Một Cấp Vừa Rút Thưởng, Ta Đem Đại Chiêu Làm Bình A

Chương 81: Một chiếc điện thoại liền giải quyết

Chương 81: Một cú điện thoại liền giải quyết
Tháp thử luyện cứ mỗi mười tầng lại tương ứng với một giai đoạn nhất định, tầng ba mươi chính là tương ứng với người chơi tam giai.
Trong số người chơi tam giai, xông lên được tầng 35 đã được xem là cường giả tuyệt đối, sau đó mỗi một tầng đều đại diện cho một nấc thang khác biệt.
Với đẳng cấp 35 mà xông lên được tầng 38 đủ để chứng minh thực lực cường đại của nàng, hơn nữa vẫn còn không gian tăng lên 4 cấp, rất có thể khi đạt cấp 39 nàng sẽ xông lên được tầng 39, trở thành người có chiến lực vô địch trong cấp tam giai.
Với đẳng cấp tam giai mà xông đến tầng 39 tức là đại diện cho thực lực có thể quét ngang tất cả mọi người ở cấp tam giai.
Cho nên lúc trước khi Lý Hiên xông đến tầng 29, mới có người cảm thấy hắn gian lận. Dù sao với đẳng cấp trong cấp tam giai, việc xông đến tầng 29 đã đại diện cho việc hắn chính là người có chiến lực đỉnh phong nhất trong cấp tam giai.
Mà lúc đó cấp bậc của hắn cũng chỉ mới là cấp 16 mà thôi, hiện tại thực lực của bản thân lại có một bước nhảy vọt cực lớn.
"Bảy ngày."
Lý Hiên dùng ngón tay ra hiệu con số bảy.
"Cái gì?"
Lý Phong Lam có chút không hiểu.
"Trong vòng bảy ngày, kỷ lục của ta trên Thí luyện tháp sẽ vượt qua ngươi." Lý Hiên tự tin và bình thản nói.
Lý Phong Lam lập tức ngây người, nàng hoàn toàn không ngờ Lý Hiên lại nói ra một câu như vậy.
"Ha ha ha ha! Ngươi đang đùa với ta đấy à?" Với tính cách của Lý Phong Lam cũng không nhịn được cười ha hả.
Lý Uyên cũng hơi nhếch mép, cảm thấy Lý Hiên đang nói mê sảng.
Lý Hiên không thèm để ý chút nào đến tiếng cười của nàng, tiếp tục nói: "Nếu trong vòng bảy ngày không thể vượt qua kỷ lục của ngươi, vậy chứng tỏ Lý gia quả thật có chút năng lực, ta nguyện ý thu hồi lời nói trước đó, trở về Lý gia."
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Lý Uyên và Lý Phong Lam đều trở nên nghiêm túc.
"Được! Nếu ngươi có thể vượt qua kỷ lục Thí luyện tháp của ta, vậy ta sẽ xin lỗi vì lời nói trước đó, thừa nhận ta không bằng ngươi, ngươi không cần Lý gia cũng có thể trở thành cường giả!"
Nhưng Lý Phong Lam cho rằng điều này là không thể nào. Có lẽ Lý Hiên có thể đột nhiên mạnh lên ở giai đoạn đầu, nhưng về sau mỗi một cấp đều cần lượng lớn điểm kinh nghiệm, không có thời gian tích lũy thì đẳng cấp không thể tăng lên không ngừng.
Lại càng không cần nói đến một số phương thức tăng thực lực đặc thù, chúng không chỉ cần bí cảnh tương ứng và sân bãi đặc thù, mà chủ yếu yêu cầu lượng lớn thời gian.
Ví dụ như trong Kinh Thành Học Viện có phòng tăng kinh nghiệm, phòng tăng thuộc tính, quán tu luyện kỹ năng.
Những nơi như thế này là những nơi mà học viện khác, thậm chí bất kỳ gia tộc nào cũng không có. Nếu không thể thông qua những nơi này để nhanh chóng nâng cao thực lực, thì làm sao nói đến chuyện trong vòng bảy ngày vượt qua kỷ lục Thí luyện tháp của mình?
Nàng đang nghĩ như vậy thì Lý Hiên lấy điện thoại di động ra, đột nhiên cười lớn: "Ta chuẩn bị đi nhập học đây, không giữ các ngươi lại nữa."
Ánh mắt của Lý Uyên và Lý Phong Lam đều liếc thấy bức thư thông báo trúng tuyển vừa được gửi đến trên điện thoại di động của Lý Hiên.
Vậy mà thật sự làm xong rồi!
Hai người nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Lý Hiên chỉ bằng một cú điện thoại mà thật sự giải quyết được chuyện nhập học.
Phải biết, đây là chuyện do chính viện trưởng tự mình xử lý, ngoài viện trưởng ra thì ai có thể gửi lại thư thông báo trúng tuyển chứ?......
Kinh Thành, Lâm gia.
Lâm Vân Hi lòng nóng như lửa đốt, sắp xếp Phúc bá và những người khác tìm cách để Hà gia từ bỏ việc nhắm vào Lý Hiên, giúp Lý Hiên có thể nhập học thành công.
"Tiểu thư, Hà gia đã nói rõ, mâu thuẫn giữa bọn họ và Lý Hiên rất khó hòa giải, trừ phi có thể dùng thủ đoạn cường thế ép Hà gia thỏa hiệp."
Phúc bá lộ vẻ khó xử, trong Kinh Thành, thế lực nhà ai lại có năng lực làm được điều đó chứ?
"Ta không quan tâm! Coi như phải vận dụng nội tình gia tộc, cũng phải để Lý Hiên nhập học!" Lâm Vân Hi hai tay chống nạnh, ánh mắt kiên định nói.
"Việc này... Phe của Lâm Chính Hào sẽ không đồng ý đâu, bọn họ thậm chí còn hận không thể bỏ đá xuống giếng. Chúng ta căn bản không huy động được bao nhiêu năng lượng của gia tộc." Phúc bá nói thêm.
Mặc dù Lâm Vân Hi đã ổn định vị trí người thừa kế gia chủ, nhưng phần lớn đại quyền trong gia tộc vẫn nằm trong tay phe Lâm Chính Hào.
Lâm Vân Hi cũng cảm nhận được sự khó khăn, nàng lấy điện thoại di động ra, tức giận nói: "Hừ, không cho Lý Hiên nhập học, vậy ta cũng không đi!"
Nhưng đúng lúc này, nàng phát hiện tên Lý Hiên đã được thêm vào danh sách trúng tuyển, đồng thời hắn cũng gửi tin nhắn cho nàng, mời nàng làm người dẫn đường cùng đi nhập học.
"Cái này... Vấn đề đã giải quyết xong rồi sao?"
Kinh Thành Học Viện.
Hôm nay là ngày gửi thư thông báo trúng tuyển, cũng là ngày nhập học của các học sinh mới.
Đối mặt với Ma tộc đang lăm le ngoài thành và thế cục ngày càng nguy hiểm, các học sinh gần như không có ngày nghỉ, nắm chặt mọi thời gian để nâng cao thực lực mới là vương đạo.
Các học sinh mới đều mang trong lòng ước mơ, bước vào học viện xếp hạng nhất trong lãnh thổ Hoa Quốc này.
Diện tích học viện thậm chí còn lớn hơn nhiều so với một số thành nhỏ, bên trong khắp nơi toát lên vẻ cổ kính và trang nghiêm, không có nhà cao tầng nào, nhưng lại có từng khu sân bãi và bí cảnh.
Những nơi này, thậm chí phần lớn đều là độc nhất vô nhị trong lãnh thổ Hoa Quốc, cũng là gốc rễ để Kinh Thành Học Viện tồn tại.
Vào lúc nhóm tân sinh làm thủ tục nhập học, một nhóm lão sinh năm hai chiếm giữ trước cửa quán huấn luyện kỹ năng, đây là "truyền thống" đầu tiên của học viện.
Sinh viên năm nhất vào ngày đầu tiên nhập học sẽ bị nhóm lão sinh năm hai "tẩy sạch" một phen. Các đạo sư sẽ mở một mắt nhắm một mắt, xem như dạy cho các học sinh mới bài học đầu tiên.
Nói cho họ biết rằng, dù đã vào được Kinh Thành Học Viện, cũng phải tiếp tục liều mạng, nếu không cũng chỉ có thể trở thành đối tượng bị ức hiếp, cướp bóc.
Nếu không muốn chịu kiếp nạn này, vậy thì phải vùng lên mạnh mẽ, trở nên mạnh hơn bọn họ.
"Tẩy sạch tân sinh? Các đạo sư thật sự không quan tâm sao?"
Lý Hiên và Lâm Vân Hi đi song song trong khuôn viên học viện, nơi này rộng lớn như một công viên rừng rậm.
Lâm Vân Hi cười giải thích: "Đây cũng là nét đặc sắc của Kinh Thành Học Viện, cực kỳ khuyến khích cạnh tranh nội bộ, có thể đạt hiệu quả khích lệ, thúc giục ở mức độ lớn nhất."
"Tránh cho những con em thế gia kia, dựa vào tài nguyên gia tộc ở giai đoạn đầu, sau khi thi vào Kinh Thành Học Viện lại hưởng thụ tài nguyên hàng đầu của Hoa Quốc, nhưng lại lười biếng hưởng thụ, không màng tiến thủ."
Nàng là dòng chính của Lâm gia, tự nhiên hiểu biết rất nhiều về Kinh Thành Học Viện.
Vào ngày đầu tiên nhập học, những học sinh mới sẽ nhận được thời lượng tu luyện ở các nơi như phòng tăng kinh nghiệm, phòng tăng thuộc tính, quán tu luyện kỹ năng.
Thời lượng tu luyện được phát cố định hàng tháng này chính là thứ mà đám lão sinh "tẩy sạch", và cũng là thứ còn quý giá hơn cả linh thạch, trang bị và các vật phẩm khác trong học viện.
Lý Hiên lúc này gật nhẹ đầu: "Quy định này hay đấy!"
"Ngươi cũng cảm thấy làm vậy có thể khiến mọi người có động lực hơn sao?" Lâm Vân Hi hỏi.
Mắt Lý Hiên sáng lên, nói: "Ta thấy việc này rất hợp để ta đi 'tẩy sạch' đấy!"
Tẩy... Tẩy sạch?
Biểu cảm của Lâm Vân Hi cứng đờ. Suy nghĩ của Lý Hiên thật sự khác hẳn người thường.
Sau khi biết "truyền thống" này của Kinh Thành Học Viện, suy nghĩ đầu tiên của nàng là ngày đầu tiên tuyệt đối không thể đến những nơi như quán tu luyện kỹ năng, phòng tăng kinh nghiệm, phòng tăng thuộc tính, để tránh bị lão sinh "tẩy sạch".
"Ngươi muốn đi 'tẩy sạch' đám tân sinh kia à?" Lâm Vân Hi hỏi.
Lý Hiên vung tay: "Ấy, sao có thể chỉ bắt nạt kẻ yếu được, ta luôn đối xử như nhau, lão sinh cũng không tha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận