Ta Pháp Sư Thêm Vú Em, Dùng Bảy Chuôi Kiếm Không Quá Mức A

Ta Pháp Sư Thêm Vú Em, Dùng Bảy Chuôi Kiếm Không Quá Mức A - Chương 82: Tiểu sư muội ngươi im ngay a, làm cái người! (length: 6455)

Vô Địch Phong.
Khi Ninh Nhuyễn trở về.
Toàn bộ trên đỉnh núi lại yên tĩnh lặng lẽ.
Yên tĩnh đến mức thả một cái rắm cũng có thể nghe thấy.
Cũng may nàng đã thành thói quen.
Sáng sớm hôm sau.
Có hai tên đệ tử Chấp Pháp Đường đến cửa.
Lại đúng là hai vị lần trước đưa Tiết Tẫn tới còn dùng ảnh lưu niệm kính, sau đó lại bạch chơi một đống linh khí kia.
"Ninh sư tỷ, hôm nay đến tìm ngài, chủ yếu là muốn hỏi thăm một chuyện.
Ngày hôm qua ngài có phải đã ra tông đi qua Thịnh Kinh không?"
Ninh Nhuyễn gặm linh quả, phối hợp gật đầu: "Đi qua, có vấn đề gì sao?"
Đệ tử tra hỏi cố gắng không để cho mình nhìn đối phương đang gặm giòn linh quả:
"Ngày hôm qua Vô Ngân Phong có nội môn đệ tử c·h·ế·t tại Thịnh Kinh, có người tố cáo việc này có liên quan đến Ninh sư tỷ."
Ninh Nhuyễn: ...
Đúng vậy, chính là ta làm.
"Sao có thể như vậy? Làm sao có thể liên quan tới ta?"
Ninh Nhuyễn biểu lộ rất là kinh ngạc.
Một tên đệ tử khác chưa từng tra hỏi trải qua muốn nói lại thôi.
Cuối cùng vẫn là hung hăng cắn răng nói:
"Ninh sư tỷ, nói thật với ngài.
Nội môn đệ tử c·h·ế·t kia chính là con thứ ba của Hàn gia gia chủ.
Hôm nay trời vừa sáng, vị đại công tử Hàn gia kia, cũng chính là Hàn Kỳ sư huynh thân truyền ở Vô Ngân Phong...
Hắn hướng Chấp Pháp Đường tố cáo, nói tam đệ hắn c·h·ế·t rất có thể liên quan đến ngài, còn có một ngoại môn đệ tử tên là Hàn Tắc."
Ninh Nhuyễn nghiêm trang nói: "Hắn vu hãm ta."
Đệ tử nói chuyện liên tục gật đầu:
"Đúng vậy, nội môn đệ tử c·h·ế·t kia rõ ràng là bị k·i·ế·m khí g·i·ế·t c·h·ế·t, làm sao có thể là do Ninh sư tỷ làm?"
Ninh Nhuyễn: "Có lẽ là ghen ghét đi."
Hai tên đệ tử Chấp Pháp Đường: ...
"Khụ khụ..." Đệ tử tra hỏi ban đầu chỉnh ngay ngắn ngữ khí, "Kỳ thật chuyện này, Chấp Pháp Đường cũng tin tưởng Ninh sư tỷ.
Cho nên phái chúng ta đến hỏi thăm một chút.
Theo chúng ta hiểu tình huống, Ninh sư tỷ lúc trước rõ ràng cùng ngoại môn đệ tử kia đã ra thành.
Vậy tại sao lại trở về?"
Ninh Nhuyễn trở tay lấy ra một quyển sách trang bìa thiếp vàng, chỉ chỉ:
"Ta trở về, đương nhiên là vì quên mua nó.
Quyển sách này quá đẹp.
Nếu như không nhìn, nhất định sẽ là tiếc nuối cả đời.
Hai vị sư đệ đã xem qua chưa?
Nếu như chưa, ta liền tặng hai người quyển sách này."
Đột nhiên bị nhét một quyển sách tới hai tên đệ tử Chấp Pháp Đường: ...
"Vậy Ninh sư tỷ trên đường trở về, có thấy người nào... Hay là t·h·i thể không?"
"Có thấy." Ninh Nhuyễn tiếp tục gặm linh quả:
"Hai cỗ t·h·i thể, phụ cận còn có vết tích hỏa diễm thiêu đốt, hai người đều là c·h·ế·t bởi kiếm thương.
Lại đều là một kích mất mạng.
Có thể thấy hung thủ nhất định là một kiếm tu kiếm thuật rất tốt.
Thiên phú khẳng định cũng vô cùng tốt.
Là một thiên tài khó gặp."
Hai tên đệ tử Chấp Pháp Đường: ...
Không phải.
Bọn hắn không muốn hỏi những chuyện như hung thủ có thiên phú hay không.
"Ninh sư tỷ... Vậy ngài nhìn thấy t·h·i thể, liền không nghĩ kiểm tra một phen sao?"
Ninh Nhuyễn lộ ra ánh mắt khó hiểu:
"Ta vì sao phải kiểm tra? Cũng không phải là ta g·i·ế·t, không liên quan gì tới ta."
Hai tên đệ tử Chấp Pháp Đường: ...
Ninh Nhuyễn: "Đúng rồi, ta cũng muốn tố cáo."
Đệ tử phụ trách tra hỏi sắc mặt phức tạp: "Ninh sư tỷ muốn tố cáo ai?"
Ninh Nhuyễn nuốt xuống miếng linh quả cuối cùng: "Tố cáo Hàn Kỳ, ta hoài nghi hai cỗ t·h·i thể kia là hắn phái tới g·i·ế·t ta..."
Hai tên đệ tử Chấp Pháp Đường: ...
Ninh sư tỷ, chuyện này thực sự quá hoang đường.
G·i·ế·t ngài, ngài đến cả người còn không thấy, liền gặp được hai cỗ t·h·i thể?
Sau khi rời khỏi Vô Địch Phong.
Hai người liền trở về Chấp Pháp Đường phục mệnh.
Mà một bên khác, người đi hỏi thăm Hàn Tắc, cũng đã nhận được câu trả lời không khác biệt lắm.
Dù Hàn Kỳ chắc chắn việc này có liên quan đến Ninh Nhuyễn và Hàn Tắc.
Nhưng cũng không có chứng cứ.
Việc này cũng chỉ có thể tạm định là án chưa giải quyết.
Đương nhiên.
Đệ tử Xích Thiên Tông, không thể không duyên cớ mà c·h·ế·t tại địa bàn nhà mình.
Cho nên việc truy tìm hung thủ, rất nhanh liền trở thành nhiệm vụ treo thưởng, treo lên Nhiệm Vụ Đường.
Ban thưởng cống hiến trị, trọn vẹn lên tới một ngàn.
** Nửa tháng sau.
Bùi · đầu bếp · Cảnh Ngọc nghiêm túc làm món tôm Viêm Long tê cay, thần sắc ai oán:
"Tiểu sư muội, trù nghệ của ta bây giờ cũng có thể so sánh được với tên tiểu tử họ Hàn kia rồi chứ?
Ta còn hạ mình đi học hắn mấy ngày."
Ninh Nhuyễn ăn tôm, chậm rãi trả lời: "Cũng tạm được."
Bùi Cảnh Ngọc: ...
Như vậy mà còn chỉ tạm được? ? ?
"Tiểu sư muội, muội..."
Còn chưa nói xong.
Liền thấy Ninh Nhuyễn thần sắc trì trệ.
Bốn phía linh khí đột nhiên hướng về nàng đánh tới.
Giây lát sau.
Ninh Nhuyễn mới chậm rãi thở ra một hơi.
Bùi Cảnh Ngọc khó có thể tin nhìn nàng, vẻ mặt như gặp phải quỷ:
"... Muội đừng nói với ta là muội đột phá rồi? ? ?"
"Đúng vậy, đột phá." Ninh Nhuyễn đột nhiên từ tam cảnh trung giai, đột phá đến tam cảnh cao giai, rơi vào trầm tư.
"Có lầm không? Muội cứ như vậy ăn ăn liền đột phá? ? ?"
Ngay cả người như hắn, từ nhỏ đã được gọi là thiên tài.
Muốn đột phá tiểu cảnh giới cũng phải bế quan mười mấy ngày.
Chuyện này đúng là quá vô lý!
Ninh Nhuyễn nhìn hắn: "Ăn mà đột phá không có gì lạ, nhưng lúc này đột phá, liền rất không thích hợp."
Thân thể của nàng, từ nhỏ đã khác người thường, điều này nàng vẫn rất rõ.
Giống như ban đầu ở bí cảnh.
Hàn Tắc bọn họ đều đang vì nàng ăn nhiều thiên tài địa bảo như vậy mà không luyện hóa, cảm thấy tiếc hận.
Nhưng kỳ thật bọn họ không biết.
Nàng căn bản không cần luyện hóa.
Ăn xong, liền có thể trực tiếp chuyển hóa thành linh lực, chứa đựng ở đan điền.
Nhưng dù như thế.
Đan điền của nàng cũng giống như cái hang không đáy.
Thiên tài địa bảo thêm tu luyện, nhiều năm như vậy cũng mới miễn cưỡng đạt tới tam cảnh.
Đây là hoàn toàn nhờ nàng có một đám cha tỉ mỉ nuôi nấng.
Nếu không, thuần túy dựa vào tu luyện, chỉ sợ hiện tại còn lưu lại ở nhất cảnh.
"Tứ sư huynh, ta cảm thấy ta không thích hợp, theo lý thuyết, chiếu theo tốc độ của ta bây giờ, ít nhất cũng phải ba tháng sau mới có thể đột phá..."
Bùi Cảnh Ngọc: "Sư muội muội im ngay đi, làm người đi!"
Ninh Nhuyễn: ...
Nàng thật sự cảm thấy rất không thích hợp.
Rốt cuộc tại sao lại đột phá?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận