Phim Hong Kong: Nhà Giàu Nhất Cảnh Sát, Tiền Nện Hoàng Chí Thành

Chương 80: Ta, Lý Quang Diệu, vì nội ứng lên tiếng (1)

**Chương 80: Ta, Lý Quang Diệu, lên tiếng bênh vực người làm nội gián (1)**
Sau khi tan làm.
Lý Quang Diệu lái xe, chạy trên đường.
Đến lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, quay đầu nhìn lại, một thanh âm quen thuộc vang lên.
Long cảnh quan, em họ của Hoàng Chí Thành.
Thanh tra tổ trọng án khu Trung tâm, đứng đầu.
Cũng là kẻ thù của Lý Quang Diệu.
Lý Quang Diệu cứ như vậy chằm chằm nhìn Long cảnh quan, không hề để hắn vào mắt.
Long cảnh quan quay đầu, nhìn thấy Lý Quang Diệu trong nháy mắt, sắc mặt khó coi muốn c·hết.
Hắn không nghĩ tới lại gặp Lý Quang Diệu.
Chỉ cần Lý Quang Diệu sống tốt, hắn liền bị đả kích, trong lòng thật sự rất khó chịu.
Lý Quang Diệu gõ cửa sổ xe: “Hoàng cảnh quan, nhìn thấy trưởng quan không biết chào hỏi sao? Ta là trưởng quan của ngươi, thanh tra cao cấp đấy.”
Long cảnh quan: “......”
Hắn thật sự không chịu nổi.
Vốn cho rằng, mình có thể phá án, sau đó trở thành thanh tra cao cấp, vượt qua Lý Quang Diệu.
Hiện tại ngược lại bị Lý Quang Diệu vượt lên trước.
Không thoải mái, thật sự rất không thoải mái.
Thế mà còn phải chào hỏi Lý Quang Diệu.
Long cảnh quan suy nghĩ một chút, không thèm để ý Lý Quang Diệu, làm bộ căn bản không nhìn thấy.
Dựa vào cái gì phải chào hỏi Lý Quang Diệu.
Lý Quang Diệu nhíu mày.
Tiểu tử này đủ ngông cuồng.
Trong khoảng thời gian này vừa vặn không có việc gì, đã có cơ hội, vậy thì cùng Long cảnh quan chơi đùa một phen.
“Chào trưởng quan.”
Một tiếng chào trưởng quan, đưa tới sự chú ý của Lý Quang Diệu.
Lý Quang Diệu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người có dáng dấp giống Trương Gia Huy, đang cúi chào Long cảnh quan.
Liên tưởng đến thân phận của Long cảnh quan, Lý Quang Diệu nhận ra nam tử này.
Đan Hải Sinh.
Làm nội gián cho Long cảnh quan tám năm, kết quả sau khi trở về, bị đồng sự hoài nghi, bị lãnh đạo nghi ngờ.
Thậm chí còn có thể bị đồng nghiệp giám thị.
Long cảnh quan chỉ là gật đầu, không nói thêm với Đan Hải Sinh câu nào, lái xe rời đi.
Rõ ràng là không hề để Đan Hải Sinh vào mắt.
Lý Quang Diệu trong lòng đã có chủ ý, không tệ, có cơ hội đả kích Long cảnh quan.
Mặc dù nói làm như vậy có chút xin lỗi những nội gián khác.
Nhưng không quan trọng, hắn không cần nội gián.
Cuộc sống hung hãn không cần giải thích.
Ai bảo hắn là người có hack.
Huống chi những nội gián này quá thảm rồi, hắn nhất định phải lên tiếng vì họ.
Lý Quang Diệu đảo mắt, dừng xe ở ven đường.
“Đan Hải Sinh, lại đây.”
Đan Hải Sinh nghe có người gọi mình, dừng bước lại, quay người liền thấy Lý Quang Diệu.
Hắn đương nhiên nhận ra Lý Quang Diệu, thậm chí còn có chút hâm mộ Lý Quang Diệu.
Có thể nói hiện tại Lý Quang Diệu là niềm vinh dự của cảnh sát Cảng Đảo.
Vừa tốt nghiệp một năm, đã trở thành thanh tra cao cấp, phá được nhiều vụ án lớn.
Đây chính là tín ngưỡng trong lòng của tất cả cảnh sát.
Đan Hải Sinh chạy nhanh đến bên cạnh Lý Quang Diệu.
Lý Quang Diệu vô tình quay đầu, thấy có người đang giám thị Đan Hải Sinh, hẳn là cảnh sát.
Trong lòng hắn lập tức nảy ra ý nghĩ.
“A Trân, chuẩn bị máy quay, sắp có phim hay để xem rồi.”
May mắn bạn gái mình ở ngay bên cạnh.
Đợi chút nữa để Lạc Tuệ Trân quay phim, quay cho cẩn thận.
Phải để tất cả mọi người biết Long cảnh quan đáng giận thế nào.
“Trưởng quan, có chuyện gì sao?”
Đan Hải Sinh lập tức cúi chào.
Lý Quang Diệu xuống xe, nhanh chóng chạy vào trong đám người, tóm lấy viên cảnh sát đang theo dõi.
Nghiêm khắc quát lớn: “Nói, vì sao ngươi lại theo dõi? Có biết hắn là cảnh sát không? Ngươi lại dám giám thị cảnh sát.”
Viên cảnh sát chưa từng gặp qua cảnh tượng như vậy, bị Lý Quang Diệu dọa sợ.
Có thể nói bị dọa cho run rẩy.
Lạc Tuệ Trân sớm đã cầm máy quay, ghi lại khoảnh khắc đặc sắc này.
“Ta...... Ta là cảnh sát do cấp trên sắp xếp, hắn trước kia làm nội gián trong xã đoàn, cho nên bảo ta giám thị hắn.”
Đan Hải Sinh nghe rất đau lòng.
Mặc dù đã sớm biết có người giám thị mình.
Khóe miệng Lý Quang Diệu hơi nhếch lên.
Tên ngốc này đã nói ra rồi.
Giám thị nội gián, không muốn sống nữa à.
Việc này nếu như bị những nội gián khác biết, không phải sẽ loạn sao.
Đối với cảnh sát, đây chính là một đòn đả kích danh tiếng rất lớn.
Quan trọng nhất là còn đả kích đến Long cảnh quan.
Lý Quang Diệu lúc này quát lớn: “Còn dám giả mạo cảnh sát? Nói năng lung tung, cảnh sát nào lại đi giám thị đồng đội của mình.”
Lạc Tuệ Trân tiếp tục quay phim.
Cảnh tượng kịch tính như thế, ngày mai có tin tức rồi.
Viên cảnh sát sắp khóc: “Là thật, trưởng quan của chúng ta bảo tôi giám sát Long trưởng quan.”
Nói xong xuất trình giấy tờ chứng nhận.
Lý Quang Diệu nhìn thấy giấy chứng nhận, làm bộ càng thêm phẫn nộ: “Đây chính là cách các ngươi đối đãi với đồng chí sao? Bọn hắn làm nội gián trong xã đoàn, mạo hiểm tính mạng, cung cấp tình báo cho các ngươi, nếu không làm sao bắt được tội phạm? Kết quả các ngươi còn giám thị hắn.”
Xung quanh có không ít người dân Cảng Đảo.
Đều tụ tập xem náo nhiệt.
Nghe được Lý Quang Diệu quở trách, cũng bắt đầu bàn tán.
“Mấy cảnh sát này thật đúng là không biết xấu hổ, nội gián chẳng lẽ không phải là người sao.”
“Đúng vậy, lo lắng nội gián làm phản, thì đừng phái nội gián, bọn họ ngồi trong phòng làm việc, thăng chức tăng lương xong liền mặc kệ nội gián.”
“Không biết hắn thuộc đồn cảnh sát nào, ta muốn đi khiếu nại hắn.”
Đan Hải Sinh cảm thấy như trút được gánh nặng.
Thật là hả dạ.
Cuối cùng cũng có người nguyện ý lên tiếng vì hắn.
“Cút cho ta.”
Lý Quang Diệu đuổi viên cảnh sát đi.
Chỉ còn lại Đan Hải Sinh.
“Lên xe.”
Đan Hải Sinh không do dự, quay đầu liền lên xe Lý Quang Diệu.
Lý Quang Diệu lái xe rời đi.
Thẳng đến khi đến đài truyền hình Á Châu, Lý Quang Diệu mới dừng xe lại.
Đan Hải Sinh nhìn khung cảnh bên ngoài cửa xe, trong lòng hiếu kỳ, Lý Quang Diệu dẫn hắn tới đây làm gì.
Đến đài truyền hình có mục đích gì sao.
Lý Quang Diệu lúc này mới nói ra ý nghĩ trong lòng: “Ta muốn mời ngươi phỏng vấn, thổ lộ tiếng lòng, vì tất cả những người làm nội gián đòi lại phúc lợi.”
Đan Hải Sinh hiểu, đây là gây chuyện.
Bất quá hắn không muốn từ chối.
Mình đã đủ thảm rồi, hy vọng sau này những người làm nội gián, có thể có đãi ngộ tốt hơn.
Huống chi hắn cũng muốn đòi lại công bằng cho mình.
Đan Hải Sinh nghiêm túc gật đầu: “Ta đồng ý, ta nguyện ý tiếp nhận phỏng vấn.”
“Tốt, phỏng vấn nhé.”
Lý Quang Diệu ra hiệu cho Lạc Tuệ Trân.
Lạc Tuệ Trân lập tức chạy lên đài truyền hình Á Châu, chào hỏi nhân viên chuẩn bị phỏng vấn.
Yêu cầu của ông chủ, nhân viên nào dám từ chối.
Đều bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp buổi chiều.
Người dân Cảng Đảo tan làm, mở ti vi, liền thấy chương trình trực tiếp của Lý Quang Diệu.
Lạc Tuệ Trân cầm micro, biểu cảm nghiêm túc: “Hôm nay, tôi đã quay lại một cảnh, chiếu cho mọi người xem.”
Tất cả người dân Cảng Đảo đều hiếu kỳ.
Rốt cuộc đã quay lại được cảnh gì, cần mọi người xem.
Rất nhanh, hình ảnh được phát sóng.
Chính là chuyện liên quan tới Đan Hải Sinh bị theo dõi.
Vô số người thấy cảnh này, đều ngây ngẩn cả người.
Đặc biệt là những người làm nội gián, từng người cảm thấy đau lòng.
Nội gián sau khi trở về còn phải bị giám thị.
Vậy bọn họ còn làm nội gián làm gì.
Vì yêu mà cống hiến sao?
Vô nghĩa.
Hình ảnh biến mất, Lạc Tuệ Trân dõng dạc chất vấn: “Tôi thật sự không ngờ tới, cần bọn họ thì bảo họ làm nội gián, không cần, thì xa lánh, giám thị, vậy tám năm thanh xuân của hắn, ai sẽ đền bù cho hắn?”
“Ngược lại những kẻ ngồi trong phòng làm việc, nhận được tin tức liền có thể thăng chức tăng lương.”
Lời nói này đánh trúng tâm can của tất cả những người làm nội gián.
Đồng thời gây nên sự bất mãn của vô số người làm nội gián.
Không thể nào, bọn họ đã nỗ lực nhiều như vậy, cuối cùng còn phải bị giám thị.
Trên đời này làm gì có đạo lý như vậy.
Một người đang xem ti vi, là nội gián A Lãng (trong phim "Ra Tay Ác Độc Thần Thám"), thấy được cuộc phỏng vấn này, tim đều lạnh một nửa.
Bên cạnh Hải Thúc càng không chút kiêng kỵ cười: “Cho nên nói thời buổi này làm gì cũng được, nhưng không thể đi làm nội gián, nội gián thật sự là quá thảm.”
Ngoài A Lãng, những nội gián khác trong các xã đoàn.
Ví dụ như Trần Vĩnh Nhân, nội gián của Hoàng Chí Thành, tim hắn cũng lạnh một nửa.
Bao nhiêu năm cố gắng, không phải là uổng phí sao, trở về còn phải bị giám thị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận