Ta Pháp Sư Thêm Vú Em, Dùng Bảy Chuôi Kiếm Không Quá Mức A

Ta Pháp Sư Thêm Vú Em, Dùng Bảy Chuôi Kiếm Không Quá Mức A - Chương 217: Nàng thiên tính không thích nói chuyện (length: 4773)

Phòng cuối cùng ở tầng thứ tư của phi thuyền.
Hai tên tu sĩ phụ trách cấp phát thẻ bài đang đứng trước mặt một lão giả tóc bạc, vẻ mặt nơm nớp lo sợ.
Lão giả cầm hai túi trữ vật, gương mặt già nua đầy nếp nhăn và rãnh sâu, tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
"Ý các ngươi là... Hai người kia dùng nhiều đồ như vậy, chỉ để lên tầng thứ năm?"
"... Đúng vậy, vị tiểu công tử kia nói, hắn muốn làm người đặc biệt nhất, cho nên... nhất định phải lên tầng thứ năm." Tu sĩ trẻ tuổi biểu lộ vẻ cổ quái, thuật lại tình cảnh trước đó một lần nữa.
Một tên tu sĩ khác, cũng không khỏi than thở: "Vị công tử đưa túi trữ vật cho ta vốn muốn bao trọn toàn bộ tầng thứ tư, sau khi gặp vị tiểu công tử kia muốn lên tầng thứ năm, hắn liền đổi ý nói rằng hắn phải là người tốt nhất."
Lão giả:...
Rốt cuộc ở đâu xuất hiện hai tên công tử phá gia chi tử vậy?
Trong lòng thầm oán trách, lão giả vẫn phải thừa nhận.
Nhưng không thể không nói, đồ vật trong hai túi trữ vật này, thực sự khiến không ai có thể cưỡng lại được.
Trong một khoảnh khắc, hắn thậm chí còn nghĩ đến việc chiếm luôn túi trữ vật cho riêng mình.
Có điều, suy nghĩ lại về thế lực đằng sau hai gã công tử kia, lão giả đành phải tiếc nuối từ bỏ ý định này.
"Thôi được, các ngươi đi thương lượng với hai vị công tử kia xem có thể cùng nhau dùng tầng thứ năm không?"
Lão giả vừa dứt lời.
Tu sĩ trẻ tuổi thay Ninh Nhuyễn nộp túi trữ vật liền lắc đầu nói: "Quý quản sự, ta cảm thấy việc này rất khó, vị tiểu công tử kia không giống người dễ dàng thỏa hiệp."
Một tên tu sĩ khác cũng phụ họa: "Vị công tử bên ta, e rằng cũng không muốn."
Quý quản sự:...
Quản lý phi thuyền hơn trăm năm, quý quản sự chưa bao giờ phải đau đầu vì có người trả quá nhiều như hôm nay.
Trầm ngâm hồi lâu.
Hắn vẫn có chút tiếc nuối đưa túi trữ vật sau cho tên tu sĩ khác.
"Các ngươi hỏi trước hai vị công tử kia xem có thể cùng sử dụng tầng thứ năm hay không, nếu không được, thì trả lại túi trữ vật này, cố gắng thuyết phục người này gia nhập Vấn Nguyệt tông hoặc Vô Ngân tông..."
Theo lời của quý quản sự.
Tu sĩ cầm nhẫn trữ vật lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn thực sự không ngờ, người bị từ bỏ lại là túi trữ vật trong tay hắn... Đồ vật trong này trân quý đến mức nào, hắn chỉ cần liếc qua một chút cũng có thể tưởng tượng được.
Nhưng dù vậy, vẫn không tranh được với túi đồ kia?
Hít sâu một hơi, hai tên tu sĩ đồng thanh đáp: "Minh bạch, quý quản sự."
"Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu rồi tiểu bạch kiểm, luận về tài lực, chưa có ai thắng được bản công tử đâu."
Trên phi thuyền.
Thiếu niên mập mạp đứng giữa một đám mỹ nhân, cằm hất cao, khinh miệt liếc Ninh Nhuyễn mấy cái, sau đó lại nhịn không được đưa mắt về phía Bùi Cảnh Ngọc vẫn nhắm nghiền hai mắt ở bên cạnh.
"Tiểu bạch kiểm, ngươi thành thật khai mau, có phải ngươi đã giở trò gì với mỹ nhân tỷ tỷ không? Sao nàng ấy cứ nhắm mắt mà không nói lời nào vậy?"
Ninh Nhuyễn:...
"Nàng ấy thiên tính không thích nói chuyện, chỉ thích ngủ, thị nữ của bản công tử liên quan gì đến ngươi?"
Công tử mập mạp:...
"Ngươi... Ngươi nói láo, nếu thực sự là đi ngủ thì sao có người đến giờ còn chưa tỉnh?"
Ninh Nhuyễn chỉ vào Bùi Cảnh Ngọc: "Ngươi không phải đang nhìn thấy rồi sao?"
Công tử mập mạp trợn mắt: "Bản công tử không tin!"
Ninh Nhuyễn: "Ngươi tin hay không, liên quan gì đến bản công tử?"
Liễu Vận:...
Nàng sai rồi.
Đáng lẽ nàng không nên để người nào đó ngụy trang thành công tử nhà giàu.
Với phong thái này, còn cần ngụy trang gì nữa?
Trong lúc hai công tử đang tranh cãi.
Hai tên tu sĩ đi bẩm báo cho người quản lý phi thuyền đã vội vàng quay trở lại.
Tu sĩ trẻ tuổi nhanh chóng bước đến trước mặt Ninh Nhuyễn.
Trên mặt rõ ràng lộ thêm mấy phần kính cẩn, cười nói: "Tiểu công tử, quản sự của chúng ta có ý tứ là công tử là khách quý, tầng thứ năm đương nhiên là được lên, chỉ là vị công tử kia cũng muốn lên tầng thứ năm, ngài xem có thể chấp nhận cùng vị công tử kia..."
"Bản công tử không đồng ý!" Ninh Nhuyễn còn chưa kịp trả lời, vị công tử mập mạp nghe vậy đã lớn tiếng cự tuyệt.
Ninh Nhuyễn liếc hắn một cái, "Ta cũng không đồng ý."
Tu sĩ trẻ tuổi:...
Hắn chỉ là lỡ miệng hỏi thử mà thôi.
Nhìn bộ dạng hai người này sắp ẩu đả đến nơi, có đồng ý mới là chuyện lạ.
"Nếu vậy, tiểu công tử xin mời đi theo ta."
Liễu Vận:...
Không phải, đã nói tầng thứ năm không bán sao?
Vậy là đã thay đổi rồi sao?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận