Ta Pháp Sư Thêm Vú Em, Dùng Bảy Chuôi Kiếm Không Quá Mức A

Ta Pháp Sư Thêm Vú Em, Dùng Bảy Chuôi Kiếm Không Quá Mức A - Chương 175: Nàng một cái người là thế nào bắt Thập Phương tông toàn bộ đệ tử ? (length: 5628)

Từ Thanh Nghiên là kiếm tu trung giai lục cảnh, hệ Băng.
Bất luận là tu vi hay là kiếm pháp, ở trong hàng ngũ đệ tử cùng thế hệ của Huyền Phượng tông, đều là người nổi bật.
Nếu không lần này, cũng sẽ không tới phiên nàng dẫn đội tiến vào bí cảnh.
Đối với sự khiêu khích của đại hán khôi ngô, nàng kỳ thật rất có nắm chắc.
Nếu chỉ là một đối một, nàng không hề cảm thấy chính mình sẽ thua.
Chỉ là... Ý nghĩ này, sau khi thật sự giao thủ với đại hán khôi ngô.
Trong nháy mắt biến mất hầu như không còn.
Sắc mặt Từ Thanh Nghiên nghiêm túc.
Kiếm pháp càng thêm sắc bén.
Mỗi đạo kiếm khí đều ẩn chứa hàn ý lạnh thấu xương.
Bên ngoài cửa điện.
Hai vị đệ tử lục cảnh khác của Huyền Phượng tông cũng lộ ra vẻ khẩn trương.
"Tu vi của Chuông Hồng, có phải là đã tăng trưởng thêm rất nhiều?"
"Thậm chí ngay cả Từ sư tỷ cũng bị hắn áp chế... Điều này sao có thể?"
Từ sư tỷ có thể là kiếm tu a!
Ngay lúc hai người đang nói nhỏ.
Kiếm của Từ Thanh Nghiên, trực tiếp chém tới cánh tay của Chuông Hồng —— Nếu là tình huống bình thường.
Một kiếm này chém xuống, cánh tay Chuông Hồng nhất định là không giữ được.
Nhưng giờ phút này, lại vẻn vẹn sượt qua một đường vết máu.
Ngay lúc Từ Thanh Nghiên kinh ngạc, nắm đấm của Chuông Hồng đã tới trước người.
Không có chút nào ngoài ý muốn.
Từ Thanh Nghiên bị đánh bay ra ngoài.
"Phốc!"
Một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra.
Đệ tử Huyền Phượng tông liền vội vàng tiến lên, đỡ người dậy, đồng thời cho uống đan dược chữa thương.
Chuông Hồng thấy thế, lập tức cười ha ha.
Ánh mắt hơi có vẻ dâm tà càng to gan lưu lại trên thân Từ Thanh Nghiên, "Từ muội muội, ngươi không được a."
"Không phải đi tìm truyền thừa sao? Làm sao, không có lấy được?"
"Muốn ta nói, ngươi chẳng bằng theo ta, tướng mạo như ngươi, ta chắc chắn sẽ yêu thương ngươi thật tốt."
"Ngươi làm càn!" Một nữ đệ tử lục cảnh thân hình cao gầy khác của Huyền Phượng tông tức giận, lúc này liền muốn xông lên trước.
Lại bị Từ Thanh Nghiên cản lại.
Hướng về nàng khẽ lắc đầu, "La sư muội, đừng hành động mù quáng."
Nói xong.
Nàng hướng về đại hán khôi ngô Chuông Hồng trừng mắt nhìn, "Ta thua rồi, nhưng người của Thập Phương tông, lại không thể thả, bọn họ là Ninh sư muội của Xích Thiên tông bắt, liền tính muốn thả, cũng nên chờ người của Xích Thiên tông đến, sau đó mới kiểm chứng lại xem ai đúng ai sai."
Chuông Hồng gần như sắp bật cười, gãi gãi lỗ tai, trong giọng nói tràn đầy trào phúng, "Cái gì chó má Ninh sư muội, các ngươi xem nàng ta là chuyện quan trọng, nhưng ở trước mặt ta, chỉ là tam cảnh, nàng ta có bản lĩnh gì?"
"Ta đã nói thả, ai dám ngăn trở, cũng đừng trách hai quả đấm này của ta không nể mặt!"
Vừa dứt lời.
Tiếng vỗ tay liền vang lên theo.
"Nói tốt, không hổ là Chuông đạo hữu, tại hạ bội phục."
Ngoài sân rộng.
Lại có thêm mấy phe thế lực lần lượt tới.
Người vừa mới nói chuyện, chính là đệ tử dẫn đầu Chúc Thắng của Vạn Thú tông, một trong ba tông phái đứng đầu của bảy đại tông.
Đến thời khắc này, bảy đại tông của Thanh Vân Châu, Quy Nguyên, Vạn Thú, Thập Phương, Huyền Phượng, Vô Định, Thanh Sương sáu tông ngược lại đều đã tề tựu đông đủ.
Duy chỉ có Xích Thiên tông... Chỉ có Ninh Nhuyễn là đại diện duy nhất.
Ngoài người của bảy đại tông.
Trên quảng trường còn có một nhóm nhỏ tu sĩ không mặc trang phục giống nhau.
Những người này, không ai là không phải huyết mạch hoặc đệ tử của những tán tu đứng đầu Thanh Vân Châu.
Mà lúc này.
Tất cả mọi người đều đang xem kịch nhìn xung đột giữa hai tông Huyền Phượng và Quy Nguyên.
"Từ sư tỷ, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Đối với câu hỏi của Vu Đồng.
Từ Thanh Nghiên không trả lời, chỉ là ngước mắt quét về phía các thế lực khắp nơi trên quảng trường:
"Chư vị muốn vào có thể, nhưng đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, truyền thừa ở đây có chút quái dị, cũng không phải là thân thể tiến vào."
"Các ngươi vừa bước vào đại điện, ý thức liền sẽ bị hút tới một không gian khác, nếu như vậy, tất cả mọi người không ngại, tự nhiên có thể vào điện."
"Còn về đệ tử của Thập Phương tông, vẫn là câu nói kia, người không phải Huyền Phượng tông ta bắt, chúng ta cũng không có tư cách thả."
Dứt lời.
Nàng lại hướng về các sư muội đang thủ hộ bên ngoài cửa điện phất phất tay, "Các ngươi tránh ra đi, các vị đạo hữu muốn vào, chúng ta không ngăn trở."
Theo các đệ tử Huyền Phượng tông nhao nhao tản ra.
Toàn bộ hậu điện cũng coi như hoàn toàn lộ ra.
Đập vào tầm mắt mọi người đầu tiên, tự nhiên là một chuỗi người của Thập Phương tông.
Sau đó là Ninh Nhuyễn và Hàn Tắc đang đứng thẳng đờ người như xác sống, hai mắt nhắm chặt.
Ngược lại Hàn Tắc không có ai chú ý.
Nhưng gương mặt kia của Ninh Nhuyễn... Không có chút nào ngoài ý muốn bị không ít người nhận ra.
"Quả nhiên là nàng! Người một kiếm phế đi cánh tay của kiếm tu ngũ cảnh!"
"... Ninh Nhuyễn làm sao lại xuất hiện tại bí cảnh? Nàng từ đâu tới?"
"Không phải... Nàng một mình làm thế nào mà bắt được tất cả mọi người của Thập Phương tông?"
"..."
Nghi vấn này hiển nhiên khiến cho tất cả mọi người đều trầm mặc trong giây lát.
Nhưng giờ phút này, quan trọng hơn lại không phải Ninh Nhuyễn.
Mà là truyền thừa.
Truyền thừa càng quỷ dị, tự nhiên càng lợi hại.
Nhưng vấn đề là, nếu thật sự đi vào, không có ý thức.
Vậy thì ngay cả sinh tử cũng không thể nắm giữ...
Xem xét sắc mặt hơi có vẻ do dự của mọi người, Từ Thanh Nghiên cười lạnh, "Đạo hữu Quy Nguyên Tông không vào thử xem sao?"
"Nói không chừng, truyền thừa chính là của các vị đấy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận