Phim Hong Kong: Nhà Giàu Nhất Cảnh Sát, Tiền Nện Hoàng Chí Thành

Chương 94: Trần Hạo Nam chặt Ba Bế, Mã Quân đánh nổ Trần Hạo Nam (2)

**Chương 94: Trần Hạo Nam hạ thủ Ba Bế, Mã Quân ra tay đánh Trần Hạo Nam (2)**
Lấy gì liều mạng?
Đều bị cảnh sát chĩa súng vào rồi.
Trần Hạo Nam lúc này mới thấy rõ tất cả mọi người, thuần một màu súng của cảnh sát, trong tay còn có giấy chứng nhận.
Sắc mặt trong nháy mắt liền tái nhợt xuống.
Hắn biết mình xong đời rồi.
Giữa đường giết người, đánh lén cảnh sát.
Tội danh này rất lớn.
Lần trước Sơn Kê dùng chai rượu đập người, còn không trúng, liền trực tiếp bị phán nửa năm tù.
Lý Quang Diệu nhàn nhã đi tới.
Tất cả cảnh sát nhao nhao nhường đường cho Lý Quang Diệu.
Trần Hạo Nam nhìn thấy Lý Quang Diệu, mặt càng thêm đen.
Sao lại trùng hợp bị Lý Quang Diệu bắt được như vậy.
Lý Quang Diệu cười nói: "Các ngươi cũng thật là, chúng ta ra ngoài tụ tập ăn uống một bữa, vậy mà cũng có án giết người giữa phố, còn bị bắt tại trận."
Trần Hạo Nam và những người khác, trên mặt đều lộ ra nụ cười khổ sở.
Bọn hắn thật sự quá xui xẻo (Ahfh).
Chỉ là đi ra chấp hành nhiệm vụ, giữa đường lại bị bắt.
Chưa kể đến những cư dân xung quanh, nhao nhao lộ ra vẻ mặt vui mừng.
"Bọn gia hỏa này thật đúng là không may, thế mà lại bị Lý trưởng quan bắt gặp."
"Đúng là xui xẻo, ra ngoài giết người, ai có thể ngờ gặp cả trăm cảnh sát."
"Chắc là phải ngồi tù rồi, cũng không biết phải ngồi bao lâu, thật sự là đáng thương."
Trần Hạo Nam tự nhiên nghe được người khác trào phúng, khóc không ra nước mắt.
Rất muốn tìm một cái lỗ để mà chui xuống.
Lý Quang Diệu không thèm để ý, vung tay lên: "Tất cả đều áp giải về, đã tự mình đưa tới cửa, vậy thì đêm nay tăng ca vậy."
Đám cảnh sát ùa lên, rất nhanh liền bắt giữ Trần Hạo Nam.
Thuận tiện gọi điện thoại, thông báo tổ hậu cần, đến đem t·h·i t·hể của Ba Bế đi.
Chu Tinh Tinh có chút hưng phấn: "Giết người giữa đường, đây là thuộc tổ trọng án a? Ta có phải hay không lại có thêm một công lao rồi."
Trần Gia Câu và Mã Quân có chút sốt ruột.
"Đừng nói giỡn, Trần Hạo Nam là người của xã đoàn, cho nên hẳn là phải giao cho tổ Phản Hắc chúng ta."
"Không sai, người cũng là tổ Phản Hắc chúng ta bắt được, công lao khẳng định là của ta."
Lý Quang Diệu nhìn ba người chuẩn bị cãi nhau.
Đưa tay gõ vào đầu ba người.
"Đừng nói nhảm, mau chóng xử lý tốt sự tình, đêm nay còn muốn ăn cơm nữa."
Ba người lúc này mới không dám nói nhảm nữa.
Vẫn phải nghe theo lời Lý Quang Diệu.......
Quán bar.
Lão đại B hát một hồi lâu, giơ tay lên, nhìn thời gian.
Đã qua một lúc lâu rồi.
Trần Hạo Nam đến bây giờ vẫn chưa trở về.
Còn không biết nhiệm vụ thế nào.
Lão đại B ngồi không yên, gọi ra bên ngoài: "Mau đi xem A Nam mấy người bọn hắn thế nào, sao đến bây giờ vẫn chưa trở về."
Ngay tại lúc này, mấy tên tiểu đệ chạy vào, đi rất vội.
"B ca, đại sự không tốt."
"Nam ca bọn hắn xảy ra chuyện rồi."
Lão đại B sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Chẳng lẽ Trần Hạo Nam thất bại?
Có lẽ quá mức lo lắng, lão đại B dùng ngữ khí rất gấp gáp hỏi: "A Nam rốt cuộc thế nào? Có phải hay không nhiệm vụ thất bại, bị Ba Bế giải quyết? Hay là bị Ba Bế bắt được?"
Mấy tên tiểu đệ nhìn nhau, cũng không biết có nên nói cho lão đại B hay không.
Bởi vì Trần Hạo Nam thật sự là quá xui xẻo.
Do dự một chút, một tên tiểu đệ mở miệng: "B ca, Nam ca nhiệm vụ thành công rồi."
"Thành công thì còn có chuyện gì?"
Lão đại B thở phào nhẹ nhõm, đồng thời đối với tiểu đệ rất không hài lòng.
Đã thành công rồi thì còn lo lắng cái gì.
Tiểu đệ khóc không ra nước mắt: "B ca, Nam ca tương đối không may, vừa mới chém c·hết Ba Bế, vừa vặn gặp cảnh sát đi ra ngoài liên hoan, bị mấy trăm cảnh sát vây quanh, hiện tại đã bị bắt rồi."
Lão đại B cũng hoài nghi mình có nghe lầm hay không.
Thật hay giả vậy.
Trên đời này còn có người xui xẻo như vậy sao.
Nhiệm vụ đã hoàn thành, kết quả lại bị cảnh sát bắt, còn bị cảnh sát vây quanh.
Mấy trăm cảnh sát, vậy thì phải xui xẻo đến mức nào.
Chẳng phải là căn bản chạy không thoát.
Lão đại B tự lẩm bẩm: "Nói như vậy, bọn hắn tất cả đều bị bắt?"
Tiểu đệ gật đầu: "Đúng vậy, tất cả đều bị bắt, hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực, xung quanh còn có rất nhiều người nhìn thấy."
Không......
Trong lòng lão đại B rất bi thương, khóc không ra nước mắt.
Hắn đơn giản là mất đi một viên đại tướng.
Trần Hạo Nam là người mà hắn rất coi trọng, vẫn luôn muốn bồi dưỡng Trần Hạo Nam, tiếp nhận vị trí của mình.
Thậm chí nghĩ hết biện pháp để đỡ Trần Hạo Nam lên.
Kết quả, người còn chưa kịp lên, đã bị bắt.
Thật có thể nói là chưa ra trận đã t·ử trận.
Lão đại B vì Trần Hạo Nam cảm thấy đáng thương, bị nhiều cảnh sát như vậy bắt, có thể nói là tội danh đã định, hắn không bảo vệ được Trần Hạo Nam rồi.
Mấy tên có thể đánh đấm dưới tay hắn, lập tức đều bị vùi dập giữa chợ.
Trần Hạo Nam có phải là mệnh cách không tốt hay không.
Sao cả đám đều bị vùi dập giữa chợ thế này.
Lão đại B ôm trán: "Đau đầu quá, tiếp theo nên làm thế nào đây."
Hắn chỉ muốn biết xử lý thế nào những việc còn lại.
Tuy rằng giải quyết được Ba Bế, nhưng đồng thời cũng tổn thất mấy viên đại tướng.
Nhà xác.
Tịnh Khôn mang theo muội muội của mình, nhìn chằm chằm Ba Bế đã c·hết, lấy khăn tay che mũi.
Trong lòng hắn rất là bi thương.
Muội muội không hiểu rõ tình hình, còn an ủi: "Khôn ca, người c·hết không thể sống lại, huynh nhất định đừng đau lòng nha."
Tịnh Khôn nghe xong, nổi trận lôi đình: "Ai đau lòng? Tên hỗn đản này thiếu ta 20 triệu, đến giờ còn chưa trả, c·hết giữa chợ, sao không c·hết sớm hơn đi."
Các tiểu đệ cực kỳ im lặng.
Còn tưởng Tịnh Khôn đau lòng vì huynh đệ.
Không ngờ lại là vì 20 triệu.
Bất quá đừng nói, 20 triệu thật sự không ít.
Tịnh Khôn tức giận, ấn đầu muội muội: "Ta đang rất bực."
Muội muội tương đương thông minh, hiểu ý của Tịnh Khôn.
Rất ra sức biểu diễn cho Tịnh Khôn xem.
Hoàn toàn không quan tâm đám tiểu đệ xung quanh.
Tịnh Khôn hưởng thụ xong, lúc này mới nghĩa phẫn điền ưng nói: "Là ai giết? Ai giết hảo huynh đệ của ta?"
Bên cạnh tiểu đệ vội vàng trả lời: "Khôn ca, chúng ta đã điều tra rõ, là Trần Hạo Nam ở Đồng La Loan, mấy người bọn hắn đã ra tay."
"Trần Hạo Nam?" Tịnh Khôn giọng nói the thé.
Lại là Trần Hạo Nam.
Điều này có nghĩa là do lão đại B an bài.
Tên đối đầu của hắn, đã hại hắn mất trắng 20 triệu.
Bảo hắn làm sao có thể chịu đựng được.
Tịnh Khôn tức giận nói: "Nhất định phải xử lý Trần Hạo Nam, đem bọn hắn xử lý hết."
Bên cạnh tiểu đệ nhẹ giọng hỏi thăm: "Khôn ca, Trần Hạo Nam bọn hắn đã bị cảnh sát bắt rồi, chúng ta có nên an bài người đến cục cảnh sát không? Hay là đến nhà giam?"
Bị bắt rồi?
Lần này Tịnh Khôn không làm gì được.
Người làm sao mà bị bắt rồi, hắn còn chưa kịp báo thù.
Trong lòng Tịnh Khôn dâng lên nghi hoặc: "Trần Hạo Nam bị bắt? Sao lại bị bắt?"
Tiểu đệ thành thật trả lời: "Nghe nói khi giết Ba Bế, cảnh sát đang liên hoan, còn là cảnh sát của cả một đồn, Trần Hạo Nam trực tiếp đụng phải đám người đang vây quanh, bị bắt ngay tại trận."
"Ha ha ha......"
Tịnh Khôn không chút kiêng kỵ cười lớn.
Hắn thật sự là vui mừng.
Không ngờ Trần Hạo Nam lại xui xẻo như vậy, lúc giết người lại gặp cảnh sát liên hoan.
Hơn nữa còn là hơn trăm cảnh sát.
Đây không phải là đang dâng công lao đến tận tay cho cảnh sát sao.
Tịnh Khôn đã đoán trước được, Trần Hạo Nam là không ra được.
Trước kia còn có thể tìm người thế tội, nhưng bây giờ là bị bắt tại trận, còn là hơn trăm cảnh sát.
Nhiều nhân chứng như vậy.
Muốn tìm người thế tội cũng không được.
Trong lòng Tịnh Khôn thư thái.
Lão đại B lợi hại nhất là Ngũ Hổ ở Đồng La Loan, hiện tại tất cả đều bị bắt, lão đại B còn lại cái gì?
Hắn không cần phải để lão đại B vào mắt nữa.
Sau này Hồng Hưng, là hắn định đoạt.
Nhưng vừa nghĩ tới mình thua lỗ 20 triệu đô la Hồng Kông, Tịnh Khôn lại bắt đầu giận dữ mắng: "Đáng chết A B, làm hại ta mất toi 20 triệu, đám vương bát đản, sao không đi c·hết đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận