Ta Khai Sáng Thiên Kiêu Kỷ Nguyên

Chương 99: Tâm linh lực lượng hiển uy, trấn áp thần binh!

Chương 99: Sức mạnh tinh thần thể hiện uy, trấn áp thần binh!
Sức mạnh tinh thần của Giang Hạo có thể bao trùm một khu vực mười dặm. Hơn nữa, bất kỳ vật gì dưới sức mạnh tinh thần đều không thể ẩn giấu.
“Ừm?”
“Vậy mà lại trốn ở chỗ này.”
Giang Hạo rất nhanh phát hiện ra một thanh thần binh. Đó là một thanh đao. Bất quá, lại là một thanh đao gãy. Hình dạng rất kỳ dị. Nhưng trên thân đao gãy lại tỏa ra khí lạnh lẽo sắc bén, rõ ràng không hề đơn giản.
Đao gãy được giấu trong một hốc cây. Vô cùng kín đáo, người bình thường căn bản không thể tìm thấy. Nhưng trước sức mạnh tinh thần của Giang Hạo thì không chỗ nào ẩn náu được.
Giang Hạo đi thẳng tới trước hốc cây, đưa tay túm lấy.
“Xùy.”
Đao gãy thế mà phát ra một luồng đao khí, chém vào người Giang Hạo. Bất quá, Giang Hạo có ba tầng Cương Kình, đao khí hoàn toàn chính xác rất khủng bố, vậy mà chém đứt hai tầng Cương Kình. Nhưng đối với tầng Cương Kình cuối cùng thì hoàn toàn không thể làm gì.
Giang Hạo nắm lấy chuôi đao gãy.
“Oanh.”
Sát khí kinh khủng theo đao gãy xông thẳng vào đầu Giang Hạo. Tựa hồ nắm lấy đao gãy này đã trải qua vô số núi thây biển máu. Nhưng tinh thần của Giang Hạo lại giống như một ngọn núi vững chắc, mặc cho sát khí trùng kích, thế mà không thể lay động một chút tinh thần của Giang Hạo.
Đao gãy vẫn còn giãy dụa. Nhưng tay Giang Hạo như kìm sắt, vẫn nắm chặt lấy đao gãy, khiến đao gãy không thể thoát khỏi tay hắn.
“Đao thật đáng sợ, xứng danh thần binh, không chịu thần phục sao?”
Giang Hạo nhìn đao gãy trong tay. Vẫn luôn giãy dụa, rõ ràng không muốn thần phục Giang Hạo. Dù sao, Giang Hạo không phải đao khách. Muốn khiến đao gãy thần phục, ít nhất cũng phải là một đao khách.
“Thần binh trong Thần Binh Cốc, muốn đơn thuần dựa vào sức mạnh áp chế thì không cách nào khiến chúng thần phục.”
Thần binh sinh ra một chút linh trí, cho nên phải theo linh trí của thần binh mà hành động.
“Vậy còn sức mạnh tinh thần thì sao?”
Trong lòng Giang Hạo khẽ động. Sức mạnh tinh thần không có tác dụng tăng cường chiến lực, nhưng các tác dụng khác cũng không hề nhỏ. Tỷ như, giao tiếp với linh trí thần binh.
Sức mạnh tinh thần của Giang Hạo nhanh chóng bao trùm lấy thần binh. Đồng thời thử thẩm thấu vào trong thần binh.
Kết quả. Rất nhẹ nhàng.
Không hề có bất cứ bất ngờ nào, sức mạnh tinh thần của Giang Hạo đã thẩm thấu vào bên trong thần binh. Hắn thậm chí lập tức cảm nhận được bên trong thần binh xuất hiện một đám “linh trí”. Chỉ là đám “linh trí” này vẫn đang trong trạng thái mơ màng. Đối với Giang Hạo, linh trí thần binh chẳng qua chỉ là phản kháng theo bản năng.
“Trấn áp.”
Một lượng lớn sức mạnh tinh thần của Giang Hạo hung hãn ép về phía thần binh. Quả nhiên, linh trí thần binh không nhúc nhích, thậm chí còn xuất hiện một gợn sóng “kinh hãi”.
Đao gãy bị Giang Hạo nắm trong tay cũng không giãy dụa nữa, thậm chí ngay cả ánh sáng cũng thu lại, trở nên giản dị tự nhiên, thành một thanh đao gãy rất bình thường. Ai có thể nghĩ rằng, thanh đao gãy bình thường này, lại có thể là một thanh thần binh?
Sức mạnh tinh thần của Giang Hạo rất khủng bố. Bất cứ thứ gì có “linh tính” đều có thể bị sức mạnh tinh thần áp chế. Hiện tại đao gãy cũng như vậy. Giang Hạo chỉ cần muốn, là có thể cưỡng ép thu phục đao gãy.
“Vậy nên, theo lý thuyết toàn bộ thần binh trong Thần Binh Cốc này, ta đều có thể thu phục được sao? Khiến tất cả thần binh đều nhận ta làm chủ?”
Giang Hạo hơi ngẩn người.
Ý nghĩ này… quá lớn mật.
Bất quá, có lẽ thật sự có thể thực hiện. Nhưng Giang Hạo lại không có ý định làm như vậy.
Làm người phải biết tự lượng sức mình, giang hồ càng cần đạo lý đối nhân xử thế. Thần Binh Lâu mở Thần Binh Cốc, bất kỳ võ giả nào dưới Nhập Đạo Cảnh đều có thể vào Thần Binh Cốc chọn thần binh, thậm chí còn tặng thêm Ngộ Đạo Châu, mục đích của Thần Binh Lâu là gì?
Chẳng lẽ vô duyên vô cớ làm đại thiện nhân?
Dĩ nhiên không phải.
Thần Binh Lâu lịch sử lâu đời, có đến mấy nghìn năm truyền thừa. Thần Binh Lâu thường khi không có cường giả Nhập Đạo Cảnh tọa trấn, nhưng vẫn truyền thừa được mấy nghìn năm, có thể nói là một thế lực vô cùng cổ lão.
Vì sao có thể truyền thừa lâu như vậy?
Cũng là do nguyên tắc đối nhân xử thế của Thần Binh Lâu. Vẫn luôn thiện chí giúp người, kết thiện duyên. Giống việc thần binh trong Thần Binh Cốc nhận chủ, đây chính là thiện duyên. Những người có thể khiến thần binh nhận chủ, thường thường đều sẽ trở thành cường giả Nhập Đạo Cảnh, thậm chí thành Đạo Quân. Lần kết thiện duyên này, sẽ có thể giúp đỡ Thần Binh Lâu mấy chục, thậm chí cả trăm năm.
Giang Hạo nếu có được thần binh và Ngộ Đạo Châu, sẽ không nhớ nhân tình của Thần Binh Lâu sao? Về sau nếu Thần Binh Lâu có khó khăn, hắn sẽ làm ngơ sao?
Dần dà, Thần Binh Lâu sẽ dựa vào phương thức này, nhân mạch càng lúc càng rộng, thiện duyên kết ngày càng nhiều, dần dần lan ra một tấm lưới nhân tình khổng lồ trên khắp toàn khu vực. Ai dám đối phó Thần Binh Lâu?
Nhưng Thần Binh Lâu cũng không phải kẻ ngốc. Có thể kết thiện duyên, nhưng nếu ai nghĩ chiếm tiện nghi lớn, cướp hết sạch thần binh trong Thần Binh Cốc. Chỉ sợ khi đó sẽ không phải kết thiện duyên mà là kết thù.
Mỗi một lần vào Thần Binh Cốc, các võ giả cũng chỉ mang đi một kiện thần binh. Đó là quy tắc mọi người ngầm hiểu ngầm chấp nhận.
“Phải tránh tham lam.”
“Có thể có được một kiện thần binh đã là đại cơ duyên, còn muốn cướp sạch Thần Binh Cốc không còn gì? Đây là nội tình mấy nghìn năm tích lũy của Thần Binh Lâu.”
Giang Hạo lắc đầu. Nếu chỉ chọn một kiện thần binh, vậy hắn phải thật sự cẩn thận lựa chọn. Ít nhất cũng phải chọn ra một kiện thần binh thượng thừa.
Thế là, Giang Hạo không cưỡng ép bắt thanh đao gãy kia nhận chủ. Mặc dù đao gãy rất mạnh, tuyệt đối là loại sát phạt thần binh thượng thừa, nhưng Giang Hạo vẫn cảm thấy còn thiếu một chút gì đó. Hắn nhất định phải lựa chọn tỉ mỉ.
Thế là, sức mạnh tinh thần của Giang Hạo tiếp tục lan ra. Dưới sự cảm ứng của sức mạnh tinh thần, thần binh nào mạnh hơn, thực ra có thể nhìn rõ ngay. Linh tính càng mạnh, thần binh tương ứng cũng càng mạnh. Đương nhiên, có lẽ có một vài thần binh là ngoại lệ, nhưng phần lớn đều là như thế.
Dưới sự bao trùm cảm ứng tinh thần của Giang Hạo, hắn thấy được một số võ giả. Đều là những võ giả đã vào Thần Binh Cốc trước đó. Trong đó không thiếu những võ giả Cương Kình vô địch. Đáng tiếc, đều không thể khiến thần binh thần phục. Từng kiện thần binh đều tỏa ra linh tính mạnh mẽ.
Thần Binh Cốc rất lớn. Sức mạnh tinh thần của Giang Hạo thế mà cũng không thể hoàn toàn bao trùm. Chỉ có thể bao trùm hơn phân nửa. Bất quá, hắn chỉ cần đi khắp một lượt, liền có thể khiến sức mạnh tinh thần bao trùm toàn bộ Thần Binh Cốc.
Thời gian từng giờ trôi qua. Nửa canh giờ sau, sức mạnh tinh thần của Giang Hạo đã "quét qua" toàn bộ Thần Binh Cốc một lần. Và trong đó thần binh có linh tính mạnh nhất, Giang Hạo cũng gần như đã biết.
“Vù”
Giang Hạo vừa bước ra, Súc Bộ Thành Thốn, trong chớp mắt đã đi tới nơi sâu nhất của Thần Binh Cốc. Nơi đây có một mảng đá trơ trụi, trông rất nổi bật. Dù sao những nơi khác đều cây xanh rợp bóng. Chỉ có chỗ này là trơ trụi.
Giang Hạo thấy một võ giả đỉnh phong Cương Kình. Tựa hồ cũng đang tìm kiếm ở nơi này. Nhưng lại không có thu hoạch gì.
Giang Hạo đi thẳng đến, hắn dừng lại trước một tảng đá quái dị.
“Bành.”
Giang Hạo một quyền đấm vào tảng đá. Ngay lập tức, tảng đá vỡ vụn. Ở giữa tảng đá, lại xuất hiện một thanh thần kiếm toàn thân đỏ rực. Thanh kiếm vừa lộ ra đã tỏa ra kiếm khí đáng sợ. Mặc dù đứng cách một khoảng cách nhất định, người võ giả Cương Kình kia cũng không khỏi biến sắc, vội vàng lùi lại mấy bước.
“Đây là kiếm gì? Chỉ khí tức thôi đã khủng bố như thế, chứ đừng nói là thu phục được... “
Võ giả Cương Kình trong lòng run sợ. Nhưng Giang Hạo lại không hề có ý lui lại. Ngược lại hắn đưa tay ra, mạnh mẽ nắm lấy chuôi thần kiếm toàn thân đỏ rực này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận