Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 398: Kim Xà kiếm?

"Đó là tự nhiên, phụ thân có thực lực cao thâm, cho dù hiện tại cũng đã là một trong số ít cường giả của Bạch Trạch vực!"
Tần Chính cười nói.
"Không, hiện tại ta còn kém xa lắm, tuyệt không thể đắc ý quyên mình."
Tần Thiên Liệt - Hội trưởng Thanh Long hội nói với giọng điệu lạnh nhạt, nhìn về phía Tần Chính, nói: "Ngô trưởng lão đâu? Đã trở về chưa?"
"Còn chưa về, nhưng chắc là sẽ không có chuyện gì xảy ra."
Tần Chính nói.
"Đi xem một chút, bảo đảm tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn"
Tần Thiên Liệt mở miệng nói.
"Vâng, phụ thân!"
Tần Chính ôm quyền.
Ngay khi bọn họ khởi hành tiến về phía phương hướng của Trần gia, đột nhiên từ phía trước truyền đến những tiếng kêu to thảm thiết, một bóng người bê bết máu, lảo đà lảo đảo giống như say rượu, đang chạy về phía bên này.
"A, ta muốn giết, ta muốn giết a. . ."
Người tới giọng điệu khổ sở kêu to.
"Ngô Tam Giang!"
Tần Thiên Liệt tròng mắt co rụt lại.
Sưu!
Thân thể hắn lóe lên, nhanh đến cực điểm, trong nháy mắt rơi vào gần Ngô Tam Giang.
Sau khi thấy rõ được dáng vẻ thê thảm của Ngô Tam Giang thì thần sắc lập tức khẽ biến, sau đó nhanh chóng ra tay, điểm huyệt tiệt mạch, nhanh chóng cầm máu trên người Ngô Tam Giang, đồng thời nắm lấy cổ tay của Ngô Tam Giang.
"Trong cơ thể có độc?"
Hắn lập tức nhanh chóng ra tay, vỗ vào mấy cái huyệt vị quan trọng trên người của Ngô Tam Giang, phanh phanh rung động, chân khí cuộn trào.
Tần Chính ở một bên nhanh chóng đuổi theo, vẻ mặt kinh biến.
"Ngô trưởng lão, Thiên Tinh Ngọc tủy đâu? Ngươi không có đoạt được Thiên Tinh Ngọc tủy sao?"
Hắn ngạc nhiên mà hỏi.
"Đủ rồi, trước tiên phải chữa thương cho Ngô trưởng lão đã!"
Tần Thiên Liệt nói với giọng nặng nề, lòng bàn tay đặt ở trên lưng Ngô Tam Giang, toàn lực vận chuyển chân khí qua đó.
Ngô Tam Giang bị thương rất nặng, nửa gò má bên phải biến mất, lộ ra xương cốt bên trong ngay cả con mắt cũng bị mất một bên.
Quả thực có thể dùng từ vô cùng thê thảm tới để mà miêu tả!
Càng quan trọng hơn nữa chính là, bên trong những vết thương này còn có kịch độc
Khiến cho thần chí của Ngô Tam Giang giống như nhận phải ảnh hưởng.
Ở sau khi bị Tần Thiên Liệt rót chân khí vào một lúc lâu, Ngô Tam Giang mới chậm rãi mở con mắt trái ra nói với giọng điệu khó khăn: "Công tử, Thiên Tinh Ngọc tủy ... lão hủ không thể đoạt được, gặp một người toàn thân mặc giáp, bị hắn giật mất Thiên Tinh Ngọc tủy, người này ... tinh thông hạ độc, bộ giáp trên người không thể phá vỡ, trong tay lại còn cầm một thanh Kim Xà kiếm, kiếm pháp độc đoán, khó mà đề phòng ..."
"Kim Xà kiếm?"
Tần Chính vừa sợ vừa giận, nói: "Là Diệt Tà minh, Hàn Vô Ảnh của Diệt Tà minh!"
"Là hắn!"
Ánh mắt Tần Thiên Liệt lãnh đạm, phát ra tiếng hừ lạnh, nói: "Biết là Diệt Tà minh làm ra thì dễ lảm ồi, Thanh Long hội ta sớm muộn gì cũng sẽ thanh toán chuyện này với bọn hắn!"
...
Một đêm trôi qua.
Trong thành vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại.
Thật sớm ngày hôm sau, đủ loại tin tức trực tiếp truyền ra, gây nên vô số chấn động.
"Nhân tiện, nói về Hội trưởng của Thanh Long hội, người này có chiều cao tám thước tám (1 thước = 33 cm), thân hình vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, tối hôm qua tự mình xuất hiện, vỗ ra một chưởng long trời lở đất, nhật nguyệt ảm đạm, đánh cho bên trong Hắc Bàn thành trở nên nghẹn ngào, không người ngoi đầu lên ..."
...
"Hội trưởng Thanh Long hội tự mình xuất hiện?"
"Tên ma đầu này, hắn đến Hắc Bàn thành rồi?"
Trong tửu quán có rất nhiều người giật mình, đổ dồn ánh mắt về phía lão giả đang kể chuyện.
"Đừng ngắt lời, có còn muốn nghe nữa hay không?"
Lão giả một mặt không vui, mở miệng nói.
"Muốn, muốn, ngươi nhanh kể đi, sau đó thì sao? Đạo đồ và Thiên Tinh Ngọc tủy cuối cùng đã được ai giành được?"
"Hội trưởng Thanh Long hội vào thành lần này chắc chắn là vì muốn con của hắn đoạt được Thiên Tinh Ngọc tủy phải không?"
"Với cả bên trong Thanh Long hội chẳng lẽ không có Thiên Tinh Ngọc tủy sao?"
Rất nhiều người thi nhau mở miệng, chủ đề lại đi chệch hướng lần nữa.
Trên mặt lão giả kể chuyện lộ ra vẻ tức giận, uỳnh một cái vỗ mạnh vào trên bàn, nói: "Truyện này đến cùng là ta kể hay là các ngươi kể?"
"Ngươi kể, ngươi kể!"
"Ngô lão mau kể đi, chúng ta nghe!"
Rất nhiều người thi nhau kêu lên.
Lão giả kể chuyện hừ lạnh một tiếng, vỗ vào trên bàn một cái nữa, ngạo nghễ mở miệng nói: "Phải kể đến Hội trưởng Thanh Long hội, con người này ở bên trong toàn bộ Bạch Trạch vực cũng xem như là một đời truyền kỳ chân chính, tối hôm qua cường thế xuất hiện, lấy một địch nhiều, vô địch hơn người, trực tiếp đánh cho bát phương phải nghẹn ngào, cuối cùng thuận lợi cướp được Đạo đồ từ chỗ Thiếu chủ của Huyền Hải bang, tuy nhiên phần Thiên Tinh Ngọc tủy kia thì nghe nói không rơi vào trong tay Thanh Long hội mà là được người khác cướp được."
"Người khác? là ai vậy?"
"Ai còn dám đoạt thức ăn trong tay Thanh Long hội?"
. . .
"Yên tĩnh, yên tĩnh."
Lão giả kể chuyện với vẻ mặt lạnh lùng, hắng giọng một cái, cau mày nói: "Xem ra ta gần đây nói nhiều quá, cổ họng còn có chút hơi khó chịu..."
"Tiểu nhị, mang trà hoa nhài tốt nhất đến cho Ngô lão đi!"
Có người gọi.
"Được rồi!"
Tiểu nhị tửu điếm lên tiếng, vội vàng nhanh chóng bưng lên trà hảo hạng vừa pha xong.
Lão giả kể chuyện lộ ra vẻ hài lòng, vuốt vuốt chòm râu.
Này còn tạm được.
"Nhắc tới tin tức của Thiên Tinh Ngọc tủy, người khác có thể không biết, nhưng ta là thật sự biết."
Lão giả kể chuyện mỉm cười nói: "Tối hôm qua Thanh Long hội tuy rằng cũng phái cường giả ra tranh đoạt Thiên Tinh Ngọc tủy, nhưng vào thời khắc cuối cùng, người nói lại có một tồn tại cường thế mà thần bí xuất hiện, trên người mặc bộ giáp đen, trong tay cầm Kim Xà kiếm, mạnh mẽ đánh bại mấy tên cao thủ Siêu phẩm vây công, trực tiếp cướp phần Thiên Tinh Ngọc tủy kia đi, nghe nói người trong tay cầm Kim Xà kiếm này có lai lịch rất lớn, chính là một trưởng lão nổi danh bên trong Diệt Tà minh, tên là Hàn Vô Ảnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận