Một Cấp Vừa Rút Thưởng, Ta Đem Đại Chiêu Làm Bình A
Chương 48: Dọa nước tiểu gia tộc đám tử đệ
Chương 48: Dọa đám tử đệ gia tộc sợ tè ra quần
Lời này vừa nói ra, không chỉ người của Thiên Thủy công hội, mà ngay cả dân chúng Nam Hồ Thị đang vây xem phía sau cũng đều ngây ngẩn cả người.
Cái này đâu chỉ là bá đạo, đơn giản là cuồng ngạo không còn giới hạn!
“Ha ha ha ha!” Đại tiểu thư Hứa Lam của Thiên Thủy công hội giống như nghe được truyện cười gì đó cực kỳ buồn cười, ôm bụng cười lớn.
“Ngươi người này nói chuyện cũng thú vị đấy nhỉ!” Một bên, vị chiến sĩ cấp 30 kia mặt trầm xuống, rút ra một thanh trường đao.
Tinh thần lực của Lý Hiên cũng khóa chặt lấy hắn, chỉ cần hắn dám động thủ, phi kiếm của mình tất nhiên có thể miểu sát hắn, đến lúc đó hắn còn chẳng biết mình chết thế nào.
Dù sao thì cũng có Tỉnh trưởng chống lưng cho mình, ở bên trong tỉnh Đông Sơn này, dù có gây ra họa lớn hơn nữa, ông ấy cũng có thể giữ được mình, huống chi lần này là người của Thiên Thủy công hội không có lý.
“Từ thúc, để hắn vào đi, đội ngũ chúng ta vừa hay thiếu một tấm khiên thịt đi hàng đầu, ta thấy cái tinh thần không sợ chết này của hắn rất thích hợp đó.” Hứa Lam cười đến chảy cả nước mắt, dưới cái nhìn của nàng, Lý Hiên chính là một tên nhà quê không biết trời cao đất rộng, nhưng chính loại tính cách này lại rất thích hợp để đi trước dò đường cho đội ngũ bọn họ.
Nghe nàng phân phó, vị chiến sĩ cấp 30 kia lúc này mới khó chịu tránh ra một lối đi. Hắn nào biết, mình vừa rồi đã ở ngay cạnh quỷ môn quan, chỉ cần tiến thêm một bước nữa là mệnh tang hoàng tuyền.
“Đi thôi, đã ngươi muốn vào như vậy, vậy thì đi cùng chúng ta!” Hứa Lam vung tay, đi vào trong phó bản.
Lý Hiên dĩ nhiên không phải đến để đi trước dò đường cho bọn họ, hắn muốn vào phó bản này là để đến bí cảnh ẩn giấu không ai phát hiện bên trong, nơi đó mới có thứ hắn muốn.
Nhưng vì những người này không ngăn cản nữa, hắn cũng lười động thủ với bọn họ, trực tiếp đi vào phó bản.
Phó bản Tuyền Sơn là một ngọn núi lớn bị mây mù bao phủ, ở đây tầm nhìn rất ngắn, xung quanh đâu đâu cũng là thảm thực vật tươi tốt.
Vừa mới vào đây, Lý Hiên liền nhìn thấy Hứa Lam tụ hợp lại cùng mấy người trẻ tuổi phía trước.
Nhìn trang bị trên người, những người này cũng đều là con em của các đại gia tộc ở Nam Hồ Thị.
“Các vị, ta tìm được cho chúng ta một người đi hàng đầu không sợ chết đây này!” Hứa Lam lúc này giới thiệu Lý Hiên.
Mấy tử đệ gia tộc đánh giá Lý Hiên.
“Trên người ngay cả trang bị cũng không có, tiểu tử này xem ra không đáng tin cậy chút nào.” “Này, ngươi làm nghề gì, cấp bậc bao nhiêu?” Lý Hiên cũng đánh giá bọn họ. Mình không quen thuộc phó bản này, nhưng đám địa đầu xà Nam Hồ Thị này hẳn là thường xuyên vào đây, để bọn họ dẫn đường cũng không tệ.
“Bớt nói nhảm! Không phải đang thiếu người đi đầu sao? Ta đi trước mở đường, các ngươi ở phía sau đi theo chỉ đường là được!” Lý Hiên cũng không nói nhảm thêm, trực tiếp đi lên phía trước.
Tuy nhiên phía trước là một vùng sương mù dày đặc, đi trong loại phó bản đường núi đầy sương mù thế này rất dễ mất phương hướng, có bọn gia hỏa này chỉ đường thì không sợ nữa.
“Được đấy! Có cái vẻ không sợ chết!” “Ta chỉ thích người đi đầu như vậy thôi!” Các thiếu gia và tiểu thư của những gia tộc này khen không ngớt lời về “người đi hàng đầu” mà Hứa Lam tìm được.
Có người đi phía trước, như vậy bọn họ sẽ không sợ quái vật mai phục trong bóng tối nữa. Cả đoàn người đi sâu vào trong phó bản Tuyền Sơn.
Tuy nhiên, đi được một lát, đám con em gia tộc này liền nhận ra có gì đó không đúng. Dọc đường đi, bọn họ vậy mà không gặp phải một con quái nào, thật sự là có chút quỷ dị.
Chỉ có Lý Hiên đi phía trước là biết chuyện gì xảy ra. Dưới Tham Tra thuật của hắn, lũ quái vật mai phục xung quanh đều không chỗ che thân.
Lúc đám con em gia tộc này còn chưa chú ý tới, hắn đã dùng phi kiếm giải quyết hết đám tiểu quái kia rồi.
【 Đánh giết Mặc Độc Tích Dịch cấp 5, điểm kinh nghiệm +30, nhanh nhẹn +6, lực lượng +2】 【 Đánh giết Vân Báo cấp 4, điểm kinh nghiệm +24, lực lượng +6】 【 Đánh giết Trường Tí Hầu cấp 5, điểm kinh nghiệm +30, nhanh nhẹn +5, lực lượng +4】 Đám quái này cấp bậc đều rất thấp, Lý Hiên giết chúng quả thực chẳng có ý nghĩa gì, nhưng mà phó bản này vốn cũng chỉ dành cho tân thủ luyện cấp.
Phải biết rằng đám con em gia tộc này cấp bậc cũng chỉ mới tám, chín cấp mà thôi. Điều này cũng khiến Lý Hiên âm thầm cảm thán về sự chênh lệch giữa thành nhỏ và tỉnh thành.
Những thiên tài ở thành nhỏ này, dù có thể chỉ tay che trời trong thị trấn nhỏ của họ, nhưng về tốc độ lên cấp thì thua xa thiên tài ở tỉnh thành.
Cũng chẳng trách thiên tài tỉnh thành xem thường thiên tài thành nhỏ, còn thiên tài Kinh Thành lại xem thường thiên tài tỉnh thành.
“Không đúng lắm! Chúng ta rõ ràng đã chặn hết đám người bên ngoài lại rồi, sao vẫn không thấy quái vật đâu cả!” Có người trong đội ngũ nêu ra nghi vấn.
“Mới vừa vào phó bản thôi mà, đi sâu vào nữa là có.” Lý Hiên đi đầu lên tiếng an ủi.
“Đi tiếp về phía trước nữa là vào giai đoạn tiếp theo của phó bản rồi, đó là nơi phải cấp 15 mới vào được đấy.” Một tiểu thư gia tộc khác, trong mắt tràn đầy lo lắng, nói.
“Các ngươi tốt xấu gì cũng là tử đệ gia tộc, có gia tộc cấp cho trang bị tốt như vậy, lại còn có ta ở phía trước dò đường, thế mà cũng sợ à?” Lý Hiên dùng phép khích tướng.
Các ngươi mà đi thì ai chỉ đường cho ta chứ? Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian tìm đường.
“Ai sợ chứ? Đi tiếp! Chúng ta cũng vừa hay muốn mở mang tầm mắt xem giai đoạn tiếp theo của phó bản Tuyền Sơn là thế nào!” Mấy vị thiếu gia gia tộc đang tuổi huyết khí phương cương tự nhiên không nghe lọt những lời này. Dưới sự lôi kéo của bọn họ, tiểu đội trực tiếp tiến vào giai đoạn tiếp theo của phó bản.
Vù!
Xuyên qua một cánh cửa đá, bọn họ bị dịch chuyển thẳng đến giữa sườn núi. Nơi này sương mù đã tan đi không ít, nhưng vừa đến nơi, bọn họ liền trợn tròn mắt.
Chỉ thấy một thạch đầu cự nhân cấp 18 cao chừng ba mét đang đứng ở đó. Nhìn thấy một đội người đột nhiên xuất hiện trước mắt, nó cũng ngây người ra.
“Cấp... Cấp 18?!!” Cấp bậc này trong nháy mắt liền dọa bọn họ sợ chết khiếp. Đối với bọn họ mà nói, quái cấp 12 đã được xem như tiểu Boss có độ khó không nhỏ, huống chi là cấp 18.
Vút!
Mấy vị thiếu gia mới vừa rồi còn la hét không sợ, lập tức vắt chân lên cổ chạy xuống núi. Hứa Lam và nữ cung thủ kia vẫn còn đứng ngây ra tại chỗ.
Các nàng vốn luôn sống an nhàn sung sướng, làm gì có chuyện từng đối mặt ở khoảng cách gần như vậy với một thạch đầu cự nhân cấp 18 đầy áp bức thế này, nên trực tiếp bị dọa cho đứng hình.
Haizz!
Lý Hiên thở dài. Đám tử đệ gia tộc có bối cảnh này năng lực ứng biến và sức chiến đấu đều quá kém. Với tố chất tâm lý thế này, dù có cho bọn họ trang bị tốt đến mấy cũng toi công.
Nếu mấy người phối hợp tốt, vẫn rất có cơ hội chạy thoát khỏi tay con thạch đầu cự nhân cấp 18 vụng về này. Nhưng cứ chạy tán loạn như vậy, khẳng định sẽ có một hai người phải chết.
Ngay lúc này, ba người vừa chạy xuống núi lại hớt hải chạy ngược lên.
Nguyên nhân là phía sau họ có một con gấu lớn cấp 16 đang đuổi theo. Lần này, con đường xuống núi để rời khỏi giai đoạn này cũng bị chặn rồi.
“Xong rồi... Lần này là xong đời thật rồi.” “Hu hu... Ta đã nói là không muốn vào đây mà, các ngươi cứ không nghe...” Đám con em gia tộc này, khi đối mặt với tình huống này, không còn vẻ thản nhiên như mây trôi nước chảy và vênh váo tự đắc lúc trước nữa.
Từng đứa một sợ đến mức khúm núm.
Lý Hiên có chút thích thú xấu xa, cố ý không ra tay, muốn xem thử đám con em gia tộc này sẽ làm thế nào.
Lời này vừa nói ra, không chỉ người của Thiên Thủy công hội, mà ngay cả dân chúng Nam Hồ Thị đang vây xem phía sau cũng đều ngây ngẩn cả người.
Cái này đâu chỉ là bá đạo, đơn giản là cuồng ngạo không còn giới hạn!
“Ha ha ha ha!” Đại tiểu thư Hứa Lam của Thiên Thủy công hội giống như nghe được truyện cười gì đó cực kỳ buồn cười, ôm bụng cười lớn.
“Ngươi người này nói chuyện cũng thú vị đấy nhỉ!” Một bên, vị chiến sĩ cấp 30 kia mặt trầm xuống, rút ra một thanh trường đao.
Tinh thần lực của Lý Hiên cũng khóa chặt lấy hắn, chỉ cần hắn dám động thủ, phi kiếm của mình tất nhiên có thể miểu sát hắn, đến lúc đó hắn còn chẳng biết mình chết thế nào.
Dù sao thì cũng có Tỉnh trưởng chống lưng cho mình, ở bên trong tỉnh Đông Sơn này, dù có gây ra họa lớn hơn nữa, ông ấy cũng có thể giữ được mình, huống chi lần này là người của Thiên Thủy công hội không có lý.
“Từ thúc, để hắn vào đi, đội ngũ chúng ta vừa hay thiếu một tấm khiên thịt đi hàng đầu, ta thấy cái tinh thần không sợ chết này của hắn rất thích hợp đó.” Hứa Lam cười đến chảy cả nước mắt, dưới cái nhìn của nàng, Lý Hiên chính là một tên nhà quê không biết trời cao đất rộng, nhưng chính loại tính cách này lại rất thích hợp để đi trước dò đường cho đội ngũ bọn họ.
Nghe nàng phân phó, vị chiến sĩ cấp 30 kia lúc này mới khó chịu tránh ra một lối đi. Hắn nào biết, mình vừa rồi đã ở ngay cạnh quỷ môn quan, chỉ cần tiến thêm một bước nữa là mệnh tang hoàng tuyền.
“Đi thôi, đã ngươi muốn vào như vậy, vậy thì đi cùng chúng ta!” Hứa Lam vung tay, đi vào trong phó bản.
Lý Hiên dĩ nhiên không phải đến để đi trước dò đường cho bọn họ, hắn muốn vào phó bản này là để đến bí cảnh ẩn giấu không ai phát hiện bên trong, nơi đó mới có thứ hắn muốn.
Nhưng vì những người này không ngăn cản nữa, hắn cũng lười động thủ với bọn họ, trực tiếp đi vào phó bản.
Phó bản Tuyền Sơn là một ngọn núi lớn bị mây mù bao phủ, ở đây tầm nhìn rất ngắn, xung quanh đâu đâu cũng là thảm thực vật tươi tốt.
Vừa mới vào đây, Lý Hiên liền nhìn thấy Hứa Lam tụ hợp lại cùng mấy người trẻ tuổi phía trước.
Nhìn trang bị trên người, những người này cũng đều là con em của các đại gia tộc ở Nam Hồ Thị.
“Các vị, ta tìm được cho chúng ta một người đi hàng đầu không sợ chết đây này!” Hứa Lam lúc này giới thiệu Lý Hiên.
Mấy tử đệ gia tộc đánh giá Lý Hiên.
“Trên người ngay cả trang bị cũng không có, tiểu tử này xem ra không đáng tin cậy chút nào.” “Này, ngươi làm nghề gì, cấp bậc bao nhiêu?” Lý Hiên cũng đánh giá bọn họ. Mình không quen thuộc phó bản này, nhưng đám địa đầu xà Nam Hồ Thị này hẳn là thường xuyên vào đây, để bọn họ dẫn đường cũng không tệ.
“Bớt nói nhảm! Không phải đang thiếu người đi đầu sao? Ta đi trước mở đường, các ngươi ở phía sau đi theo chỉ đường là được!” Lý Hiên cũng không nói nhảm thêm, trực tiếp đi lên phía trước.
Tuy nhiên phía trước là một vùng sương mù dày đặc, đi trong loại phó bản đường núi đầy sương mù thế này rất dễ mất phương hướng, có bọn gia hỏa này chỉ đường thì không sợ nữa.
“Được đấy! Có cái vẻ không sợ chết!” “Ta chỉ thích người đi đầu như vậy thôi!” Các thiếu gia và tiểu thư của những gia tộc này khen không ngớt lời về “người đi hàng đầu” mà Hứa Lam tìm được.
Có người đi phía trước, như vậy bọn họ sẽ không sợ quái vật mai phục trong bóng tối nữa. Cả đoàn người đi sâu vào trong phó bản Tuyền Sơn.
Tuy nhiên, đi được một lát, đám con em gia tộc này liền nhận ra có gì đó không đúng. Dọc đường đi, bọn họ vậy mà không gặp phải một con quái nào, thật sự là có chút quỷ dị.
Chỉ có Lý Hiên đi phía trước là biết chuyện gì xảy ra. Dưới Tham Tra thuật của hắn, lũ quái vật mai phục xung quanh đều không chỗ che thân.
Lúc đám con em gia tộc này còn chưa chú ý tới, hắn đã dùng phi kiếm giải quyết hết đám tiểu quái kia rồi.
【 Đánh giết Mặc Độc Tích Dịch cấp 5, điểm kinh nghiệm +30, nhanh nhẹn +6, lực lượng +2】 【 Đánh giết Vân Báo cấp 4, điểm kinh nghiệm +24, lực lượng +6】 【 Đánh giết Trường Tí Hầu cấp 5, điểm kinh nghiệm +30, nhanh nhẹn +5, lực lượng +4】 Đám quái này cấp bậc đều rất thấp, Lý Hiên giết chúng quả thực chẳng có ý nghĩa gì, nhưng mà phó bản này vốn cũng chỉ dành cho tân thủ luyện cấp.
Phải biết rằng đám con em gia tộc này cấp bậc cũng chỉ mới tám, chín cấp mà thôi. Điều này cũng khiến Lý Hiên âm thầm cảm thán về sự chênh lệch giữa thành nhỏ và tỉnh thành.
Những thiên tài ở thành nhỏ này, dù có thể chỉ tay che trời trong thị trấn nhỏ của họ, nhưng về tốc độ lên cấp thì thua xa thiên tài ở tỉnh thành.
Cũng chẳng trách thiên tài tỉnh thành xem thường thiên tài thành nhỏ, còn thiên tài Kinh Thành lại xem thường thiên tài tỉnh thành.
“Không đúng lắm! Chúng ta rõ ràng đã chặn hết đám người bên ngoài lại rồi, sao vẫn không thấy quái vật đâu cả!” Có người trong đội ngũ nêu ra nghi vấn.
“Mới vừa vào phó bản thôi mà, đi sâu vào nữa là có.” Lý Hiên đi đầu lên tiếng an ủi.
“Đi tiếp về phía trước nữa là vào giai đoạn tiếp theo của phó bản rồi, đó là nơi phải cấp 15 mới vào được đấy.” Một tiểu thư gia tộc khác, trong mắt tràn đầy lo lắng, nói.
“Các ngươi tốt xấu gì cũng là tử đệ gia tộc, có gia tộc cấp cho trang bị tốt như vậy, lại còn có ta ở phía trước dò đường, thế mà cũng sợ à?” Lý Hiên dùng phép khích tướng.
Các ngươi mà đi thì ai chỉ đường cho ta chứ? Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian tìm đường.
“Ai sợ chứ? Đi tiếp! Chúng ta cũng vừa hay muốn mở mang tầm mắt xem giai đoạn tiếp theo của phó bản Tuyền Sơn là thế nào!” Mấy vị thiếu gia gia tộc đang tuổi huyết khí phương cương tự nhiên không nghe lọt những lời này. Dưới sự lôi kéo của bọn họ, tiểu đội trực tiếp tiến vào giai đoạn tiếp theo của phó bản.
Vù!
Xuyên qua một cánh cửa đá, bọn họ bị dịch chuyển thẳng đến giữa sườn núi. Nơi này sương mù đã tan đi không ít, nhưng vừa đến nơi, bọn họ liền trợn tròn mắt.
Chỉ thấy một thạch đầu cự nhân cấp 18 cao chừng ba mét đang đứng ở đó. Nhìn thấy một đội người đột nhiên xuất hiện trước mắt, nó cũng ngây người ra.
“Cấp... Cấp 18?!!” Cấp bậc này trong nháy mắt liền dọa bọn họ sợ chết khiếp. Đối với bọn họ mà nói, quái cấp 12 đã được xem như tiểu Boss có độ khó không nhỏ, huống chi là cấp 18.
Vút!
Mấy vị thiếu gia mới vừa rồi còn la hét không sợ, lập tức vắt chân lên cổ chạy xuống núi. Hứa Lam và nữ cung thủ kia vẫn còn đứng ngây ra tại chỗ.
Các nàng vốn luôn sống an nhàn sung sướng, làm gì có chuyện từng đối mặt ở khoảng cách gần như vậy với một thạch đầu cự nhân cấp 18 đầy áp bức thế này, nên trực tiếp bị dọa cho đứng hình.
Haizz!
Lý Hiên thở dài. Đám tử đệ gia tộc có bối cảnh này năng lực ứng biến và sức chiến đấu đều quá kém. Với tố chất tâm lý thế này, dù có cho bọn họ trang bị tốt đến mấy cũng toi công.
Nếu mấy người phối hợp tốt, vẫn rất có cơ hội chạy thoát khỏi tay con thạch đầu cự nhân cấp 18 vụng về này. Nhưng cứ chạy tán loạn như vậy, khẳng định sẽ có một hai người phải chết.
Ngay lúc này, ba người vừa chạy xuống núi lại hớt hải chạy ngược lên.
Nguyên nhân là phía sau họ có một con gấu lớn cấp 16 đang đuổi theo. Lần này, con đường xuống núi để rời khỏi giai đoạn này cũng bị chặn rồi.
“Xong rồi... Lần này là xong đời thật rồi.” “Hu hu... Ta đã nói là không muốn vào đây mà, các ngươi cứ không nghe...” Đám con em gia tộc này, khi đối mặt với tình huống này, không còn vẻ thản nhiên như mây trôi nước chảy và vênh váo tự đắc lúc trước nữa.
Từng đứa một sợ đến mức khúm núm.
Lý Hiên có chút thích thú xấu xa, cố ý không ra tay, muốn xem thử đám con em gia tộc này sẽ làm thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận