Minh Nhật Chi Kiếp

Chương 175:: Thiên Ma cùng dê béo

Chương 175: Thiên Ma và dê béo.
Lâm Mộ Thanh vừa mới kiểm tra xong trận pháp, đang định xác nhận lại xem Tiểu Bội có vấn đề gì không, thấy bọn thủ vệ ở trước mắt, dứt khoát dẫn họ cùng đi.
Chu Bạch nói: “Ta ở bên ngoài chờ các ngươi.” Dù có rất nhiều người đến, nhưng vì an toàn, Chu Bạch nghĩ mình vẫn là không nên vào.
Chỉ chốc lát, tiếng rống giận dữ, tiếng kêu sợ hãi vang lên từ phòng ngủ trong lầu. Tiếp theo là tiếng kiếm khí gào thét, tiếng khí lưu đánh nổ, tất cả dần dần im ắng.
Chu Bạch đợi một hồi, hướng vào trong hô: “Lâm lão sư, không sao chứ?”
Lâm Mộ Thanh thò đầu ra từ cửa sổ: “Không sao.”
Thế là Chu Bạch men theo vách tường leo lên, thấy từng đám người vây tụ lại với nhau.
“Lại có Thiên Ma trà trộn vào.”
“Đại trận không phải đã cải biến rồi sao? Tại sao vẫn có Thiên Ma?”
“Tiểu Bội không sao chứ?”
“Không sao, đã cho nàng ngủ trước rồi. Chuyện này nhất định phải báo cáo lên trên......”
Chu Bạch vừa nhìn tình huống bên trong, vừa nghe ngóng, rất nhanh đã hiểu đại khái chuyện gì xảy ra. Christina cũng nói: “Xem ra bọn họ đã bán đứng con Thiên Ma kia. Tiểu Bội, còn có cả Chu Sơn...... Bọn chúng đều không bị lộ diện.”
Chu Bạch khẽ gật đầu, thở dài trong thức hải: “Lại có nhiều người quy phục Thiên Ma đến vậy.”
Christina nói: “Cũng bình thường thôi, trường sinh bất lão, bất tử bất diệt, là thứ mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ? Ngươi phải biết rằng ngay cả việc tu đạo, ban đầu cũng chỉ là do con người vì trường sinh mà nghĩ ra, trước kia Thiên Ma gặp người là giết, bây giờ lại có Thiên Ma bắt đầu lôi kéo con người, trường sinh lại có thể đạt được ngay lập tức, có bao nhiêu người sẽ trầm luân?”
“Huống chi, cuộc c·hiến t·ranh giữa loài người và Thiên Ma luôn ở thế hạ phong tuyệt đối. Một bên là c·hiến đ·ấu đến c·hết, một bên là đầu hàng để trường sinh, kẻ ngốc cũng biết phải chọn thế nào.”
Christina bi quan: “Thậm chí ta cảm thấy, số người đầu nhập vào Thiên Ma sẽ ngày càng nhiều, thậm chí muốn trở thành Thiên Ma, những kẻ bất lão bất t·ử, còn nhiều hơn số người muốn c·hiến đ·ấu với Thiên Ma đến c·hết. Có lẽ trong toàn bộ nền văn minh nhân loại, số người nguyện ý đầu nhập vào Thiên Ma sẽ trở thành đại đa số.”
“Mà chúng ta, những kẻ muốn g·iết s·ạch Thiên Ma, có thể sẽ chỉ là một phần nhỏ. Đó mới là điều đáng sợ, đến lúc đó chúng ta ngược lại có thể trở thành trở ngại nhân loại, trở thành phe t·h·iể·u s·ố.”
Chu Bạch tỉnh táo phân tích: “Nếu tình thế cứ tiếp tục chuyển biến xấu như vậy, vậy thì nhân loại......”
“Nhất định sẽ thua.” Christina nói: “Dù không có đám nội gian này, cũng sẽ có đám nội gian tiếp theo. Dù bây giờ không đầu hàng, đến lúc c·hiến t·ranh cũng có thể đầu hàng. Về mặt hình thức mà nói, không có bất kỳ cơ hội lật bàn nào. Đáng giận, đám Thiên Ma này sao đột nhiên lại bắt đầu tiếp nhận loài người đầu hàng.”
“Nhân loại nhất định thua sao?” Chu Bạch siết chặt nắm đấm, dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật dường như đang hoàn toàn chính x·á·c p·h·át triển theo hướng đó. Thậm chí phải nói, nếu Thiên Ma từ trước đến nay không tiếp nhận đầu hàng, nhân loại có lẽ căn bản không thể đoàn kết một lòng, ch·ố·ng đ·ỡ được lâu đến vậy. “Nếu Thiên Ma ngay từ đầu đã tiếp nhận đầu hàng, có lẽ đã th·ố·ng t·rị loài người sớm hơn cả trăm năm rồi.”
“Vậy bây giờ làm sao, Chu Bạch?” Christina nói: “Muốn cảnh cáo cấp trên sao? Ta nói trước cho ngươi biết, Tiểu Bội có thể ẩn t·à·ng đến bây giờ chắc chắn có chỗ dựa đặc biệt, đoán chừng không dễ dàng gì mà kiểm tra ra được đâu.”
“Ai...... Dù muốn cảnh cáo cũng cần phải có biện p·h·áp đã. Với lại thời gian đ·ả·o l·ư·u vẫn còn đang làm lạnh.” Chu Bạch lo lắng: “Nhiều người như vậy đã đầu hàng Thiên Ma, có trời mới biết trong toàn bộ Đạo Giáo, toàn bộ Đông Hoa Thành có bao nhiêu người âm thầm đầu hàng Thiên Ma. Nếu ta chủ động đứng ra tố giác vạch trần bọn họ, ta nghĩ người c·hết đầu tiên không chừng là ta đấy.”
“Thậm chí nếu như rất nhiều người đầu hàng đ·ị·ch...... Ta mà x·u·y·ê·n p·h·á đột phá, có khi còn trực tiếp khiến bọn họ tạo phản, bộc p·h·át n·ộ·i c·hi·ế·n ấy chứ. Như vậy chẳng phải là gia tốc diệt vong sao?”
“Ai...... Trường sinh bất lão, bất tử bất diệt, sức hấp dẫn này lớn hơn ta tưởng tượng nhiều.”
“Thanh Thiên Đạo Tông, cấp cao trường học, cấp cao nhân loại...... Có trời mới biết có bao nhiêu lòng người hướng về Thiên Ma.”
Chu Bạch lắc đầu: “Ngược lại, hiện tại chúng ta tuyệt đối không thể ra mặt. Dù muốn nghĩ cách vạch trần Tiểu Bội và đồng bọn, cũng phải đợi bảo thạch của ta làm lạnh xong đã.”
Hắn cảm thấy áp lực ập đến dồn dập, tình hình tương lai đáng lo thật, hắn cần lực lượng mạnh hơn để có thể sống sót tốt trong thời loạn này, làm những việc mình muốn làm, bảo vệ những người mình muốn bảo vệ. Nếu hắn có cảnh giới thứ mười, thậm chí là sức mạnh của tiên thần, thậm chí có thể chiến thắng Thiên Ma, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
Christina thở dài: “Ta nghĩ trước hết cứ bảo toàn chính chúng ta đi, có sức mạnh của bảo thạch và Thiên Tai Cửu Đồ, chúng ta nhất định sẽ trở nên đủ cường đại. Hiện tại nhân loại đang suy yếu hoàn toàn không phải việc chúng ta có thể nghịch chuyển, cưỡng ép xông lên trước có khi lại thành châu chấu đá xe thôi.”
Ngay lúc này, Chu Sơn đi đến bên cạnh Chu Bạch, nhìn đối phương nói: “Chu Bạch đồng học, là cậu đã báo trước sao? Lần này phải đa tạ cậu, nếu không thì hậu quả thật khôn lường.”
Chu Sơn tỏ vẻ cảm kích, nhưng trong lòng thì tràn ngập lửa giận và lãnh khốc: “Thằng nhóc Chu Bạch này...... Lần này lại g·iết c·hết cả sứ giả Thiên Ma. Đáng ghét...... Như vậy, kế hoạch không biết còn phải trì hoãn bao lâu nữa.”
“Ừ.” Chu Bạch nhìn Chu Sơn, Christina hô: “Chính là tên này! Tên gián điệp kia, ta chính là bị hắn c·h·é·m c·h·ế·t đấy.”
Chu Bạch nhìn Chu Sơn, đột nhiên ngượng ngùng nói nhỏ: “Lão sư, gần đây ta đang kẹt tiền quá, có thể cho ta mượn chút điểm tích lũy ăn cơm không?”
Chu Sơn: “???”
Chu Bạch: “Chỉ cần 200 điểm tích lũy để ăn một bữa cơm thôi là đủ rồi, thầy có thể đưa thẻ cho ta, ta chỉ tiêu 200 điểm tích lũy thôi, dùng xong sẽ t·r·ả lại thầy.”
Chu Sơn có chút ngẩn người, vừa định từ chối, lại há miệng nói: “Ta chỉ có thể cho cậu mượn 100 điểm tích lũy thôi.”
“Đủ đủ.”
Chu Sơn đưa thẻ cho đối phương xong, luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cuối cùng chỉ nói một câu: “Sáng mai nhớ trả ta. Cậu biết ta ở đâu chứ?”
Chu Bạch cười: “Ta còn thực sự không biết, hay là Chu lão sư nói địa chỉ của thầy đi, ta sẽ đến tìm thầy.”
Kết thúc cuộc trò chuyện với Chu Bạch, Chu Sơn càng nghĩ càng thấy không ổn, càng nghĩ càng giận. Sứ giả Thiên Ma bị g·iết, nghi thức chuyển hóa của Tiểu Bội cũng bị kết thúc, lại còn phải cho đối phương mượn điểm tích lũy nữa.
Chu Bạch nhìn theo bóng lưng Chu Sơn, thầm nghĩ trong lòng: “Trịnh Văn Thiên là dê béo số 1, vậy thì ngươi là dê béo số 2 đi. Còn có Tiểu Bội, là dê béo số 3. Hừ, tạm thời chưa đối phó được các ngươi, trước cứ xén lông dê, xén cho các ngươi trọc lóc để hả mối h·ậ·n trong lòng ta.”
Sự việc dần kết thúc, Chu Bạch cũng bị đưa đi thẩm vấn, hắn bịa ra chuyện mình nhìn thấy một bóng đen tiến vào phòng ngủ trong lầu, nên lập tức p·h·át ra chớp lóe để gọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận