Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến

Chương 617: F

Chương 617: FChương 617: F
Trong mạt thế, cho dù là Anh quốc, đạn dược cung cấp cho mỗi binh lính cũng có hạn.
Rất nhanh, binh lính Anh quốc hết đạn, tất cả binh lính chỉ có thể xông lên đánh giáp lá cà, mà đây lại chính là sở trường của Hoa quốc.
Ngay lập tức, hai bên rơi vào thế giằng co.
Ngay lúc này, bên tai mỗi binh lính Anh quốc đều vang lên giọng nói của hệ thống.
"Binh lính! Cư dân! Ở đây phải thông báo cho các bạn một tin đáng tiếc!"
"Lãnh chúa của các bạn, ngài Alex, trong lúc giao chiến với người khác, vì thực lực không đủ, đã tử trận dưới tay lãnh chúa của căn cứ Bán Sơn, Tạ Thiên Cách.”
"Bây giờ căn cứ của các bạn đã bị lãnh chúa Tạ Thiên Cách tiếp quản."
"Trong một giờ tiếp theo, các bạn có thể vì lãnh chúa quá cố của mình mà đứng lên phản kháng! Nếu trong thời gian này, có người thành công giết chết lãnh chúa Tạ Thiên Cách, các bạn có thể giành lại căn cứ của mình."
"Không chỉ vậy."
"Vì Tạ Thiên Cách là một lãnh chúa sở hữu hai căn cứ, bất kỳ ai giết chết cô ấy đều có thể tiếp quản tất cả căn cứ, cư dân và lực lượng chiến đấu dưới trướng cô ấy."
"Bây giờ, vị lãnh chúa mới này đang ở trung tâm lãnh chúa, chờ các bạn đến!"
"Xông lên đi! Những binh lính và cư dân dũng cảm!" "Phần thưởng phía trước đủ để chứa đựng tham vọng của các bạn! Không một binh lính nào muốn mãi dậm chân tại chỗ!"
Phải nói rằng hệ thống rất giỏi trong việc kích động cảm xúc.
Căn cứ Hải Mã vì quá yếu nên dù có bị kích động cũng không kích động nổi, binh lính và cư dân của họ giống như những người chơi hệ phật, chỉ muốn nằm im hưởng thụ tuổi già.
Nhưng căn cứ Anh quốc thì khác, mỗi người trong số họ đều tham vọng như lãnh chúa của mình, khi nghe hệ thống nói vậy, lập tức tất cả đều sôi sục máu huyết.
Trời ơi, thật là chấn động.
Chỉ cần giết một người, không những có thể giành lại được đất đai hiện tại của họ, mà còn có thể có thêm hai mảnh đất nữa.
Tương đương với việc trực tiếp trở thành người trên người.
Việc tốt như vậy mà cũng có thể gặp được sao!
Lúc này, binh lính Anh quốc đã không thể tập trung vào trận chiến trong tay nữa, họ liên tục hỏi đô đốc hải quân có nên rút lui để đi săn Tạ Thiên Cách không.
Trên thực tế, trong lòng đô đốc hải quân cũng đang nghĩ như vậy.
Tên Alex kia chính là một chính trị gia, căn bản không hiểu gì vê quân sự, căn bản không hiểu gì về chiến tranh.
Nếu không phải vì vận may của ông ta tốt, nếu không phải vì vật tư trong tay ông ta đủ nhiều thì anh ta mới là người nắm quyền trong căn cứ này.
Nhưng mỗi lần chiến thắng trong chiến đấu, công lao đều quy về ông ta.
Còn mỗi lần chiến đấu thất bại, chắc chắn là do bọn họ đánh không tốt. Anh ta đã sớm căm ghét Alex, bây giờ nghe nói Alex đã bị giết, trong lòng anh ta vô cùng vui mừng.
Lại liếc nhìn đội quân Hoa quốc đang chiến đấu với bọn họ, đô đốc hải quân lập tức mất hết hứng thú.
So với việc cảng bị mất thì đương nhiên đi giết Tạ Thiên Cách quan trọng hơn.
Đô đốc hải quân không hề do dự, trực tiếp ra lệnh rút lui, tấn công về phía trung tâm lãnh chúa.
Chu Phượng đang dẫn dắt đội quân của mình toàn tâm toàn ý lao vào chiến đấu, đột nhiên bà ấy phát hiện đối phương lại rút lui.
Rút lui ư?2
Chu Phượng ngơ ngác.
Đang đánh nhau hăng say, sao lại rút lui?
Bạn cần đăng nhập để bình luận