Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi

Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi - Chương 680: Hai vị Trung Vị Thần, nói đến là đến, không lấy tiền sao? (canh một cầu hoa tươi ). (length: 5780)

Gert thực lực đã khôi phục đến đỉnh phong, có thể bộc phát ra trăm phần trăm sức chiến đấu.
Còn Lâm Thần, đã rơi vào thế yếu. Mặc dù không đến mức bị đánh bại.
Nhưng muốn chỉ dựa vào một mình hắn đánh bại Gert, khả năng không lớn.
Oanh!
Hai người lại một lần nữa giao chiến.
Thần tượng Trung Vị Thần của Lâm Thần bị đánh lui ra ngoài mấy vạn mét. Nơi bị đánh trúng, không ngừng nổi lên sóng gợn màu vàng kim.
Gert thấy vậy, phát ra tiếng cười điên cuồng: "Ta thừa nhận ngươi là dị nhân rất mạnh, nhưng nếu thực lực của ngươi chỉ có thế này, vậy hôm nay ngươi chắc chắn phải chết."
Lâm Thần nghe vậy nhíu mày.
Đang chuẩn bị phản công, bỗng nhiên từ chiếc ốc biển truyền âm bên hông, truyền ra giọng của Hồng Anh.
"Lĩnh Chủ đại nhân, ta đã thành công lên cấp làm Trung Vị Thần, xin được tham chiến."
Nghe vậy, Lâm Thần trong lòng vui mừng. Hồng Anh lên cấp làm Trung Vị Thần rồi ư?
Thời gian nhanh hơn so với hắn tưởng tượng không ít. Đương nhiên, đây không phải trọng điểm.
Trọng điểm là, Gert chắc chắn sẽ chết.
Một mình Lâm Thần không thể giết chết Gert, vậy nếu thêm một Trung Vị Thần Hồng Anh thì sao? Vậy thì chưa chắc!
Đến lúc đó Lâm Thần liên thủ với Hồng Anh, Gert chắc chắn khó chống đỡ.
Nghĩ đến đây, Lâm Thần vội đáp lời Hồng Anh: "Ta sẽ mở ngay Không Gian Chi Môn, ngươi nhanh chóng qua đây."
Nói xong, Lâm Thần nhìn về phía Gert: "Ngươi cảm thấy ngươi thắng chắc?"
Gert cười nham hiểm nói: "Chẳng lẽ không đúng sao? Theo quan sát của ta, tất cả chiêu bài của ngươi đều đã dùng hết, mà những chiêu này, hoàn toàn không gây uy hiếp cho ta, vậy chẳng phải ta thắng chắc rồi sao?"
Lâm Thần nghe vậy, khóe môi nhếch lên: "Nếu ta nói, ta vẫn còn một chiêu cuối lớn nhất chưa dùng thì sao?"
Lời vừa dứt, không gian xung quanh Lâm Thần bắt đầu vặn vẹo.
Ngay sau đó, một cánh cửa Bạch Ngọc xuất hiện.
Dưới ánh sáng trắng chói mắt, từ bên trong cánh cửa Bạch Ngọc, một thân ảnh hiện ra. Là một Thiên Sứ.
Giáp chiến màu vàng kim, quần chiến màu đỏ.
Điều khiến người khác chú ý nhất, vẫn là đôi cánh sau lưng Thiên Sứ này. Không phải hai cánh thông thường của Thiên Sứ, cũng không phải bốn cánh.
Mà là sáu cánh.
Thiên Sứ sáu cánh!
Không sai, đây chính là Hồng Anh, người vừa lên cấp Trung Vị Thần. Thống soái Thiên Sứ sáu cánh.
Có lẽ đã nhận ra khí tức Hồng Anh xuất hiện, Gert lần đầu lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Thiên Sứ sáu cánh, thống soái Thiên Sứ Trung Vị Thần, rốt cuộc ngươi là ai, vì sao có thể khiến những Thiên Sứ cao ngạo kia đi theo?"
Gert gầm lên, trong lời nói tràn đầy vẻ không thể tin được.
Lâm Thần chỉ nhàn nhạt thốt ra hai chữ: "Ngươi đoán?"
Gert nhất thời nổi giận: "Đáng ghét, đừng tưởng rằng như vậy là có thể giết được ta, ta chính là Long Vương!"
"Thử một lần chẳng phải sẽ biết sao?"
Lâm Thần thu lại nụ cười.
Sau đó nhìn về phía Hồng Anh: "Đến đây đi, trận đầu tiên sau khi lên cấp Trung Vị Thần, hãy cùng ta liên thủ, giết con Hắc Long kia."
Hồng Anh gật đầu: "Tuân lệnh!"
Lời vừa dứt, Hồng Anh cũng bắt đầu triệu hồi thần tượng Trung Vị Thần. Thân cao vượt quá vạn mét.
Mặc bộ giáp sáng chói lòa. Phía sau sáu chiếc Già Thiên Cự Dực rung lên, thần tượng bay lên trời.
Hai tay nắm chặt Thánh Kiếm, phát động tấn công.
Lâm Thần cũng tìm đúng thời cơ, cùng Hồng Anh đồng thời lao về phía Gert. Kẻ sau cũng không còn vẻ ngông cuồng như trước, vì hắn biết.
Hai Trung Vị Thần hợp công, đã có thể gây ra uy hiếp chết người đối với hắn. Huống chi, trên chiến trường xung quanh, còn có rất nhiều Hạ Vị Thần, thậm chí các binh chủng cấp hư không đang hoạt động.
Những đơn vị chiến đấu này đều do Lâm Thần chỉ huy.
Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, các Hạ Vị Thần và binh chủng cấp hư không này sẽ xông lên như kiến.
Đến lúc đó kiến nhiều có thể cắn chết voi.
Cho nên, Gert không dám khinh thường, dốc toàn lực chống đỡ cuộc tấn công của Lâm Thần và Hồng Anh. Cường độ chiến đấu kịch liệt, một lần nữa tăng lên một bậc.
Đồng thời, cảnh tượng này cũng thu hút sự chú ý của các lãnh chúa khác trên vòng ngoài chiến trường.
"Ngọa tào, cái đệch mợ chuyện này làm sao có thể, một Hạ Vị Thần."
"Hình như là Thiên Sứ Anh Hùng dưới trướng Vĩnh Dạ, dĩ nhiên đã lên cấp làm Trung Vị Thần."
"Trời ạ, rốt cuộc Vĩnh Dạ mạnh đến mức nào."
"Hai vị Trung Vị Thần, nói là có là có luôn, không tốn tiền sao?"
"Trận chiến này, e là sắp kết thúc."
"Thật mạnh, đó chính là thực lực của Trung Vị Thần sao?"
Những người chơi bình thường khiếp sợ tột độ.
Thậm chí quên cả chiến đấu.
Quecke, Lanot và những người khác lại càng hoảng loạn. Mẹ kiếp! Chuyện quỷ gì thế này!
Vốn tưởng rằng Lâm Thần một mình lừa cả server, lén lút thăng cấp Trung Vị Thần đã đủ kinh thiên động địa. Kết quả bây giờ lại xuất hiện một Trung Vị Thần nữa.
Lại còn là Anh Hùng dưới trướng Lâm Thần.
Tmd, bọn họ đến Thần Cách Trung Vị Thần còn chưa từng thấy thế nào, Lâm Thần đã có hai Trung Vị Thần rồi.
Sự chênh lệch này, quả thực khiến người ta tuyệt vọng.
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều hứng chịu đả kích lớn. Cảm giác thất bại trong lòng trỗi dậy.
Tmd, như vậy thì đánh làm sao?
Thần Cách Trung Vị Thần trong cơ thể Gert, bọn họ còn có cơ hội không? Dù có may mắn đoạt được, e rằng cũng không giữ được!
Và một khi Thần Cách Trung Vị Thần này rơi vào tay Lâm Thần.
Vậy có phải đồng nghĩa với việc bên cạnh Lâm Thần rất nhanh sẽ xuất hiện Trung Vị Thần thứ ba? Sau đó hiệu ứng quả cầu tuyết càng lớn.
Bốn, năm, sáu người....
Quecke và những người khác hoàn toàn không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận