Ta Khai Sáng Thiên Kiêu Kỷ Nguyên

Chương 88: Ban thưởng Ngộ Đạo châu, dung hợp ba con đường!

Chương 88: Ban thưởng Ngộ Đạo châu, dung hợp ba con đường!
Trong đại điện Hoàng Thiên tông, qua lời miêu tả sinh động như thật của Đồng Thái, Viên Vấn Thiên cùng rất nhiều trưởng lão đều thần sắc chấn động, dường như không thể tin được.
Nhưng bọn hắn biết, Đồng Thái sẽ không nói dối.
Sáu trăm linh năm khối Huyễn Tâm thạch trong đại điện đang ở ngay trước mắt.
Đây là sự thật!
Giang Hạo, không chỉ trở thành cự đầu, thậm chí dùng sức một mình ép mấy trăm tên Cương Kình Đại Tông Sư đều chạy trối chết, thậm chí có thể một quyền đánh nổ ba tên cự đầu.
Với thực lực này, nếu như Nhập Đạo cảnh không ra tay, toàn bộ trưởng lão trong đại điện cộng lại chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Giang Hạo.
"Giang Hạo, lần này có thể mang về hơn sáu trăm khối Huyễn Tâm thạch, ngươi là công đầu!"
"Dựa theo ước định trước đó, ngươi có thể nhận được ba thành Huyễn Tâm thạch, tức là một trăm tám mươi hai khối."
Viên Vấn Thiên lúc này đưa một trăm tám mươi hai khối Huyễn Tâm thạch cho Giang Hạo.
Thật sự là hắn có chút đau lòng.
Một trăm tám mươi hai khối Huyễn Tâm thạch đó.
Tuy rằng còn thừa hơn bốn trăm khối Huyễn Tâm thạch, nhưng hơn bốn trăm khối Huyễn Tâm thạch này có thể là toàn bộ Hoàng Thiên tông chung nhau có được.
Hắn, người tông chủ này, cuối cùng phân được Huyễn Tâm thạch chắc chắn là kém xa Giang Hạo.
Hiện tại Giang Hạo đã nhảy lên trở thành người giàu nhất toàn bộ Hoàng Thiên tông.
Không có ai thứ hai.
Những trưởng lão kia cũng đều vô cùng nóng mắt.
Bất quá, bọn hắn chỉ là hâm mộ, chỉ là nóng mắt, chứ không nảy sinh ý đồ xấu nào.
Còn lại hơn bốn trăm khối Huyễn Tâm thạch.
Nhiều Huyễn Tâm thạch như vậy, nếu chế tác thành Vấn Tâm thạch, vậy thì gần như mỗi người đều có thể thu được ít nhất một khối Vấn Tâm thạch, ai ai cũng có phần, bọn hắn chỉ cần lặng lẽ chờ đợi là đủ.
Bởi vậy, ai nấy đều cao hứng.
Có Vấn Tâm thạch, thì mỗi một vị võ giả Cương Kình đỉnh phong đều có cơ hội tìm thấy đạo của mình.
Đều có cơ hội Tầm Đạo thành công.
Đương nhiên, đây chỉ là có cơ hội thôi.
Dù có Vấn Tâm thạch, cũng không nhất định thật sự có thể Tầm Đạo thành công.
Nhưng tỷ lệ chắc chắn tăng lên rất nhiều.
Ít nhất là có hy vọng.
Trước kia, đó là một chút hy vọng đều không có.
"Tông chủ, Vấn Tâm thạch nên chế tác như thế nào?" Giang Hạo hỏi.
"Cái này.... Vấn Tâm thạch chỉ có thể do cường giả Nhập Đạo cảnh chế tác, mà lại tốc độ chế tác rất chậm. Thậm chí còn phải trả cái giá đắt, chẳng qua nếu ngươi cần, bản tọa sẽ để Thái Thượng trưởng lão ưu tiên chế tác Vấn Tâm thạch cho ngươi."
Viên Vấn Thiên cẩn thận cân nhắc một hồi, mới mở miệng nói.
"Không cần làm phiền Thái Thượng trưởng lão, ta không vội dùng Vấn Tâm thạch."
"Bất quá, Tông chủ, ta cần bảo vật giống như Ngộ Đạo châu, không biết tông môn còn có bảo vật này không?"
"Ngộ Đạo châu?"
Viên Vấn Thiên lắc đầu, cười khổ nói: "Ngộ Đạo châu cần tước đoạt Nhập Đạo cảm ngộ của cường giả Nhập Đạo cảnh, một khi tước đoạt, đối với cường giả Nhập Đạo cảnh mà nói cũng là nguyên khí tổn thương nặng nề. Bình thường không phải đại hạn sắp tới, hoặc tình huống vạn bất đắc dĩ, không có vị Nhập Đạo cảnh cường giả nào chế tác Ngộ Đạo châu."
"Hoàng Thiên tông các triều đại có không ít cường giả Nhập Đạo cảnh, lúc đại nạn sắp tới cũng sẽ chế tác một chút Ngộ Đạo châu. Bất quá, phần lớn Ngộ Đạo châu đều sẽ lưu cho đệ tử hoặc hậu nhân sử dụng, hiện tại số Ngộ Đạo châu tông môn đang có có thể đếm trên đầu ngón tay."
Trừ khi là lập đại công cho tông môn, mới có thể được nhận Ngộ Đạo châu làm phần thưởng.
"Giang Hạo, lần này ngươi thu được hơn sáu trăm khối Huyễn Tâm thạch, nộp cho tông môn cũng có hơn bốn trăm khối, công lao lớn như vậy, nếu không thưởng, đó là tông môn thưởng phạt không rõ. Ngươi đã cần Ngộ Đạo châu, vậy tông môn liền ban cho ngươi một viên Ngộ Đạo châu."
Trong lòng Giang Hạo vui mừng.
Không ngờ tông môn thật sự có Ngộ Đạo châu?
Bất quá, nghĩ kỹ lại cũng thấy bình thường.
Hoàng Thiên tông có thể là thế lực cấp bậc bá chủ, các triều đại cường giả Nhập Đạo cảnh không thiếu, sao có thể không có Ngộ Đạo châu?
Đây chính là nội tình của thế lực cấp bá chủ!
"Giang Hạo, ngươi cứ xuống nghỉ ngơi trước đi, Ngộ Đạo châu sẽ nhanh chóng đưa đến Hạo Phong."
"Tạ tông chủ!"
Thực ra trong lòng Giang Hạo có một vài ý nghĩ.
Đặc biệt là về Ngộ Đạo châu của tông môn, hắn có ý định.
Một viên Ngộ Đạo châu sao đủ?
Bất quá, lúc này thảo luận về chuyện Ngộ Đạo châu không phải lúc.
Để sau hãy nói.
Thế là, Giang Hạo quay người rời khỏi đại điện tông môn, về tới Hạo Phong.
Mọi thứ ở Hạo Phong vẫn như cũ.
Triệu Hắc Tháp thấy Giang Hạo bình an trở về, mặt mày vui mừng.
"Hạo, ngươi cuối cùng đã về."
"Khiến sư phụ lo lắng."
Giang Hạo cùng sư phụ hàn huyên ôn lại chuyện cũ, nói chuyện về tình hình Hạo Phong.
Không lâu sau, có chấp sự mang Ngộ Đạo châu đến.
"Đạo tử, Tông chủ dặn ta đưa bảo vật đến cho ngài."
"Tốt, làm phiền chấp sự."
Kỳ thật chấp sự cũng không biết bảo vật là cái gì.
Hắn chỉ là làm theo lệnh.
Giang Hạo nhận hộp, mở hộp ra.
Quả thực là Ngộ Đạo châu.
Viên Ngộ Đạo châu này không giống với Ngộ Đạo châu của Chu Nguyên Lãng.
Dường như đạo vận còn mạnh hơn.
Điều này cũng là bình thường.
Chu Nguyên Lãng là tán tu giang hồ, cho dù là cường giả Nhập Đạo cảnh, tài sản sao so được với Nhập Đạo cảnh của Hoàng Thiên tông?
Chế tạo Ngộ Đạo châu cũng cần tài liệu quý hiếm.
Chỉ tính riêng vật liệu chế tạo, Ngộ Đạo châu của Hoàng Thiên tông đã tốt hơn so với vật liệu của Chu Nguyên Lãng, tự nhiên bảo tồn càng hoàn thiện.
Hơn nữa, Ngộ Đạo châu này còn chưa được kích hoạt, năng lượng bên trong gần như không bị hao mòn, có thể xem như hoàn mỹ.
Giang Hạo cũng không khách khí, lập tức kích hoạt Ngộ Đạo châu.
"Ông..."
Ý thức của Giang Hạo trong nháy mắt tiến vào bên trong Ngộ Đạo châu.
Hắn nhập vào thân xác "Triệu Chỉ Uyên".
Triệu Chỉ Uyên sáu tuổi luyện võ, bảy tuổi Minh Kình, mười tuổi Ám Kình, mười lăm tuổi Hóa Kình, hai mươi ba tuổi Đan Kình, ba mươi sáu tuổi Cương Kình.
Vẫn luôn là nhân vật nổi bật của Hoàng Thiên tông.
Sau này Triệu Chỉ Uyên xuống núi Tầm Đạo.
Đánh bại vô số Cương Kình Đại Tông Sư của Nam Vực, cuối cùng Tầm Đạo thành công.
Sau đó, bốn mươi tám tuổi bắt đầu thử Nhập Đạo.
Đây đều là những gì Triệu Chỉ Uyên tự thuật trong Ngộ Đạo châu.
Trước khi Nhập Đạo, Triệu Chỉ Uyên giống như đang tổng kết lại cuộc đời, tỉa tót nửa đời trước của hắn.
Đây là một nửa đời trước của một "thiên kiêu" tiêu chuẩn.
Gần như chưa từng gặp phải bất cứ trở ngại nào.
Coi như có trở ngại, thì càng áp chế càng hăng, tu vi tinh tiến, thực lực tăng vọt, cuối cùng chạm đến ngưỡng cửa Nhập Đạo.
"Hôm nay, ta Triệu Chỉ Uyên nhập đạo!"
"Nếu ta Triệu Chỉ Uyên không thể nhập đạo, vậy Nam Vực còn ai có thể nhập đạo?"
"Ha ha ha...."
Trong Ngộ Đạo châu, Triệu Chỉ Uyên cười lớn một tiếng, sau đó hội tụ toàn bộ tinh thần ý chí, sau đó Nhập Đạo.
"Oanh..."
Triệu Chỉ Uyên thành công.
Mọi thứ đều thuận lợi như vậy.
Giang Hạo mở mắt.
Hắn chỉ đơn giản là lĩnh hội một lần, không có cố gắng dùng Dung Đạo pháp để "Dung Đạo".
Mà là giống như tự mình trải nghiệm một lần.
"Triệu Chỉ Uyên đúng là xứng danh thiên kiêu!" Giang Hạo không nhịn được cảm thán.
Triệu Chỉ Uyên có lẽ là nhân vật truyền kỳ trong lịch sử của Hoàng Thiên tông.
Thậm chí suýt chút nữa đã trở thành Đạo Quân.
Đủ thấy thiên phú của hắn cao đến mức nào.
"Đạo của Triệu Chỉ Uyên là... Tranh!"
"Loại đạo này thật sự rất hiếm thấy."
Giang Hạo nhận thức đạo của Triệu Chỉ Uyên.
Đạo của mỗi người kỳ thực không giống nhau.
Đều có chỗ khác biệt.
Giang Hạo lĩnh hội một lần là đủ rồi.
Lĩnh hội nữa, chẳng khác nào lãng phí năng lượng của Ngộ Đạo châu.
Sau đó, Giang Hạo tiếp tục kích phát Ngộ Đạo châu, sau đó bắt đầu thử Dung Đạo.
Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần, năm lần....
Mặc dù Giang Hạo đã có kinh nghiệm Dung Đạo.
Nhưng việc hắn muốn Dung Đạo thành công vẫn vô cùng khó khăn.
Cuối cùng, vào lúc Ngộ Đạo châu ảm đạm tối tăm, Giang Hạo Dung Đạo thành công.
Ngộ Đạo châu lần này chỉ hao phí hơn một nửa năng lượng, nhưng cuối cùng vẫn không bị vỡ nát, vẫn có thể kích hoạt được vài lần.
Giang Hạo trước tiên kiểm tra số liệu thân thể mình.
Tu vi: Cương Kình (đại thành).
Hoàn chỉnh Đại Nhật Kim Ô thần huyết: Phản tổ (chưa bắt đầu).
Căn cốt: 8.1.
Ngộ tính: 10.
Tinh thần: 7.
Thân Ý pháp: 63% (đại thành).
Đại Nhật Đấu Chiến Thánh Thể: 32% tiến độ (tăng phúc 3 lần).
Dung Đạo pháp: Ba con đường.
Số liệu tinh thần của Giang Hạo đã đạt tới 7.
Bất quá, Thân Ý pháp và thánh thể đều không có tăng lên.
Dù ở trong bí cảnh Vân Đồ hay trong khi lên đường, Giang Hạo nhiều nhất cũng chỉ có thể ban đêm quan tưởng hắc động để tăng tinh thần, còn Thân Ý pháp và thánh thể thì thực sự không có thời gian để tu luyện.
Bất quá, Dung Đạo pháp lại đã đạt tới mức độ "Ba con đường".
Về mặt lý thuyết, ba con đường của Giang Hạo đã có thể thử Dung Đạo, tiếp theo sinh ra đạo của riêng Giang Hạo.
Bất quá, xác suất thành công không cao.
Hơn nữa, ba con đường dung hợp có thể sinh ra đạo mạnh đến đâu?
Đạo cũng có sự phân chia cao thấp, càng nhiều đạo dung hợp, thì càng có thể sinh ra đạo mạnh mẽ.
Giang Hạo sớm đã có kế hoạch.
Dung Đạo pháp tập hợp mười đạo, khi có xác suất thành công 100% thì hắn mới thử Dung Đạo, từ đó sinh ra đạo thuộc về Giang Hạo.
Về phần hiện tại, vẫn nên tìm kiếm Ngộ Đạo châu làm chủ, tranh thủ thu thập càng nhiều đạo.
"Lại đi tìm Tông chủ hỏi một chút chuyện Ngộ Đạo châu."
Giang Hạo suy nghĩ một chút, rồi lập tức đi tìm Viên Vấn Thiên.
Rất nhanh, Giang Hạo tìm thấy Viên Vấn Thiên.
"Tông chủ, đệ tử có một chuyện muốn hỏi Tông chủ."
"Đạo tử có chuyện gì? Cứ hỏi."
"Liên quan tới Ngộ Đạo châu..."
"Đệ tử còn cần Ngộ Đạo châu, xin hỏi tông môn còn có hay không?" Viên Vấn Thiên khẽ chau mày. "Giang Hạo, nếu như là những người khác yêu cầu Ngộ Đạo châu, vậy thì ta sẽ cho rằng hắn không có cách nào Tầm Đạo, cho nên muốn theo những người khác đạo ở trong tìm kiếm được một chút linh cảm. Có thể ngươi không giống nhau, thiên phú của ngươi là xuất sắc như vậy, sử dụng Ngộ Đạo châu, đi theo những người khác nói, dù cho có khác biệt, vậy cũng nhất định sẽ chịu ảnh hưởng."
"Đối với ngươi mà nói, Ngộ Đạo châu chỉ sợ không bằng Vấn Tâm thạch tác dụng lớn." Viên Vấn Thiên nói trúng tim đen. Ngộ Đạo châu đích thật là bảo vật. Rất nhiều người đều có thể dựa vào Ngộ Đạo châu Tầm Đạo thành công. Nhưng những người kia ít nhiều đều nhận ảnh hưởng đạo của chủ nhân Ngộ Đạo châu. Mà Vấn Tâm thạch thì sẽ không. Vấn Tâm thạch là tạo ra một cái "huyễn cảnh" có tính nhắm vào để võ giả tự động Tầm Đạo. Giang Hạo có thiên phú hạng gì? Chỗ nào cần gì Ngộ Đạo châu, đi lĩnh hội đạo của người khác? Như vậy về sau thành tựu có hạn, đối với Giang Hạo mà nói hẳn là hại lớn hơn lợi.
"Tông chủ, người hiểu lầm, ta sở dĩ cần Ngộ Đạo châu, thật ra là vì một môn vô thượng thần công..." Giang Hạo suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn nói ra chuyện hắn đã vượt qua khảo nghiệm giai đoạn thứ hai của Hoang Thiên Tháp.
"Cái gì? Ngươi đã thông qua được khảo nghiệm giai đoạn thứ hai của Hoang Thiên Tháp?"
"Đây chính là chuyện mà tất cả thiên tài của Hoàng Thiên Tông qua các triều đại đều không thể làm được."
"Vô thượng thần công sao? Dung hợp mười đạo, dùng đạo của người khác làm đạo của mình, khí phách thật lớn..." Viên Vấn Thiên rất khiếp sợ. Hắn biết lai lịch đặc thù của Hoang Thiên Tháp. Cũng biết giai đoạn thứ hai của Hoang Thiên Tháp có ý nghĩa như thế nào. Nếu nói toàn bộ Nam Vực, cái gì mới là cơ duyên lớn nhất? Chỉ sợ chính là Hoang Thiên Tháp bên trong Hoàng Thiên Tông. Chẳng qua là, bí mật này ngay cả trong Hoàng Thiên Tông cũng không lưu truyền ra, đừng nói chi là toàn bộ Nam Vực. Rất nhiều người cũng không biết Hoang Thiên Tháp là một cơ duyên lớn đến nhường nào.
"Tông môn có thể xuất ra hai viên Ngộ Đạo châu cho ngươi."
"Nếu như vẫn chưa đủ, vậy thì ngươi phải tự nghĩ biện pháp..." Viên Vấn Thiên suy tư một lát rồi đưa ra quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận