Một Cấp Vừa Rút Thưởng, Ta Đem Đại Chiêu Làm Bình A

Chương 160: Hạt giống đám tuyển thủ

Chương 160: Các tuyển thủ hạt giống
Bên trong đại điện Diễn Võ.
Từng vị thanh niên có khí độ bất phàm, thần thái khác nhau đang nghiên cứu, huấn luyện kỹ năng của mình. Có lẽ vì là duyên cớ được xếp vào kế hoạch hạt giống Tân Hỏa, trên người bọn họ đều mang theo một loại cảm giác ngạo nghễ, tách biệt khỏi thế tục.
Dường như không xem bất kỳ ai ra gì, bọn họ cũng nhìn nhau không vừa mắt.
Mà nơi này lại có sự thần dị đặc thù, tu luyện kỹ năng ở đây hiệu quả làm ít công to, đồng thời, chỉ cần là một thành viên của kế hoạch hạt giống Tân Hỏa đều có thể tiến vào nơi này.
Cho nên dù bọn hắn không ai phục ai, nhưng vẫn riêng phần mình tu luyện, đang nghiên cứu nâng cao kỹ năng bản thân.
Lý Hiên chỉ nhìn qua một chút, liền có thể cảm nhận được những người này không dễ tiếp xúc, từng người đều tâm cao khí ngạo. E rằng ngoại trừ tầng lớp cấp cao có thể ra lệnh cho bọn họ, lời nói của những người khác bọn hắn căn bản không thèm để vào mắt.
Giang Dương sau khi khôi phục cánh tay phải, tâm trạng tốt lên rất nhiều, hắn dẫn Lý Hiên đi về phía một thanh niên tóc trắng đang luyện tập thương pháp.
Hắn cũng có mái tóc phiêu dật giống Giang Dương, chỉ khác là một người tóc xanh lam, một người tóc trắng, trông có chút giống sự kết hợp của nhóm phi chủ lưu.
“Lâm Thông!” Giang Dương gọi một tiếng, nhưng thanh niên tóc trắng chỉ liếc mắt nhìn qua phía này một cái rồi lại tiếp tục luyện tập thương pháp.
“Người này chính là như vậy, cực kỳ đam mê thương pháp, giống như ta đối với kiếm đạo vậy. Chỉ có thảo luận về kỹ pháp mới có thể thu hút được hắn.” Giang Dương lắc đầu bất đắc dĩ, dẫn Lý Hiên đi làm quen với những người khác.
Bất quá thái độ của những người này cũng chẳng khá hơn chút nào. Thân là những thiên tài hàng đầu, bọn hắn căn bản không xem Giang Dương và Lý Hiên ra gì, thái độ thể hiện rõ sự khinh miệt.
Giang Dương vốn luôn vui vẻ hào phóng, giờ phút này thể diện cũng có chút không giữ được.
Ánh mắt Lý Hiên lộ vẻ suy tư, dường như đã hơi hiểu ra vì sao Lý Tiền Bối lại muốn mình đến đây sớm.
Muốn đi vào Nhị Trọng Thiên cứu cô cô, bọn họ đều là những trợ thủ tốt nhất. Nhưng nếu như các Nguyên Lão tự mình chỉ định mình làm người lãnh đạo kế hoạch lần này, bọn hắn khẳng định cũng sẽ không phục.
Cho dù có nể mặt mệnh lệnh của Nguyên Lão, bọn họ khẳng định cũng sẽ bằng mặt không bằng lòng.
Vậy mình nhất định phải nghĩ cách khiến những người này thay đổi thái độ. Không nói đến việc khiến bọn hắn hoàn toàn phục tùng, cũng phải chiếm được vị trí chủ đạo trong hành động sau khi tiến vào Nhị Trọng Thiên.
“Thiên tài ở đây toàn bộ đều đã leo lên Lục Giai Chiến Lực Bảng, thực lực cao hơn chúng ta một bậc. Hơn nữa họ đều là những người nổi bật trong Lục Giai, đại bộ phận cũng là người có gia thế hiển hách.” Giang Dương giải thích một câu, sợ Lý Hiên trong lòng nảy sinh khúc mắc.
Lý Hiên chỉ quét mắt một vòng, liền mở miệng hỏi: “Ở đây ai là người thực lực mạnh nhất, thiên phú cao nhất?” Giang Dương không chút do dự đưa mắt ra hiệu về phía một thanh niên tuấn tú dường như đang ngẩn người ở đằng kia.
“Diệp Thanh, đẳng cấp Lục Giai đỉnh phong, leo lên hạng thứ mười hai Lục Giai Chiến Lực Bảng.” Lý Hiên nhìn về phía thanh niên tuấn tú có dáng người không cao, môi hồng răng trắng kia. Hắn tuy đang ngẩn người, nhưng khí tức trên người lại dường như muốn cự tuyệt người khác ở ngoài ngàn dặm.
Dường như là người khó tiếp xúc nhất ở nơi này.
“Mới thứ mười hai?” Lý Hiên buột miệng thốt ra.
Phản ứng của Giang Dương cực kỳ lớn, giọng nói cũng cao lên mấy phần: “Mới? Ta nói này Hiên ca, ngươi có biết cái Chiến Lực Bảng này khó leo lên thế nào không? Đây chính là bảng xếp hạng bao gồm tất cả cường giả Lục Giai của bốn nước lớn và tam đại liên bang của nhân tộc đó.” “Ở trên đó còn có không biết bao nhiêu lão quái vật cố tình đè nén tu vi không chịu thăng cấp, có thể xếp hạng mười hai trên đó đã là chiến tích phi thường khoa trương rồi.” “Có thể nói thế này, tại Hoa Quốc chúng ta, hắn chính là tồn tại có chiến lực xếp hạng thứ ba trong tất cả Lục Giai.” Nghe hắn nói vậy, Lý Hiên lúc này mới đại khái hiểu về Chiến Lực Bảng này. Hóa ra là tính cả tất cả Lục Giai của nhân tộc vào, vậy thì xác thực rất có hàm kim lượng.
“Có bảng chiến lực của Ma tộc không?” Lý Hiên thuận miệng hỏi.
Dù sao thì biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, biết thực lực của đối thủ mới có thể ứng đối tốt hơn.
“Cái này thì đúng là có, nhưng chỉ có những Ma tộc đã từng xuất thủ mới được lên bảng. Khẳng định vẫn còn một số cường giả Ma tộc ẩn giấu hoặc chưa bị nhân tộc phát hiện là không có trên bảng.” “Cho nên Bảng Chiến Lực Ma tộc cũng không thể hoàn toàn tin tưởng. Ví như gần đây tại Ma Giới chiến trường Nhị Trọng Thiên, thiên tài xếp thứ sáu trên Lục Giai Chiến Lực Bảng của Bắc Hải quốc đã bị một cường giả Ma tộc thần bí giết chết, không thể để lại bất kỳ tin tức giao thủ nào.” Lý Hiên khẽ gật đầu, hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, sau đó liền trực tiếp đi về phía thanh niên tuấn tú kia.
“Hiên ca, ngươi muốn làm gì?” Giang Dương vội vàng đi theo.
Dù Lý Hiên nhỏ tuổi hơn hắn, là niên đệ của hắn, nhưng bây giờ thực lực đối phương đã vượt qua mình, khẳng định là không thể gọi Hiên Đệ được nữa.
“Qua đó làm quen một chút.” Lý Hiên nói rất tùy ý.
Giang Dương vội vàng ghé sát lại nói nhỏ: “Hiên ca, ngươi không biết đó thôi, tên Diệp Thanh này không chỉ có thiên tư cao nhất, mà còn là kẻ cuồng ngạo nhất, không dễ làm quen như vậy đâu.” Đây cũng là lý do vừa rồi hắn không chủ động dẫn Lý Hiên qua làm quen với Diệp Thanh.
“Đã nhìn ra rồi.” Lý Hiên vẫn không dừng bước.
“Cái này…” Giang Dương thấy bước chân Lý Hiên kiên định, cũng không ngăn cản nữa, chỉ có thể chờ lát nữa khi hai người nói chuyện thì mình đứng ra hòa giải một chút.
Nếu không, với kinh nghiệm giao tế nhiều năm của hắn, hai người rất có thể chỉ nói với nhau đôi câu là sẽ đánh nhau.
Những người khác xung quanh cũng chú ý tới bên này, nhao nhao đưa mắt nhìn sang.
Theo bọn hắn nghĩ, Lý Hiên chẳng qua chỉ là một người mới vừa được xếp vào Kế Hoạch Tân Hỏa cách đây không lâu, thực lực và thiên phú chắc hẳn là chỉ vừa đủ thông qua khảo sát.
Vừa mới tới điểm danh làm quen, vậy mà đã muốn đi tìm Diệp Thanh, người thường ngày luôn mang bộ mặt vô cảm kia, đây là định ôm đùi sao?
Nhưng chỉ cần đi qua đó, hắn sẽ lập tức hiểu ra, đây không phải đùi, mà là Lư Đề tử.
Đại bộ phận đều mang dáng vẻ hóng chuyện vui, giả vờ như đang tiếp tục nghiên cứu kỹ năng, nhưng thực ra toàn bộ sự chú ý đều đặt ở bên này.
Lý Hiên ung dung đi tới, trực tiếp vươn tay ra mở miệng nói: “Chào ngươi, ta là Lý Hiên, là người vừa mới…” Diệp Thanh không đợi hắn nói xong, vẫn giữ vẻ mặt không chút biểu cảm như cũ, ngắt lời: “Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta.” Ta sát? Ngông cuồng như vậy!
Lý Hiên biết mình sẽ gặp trở ngại, mục đích của hắn cũng không hoàn toàn là nhắm vào đối phương, mà chỉ muốn kiếm cớ, không ngờ hắn lại không nể mặt như vậy.
Giang Dương ho khan hai tiếng, đang chuẩn bị hoà giải.
“Làm sao ngươi biết ta không có tư cách?” Lý Hiên mặt không đổi sắc nói.
Diệp Thanh liếc nhìn Giang Dương một cái, mở miệng nói: “Ta không nói chuyện với hạt giống cấp Núi Xanh. Ngươi đi cùng với hạt giống cấp Núi Xanh, chắc hẳn cũng là cấp bậc này.” Ngữ khí của hắn không mang theo bất kỳ sự trào phúng nào, cứ bình thản thuật lại như vậy.
Nhưng Giang Dương nghe xong lại cảm thấy một luồng nhiệt huyết xông thẳng lên trán, mấy ý định hòa giải trước đó đều bị ném hết ra sau đầu.
Hóa ra ngươi là vì cấp bậc của ta không đủ ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận