắn thầm nhủ, lập tức rời khỏi nơi này.
Không bao lâu sau, Phá Quân viện lại trở nên đại loạn.
Đột nhiên có vài tên đệ tử kinh hoảng hô to lên.
"Có người trúng độc!"
"Nhanh đi bẩm báo Viện chủ, phu nhân trúng độc."
"Tiểu thư cũng trúng độc!"
Từng tiếng hô hoán vang vọng trong đêm tối.
Mấy tên đệ tử đang nhanh chóng chạy về phía Tinh Thần các, thần sắc hoảng sợ tiến hành báo tin.
Bên trong lầu các cao ngất.
Chìm trong bóng tối.
Không có một ngọn nến nào được thắp sáng.
Bắt đầu từ bảy, tám năm về trước, Lôi Tiêu - Viện chủ Phá Quân viện lại đột nhiên hình thành thói quen này.
Đặc biệt thích ở một mình một chỗ.
Lại còn không thích thắp bất kỳ ngọn nến nào, đến mức ở vào những ngày đầu tiên của thói quen này, quả thực đã dọa không ít đệ tử.
Vào lúc này, tầng thứ ba của lầu các.
Mọi ngóc ngách tối tăm, bầu không khí có chút kỳ lạ.
Lôi Tiêu - Viện chủ Phá Quân viện lặng lẽ ngồi ở trên một cái ghế, khoanh tay lại, mặt không biểu tình, lẳng lặng nhìn vào khoảng không phía trước.
Ở trước mặt của hắn cũng để vào một cái ghế dựa.
Trên ghế không có một ai.
Thế nhưng mà Lôi Tiêu lại đang nói chuyện với cái ghế, giống như có bóng người nào đó không nhìn thấy được vậy.
Ở xung quanh bọn họ thì có một cái trận pháp cỡ nhỏ, ngăn cách mọi âm thanh.
"Xem ra động tác của Hiên Viên Thành không chậm, nhanh như vậy mà đã khống chế được đám Hung Ma tộc kia."
"Đúng vậy Lôi Tiêu đại nhân, việc này qua đi ngài cũng sẽ được Lão Mẫu ban cho chức vị Chủ tế!"
Trên chiếc ghế trống không kia truyền ra tiếng cười rất nhỏ bé.
"Chủ hay không Chủ tế không sao cả, chỉ hy vọng Lão Mẫu nhìn vào sự vất vả trong nhiều năm qua của ta, có thể để cho ta tiến thêm một bước."
Lôi Tiêu mở miệng nói.
Hắn bị mắc kẹt ở Siêu phẩm đệ tam quan đỉnh phong lâu đến hơn mười năm, rất cần Thánh Linh căn tới hỗ trợ.
"Lấy chiến công của Lôi Tiêu đại nhân, chắc là sớm đã đủ rồi."
Trong chiếc ghế trống rỗng kia phát ra từng tiếng cười nhẹ, "Đúng rồi, nghe nói bên trong Thần Vũ tông có một phần 'Kỳ Lân huyết', không biết Lôi Tiêu đại nhân đã tìm được chưa?"
"Làm sao có thể dễ dàng như vậy?"
Lôi Tiêu lắc đầu, "Đông Phương tiểu nhi vừa chết, thứ này cũng không thấy tung tích đâu nữa, ta đều đã ép hỏi thê tử nữ nhi hắn một lần, cũng không thể tìm được."
"Xem ra miệng của đám người Đông Phương gia thật đúng là đủ kín đáo."
Bên trong cái ghế kia tiếp tục phát ra âm thanh, nói: "Mà ngay cả chuyện về Diêm Vương cốt, nếu như không phải Hung Ma nhất tộc nhắc tới, chúng ta cũng không biết."
"Hung Ma nhất tộc làm sao lại biết chuyện về Diêm Vương cốt?"
Lôi Tiêu nhíu mày.
Phải biết chuyện này ngay cả hắn cũng không biết.
Chỉ đến khi người trước mặt đề cập đến chuyện đó, hắn mới biết bên trong Thần Vũ tông từng tồn tại 'Diêm Vương cốt'.
"Theo những gì Hung Ma tộc nói, vào thời điểm mấy chục năm về trước, Đông Phương Vân gia gia của Đông Phương Bạch từng đi qua Đại Hoang vực, ở bên đó đắc tội không ít người, một lần dưới cơ duyên xảo hợp mới lấy được Diêm Vương cốt, chỉ là Diêm Vương cốt có sát khí quá nặng, thế hệ hai người bọn họ đều không thể dung hợp được, đành phải một mực phong ấn nó lại để sát khí giảm đi, ban đầu chuyện này không có bất kỳ người nào biết cả, nhưng ở trước đây không lâu, bên trong Đại Hoang vực, một vị lão hữu của Đông Phương Vân đột nhiên qua đời, ở trước khi chết lại nhắc tới chuyện Diêm Vương cốt và bảo con cháu hắn chạy tới Bạch Trạch vực, thông gia với Đông Phương gia! Bởi vậy chuyện này mới được truyền ra ngoài."
Trên cái ghế trống không lại phát ra tiếng cười nhẹ.
"Hóa ra là vậy, ta nói mà, loại chuyện cơ mật mà ngay cả chúng ta cũng không biết, người của Đại Hoang vực làm sao lại biết được?"
Lôi Tiêu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận