Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến

Chương 78:

Chương 78:Chương 78:
Tạ Thiên Cách cong môi cười, con người bây giờ tuyệt đối sẽ không nghĩ tới, rất nhanh thôi, thời đại hỗn loạn hơn nữa sắp đến rồi.
Tạ Thiên Cách cúi đầu, tập trung vào cuốn sách trong tay, nhưng chưa kịp đọc được hai trang thì cô đã nghe thấy giọng phát thanh của sân bay thúc giục hành khách của một chuyến bay chuẩn bị lên máy bay.
Cô lấy vé máy bay ra đối chiếu, xác nhận là chuyến bay của mình, liền đứng dậy.
Tiện tay ném cuốn sách vào trong ba lô, thực tế là ném cuốn sách vào trong không gian.
Tạ Thiên Cách mang ba lô, đeo kính râm, vừa mới nhấc chân lên chưa đi được hai bước.
Trong đầu cô đã vang lên giọng nói của Tinh Ốc.
"Tinh Ốc đạt được một điểm kỹ năng."
Tạ Thiên Cách lập tức dừng bước.
Điểm kỹ năng?
Điểm kỹ năng từ đâu ra?
Mấy ngày nay Tạ Thiên Cách đều đang nghiên cứu vấn đề về điểm kỹ năng trong Tinh Ốc nhưng không có tiến triển gì.
Nhưng vừa nấy, cô nghe thấy Tinh Ốc ốc nói với cô rằng cô đã đạt được một điểm kỹ năng.
Từ đâu ra? Vừa nãy cô có làm động tác gì đặc biệt không?
Tạ Thiên Cách đi theo sau đám đông, vừa chuẩn bị lên máy bay vừa không ngừng nhớ lại những hành động mình đã làm.
Hình như cô chỉ bỏ một cuốn sách vào trong ba lô.
Đúng vậy, một cuốn sách.
Vừa nãy lúc ở khu chờ, cô tiện tay mua một cuốn sách về luật hình sự.
Đợi đến khi mạt thế đến, loại sách này sẽ không còn tác dụng gì nữa, nhưng nó có thể làm chứng cho nền văn minh nhân loại.
Cũng vì suy nghĩ như vậy nên Tạ Thiên Cách mới xem hai trang rồi bỏ cuốn sách vào trong không gian, sau đó chưa đầy mấy giây, cô đã nghe thấy Tinh Ốc nhắc nhở rằng đã thu được một điểm kỹ năng.
Chắc là cuốn sách này.
Tạ Thiên Cách thầm đoán như vậy, nhưng chuyện này chắc hẳn là phải vào Tinh Ốc xem mới biết được.
Nhưng trong suốt quá trình bay, cô đều không tìm được cơ hội, cuối cùng Tạ Thiên Cách chỉ có thể đè nén tâm trạng của mình, đợi đến khi vào khách sạn rồi xem sau.
Tỉnh D nổi tiếng có nhiều núi cao.
Nhiệt độ ở đây quanh năm đều khá thấp, hơn nữa mùa mưa kéo dài rất lâu.
Ngay cả vào mùa đông cũng luôn u ám.
Mặc dù trước đây Tạ Thiên Cách chưa từng đến tỉnh D, nhưng cũng có những hiểu biết cơ bản về nơi này. Vì vậy, lúc máy bay chưa dừng hẳn, Tạ Thiên Cách đã nghe thấy một cặp đôi ngồi cạnh bên cửa sổ nói "Trời mưa rồi."
Lúc đầu Tạ Thiên Cách nghe thấy tin này thì cũng không để tâm.
Mãi đến khi xuống máy bay, cô mới nhận ra trận mưa này có gì đó không ổn.
Nước mưa có màu hồng nhạt.
Trông có vẻ giống với những bông tuyết màu hồng nhạt ở Đông Xuyên.
Rất nhiều người dừng lại chụp ảnh, thậm chí có người còn trực tiếp vứt ô ở bên cạnh máy bay rồi tạo dáng chụp ảnh.
Tạ Thiên Cách đứng ở cửa khoang máy bay nhìn những người đang chụp ảnh dưới mưa, đồng tử không tự chủ được co lại, cô quay đầu nói với tiếp viên: "Có ô không, cho tôi mượn một chiếc."
Mưa bên ngoài không lớn, hơn nữa xuống máy bay đi bộ nhiều nhất một trăm mét là đến nơi đỗ xe đưa đón, phần lớn hành khách đều chạy thẳng.
Tất nhiên cũng có người chọn đi ô, may là hành khách phía sau Tạ Thiên Cách không nhiều, ô chuẩn bị trên máy bay vẫn đủ dùng.
Tạ Thiên Cách cầm ô, bình tĩnh bước xuống cầu thang, lướt qua những du khách vẫn đang chụp ảnh trong sân bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận