Một Cấp Vừa Rút Thưởng, Ta Đem Đại Chiêu Làm Bình A

Chương 85: Đại Nhị lão sinh vô cùng nhục nhã

Ngọa tào… Ngô Triển Bằng bốn người trong lòng không nhịn được buột miệng chửi thề.
Lúc học năm nhất thì bị đám lão sinh năm hai cướp đoạt, bây giờ lên năm hai kết quả lại bị sinh viên năm nhất cướp đoạt.
Sao mà xui xẻo thế không biết nữa!
Qua trận chiến vừa rồi, Lý Hiên cũng phát hiện thực lực của bọn họ yếu hơn Ma Thần, nhưng về mặt thuộc tính thì cũng không kém bao nhiêu, chỉ là không có nhiều thần thông cường đại như Ma Thần mà thôi.
Điều này khiến hắn tò mò thực lực của mấy người này được tính là trình độ nào trong tam giai, và là trình độ nào trong số đám lão sinh năm hai, để có thể ước đoán được chiến lực đại khái hiện tại của mình.
“Các ngươi vượt thí luyện tháp đến tầng bao nhiêu rồi?” Lý Hiên thuận miệng hỏi.
Ngô Triển Bằng mấy lão sinh này bị một tân sinh như hắn đánh bại, rõ ràng là không muốn trả lời hắn.
Hửm?
Lý Hiên xoay xoay cổ tay, trừng mắt nhìn Bàn tử.
Bàn tử lập tức khúm núm nói: “Ta vượt đến tầng 33, hai người kia cũng vậy, Ngô Ca vượt đến tầng 34.” “Vậy thực lực của các ngươi, tính là trình độ nào trong đám Đại Nhị?” Lý Hiên hỏi lại.
Biết được giới hạn thực lực của đám lão sinh Đại Nhị, sau này mình cũng biết nên đi cướp của lão sinh nào, có cần phải dốc toàn lực ứng phó hay không.
“Đương nhiên là thực lực thuộc hàng top rồi.” Người lùn xấu xí giành trả lời.
“Nói hươu nói vượn!” Lâm Vân Hi lúc này đi tới: “Mấy thiên tài đứng đầu trong khóa Đại Nhị này, hầu hết đều vượt thí luyện tháp đến tầng 38 hoặc 39 rồi.” Nàng vẫn có chút hiểu biết về đám lão sinh Đại Nhị của Kinh Thành Học Viện.
Lý Hiên khẽ gật đầu, hắn biết sau tầng 30 của thí luyện tháp, thực lực quái vật mỗi tầng đều tăng vọt đáng kể, tầng 38 và 39 thì về mặt thực lực đã vượt xa bọn họ rồi.
Gã lùn nói như vậy, không nghi ngờ gì là muốn khích mình đi ‘tẩy sạch’ đám thiên tài đứng đầu kia của khóa Đại Nhị.
Mà với thực lực hiện tại của mình, e rằng vẫn chưa phải là đối thủ của đám thiên tài đứng đầu đó, nhưng ‘tẩy sạch’ một đám lão sinh Đại Nhị bình thường như bọn họ thì cũng đủ rồi.
Đến lúc đó lại đem tu luyện độ dài ‘tẩy sạch’ được từ chỗ bọn họ, dùng để nâng cao thực lực của mình, tin rằng không bao lâu nữa là có thể vượt qua bọn họ.
“Cút đi!” Lý Hiên đưa tay thu hồi những phi kiếm kia.
Ngô Triển Bằng mấy người dù không cam lòng, nhưng đánh lại không đánh lại, cuối cùng chỉ đành cắn răng quay đầu rời đi.
“Trên người các ngươi còn tu luyện độ dài không?” Sau khi bọn họ rời đi, Lý Hiên hỏi những tân sinh bị thương không nhẹ xung quanh.
Các tân sinh đều rất ấm ức lắc đầu, bọn họ chỉ nhận được một giờ tu luyện độ dài, kết quả còn chưa kịp cầm nóng tay đã bị đám lão sinh kia cướp mất.
Lý Hiên không nghi ngờ gì chính là vị cứu tinh trong lòng bọn họ, đã đoạt lại tu luyện độ dài từ tay đám lão sinh kia.
Không chỉ giúp bọn họ lấy lại thể diện, mà còn vãn hồi tổn thất.
Quả không hổ danh là quán quân toàn quốc của khóa này, quả không hổ là thần tượng trong lòng bọn họ.
Ngay lúc bọn họ đang cảm động và sùng bái trong lòng, vẻ mặt Lý Hiên lại có chút thất vọng.
“Không có à, vốn còn tưởng có thể kiếm thêm một mớ nữa chứ.” Hắn lặng lẽ lẩm bẩm.
Lại... kiếm thêm một mớ?
Có ý gì?
Sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, các tân sinh cuối cùng cũng hiểu ra ý tứ trong lời nói của Lý Hiên: Hắn vốn còn định cướp cả chúng ta ư?
Lâm Vân Hi ở bên cạnh lập tức có chút không nhịn được, nàng tiến lên định cùng Lý Hiên vào quán tu luyện kỹ năng, để trải nghiệm thật tốt sự thần kỳ của nơi này.
Nhưng Lý Hiên lại không có ý định vào ngay, mà nói: “Vân Hi đừng vội, chút tu luyện độ dài này sao đủ được.” “Hả? Ngươi còn muốn đi cướp nữa à?” Lâm Vân Hi cảm thấy bất ngờ, đồng thời lại khó hiểu nói: “Nhưng mà tu luyện độ dài của đám tân sinh vừa rồi không phải đều nằm trong tay ngươi rồi sao?” “Với lại bây giờ những tân sinh chưa tới đây, chắc cũng đều nghe qua cái ‘truyền thống’ này rồi, nên căn bản không dám ở lại học viện, chúng ta cũng tìm không ra người đâu.” Lý Hiên khẽ lắc đầu: “Thật ra từ trước đến giờ ta chưa từng nghĩ đến việc cướp tu luyện độ dài của tân sinh.” Dù sao trên người bọn họ có được bao nhiêu tu luyện độ dài đâu.
“Không cướp tân sinh...” Lâm Vân Hi sờ cái cằm trắng như ngọc, “Vậy thì cướp của ai chứ?” “Ai có nhiều tu luyện độ dài thì cướp của người đó!” Lý Hiên thản nhiên cười, trong lòng đã có định hướng.
“Hả? Ngươi còn muốn tiếp tục đi cướp tu luyện độ dài của đám lão sinh kia à.” Lâm Vân Hi mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Không chỉ cướp của đám lão sinh chặn ở quán tu luyện kỹ năng này, lẽ nào còn muốn đến tận ký túc xá năm hai chặn đường cướp bọn họ sao?
Việc này đúng là vô lý đến cực điểm!
“Đúng vậy, ‘truyền thống’ học viện cũng chỉ cho phép cướp đoạt tu luyện độ dài vào ngày đầu tiên, hoạt động này ngày mai là hết rồi, đương nhiên phải tận dụng thật tốt khoảng thời gian hôm nay chứ.” Lý Hiên ma quyền sáp chưởng, chuẩn bị sẵn sàng làm một vụ lớn, nếu thành công nói không chừng tu luyện độ dài cho cả nửa học kỳ sau này cũng có luôn.
Dưới sự đề nghị mãnh liệt của hắn, Lâm Vân Hi vẫn dẫn hắn đến khu học tập của đám lão sinh Đại Nhị.
Phải công nhận, diện tích Kinh Thành Học Viện thật sự rất lớn, mà sinh viên lại không nhiều, thành ra trong học viện đâu đâu trông cũng yên tĩnh và trống trải vô cùng.
Rất nhanh, bọn họ đã gặp được lão sinh Đại Nhị đầu tiên.
“Người này có phải là một trong mấy vị thiên tài đứng đầu của Đại Nhị không?” Lý Hiên vội vàng nhờ Lâm Vân Hi bên cạnh giúp xác nhận.
Hắn cũng không ngốc, nếu mạo muội khiêu chiến những thiên tài đứng đầu kia, nói không chừng sẽ chuốc lấy thất bại.
Lâm Vân Hi cẩn thận quan sát rồi lắc đầu.
Vút!
Lý Hiên lập tức lao tới, chặn người kia lại: “Giao tu luyện độ dài trên người ngươi ra đây.” “Cái gì?” Vị lão sinh này mặt mày mờ mịt.
“Ăn cướp! Ngươi không biết hôm nay là ngày ăn cướp mỗi năm một lần của học viện sao?” Lý Hiên nghiêm mặt nói.
“Ngày ăn cướp...” Lão sinh suy nghĩ một chút, rồi lập tức hiểu ra: “Ngươi nói là cái ngày nhập học cho phép lão sinh cướp đoạt tu luyện độ dài của tân sinh ấy hả?” Lý Hiên gật gật đầu: “Không sai, cho phép lão sinh cướp của tân sinh, vậy thì tân sinh chắc chắn cũng có thể cướp của lão sinh.” “Ngươi là tân sinh?” Lão sinh lập tức lên tinh thần, hắn đang định đến khu học tập của Đại Nhất thử vận may, kiếm chút tu luyện độ dài, không ngờ lại có tân sinh tự tìm tới cửa.
“Đừng nói nhảm nữa! Mau giao tu luyện độ dài ra đây!” Lý Hiên thúc giục.
“Đến đây! Ta giao cho ngươi!” Lão sinh giơ tay vung lên, một thanh chiến đao màu đỏ như máu xuất hiện trong tay, hắn đột nhiên chém về phía Lý Hiên.
Ầm!
Vô số phi kiếm ứng kích phóng ra, trong nháy mắt đã bao phủ lấy lão sinh, thoáng chốc đã đánh bại hắn.
Lý Hiên lấy thẻ học sinh ra quét một cái, lại thêm 5 giờ tu luyện độ dài vào tài khoản.
“Sớm làm thế này có phải xong chuyện rồi không.” Để lại lão sinh với vẻ mặt kinh ngạc, Lý Hiên quay người rời đi, cùng Lâm Vân Hi tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Cứ như vậy, hai người bắt đầu ‘tẩy sạch’ các lão sinh trong khu học tập năm hai, số tu luyện độ dài cũng từ từ tăng lên.
Những lão sinh bị cướp sạch đều kinh ngạc không thể tin nổi, mình lại bị một tân sinh ‘tẩy sạch’?
Ban đầu, đám lão sinh ngại mất mặt nên không dám hé răng, mãi cho đến khi ngày càng nhiều lão sinh bị ‘tẩy sạch’, trên diễn đàn năm hai của bọn họ cuối cùng cũng dấy lên những cuộc thảo luận kịch liệt.
Bị một tân sinh quay ngược lại ‘tẩy sạch’, đây là chuyện chưa từng xảy ra ở Kinh Thành Học Viện trong bao nhiêu năm qua, cũng là nỗi nhục nhã tột cùng của đám lão sinh Đại Nhị khóa này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận