Ta Khai Sáng Thiên Kiêu Kỷ Nguyên
Chương 17: Thời tới thiên địa đều đồng lực, bảy kình hợp nhất!
Chương 17: Thời tới t·h·i·ê·n địa đều đồng lòng, bảy kình hợp nhất!
G·i·a·ng Hạo đặt ra mục tiêu nhỏ, chỉ vẻn vẹn một tháng sau, g·i·a·ng phủ liền đón một người khiến g·i·a·ng Hạo cảm thấy bất ngờ.
"Hạ Hồng?"
G·i·a·ng Hạo nhìn nữ tử mặc áo bào đỏ trong phòng khách. Chẳng phải là Hạ Hồng mà ban đầu hắn gặp ở Phi Ưng sơn sao? Mà hơn nữa Hạ Hồng đã trả lại cho hắn một khối lệnh bài Hạ gia. Sao Hạ Hồng lại tìm đến g·i·a·ng phủ rồi?
"Thần đồng g·i·a·ng phủ, đệ tử nội môn võ quán Hắc Tháp g·i·a·ng Hạo!"
"Không ngờ ta lại tìm đến đây phải không?" Hạ Hồng xoay người, giọng rất bình thản.
"Hạ Hồng, ngươi muốn làm gì?" g·i·a·ng Hạo nhướng mày. Người phụ nữ này tuy đã cho hắn lệnh bài Hạ gia, nhưng cũng không phải là người dễ đối phó.
"Ngươi còn hỏi ta muốn làm gì? Ngươi vừa đang làm gì?"
"Ta đưa lệnh bài Hạ gia cho ngươi, là để ngươi sử dụng, cho ngươi vào Hoàng t·h·i·ê·n tông. Kết quả ngươi lại cho người khác, chuyện này chẳng phải là nên giải thích với ta một lời sao?" Hạ Hồng không hề vòng vo, nói thẳng ý định của mình.
Nàng đến là để truy vấn tội.
Ban đầu nàng vô tình gặp được g·i·a·ng Hạo, thấy g·i·a·ng Hạo có t·h·i·ê·n phú, muốn cho g·i·a·ng Hạo một cơ hội. Một khi g·i·a·ng Hạo vào Hoàng t·h·i·ê·n tông, tương lai trở thành đệ tử nội môn, có khả năng rất lớn sẽ trở thành người giúp đỡ nàng.
Hạ gia tuy lớn mạnh, nhưng tộc nhân ưu tú cũng có rất nhiều. Hạ Hồng muốn có được nhiều tài nguyên hơn, cũng phải cạnh tranh trong nội bộ Hạ gia. Nếu nàng có thể có một vài người trợ giúp, cũng có ích cho nàng trong việc cạnh tranh ở Hạ gia.
Hạ Hồng nhìn trúng tiềm lực của g·i·a·ng Hạo, vậy mà g·i·a·ng Hạo lại lấy lệnh bài cho người khác thì là chuyện gì xảy ra? Đặc biệt là Đỗ Phục t·h·i·ê·n kia, Hạ Hồng cũng đã gặp qua. Có lẽ ở Thương thành, Đỗ Phục t·h·i·ê·n được xem như t·h·i·ê·n tài. Nhưng ở Hoàng t·h·i·ê·n tông, Đỗ Phục t·h·i·ê·n căn bản không đáng nhắc đến.
Vì vậy, dưới cơn tức giận, Hạ Hồng cũng đã dò hỏi nhiều nơi, cuối cùng biết được thân phận của g·i·a·ng Hạo, lúc này mới đích thân đến g·i·a·ng gia, muốn g·i·a·ng Hạo giải thích.
G·i·a·ng Hạo liếc Hạ Hồng, trầm giọng nói: "Xin hỏi Hồng tỷ tỷ, tỷ tặng ta lệnh bài, tiến cử ta vào Hoàng t·h·i·ê·n tông, có phải là muốn sau này ta giúp đỡ tỷ một chút sức lực?"
Với tuổi của g·i·a·ng Hạo mới tám tuổi, gọi Hạ Hồng "Hồng tỷ tỷ" cũng hợp lý. Thậm chí còn kéo gần quan hệ. Ngay cả giọng của Hạ Hồng cũng dịu đi không ít, gật đầu nói: "Không sai, ta thực sự cần ngươi về sau giúp ta một tay, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông, chỉ có vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông, thực lực của ngươi mới có thể tăng trưởng nhanh chóng, sau này mới có khả năng giúp ta."
"Có điều ngươi đưa danh ngạch tiến cử cho Đỗ Phục t·h·i·ê·n, ngươi không vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông, sau này lấy cái gì giúp ta?"
"Hồng tỷ tỷ, ai nói ta không vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông? Tỷ đã tìm hiểu được chuyện ta bái sư võ quán Hắc Tháp, lẽ nào không biết lai lịch sư phụ ta? Thực ra ta đã có danh sách tiến cử Hoàng t·h·i·ê·n tông rồi…"
"Ừm? Ngươi nói là Triệu Hắc Tháp định cho ngươi danh sách tiến cử mà tổ tiên nhà họ Triệu truyền lại? Danh sách tiến cử của Triệu Hắc Tháp có thể là danh sách nội môn, có thể vào thẳng nội môn!"
Ánh mắt Hạ Hồng sáng lên nhìn chằm chằm g·i·a·ng Hạo. Xem ra nàng thực sự đã điều tra rõ ràng. Thậm chí còn biết nhiều hơn những võ quán khác ở Thương thành. Thế mà còn biết Triệu Hắc Tháp nắm giữ danh sách tiến cử nội môn của Hoàng t·h·i·ê·n tông.
"Không sai, sư phụ đã hứa, sẽ cho ta danh sách tiến cử nội môn!"
Hạ Hồng trầm ngâm.
"Thảo nào ngươi không để ý đến danh sách tiến cử của ta, hóa ra là có danh sách nội môn trong tay nên yên tâm…."
"Hồng tỷ tỷ, tỷ nói sai rồi, lệnh bài của tỷ giúp ta rất lớn. Ta mà dùng lệnh bài đó thì đại biểu cho ta nhận phần ân tình này của Hồng tỷ tỷ, sau này ắt sẽ có hồi báo!"
Lời đã nói đến mức này, Hạ Hồng đương nhiên đã hiểu rõ mọi chuyện. Vì vậy, thái độ của Hạ Hồng cũng dịu đi. Thậm chí càng nhìn g·i·a·ng Hạo càng thấy vừa mắt.
"Ta hỏi một câu cuối, có phải ngươi muốn ngay từ lúc Minh Kình đã chuẩn bị tiến thẳng vào nội môn?"
"Đúng."
Hạ Hồng khẽ gật đầu: "Vậy ta đã hiểu, ngươi muốn xông Hoàng t·h·i·ê·n tháp. Sư phụ của ngươi quả thật có dũng khí…."
Hạ Hồng không tiếp tục truy hỏi. Dám xông vào Hoàng t·h·i·ê·n tháp, vậy cũng là kẻ quyết tâm, mà mỗi người đều là t·h·i·ê·n tài trong các t·h·i·ê·n tài. Triệu Hắc Tháp nếu dám sử dụng danh sách nội môn cho g·i·a·ng Hạo, vậy chắc chắn phải có chút nắm chắc, căn bản không cần nàng nhắc nhở. Dù sao, tổ tiên của Triệu Hắc Tháp là người cấp cao của Hoàng t·h·i·ê·n tông, là cường giả Nhập Đạo, không hề kém Thanh Dương Hạ gia. Chẳng qua bây giờ sa sút thôi. Nhưng Triệu Hắc Tháp chắc chắn rất quen thuộc quy tắc của Hoàng t·h·i·ê·n tông.
"Được, ta ở Hoàng t·h·i·ê·n tông chờ tin tốt của ngươi." Hạ Hồng đứng dậy rời đi.
"Vút." Đột nhiên, một quyển bí kíp bị Hạ Hồng ném về phía g·i·a·ng Hạo.
"Bộp". G·i·a·ng Hạo bắt được bí kíp. Trên đó viết ba chữ lớn "Chuyển Luân Kình". Rõ ràng, đây là một bản bí kíp luyện kình.
"Hồng tỷ tỷ..."
"Cứ yên tâm cầm lấy, đây là một môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, là do cá nhân ta giành được, không liên quan đến Hạ gia và Hoàng t·h·i·ê·n tông."
"Ta tuy không biết ngươi tinh luyện được bao nhiêu khí huyết, nhưng nếu Triệu Hắc Tháp có lòng tin để ngươi xông Hoàng t·h·i·ê·n tháp, vậy chắc chắn khí huyết của ngươi luyện không hề kém. Môn Chuyển Luân Kình này, rất có thể sẽ thích hợp với ngươi."
"Nếu ngươi thật sự cảm kích ta, vậy phải cố gắng tiến thẳng vào nội môn, đừng phụ danh sách nội môn mà sư phụ ngươi cho! Hơn nữa, ta vẫn còn mong ngươi trả ân tình, chỉ khi trở thành đệ tử nội môn, ngươi mới có thể trả được ân tình của ta..."
Hạ Hồng đi rất dứt khoát. G·i·a·ng Hạo đã không còn nhìn thấy bóng dáng Hạ Hồng, rõ ràng đã rời khỏi g·i·a·ng phủ.
"Lại là một môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao nữa, nhân tình này lại càng nợ lớn thêm…". G·i·a·ng Hạo nhìn quyển Chuyển Luân Kình trong tay, trên mặt lộ ra một nụ cười. Nhân tình càng nợ lớn càng tốt. Hạ Hồng hiểu rõ mọi chuyện. Đây là muốn giúp hắn một tay!
"Thời đến t·h·i·ê·n địa đều đồng lòng…"
"Hồng tỷ tỷ, sư phụ, Nhị sư tỷ… ta sẽ không để các người thất vọng!" g·i·a·ng Hạo hít sâu một hơi.
Lúc này trong lòng hắn rất phấn khởi. Hạ Hồng từ ngàn dặm xa xôi tới, vốn đến để "Hỏi tội" nhưng cuối cùng lại cho hắn một môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, đây chính là thứ g·i·a·ng Hạo cần nhất bây giờ.
Khiến g·i·a·ng Hạo có một cảm giác "thời tới t·h·i·ê·n địa đều đồng lòng".
Có Chuyển Luân Kình do Hạ Hồng tặng, g·i·a·ng Hạo đã thu thập được tổng cộng bảy môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao. Chỉ cần luyện thành tất cả, thực lực của g·i·a·ng Hạo sẽ tăng lên đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Thế là, g·i·a·ng Hạo liền bắt đầu dốc toàn lực vào "Luyện kình". Cố gắng sớm ngày luyện thành cả tám môn công p·h·á·p Minh Kình.
… Xuân đi thu đến, lại một năm trôi qua.
Khoảng cách Hạ Hồng rời đi đã tròn một năm ba tháng. G·i·a·ng Hạo không đến võ quán, mà ở lại nhà. Theo như sư phụ nói, ông đã không còn gì để dạy cho g·i·a·ng Hạo. Mọi thứ đều phải dựa vào chính g·i·a·ng Hạo.
G·i·a·ng Hạo cũng thực sự không phụ sự mong đợi của mọi người, nhờ vào căn cốt mạnh mẽ mà anh đã luyện thành sáu môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao. Hiện tại chỉ còn lại môn cuối cùng Chuyển Luân Kình. Môn Chuyển Luân Kình này có chút phức tạp. Lại không phù hợp với g·i·a·ng Hạo lắm. Nhưng cho dù không phù hợp, g·i·a·ng Hạo vẫn mất đến bốn tháng, cũng gần luyện thành.
"Ầm."
Một khắc sau, toàn thân g·i·a·ng Hạo rung lên. Hắn cảm thấy trong cơ thể lại sinh ra một cỗ kình hoàn toàn mới.
Chuyển Luân Kình thành công!
"Cuối cùng, thất môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao toàn bộ luyện thành!" g·i·a·ng Hạo mở mắt. Hắn đầu tiên kiểm tra tình hình của mình.
Tu vi: Minh Kình (sơ kỳ) Căn cốt: 7 Ngộ tính: 5.7 Tinh thần: 2 M·ã·nh Hổ Quyền: Tiểu thành Minh Kình: Gia trì 310% uy năng Hơn một năm qua, thực lực của g·i·a·ng Hạo có thể nói là tiến nhanh như gió. Bởi vì toàn lực quan tưởng Huyết Nguyệt nên ngộ tính của g·i·a·ng Hạo đã đạt đến 5.7. Một mức ngộ tính vô cùng kinh khủng. Với mức ngộ tính đó, M·ã·nh Hổ Quyền của g·i·a·ng Hạo cũng mơ hồ có chút buông lỏng. Hắn mơ hồ cảm giác được khoảng cách tới M·ã·nh Hổ Quyền đại thành không còn xa. Chỉ là vẫn còn thiếu một cơ hội.
Sau đó là gia trì từ thất môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, hiện tại g·i·a·ng Hạo đã có uy năng Minh Kình gia trì khủng bố vượt quá ba lần. Với thực lực như vậy, khó mà tưởng tượng. Ít nhất trong lĩnh vực Minh Kình, chỉ sợ hắn đã không có đối thủ.
G·i·a·ng Hạo cũng không cảm thấy kinh ngạc mấy. Luyện thành thất môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, tất cả đều nằm trong dự đoán của hắn. Chỉ có điều với ngộ tính đã đạt tới 5.7 mà M·ã·nh Hổ Quyền vẫn chưa thể đại thành. M·ã·nh Hổ Quyền dễ học khó tinh, điểm này g·i·a·ng Hạo đã sớm hiểu rõ.
Nhưng g·i·a·ng Hạo vẫn có chút thất vọng. Mặc dù g·i·a·ng Hạo có thể mơ hồ cảm giác được, M·ã·nh Hổ Quyền chỉ còn thiếu một chút thời cơ. Nhưng hắn không định chờ đợi thêm nữa. Hạ Hồng và sư phụ đều đặt kỳ vọng rất cao vào hắn. Tiếp tục chờ đợi, chẳng qua chỉ là lãng phí thời gian thôi. Chỉ khi đến được Hoàng t·h·i·ê·n tông, trở thành đệ tử nội môn, g·i·a·ng Hạo mới có thể đủ tăng tiến nhanh chóng.
"Đỗ Quyên, chuẩn bị xe ngựa, ta muốn đến võ quán một chuyến."
"Dạ, thiếu gia."
Đỗ Quyên đi chuẩn bị xe ngựa. Sở dĩ không để Đại Hổ thay vì đi bộ, là bởi vì Đại Hổ đã được g·i·a·ng Hạo thả về Phi Ưng Sơn. Mặc dù Đại Hổ ở g·i·a·ng phủ rất vui vẻ. Nhưng hổ vốn thuộc về núi rừng. Huống chi, Đại Hổ thỉnh thoảng vẫn sẽ trở lại g·i·a·ng phủ cùng g·i·a·ng Hạo hội họp.
Rất nhanh, g·i·a·ng Hạo đến được võ quán Hắc Tháp, gặp được sư phụ Triệu Hắc Tháp.
"Sư phụ, đệ tử cuối cùng đã hợp nhất được bảy kình, thời cơ đã đến!" g·i·a·ng Hạo trực tiếp nói.
"Bá". Triệu Hắc Tháp mãnh liệt ngẩng đầu, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Giang Hạo. "Bảy kình hợp nhất?" "Đúng." Triệu Hắc Tháp hiểu rõ. Bảy môn công pháp Minh Kình đỉnh cao chồng chất, nếu như lại thêm nguyên bản kèm theo gấp đôi uy năng. Hiện tại Giang Hạo bảy kình hợp nhất, uy năng tăng lên vượt quá gấp ba! Dù Triệu Hắc Tháp đã sớm dự liệu được một ngày này, chẳng qua là không nghĩ tới tới nhanh như vậy.
G·i·a·ng Hạo đặt ra mục tiêu nhỏ, chỉ vẻn vẹn một tháng sau, g·i·a·ng phủ liền đón một người khiến g·i·a·ng Hạo cảm thấy bất ngờ.
"Hạ Hồng?"
G·i·a·ng Hạo nhìn nữ tử mặc áo bào đỏ trong phòng khách. Chẳng phải là Hạ Hồng mà ban đầu hắn gặp ở Phi Ưng sơn sao? Mà hơn nữa Hạ Hồng đã trả lại cho hắn một khối lệnh bài Hạ gia. Sao Hạ Hồng lại tìm đến g·i·a·ng phủ rồi?
"Thần đồng g·i·a·ng phủ, đệ tử nội môn võ quán Hắc Tháp g·i·a·ng Hạo!"
"Không ngờ ta lại tìm đến đây phải không?" Hạ Hồng xoay người, giọng rất bình thản.
"Hạ Hồng, ngươi muốn làm gì?" g·i·a·ng Hạo nhướng mày. Người phụ nữ này tuy đã cho hắn lệnh bài Hạ gia, nhưng cũng không phải là người dễ đối phó.
"Ngươi còn hỏi ta muốn làm gì? Ngươi vừa đang làm gì?"
"Ta đưa lệnh bài Hạ gia cho ngươi, là để ngươi sử dụng, cho ngươi vào Hoàng t·h·i·ê·n tông. Kết quả ngươi lại cho người khác, chuyện này chẳng phải là nên giải thích với ta một lời sao?" Hạ Hồng không hề vòng vo, nói thẳng ý định của mình.
Nàng đến là để truy vấn tội.
Ban đầu nàng vô tình gặp được g·i·a·ng Hạo, thấy g·i·a·ng Hạo có t·h·i·ê·n phú, muốn cho g·i·a·ng Hạo một cơ hội. Một khi g·i·a·ng Hạo vào Hoàng t·h·i·ê·n tông, tương lai trở thành đệ tử nội môn, có khả năng rất lớn sẽ trở thành người giúp đỡ nàng.
Hạ gia tuy lớn mạnh, nhưng tộc nhân ưu tú cũng có rất nhiều. Hạ Hồng muốn có được nhiều tài nguyên hơn, cũng phải cạnh tranh trong nội bộ Hạ gia. Nếu nàng có thể có một vài người trợ giúp, cũng có ích cho nàng trong việc cạnh tranh ở Hạ gia.
Hạ Hồng nhìn trúng tiềm lực của g·i·a·ng Hạo, vậy mà g·i·a·ng Hạo lại lấy lệnh bài cho người khác thì là chuyện gì xảy ra? Đặc biệt là Đỗ Phục t·h·i·ê·n kia, Hạ Hồng cũng đã gặp qua. Có lẽ ở Thương thành, Đỗ Phục t·h·i·ê·n được xem như t·h·i·ê·n tài. Nhưng ở Hoàng t·h·i·ê·n tông, Đỗ Phục t·h·i·ê·n căn bản không đáng nhắc đến.
Vì vậy, dưới cơn tức giận, Hạ Hồng cũng đã dò hỏi nhiều nơi, cuối cùng biết được thân phận của g·i·a·ng Hạo, lúc này mới đích thân đến g·i·a·ng gia, muốn g·i·a·ng Hạo giải thích.
G·i·a·ng Hạo liếc Hạ Hồng, trầm giọng nói: "Xin hỏi Hồng tỷ tỷ, tỷ tặng ta lệnh bài, tiến cử ta vào Hoàng t·h·i·ê·n tông, có phải là muốn sau này ta giúp đỡ tỷ một chút sức lực?"
Với tuổi của g·i·a·ng Hạo mới tám tuổi, gọi Hạ Hồng "Hồng tỷ tỷ" cũng hợp lý. Thậm chí còn kéo gần quan hệ. Ngay cả giọng của Hạ Hồng cũng dịu đi không ít, gật đầu nói: "Không sai, ta thực sự cần ngươi về sau giúp ta một tay, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông, chỉ có vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông, thực lực của ngươi mới có thể tăng trưởng nhanh chóng, sau này mới có khả năng giúp ta."
"Có điều ngươi đưa danh ngạch tiến cử cho Đỗ Phục t·h·i·ê·n, ngươi không vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông, sau này lấy cái gì giúp ta?"
"Hồng tỷ tỷ, ai nói ta không vào được Hoàng t·h·i·ê·n tông? Tỷ đã tìm hiểu được chuyện ta bái sư võ quán Hắc Tháp, lẽ nào không biết lai lịch sư phụ ta? Thực ra ta đã có danh sách tiến cử Hoàng t·h·i·ê·n tông rồi…"
"Ừm? Ngươi nói là Triệu Hắc Tháp định cho ngươi danh sách tiến cử mà tổ tiên nhà họ Triệu truyền lại? Danh sách tiến cử của Triệu Hắc Tháp có thể là danh sách nội môn, có thể vào thẳng nội môn!"
Ánh mắt Hạ Hồng sáng lên nhìn chằm chằm g·i·a·ng Hạo. Xem ra nàng thực sự đã điều tra rõ ràng. Thậm chí còn biết nhiều hơn những võ quán khác ở Thương thành. Thế mà còn biết Triệu Hắc Tháp nắm giữ danh sách tiến cử nội môn của Hoàng t·h·i·ê·n tông.
"Không sai, sư phụ đã hứa, sẽ cho ta danh sách tiến cử nội môn!"
Hạ Hồng trầm ngâm.
"Thảo nào ngươi không để ý đến danh sách tiến cử của ta, hóa ra là có danh sách nội môn trong tay nên yên tâm…."
"Hồng tỷ tỷ, tỷ nói sai rồi, lệnh bài của tỷ giúp ta rất lớn. Ta mà dùng lệnh bài đó thì đại biểu cho ta nhận phần ân tình này của Hồng tỷ tỷ, sau này ắt sẽ có hồi báo!"
Lời đã nói đến mức này, Hạ Hồng đương nhiên đã hiểu rõ mọi chuyện. Vì vậy, thái độ của Hạ Hồng cũng dịu đi. Thậm chí càng nhìn g·i·a·ng Hạo càng thấy vừa mắt.
"Ta hỏi một câu cuối, có phải ngươi muốn ngay từ lúc Minh Kình đã chuẩn bị tiến thẳng vào nội môn?"
"Đúng."
Hạ Hồng khẽ gật đầu: "Vậy ta đã hiểu, ngươi muốn xông Hoàng t·h·i·ê·n tháp. Sư phụ của ngươi quả thật có dũng khí…."
Hạ Hồng không tiếp tục truy hỏi. Dám xông vào Hoàng t·h·i·ê·n tháp, vậy cũng là kẻ quyết tâm, mà mỗi người đều là t·h·i·ê·n tài trong các t·h·i·ê·n tài. Triệu Hắc Tháp nếu dám sử dụng danh sách nội môn cho g·i·a·ng Hạo, vậy chắc chắn phải có chút nắm chắc, căn bản không cần nàng nhắc nhở. Dù sao, tổ tiên của Triệu Hắc Tháp là người cấp cao của Hoàng t·h·i·ê·n tông, là cường giả Nhập Đạo, không hề kém Thanh Dương Hạ gia. Chẳng qua bây giờ sa sút thôi. Nhưng Triệu Hắc Tháp chắc chắn rất quen thuộc quy tắc của Hoàng t·h·i·ê·n tông.
"Được, ta ở Hoàng t·h·i·ê·n tông chờ tin tốt của ngươi." Hạ Hồng đứng dậy rời đi.
"Vút." Đột nhiên, một quyển bí kíp bị Hạ Hồng ném về phía g·i·a·ng Hạo.
"Bộp". G·i·a·ng Hạo bắt được bí kíp. Trên đó viết ba chữ lớn "Chuyển Luân Kình". Rõ ràng, đây là một bản bí kíp luyện kình.
"Hồng tỷ tỷ..."
"Cứ yên tâm cầm lấy, đây là một môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, là do cá nhân ta giành được, không liên quan đến Hạ gia và Hoàng t·h·i·ê·n tông."
"Ta tuy không biết ngươi tinh luyện được bao nhiêu khí huyết, nhưng nếu Triệu Hắc Tháp có lòng tin để ngươi xông Hoàng t·h·i·ê·n tháp, vậy chắc chắn khí huyết của ngươi luyện không hề kém. Môn Chuyển Luân Kình này, rất có thể sẽ thích hợp với ngươi."
"Nếu ngươi thật sự cảm kích ta, vậy phải cố gắng tiến thẳng vào nội môn, đừng phụ danh sách nội môn mà sư phụ ngươi cho! Hơn nữa, ta vẫn còn mong ngươi trả ân tình, chỉ khi trở thành đệ tử nội môn, ngươi mới có thể trả được ân tình của ta..."
Hạ Hồng đi rất dứt khoát. G·i·a·ng Hạo đã không còn nhìn thấy bóng dáng Hạ Hồng, rõ ràng đã rời khỏi g·i·a·ng phủ.
"Lại là một môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao nữa, nhân tình này lại càng nợ lớn thêm…". G·i·a·ng Hạo nhìn quyển Chuyển Luân Kình trong tay, trên mặt lộ ra một nụ cười. Nhân tình càng nợ lớn càng tốt. Hạ Hồng hiểu rõ mọi chuyện. Đây là muốn giúp hắn một tay!
"Thời đến t·h·i·ê·n địa đều đồng lòng…"
"Hồng tỷ tỷ, sư phụ, Nhị sư tỷ… ta sẽ không để các người thất vọng!" g·i·a·ng Hạo hít sâu một hơi.
Lúc này trong lòng hắn rất phấn khởi. Hạ Hồng từ ngàn dặm xa xôi tới, vốn đến để "Hỏi tội" nhưng cuối cùng lại cho hắn một môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, đây chính là thứ g·i·a·ng Hạo cần nhất bây giờ.
Khiến g·i·a·ng Hạo có một cảm giác "thời tới t·h·i·ê·n địa đều đồng lòng".
Có Chuyển Luân Kình do Hạ Hồng tặng, g·i·a·ng Hạo đã thu thập được tổng cộng bảy môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao. Chỉ cần luyện thành tất cả, thực lực của g·i·a·ng Hạo sẽ tăng lên đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Thế là, g·i·a·ng Hạo liền bắt đầu dốc toàn lực vào "Luyện kình". Cố gắng sớm ngày luyện thành cả tám môn công p·h·á·p Minh Kình.
… Xuân đi thu đến, lại một năm trôi qua.
Khoảng cách Hạ Hồng rời đi đã tròn một năm ba tháng. G·i·a·ng Hạo không đến võ quán, mà ở lại nhà. Theo như sư phụ nói, ông đã không còn gì để dạy cho g·i·a·ng Hạo. Mọi thứ đều phải dựa vào chính g·i·a·ng Hạo.
G·i·a·ng Hạo cũng thực sự không phụ sự mong đợi của mọi người, nhờ vào căn cốt mạnh mẽ mà anh đã luyện thành sáu môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao. Hiện tại chỉ còn lại môn cuối cùng Chuyển Luân Kình. Môn Chuyển Luân Kình này có chút phức tạp. Lại không phù hợp với g·i·a·ng Hạo lắm. Nhưng cho dù không phù hợp, g·i·a·ng Hạo vẫn mất đến bốn tháng, cũng gần luyện thành.
"Ầm."
Một khắc sau, toàn thân g·i·a·ng Hạo rung lên. Hắn cảm thấy trong cơ thể lại sinh ra một cỗ kình hoàn toàn mới.
Chuyển Luân Kình thành công!
"Cuối cùng, thất môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao toàn bộ luyện thành!" g·i·a·ng Hạo mở mắt. Hắn đầu tiên kiểm tra tình hình của mình.
Tu vi: Minh Kình (sơ kỳ) Căn cốt: 7 Ngộ tính: 5.7 Tinh thần: 2 M·ã·nh Hổ Quyền: Tiểu thành Minh Kình: Gia trì 310% uy năng Hơn một năm qua, thực lực của g·i·a·ng Hạo có thể nói là tiến nhanh như gió. Bởi vì toàn lực quan tưởng Huyết Nguyệt nên ngộ tính của g·i·a·ng Hạo đã đạt đến 5.7. Một mức ngộ tính vô cùng kinh khủng. Với mức ngộ tính đó, M·ã·nh Hổ Quyền của g·i·a·ng Hạo cũng mơ hồ có chút buông lỏng. Hắn mơ hồ cảm giác được khoảng cách tới M·ã·nh Hổ Quyền đại thành không còn xa. Chỉ là vẫn còn thiếu một cơ hội.
Sau đó là gia trì từ thất môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, hiện tại g·i·a·ng Hạo đã có uy năng Minh Kình gia trì khủng bố vượt quá ba lần. Với thực lực như vậy, khó mà tưởng tượng. Ít nhất trong lĩnh vực Minh Kình, chỉ sợ hắn đã không có đối thủ.
G·i·a·ng Hạo cũng không cảm thấy kinh ngạc mấy. Luyện thành thất môn công p·h·á·p Minh Kình đỉnh cao, tất cả đều nằm trong dự đoán của hắn. Chỉ có điều với ngộ tính đã đạt tới 5.7 mà M·ã·nh Hổ Quyền vẫn chưa thể đại thành. M·ã·nh Hổ Quyền dễ học khó tinh, điểm này g·i·a·ng Hạo đã sớm hiểu rõ.
Nhưng g·i·a·ng Hạo vẫn có chút thất vọng. Mặc dù g·i·a·ng Hạo có thể mơ hồ cảm giác được, M·ã·nh Hổ Quyền chỉ còn thiếu một chút thời cơ. Nhưng hắn không định chờ đợi thêm nữa. Hạ Hồng và sư phụ đều đặt kỳ vọng rất cao vào hắn. Tiếp tục chờ đợi, chẳng qua chỉ là lãng phí thời gian thôi. Chỉ khi đến được Hoàng t·h·i·ê·n tông, trở thành đệ tử nội môn, g·i·a·ng Hạo mới có thể đủ tăng tiến nhanh chóng.
"Đỗ Quyên, chuẩn bị xe ngựa, ta muốn đến võ quán một chuyến."
"Dạ, thiếu gia."
Đỗ Quyên đi chuẩn bị xe ngựa. Sở dĩ không để Đại Hổ thay vì đi bộ, là bởi vì Đại Hổ đã được g·i·a·ng Hạo thả về Phi Ưng Sơn. Mặc dù Đại Hổ ở g·i·a·ng phủ rất vui vẻ. Nhưng hổ vốn thuộc về núi rừng. Huống chi, Đại Hổ thỉnh thoảng vẫn sẽ trở lại g·i·a·ng phủ cùng g·i·a·ng Hạo hội họp.
Rất nhanh, g·i·a·ng Hạo đến được võ quán Hắc Tháp, gặp được sư phụ Triệu Hắc Tháp.
"Sư phụ, đệ tử cuối cùng đã hợp nhất được bảy kình, thời cơ đã đến!" g·i·a·ng Hạo trực tiếp nói.
"Bá". Triệu Hắc Tháp mãnh liệt ngẩng đầu, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Giang Hạo. "Bảy kình hợp nhất?" "Đúng." Triệu Hắc Tháp hiểu rõ. Bảy môn công pháp Minh Kình đỉnh cao chồng chất, nếu như lại thêm nguyên bản kèm theo gấp đôi uy năng. Hiện tại Giang Hạo bảy kình hợp nhất, uy năng tăng lên vượt quá gấp ba! Dù Triệu Hắc Tháp đã sớm dự liệu được một ngày này, chẳng qua là không nghĩ tới tới nhanh như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận