Phim Hong Kong: Nhà Giàu Nhất Cảnh Sát, Tiền Nện Hoàng Chí Thành

Chương 41: Gia Câu, A Mỹ coi như không tệ (2)

**Chương 41: Gia Câu, A Mỹ cũng không tệ lắm (2)**
Cát Long Pha.
Lý Quang Diệu nhàn nhã nằm trên bờ cát, hưởng thụ ánh nắng ấm áp.
Hôm nay quả là một ngày đẹp trời.
Hắn mặc dù đến đây để hỗ trợ Trần Gia Câu nhưng có thể tranh thủ thời gian, tận hưởng trước đã.
Trần Gia Câu lúc này cùng Dương Kiến Hoa đang ở gần đó.
Hai người bọn họ đóng giả làm một đôi tình nhân.
Ngoài hai người họ, còn có bạn gái của Trần Gia Câu là A Mỹ, với vai trò người dẫn đường, cũng đến Cát Long Pha.
Thật không may, A Mỹ lại phát hiện ra Trần Gia Câu, còn đang ở cùng một chỗ với Dương Kiến Hoa.
A Mỹ lập tức nổi trận lôi đình.
Bạn trai của nàng lại dám "cắm sừng" nàng.
Còn nói dối là đi học, cố ý viện cớ để đến Cát Long Pha nghỉ mát cùng người khác.
Ngày thường lại chẳng thấy rủ nàng đi nghỉ mát cùng bao giờ.
Trần Gia Câu cũng phát hiện ra A Mỹ, vội vàng lấy đồ che người, miệng lẩm bẩm: "Tiêu đời, tiêu đời rồi."
Dương Kiến Hoa thấy tò mò, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Sao thế?"
"Bạn gái ta đến."
Trần Gia Câu co rúm người lại, sợ bị A Mỹ phát hiện.
Bạn gái tới.
Dương Kiến Hoa cũng cảm thấy không ổn.
Nếu như để Quan Sai Bá bọn hắn phát hiện, vậy thì chắc chắn là xong đời.
Nhiệm vụ không hoàn thành được, m·ạ·n·g còn có thể mất.
Người của Quan Sai Bá khẳng định đang bí mật quan s·á·t xung quanh.
"Bây giờ phải làm sao đây?" Dương Kiến Hoa cũng có chút hoảng hốt.
Hai người đều không biết nên làm gì.
Lý Quang Diệu tự nhiên chú ý tới tình huống, rất bình tĩnh đứng dậy, đi thẳng về phía A Mỹ.
Thừa dịp A Mỹ còn chưa phát hiện ra hắn, chủ động khoác vai A Mỹ.
"Em yêu, em đến rồi à."
A Mỹ nhìn thấy Lý Quang Diệu, hoàn toàn ngây người.
Đây không phải là bạn của Trần Gia Câu sao?
Tại sao lại gọi hắn là em yêu.
Lý Quang Diệu thừa cơ nói nhỏ: "Trần Gia Câu đang làm nội gián, tuyệt đối đừng quấy rầy hắn, xung quanh có không ít người giám thị, lộ ra là c·hết chắc."
Làm nội gián?
A Mỹ tức giận.
Nàng không ngờ Trần Gia Câu lại l·ừ·a nàng.
Nhưng nghĩ tới giờ phút này, Trần Gia Câu đang làm nội gián, bại lộ thì chỉ có con đường c·hết.
A Mỹ cuối cùng chỉ có thể cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng.
Nhịn thêm một chút.
Chờ về Cảng Đảo, nhất định phải dạy dỗ Trần Gia Câu một trận ra trò.
Không đúng, phải dạy dỗ Trần Gia Câu ngay bây giờ.
A Mỹ chủ động khoác tay Lý Quang Diệu, không đến quá gần, cố ý khiêu khích: "Anh yêu, chúng ta đi k·h·á·c·h sạn đi, em hơi nhớ anh rồi."
Còn cố ý lôi k·é·o cánh tay Lý Quang Diệu, đi ngang qua Trần Gia Câu.
Dương Kiến Hoa lập tức nh·ậ·n ra Lý Quang Diệu.
Mặc dù Lý Quang Diệu đã cải trang.
Trần Gia Câu cũng nh·ậ·n ra, hiểu được ý của Lý Quang Diệu.
Trong lòng mặc dù có chút không vui, nhưng lại rất mừng, ít nhất không cần lo lắng bị lộ.
Chỉ là nghe có chút là lạ.
Bạn gái của hắn muốn cùng Lý Quang Diệu vào phòng.
Có nên đến hỏi rõ ràng không.
Trần Gia Câu lúc này ngọ nguậy, muốn đứng lên.
n·g·ư·ợ·c lại là Dương Kiến Hoa, phản ứng rất nhanh, cố ý nhắc nhở: "Hiện tại có người đang theo dõi chúng ta, bị phát hiện thì không hay lắm, bạn gái của cậu chắc chắn sẽ không p·h·ả·n ·b·ộ·i cậu."
Nghe được lời này, nội tâm Trần Gia Câu mới có chút yên ổn.
Hẳn là sẽ không p·h·ả·n· ·b·ộ·i hắn đâu nhỉ.
"Không sai, A Mỹ chắc chắn sẽ không p·h·ả·n· ·b·ộ·i ta, ta tin tưởng A Mỹ."
Trần Gia Câu khẳng định.
Hắn nhất định phải tin tưởng A Mỹ.
Trong k·h·á·c·h sạn, vừa vào đến cửa phòng, A Mỹ liền tức giận.
"Trần Gia Câu đáng giận, lại dám l·ừ·a ta, rõ ràng nói là đi tham gia huấn luyện." A Mỹ nghiến răng nghiến lợi.
Nàng có cảm giác muốn đ·á·n·h người.
Đáng tiếc Trần Gia Câu đang ở bên ngoài, làm nội gián, cho dù có tức giận thế nào, cuối cùng vẫn là phải nhẫn nhịn.
Lý Quang Diệu rất bình tĩnh ngồi ở bên cạnh.
Cũng không phải bạn gái hắn, không có gì phải sợ.
A Mỹ tức giận một lát, lại nghĩ tới Lý Quang Diệu: "Chuyện này tại sao không nói cho ta biết."
"Xin nhờ, em gái tốt của ta ơi, loại chuyện này sao có thể nói ra được." Lý Quang Diệu cạn lời.
Có cảnh s·á·t nào lại đem chuyện nội gián nói ra ngoài.
A Mỹ nghe xong nghĩ lại, thấy cũng có lý.
Cảnh s·á·t chắc chắn sẽ không nói ra.
Tức giận cũng chẳng ích gì.
"Ta còn phải đi làm việc, ta đi trước đây."
A Mỹ rời khỏi phòng Lý Quang Diệu.
Nàng là hướng dẫn viên du lịch, c·ô·ng việc không thể quên.
Lý Quang Diệu một lát sau cũng rời phòng, đi ra bờ cát, đến gần chỗ Trần Gia Câu.
Tìm một chỗ nằm xuống, lấy mũ che mặt.
Trần Gia Câu cũng phát hiện Lý Quang Diệu, rất muốn đi hỏi thử.
Lý Quang Diệu rốt cuộc có cùng A Mỹ p·h·át sinh chuyện gì không.
Mặc dù hắn tin tưởng A Mỹ.
"Trần Gia Câu, A Mỹ cũng không tệ lắm đâu." Lý Quang Diệu nói đầy ẩn ý.
A Mỹ thật sự là không tệ.
Chỉ thế thôi.
Trần Gia Câu nghiến răng nghiến lợi: "Các người không có xảy ra chuyện gì chứ?"
Dương Kiến Hoa đưa tay nắm c·h·ặ·t tay Trần Gia Câu: "Bình tĩnh, đừng k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g quá."
Xa xa A Mỹ cũng nhìn thấy.
Cũng tức đến nghiến răng nghiến lợi, h·ậ·n không thể g·iết c·hết Trần Gia Câu.
Cái này còn dám nắm tay nhau.
"Tốt lắm, anh về nhà c·hết chắc rồi."
A Mỹ buông một câu cảnh cáo, sau đó quay đầu bước đi.
Khuất mắt trông coi cho đỡ bực.
Nếu không nàng nhìn thấy cũng vô ích, sẽ chỉ càng thêm tức giận.
Còn không thể quấy rầy chuyện của Trần Gia Câu.......
Rất nhanh trời đã tối.
Lý Quang Diệu nằm trong phòng, suy nghĩ một chuyện.
Tiếp theo nên làm cái gì.
Dựa theo trong phim, sau đó tóm gọn Quan Sai Bá.
Hay là tự mình ra tay giải quyết.
Lý Quang Diệu cẩn t·h·ậ·n suy nghĩ một chút, hắn có năng lực, cần gì phải lãng phí thời gian.
Huống chi càng về sau, càng nguy hiểm.
Không bằng hắn tự mình ra tay, trước tiên đem vợ của Quan Sai Bá là Trình Dĩnh Tư đoạt về.
Quan Sai Bá sở dĩ muốn cứu Trình Dĩnh Tư, cũng không phải là quá yêu t·h·í·c·h.
Một tên trùm buôn t·huốc p·hiện, làm gì có tình yêu.
Đơn giản là tài khoản của Quan Sai Bá, trước mắt đang ở chỗ Trình Dĩnh Tư.
Chỉ cần hắn có thể đoạt được Trình Dĩnh Tư, liền có thể khống chế Quan Sai Bá.
Việc gì phải dựa theo cốt truyện ban đầu.
Lý Quang Diệu đứng lên, hạ quyết tâm, đi bắt Trình Dĩnh Tư trước.
Còn có số tiền buôn lậu t·huốc p·hiện nhiều năm của Quan Sai Bá, hắn muốn nộp toàn bộ cho quốc gia.
Có lẽ có thể lên đến mấy trăm triệu đô la Mỹ, nhưng Lý Quang Diệu không hề t·h·iếu tiền, căn bản không cần tranh tiền với quốc gia.
Rời k·h·á·c·h sạn, Lý Quang Diệu che kín người, đảm bảo không có ai phát hiện ra mình.
Hắn dù sao cũng là đi gây chuyện, cần phải giấu kín thân ph·ậ·n, không muốn bị cảnh s·á·t Cát Long Pha truy nã.
( Tiếp tục cầu các vị đại gia ủng hộ bằng hoa tươi và phiếu đ·á·n·h giá. )
Bạn cần đăng nhập để bình luận