Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi

Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi - Chương 2040: Không tự lượng sức một mình đấu. (length: 5428)

Ba người kia dĩ nhiên trực tiếp bị Louis đá bay đến giữa trận doanh của chính bọn họ.
Ba người giãy giụa đứng lên, nhưng rất nhanh lại bị phía sau mình thiên quân vạn mã đụng ngược lại. Trải qua rất nhiều lần cố gắng, phí một khoảng thời gian rất lâu mới trốn thoát khỏi binh đoàn, suýt chút nữa đã bị người một nhà đạp cho chết, chật vật đỡ nhau đi đến trước mặt Louis.
Marcus liếc nhìn Louis ở đằng xa, rồi lại cúi đầu nhìn ba tên thủ hạ bị thương, "Thực sự là một đám phế vật!"
Đến giờ phút này, nụ cười trên mặt Marcus mới từ từ biến mất.
Nói xong, hắn tự mình nhảy ra ngoài, muốn tự mình đối đầu với Louis, nhưng hắn không biết rằng đám người Louis đều là Chủ Thần cao cấp, thực lực hoàn toàn vượt trội so với hắn.
"Đến đây đi! Chúng ta giao thủ vài chiêu!"
Marcus đi tới trước mặt Louis, nói với Louis.
Louis cũng không trả lời hắn mà chỉ ngẩng đầu nhìn hắn một cái. Sau đó tay phải nhấc lên, không ngờ Marcus lại theo động tác của Louis bị định giữa không trung.
Marcus chỉ cảm thấy tứ chi của mình bị một đôi tay to lớn mạnh mẽ đè vào một mặt tường vô hình, mặc dù hắn giãy dụa thế nào cũng không có tác dụng mấy, còn Louis vẫn từ từ đưa tay phải về phía Marcus.
Marcus đương nhiên không thể cứ như vậy ngồi chờ chết, hắn dồn toàn bộ Linh Hồn Lực Lượng khắp người vào tay phải có phần mạnh hơn một chút của mình. Mạnh mẽ dùng sức, rốt cuộc thoát khỏi được một bàn tay phải, sau đó đến cánh tay phải, vai, chi trên, cho đến khi hoàn toàn thoát khỏi khống chế của Louis.
"Ồ! Cũng được đấy chứ!"
Louis âm dương quái khí nói với Marcus. Marcus nhân cơ hội này liền lập tức giảm tốc độ rồi lao về phía Louis, tay phải nắm chặt thành đấm, tựa như một phát đạn pháo, với tốc độ cực nhanh lao vào bụng của Louis.
Tuy là trong mắt người khác, tốc độ của Marcus đã rất nhanh, nhưng trong mắt Louis, vẫn cứ như động tác chậm. Ngay lúc nắm đấm của hắn sắp chạm vào Louis thì Louis thoắt một cái đã xuất hiện phía sau Marcus, một tay vòng qua ôm lấy cổ Marcus.
Tốc độ cực nhanh mang theo lực tác động ngay lập tức dồn vào cổ của hắn, Marcus chỉ cảm thấy giây phút này hắn ngừng thở, ngừng tim đập, thời gian trôi qua vô cùng chậm chạp.
"Cái này... ... . . . Đây là chuyện gì xảy ra? Sao đột nhiên biến mất! Tốc độ nhanh quá!"
Marcus không dám tin vào chuyện vừa mới xảy ra, nó đã vượt quá sự nhận thức của hắn.
Đây là lần đầu tiên Marcus giao thủ với người có đẳng cấp cao hơn mình, Marcus đã chuẩn bị tâm lý sẽ đánh một trận ác liệt, nhưng không ngờ rằng hắn thậm chí còn không có cơ hội chạm vào đối phương, thậm chí còn bị đối phương treo lên đánh.
Bộ não Marcus nhanh chóng vận chuyển, giây tiếp theo hai tay Marcus ghì chặt tay Louis, hai chân đạp mạnh xuống đất.
Marcus quỳ gối, đỉnh đầu ghì vào lưng Louis, trực tiếp cho Louis một cú ném qua vai. Marcus chỉ cảm giác như mình ném đi một ngọn núi, một trọng lượng mà hắn hoàn toàn không chịu nổi, may mà thời gian tương đối ngắn, nếu không hắn sẽ quỵ hẳn xuống đất.
Giây tiếp theo, Louis bị ném thẳng cẳng xuống đất trước mặt hắn.
Marcus có thể tung ra đòn tấn công như vậy là ngoài dự liệu của tất cả mọi người, đám người Sacke đang xem trận đấu suýt chút nữa đã xông lên. Nhưng giây tiếp theo liền bị Lâm Thần ngăn lại, "Tin hắn đi, hắn nhất định không sao!"
Đám người lúc này mới lại dừng chân tiếp tục yên lặng quan chiến.
Louis tuy là bị ném một cái thật mạnh, nhưng không hề có dấu hiệu bị thương nào. Khi hắn mở mắt ra thì trước mắt hắn là một mảng tinh vân màu tím đang chuyển động, còn Marcus đứng giữa đám Tinh Vân kia.
Không đợi Louis đứng dậy, một đạo sấm sét đã từ trong đám mây kia giáng xuống, đánh thẳng về phía Louis.
Louis nghiêng người, cả người bay thẳng lên giữa không trung. Tia sấm sét kia đánh trúng vị trí mà Louis vừa đứng, biến khu vực xung quanh thành đất khô cằn, bốc lên những làn khói xanh.
Louis cũng không hề cảm thấy kinh hãi. Khí tức từ trong cơ thể hắn tỏa ra càng lúc càng mạnh, Louis có thể cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của từng kinh mạch trong người.
Chỉ thấy Louis hét lớn một tiếng, khí tức mênh mông từ khắp cơ thể hắn bùng nổ. Hắn lao về phía Marcus mấy bước, rồi bay lên trời đá một cước ra ngoài.
Louis lơ lửng trên không trung, với tốc độ cực nhanh lao về phía Marcus.
Marcus vẫn đang cúi đầu xem xét xem sấm sét của mình vừa rồi có đánh trúng Louis hay không, còn chưa thấy rõ tình hình bên dưới thì Marcus đã cảm thấy xương sườn của mình tê rần. Chưa kịp nhận thức chuyện gì xảy ra thì Marcus đã bị hất bay ra ngoài.
Tuy là giữa hai người chỉ kém nhau một bậc, nhưng lực công kích của họ căn bản không giống như đang ở cùng một chiều không gian. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận