Ta Khai Sáng Thiên Kiêu Kỷ Nguyên

Chương 15: Lệnh bài cùng lựa chọn

Chương 15: Lệnh bài và lựa chọn
Thương thành, Hắc Tháp võ quán.
Giang Hạo bảo Đỗ Quyên đi tìm đại phu, chữa thương cho Đại Hổ. Đại Hổ tuy không bị gì nặng nhưng cũng bị thương, cần được trị liệu.
Giang Hạo thì cùng Nhị sư tỷ Văn Hương đi gặp sư phụ.
Nhị sư tỷ kể lại chi tiết những chuyện gặp phải trong núi, đặc biệt nhấn mạnh sự việc “Hạ gia lệnh bài”.
Triệu Hắc Tháp nghe vậy, sắc mặt bình tĩnh, từ tốn nói: “Văn Hương, con đi xuống trước đi. Nhớ kỹ, chuyện này không được nói với ai cả!”.
“Vâng, sư phụ.”
Văn Hương sắc mặt nghiêm trọng, gật đầu nhẹ rồi quay người rời đi.
Sư phụ nhìn Giang Hạo.
“Giang Hạo, vừa rồi Văn Hương kể còn có chỗ nào sai sót không?”
“Không có, Nhị sư tỷ đã nói rất kỹ rồi ạ.”
“Sư phụ, đây là lệnh bài Hạ Hồng cho con.”
Nói xong, Giang Hạo lấy lệnh bài ra đưa cho sư phụ.
Hắn biết lệnh bài này vô cùng quý giá, ngay cả Nhị sư tỷ cũng thèm muốn.
Nhưng Triệu Hắc Tháp thì không.
Triệu Hắc Tháp vốn có suất tiến cử Hoàng Thiên Tông, không đến mức thèm thuồng một tấm lệnh bài này.
Triệu Hắc Tháp nhận lấy lệnh bài của Hạ gia, vừa cười vừa nói: “Thanh Dương Hạ gia, quả thực rất quyết đoán. Suất tiến cử Hoàng Thiên Tông, nói cho là cho.”
“Chỉ một tấm lệnh bài như vậy thôi, ở Thương thành cũng đủ để khiến vô số người thèm muốn, thậm chí phát điên tranh đoạt.”
“Giang Hạo, con cầm tấm lệnh bài này, bây giờ là có thể vào Hoàng Thiên Tông rồi đấy.”
Mắt Giang Hạo sáng lên.
Hạ Hồng đã không lừa hắn.
Xem ra tấm lệnh bài này quả thật không tầm thường.
Triệu Hắc Tháp trầm ngâm một hồi, Giang Hạo cũng không hỏi gì thêm.
Trong giây lát, căn phòng lại yên tĩnh trở lại.
“Giang Hạo, khi đó con bái sư, một trong những yêu cầu là phải có được suất tiến cử để vào Hoàng Thiên Tông. Bây giờ lệnh bài đã có, vi sư có thể nói thẳng với con, tấm lệnh bài này có thể giúp con lập tức gia nhập Hoàng Thiên Tông, con có muốn đi không?”
Triệu Hắc Tháp nhìn thẳng vào Giang Hạo.
Giang Hạo nghe vậy im lặng.
Nói không rung động thì là giả.
Mục đích của hắn từ trước đến nay không thay đổi, chính là muốn vào Hoàng Thiên Tông.
Nhưng hắn cũng nhận ra sự kỳ vọng của sư phụ dành cho mình.
Một lúc sau, Giang Hạo mới lên tiếng: “Sư phụ, đệ tử muốn vào Hoàng Thiên Tông. Nhưng sư phụ vĩnh viễn là sư phụ của đệ tử!”
Vừa dứt lời, Triệu Hắc Tháp thở dài một tiếng: “Thôi, xem ra đúng là không giữ được con rồi. Thiên phú của con ngay cả một tên tiểu bối Hạ gia cũng nhìn ra, thậm chí không tiếc cho con một tấm lệnh bài như vậy…”
“Vàng ở đâu cũng sẽ phát sáng, con có thiên phú như vậy, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.”
“Tấm lệnh bài của Hạ gia này hoàn toàn có thể cho con vào Hoàng Thiên Tông, nhưng tấm lệnh bài này chỉ là suất tiến cử ngoại môn. Nếu con cầm tấm lệnh bài này vào Hoàng Thiên Tông, con sẽ trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn, mà đệ tử ngoại môn không dễ có được công pháp Hoàng Thiên Tông, phải làm rất nhiều nhiệm vụ, đạt được cống hiến lớn, gian khổ mới đổi được chút công pháp.”
“Hơn nữa, muốn được chỉ dạy về tu luyện cũng rất khó. Nói tóm lại, ở ngoại môn Hoàng Thiên Tông, tất cả đều phải tự lực cánh sinh. Cho nên vi sư mới luôn nhấn mạnh, đệ tử nội môn Hoàng Thiên Tông mới được coi là đệ tử chân chính của Hoàng Thiên Tông.”
“Tiểu bối Hạ gia có thể cho con suất tiến cử ngoại môn, nhưng tuyệt đối không thể cho con suất tiến cử nội môn. Cái đó nhất định phải là dòng chính Hạ gia mới có.”
Giang Hạo cẩn thận lắng nghe lời giới thiệu của sư phụ.
Hóa ra suất tiến cử Hoàng Thiên Tông cũng có khác biệt.
Một loại là suất tiến cử ngoại môn, loại này nhiều nhất.
Loại khác là suất tiến cử nội môn.
Suất tiến cử ngoại môn, có thể trực tiếp vào ngoại môn.
Còn suất tiến cử nội môn thì cao cấp hơn nhiều, nếu là Hóa Kình dưới 30 tuổi, có suất tiến cử nội môn, sẽ trực tiếp được trở thành đệ tử nội môn.
Nếu chưa tu luyện đến Hóa Kình thì phải xông Hoàng Thiên Tháp.
Chỉ khi xông qua Hoàng Thiên Tháp, mới có thể trở thành đệ tử nội môn.
Không nghi ngờ gì nữa, suất tiến cử nội môn quá quý giá.
Không có suất tiến cử này, vậy chỉ có thể tu thành Hóa Kình ở ngoại môn mới có thể thăng lên nội môn.
Nhưng nếu có suất tiến cử nội môn, sẽ có cơ hội ngay khi còn ở Minh Kình, Ám Kình đã được trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.
“Vi sư có suất tiến cử nội môn, đồng thời có thể đưa suất này cho con.”
“Giang Hạo, con muốn bây giờ vào ngoại môn Hoàng Thiên Tông, hay muốn chờ một chút, thử một lần cơ hội trở thành đệ tử nội môn?”
Triệu Hắc Tháp hỏi.
Cái này cần Giang Hạo tự mình lựa chọn.
Giang Hạo gần như không chút do dự, trả lời ngay: “Sư phụ, đệ tử nghe theo sư phụ sắp xếp, muốn chờ một chút để trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.”
Giang Hạo thực ra vô cùng rõ ràng.
Nếu trực tiếp vào ngoại môn, từ Minh Kình đến Hóa Kình, hắn phần lớn sẽ cần rất nhiều thời gian.
Mà tuổi của hắn còn nhỏ như vậy, vào ngoại môn sẽ phải trải qua đủ loại cạnh tranh, lừa lọc lẫn nhau, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Thà cứ yên ổn ở Hắc Tháp võ quán, có Triệu Hắc Tháp là một Hóa Kình võ giả trực tiếp chỉ dạy, chẳng phải tốt hơn nhiều so với ở ngoại môn Hoàng Thiên Tông sao?
Huống chi hắn còn có suất tiến cử nội môn, có hy vọng lên thẳng nội môn.
“Rất tốt, lên thẳng nội môn mới là lựa chọn tốt nhất cho con.”
“Chỉ là bây giờ con còn hơi thiếu, muốn thông qua tầng thứ chín của Hoàng Thiên Tháp, thực lực của con còn chưa đủ.”
“Môn Phi Tuyết Kình này là vi sư tìm cho con, là môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp thứ ba, con cứ luyện trước đã. Nhưng ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp cộng với kình lực nguyên bản của con, thực ra vẫn chưa đủ an toàn, cũng không nhất định đảm bảo sẽ thông qua được tầng thứ chín Hoàng Thiên Tháp.”
“Suất tiến cử nội môn vô cùng quý giá, nếu không có nắm chắc, thì đừng dùng. Một khi đã dùng, coi như không còn.”
“Nhưng hiện tại cơ hội đến rồi. Lệnh bài Hạ gia vô cùng trân quý, ảnh hưởng của nó còn lớn hơn con tưởng, vì tấm lệnh bài này, vì suất tiến cử ngoại môn Hoàng Thiên Tông, vô số võ giả sẽ không tiếc bất cứ giá nào.”
“Tấm lệnh bài của con, vi sư có thể giúp con đổi lấy ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp. Luyện thành xong, con đi xông Hoàng Thiên Tháp, có lẽ sẽ mười phần chắc chắn!”
“Chỉ là, một khi con cầm tấm lệnh bài này đổi lấy ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp, thì cũng tương đương với đã sử dụng tấm lệnh bài này, con sẽ nợ Thanh Dương Hạ gia một ân tình lớn. Từ xưa đến nay, nhân tình khó trả nhất, con phải suy nghĩ kỹ xem có nên dùng tấm lệnh bài này để đổi ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp hay không?”
Triệu Hắc Tháp nói xong thì không nói gì thêm.
Cái này cần Giang Hạo tự cân nhắc.
Giang Hạo cũng không trả lời ngay, thực sự là hắn cũng đang cân nhắc trong lòng.
Trong đầu loé lên rất nhiều suy nghĩ.
Hạ Hồng có thể cho hắn lệnh bài này, chắc chắn là nhìn trúng tiềm lực của Giang Hạo, nên mới dùng lệnh bài để lôi kéo.
Một khi dùng, sẽ nợ một ân tình rất lớn.
Tương đương với “ơn tri ngộ”.
Sau này Hạ Hồng có yêu cầu gì, Giang Hạo cũng khó mà từ chối.
Nhưng nếu không dùng tấm lệnh bài này, không đi đổi ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp, Giang Hạo cứ tuỳ tiện xông Hoàng Thiên Tháp, có khả năng thành công nhưng cũng có thể thất bại.
Cần phải cược vận may.
Theo lời sư phụ, nội môn và ngoại môn Hoàng Thiên Tông khác nhau một trời một vực.
Hắn nhất định phải có trăm phần trăm nắm chắc vào được nội môn thì mới đi xông Hoàng Thiên Tháp.
Bằng không thì lãng phí suất tiến cử nội môn.
Thực ra vẫn còn một cách, đó là tiếp tục luyện võ, chậm rãi chờ ở Thương thành, cho đến khi tu thành Hóa Kình.
Đến lúc đó có thể trực tiếp vào nội môn Hoàng Thiên Tông.
Nhưng việc đó sẽ tốn bao nhiêu thời gian?
Mà hắn còn có thể tinh luyện mười thành khí huyết, có thể luyện tập mười loại công pháp Minh Kình đỉnh cấp.
Ở Thương thành, đi đâu tìm được mười loại công pháp Minh Kình đỉnh cấp đây?
“Sư phụ, đệ tử quyết định, dùng tấm lệnh bài này để đổi ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp!”
Một lúc sau, Giang Hạo ngẩng đầu nhìn sư phụ, đưa ra quyết định.
“Ừm?”
“Nói xem ý con thế nào?”
Trong ánh mắt Triệu Hắc Tháp lóe lên vẻ khác lạ.
Mặc dù Giang Hạo mới tám tuổi.
Nhưng Triệu Hắc Tháp chưa bao giờ dám coi Giang Hạo là trẻ con.
“Sư phụ, Hạ gia nhìn trúng đệ tử, đây là chuyện tốt. Còn nợ nhân tình, đợi khi đệ tử trở thành đệ tử nội môn Hoàng Thiên Tông rồi thì trả cho người Hạ gia chẳng phải dễ dàng hơn sao?”
“Vì sợ nợ nhân tình mà không dám dùng lệnh bài của Hạ gia, đó mới là chuyện ngu xuẩn.”
“Bây giờ đối với đệ tử mà nói, tăng cao thực lực xông qua Hoàng Thiên Tháp trở thành đệ tử nội môn Hoàng Thiên Tông, đó mới là việc cần giải quyết đầu tiên!”
Lời của Giang Hạo khiến Triệu Hắc Tháp rất hài lòng.
Xem ra Giang Hạo đã nghĩ hết sức thấu đáo.
Nhân tình?
Người không có bản lĩnh mới phải lo nợ nhân tình.
Người có bản lĩnh thì người khác lại tranh nhau đến nịnh nọt.
Lúc trước Giang Hạo muốn có một suất tiến cử Hoàng Thiên Tông, dù là ngoại môn cũng khó như lên trời.
Nhưng sau khi Giang Hạo luyện võ, thực lực dần mạnh lên thì suất tiến cử Hoàng Thiên Tông tự tìm đến.
Có người còn chạy đến đưa cho hắn suất tiến cử Hoàng Thiên Tông.
Cho nên, tăng cao thực lực mới là quan trọng nhất! Một tấm lệnh bài Hạ gia đổi được ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp, đối với Giang Hạo hiện tại vô cùng cần thiết tăng cao thực lực mà nói, vô cùng có lợi! "Giang Hạo, ngươi có thể tự mình nghĩ thông suốt là được." "Vậy tấm lệnh bài này vi sư liền cầm đi, ngươi cứ luyện Phi Tuyết kình trước, trong vòng một tháng, vi sư sẽ đổi cho ngươi ba môn công pháp Minh Kình đỉnh cấp." "Làm phiền sư phụ." Giang Hạo nắm bí tịch Phi Tuyết kình nhét vào trong ngực, lập tức cáo từ rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận