Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến

Chương 163: A

Chương 163: AChương 163: A
Thích Thương Hải cũng vô cùng chấn động.
Loại thuốc hữu dụng như vậy, bà chủ chỉ cho anh có một lọ, mà anh còn chưa kịp dùng...
Lý Tiêu chỉ ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc, anh ta cố sức quay đầu nhìn lại thì thấy Tạ Thiên Cách đang nhảy xuống từ trên chiếc container cao.
Cô ngửi thấy trong không khí có một mùi thuốc nhàn nhạt, còn chưa kịp hỏi thì Thích Thương Hải đã giải thích.
"Nếu mặc kệ thì có lẽ anh ta sẽ chết."
Tạ Thiên Cách quay đầu nhìn Thích Thương Hải, anh cong cong mắt nhìn cô.
Nhưng Tạ Thiên Cách lại nhìn ra được hàm ý ẩn chứa trong đôi mắt đó——
Người này chết rồi thì không thể mặc cả với quân đội được nữa.
Tạ Thiên Cách không khỏi bật cười.
Quả nhiên Thích Thương Hải không hổ danh là quản gia số một của mạt thế, tâm tư tỉ mỉ, làm người hay làm việc đều vô cùng toàn diện.
Cô gật đầu, tỏ ý mình đã biết.
Sau đó Tạ Thiên Cách ngồi xổm xuống trước mặt Lý Tiêu, trên khuôn mặt trắng nốn mang theo vẻ vừa cười vừa không cười: "Được rồi, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện rồi."
Lần này Lý Tiêu không còn vội vàng nữa, sau khi hai bên tự giới thiệu, Lý Tiêu trực tiếp vào thẳng vấn đề. "Cô Tạ, tôi rất cảm ơn cô vì đã giúp chúng tôi, bên quân đội chúng tôi có hai phương án."
"Thứ nhất, tôi thay mặt quân đội có thể chiêu mộ các cô, các cô cũng biết tình hình hiện tại đấy, đơn thương độc mã không thể sống sót được, cho nên, đầu quân cho quân đội là một lựa chọn rất tốt, như vậy các cô cũng có thể nhận được nhiều vật tư hơn."
Lý Tiêu vừa nói vừa cẩn thận quan sát Tạ Thiên Cách, cố gắng phân tích biểu cảm của cô.
Nhưng đáng tiếc là trên mặt Tạ Thiên Cách không có bất kỳ cảm xúc nào, giống như căn bản không nghe thấy vậy.
Trong lòng Lý Tiêu hơi chùng xuống, lại tiếp tục nói: "Thứ hai, tôi có thể cố gắng để các cô trở thành đồng minh của quân đội, sau này nếu có vật tư gì, chúng tôi sẽ thông báo, các cô có thể đến..."
Tạ Thiên Cách đột nhiên cười khẽ.
Cô không cười còn đỡ, vừa cười, Lý Tiêu chỉ cảm thấy trong lòng phát hoảng.
Phương Ninh tức giận: "Đội trưởng của chúng tôi còn chưa nói xong, cô cười cái gì!"
Tạ Thiên Cách nhìn về phía Phương Ninh, Lý Tiêu lập tức căng thẳng, vội vàng quát Phương Ninh: "Câm miệng! Ở đây không đến lượt cậu xen vào!"
Ánh mắt Tạ Thiên Cách lại chuyển sang Lý Tiêu, dường như nhìn thấu ý định muốn lui để bảo vệ Phương Ninh của anh ta.
Lý Tiêu cảm thấy mặt mình nóng lên, vô cùng xấu hổ nhưng lại không lùi nửa bước. Có thể thấy, nếu Tạ Thiên Cách ra tay đối phó với Phương Ninh thì giao dịch của bọn họ nhất định sẽ bị gián đoạn.
Tạ Thiên Cách lại không để lời nói của một nhân vật lâu la như vậy vào lòng, cô đang nghĩ đến một chuyện khác.
Kiếp trước quân đội Đông Xuyên không có nhân vật Lý Tiêu này.
Kiếp trước người lấy được vật tư ở cảng là Viên Trạch An và Viên Trạch Chương, khi Viên gia mang số vật tư này về căn cứ Đông Xuyên, cơ bản có thể dùng từ náo nhiệt như tiếng trống tiếng pháo để hình dung.
Cũng chính vì số vật tư này mà căn cứ Đông Xuyên từ một thế lực nhỏ bé đã trở thành rồng mạnh, ngang hàng với căn cứ Hồng Tinh số 7.
Bạn cần đăng nhập để bình luận