Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi

Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi - Chương 2859: Chuẩn bị động thủ. (length: 5773)

Vì có thương vong, đám lãnh chúa Hắc Ám liền quyết định quay về căn cứ trước rồi tính.
Bản thân những hang ổ cơ thể mẹ này đã kiểm tra hết lượt, hiện tại không phát hiện gì. Nói cách khác, khả năng chỉ có một nhóm lãnh chúa Quang Minh ẩn náu mà thôi.
Hơn nữa, dù còn muốn kiểm tra thì cũng cần nhiều đồng loại hơn đến đây. Hoặc là lãnh chúa thực lực cường đại, ví dụ như cao cấp hơn Chủ Thần. Thậm chí là cấp bậc Tổ Thần.
Calliet liên tục bận rộn nói: "Bọn chúng đã đi xa."
Lâm Thần cùng Sacke liếc nhau, hai người gật đầu, sau đó lén lút rời khỏi hang ổ cơ thể mẹ. Mới có mấy canh giờ, những hang ổ này đã lan rộng ra một vùng rất lớn.
Nhìn qua, thậm chí có cảm giác muốn hòa vào một chỗ. Rõ ràng là có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Hơn nữa, lãnh chúa phe Hắc Ám có khả năng biết chuyện này.
Lâm Thần không chần chờ chút nào, quả quyết triệu hồi thủy triều ngư vương, sau đó tiến vào trạng thái ẩn thân. Kế tiếp liền cùng Sacke, hai người cùng thủy triều ngư vương đi theo sau.
Cứ bám theo đám lãnh chúa Hắc Ám này một đoạn, cũng mất gần mười phút. Phía trước bỗng nhiên xuất hiện một ít binh chủng, nhìn đều là cấp bậc tương đối thông thường. Nói cách khác, chẳng có tên nào lợi hại, thậm chí không có cấp Hư Không.
Lâm Thần vừa nhìn liền biết, những binh chủng cấp thấp này chỉ dùng để canh gác thôi. Nhưng không thể không nói, mấy lãnh chúa Hắc Ám này đúng là hơi coi thường đối thủ. Sacke cười thầm: "Bọn chúng sợ là không biết chúng ta có thể ẩn thân ha."
Thực ra, đây chỉ là một câu nói nhảm.
Nếu thật biết, cũng không thể nào không có chút phản ứng nào. Hơn nữa, lại càng không thể không có bất kỳ động tác gì.
Trên thực tế, dù có biết cũng không có cách nào đối phó.
Bởi vì chỉ cần không nhìn thấy thì ai cũng rất khó phòng bị.
Lâm Thần suy xét nói: "Xem ra, bên kia tập trung rất nhiều lãnh chúa Hắc Ám."
Lúc ở vòng ngoài, hắn vẫn cho là số lượng lãnh chúa hai phe không sai biệt lắm. Giờ xem ra, ở phe Hắc Ám cố ý hợp sức bao vây tiêu diệt như vậy.
Bây giờ còn sống được, hoặc là là do may mắn.
Hoặc là thực lực quả thật đạt đến một mức nhất định.
Nếu không, rất có thể còn chưa đến cửa đã bị loại rồi. Thực ra, nếu Lâm Thần bọn họ tích phân không nằm trong top mười thì có thể xem thứ hạng trên bảng.
Sau đó sẽ phát hiện, ngoại trừ top mười là phe Quang Minh thì phía sau cơ bản toàn bộ đều là lãnh chúa phe Hắc Ám, số lượng dày đặc. Mà những lãnh chúa Quang Minh từng xuất hiện, tên đều đã biến mất không thấy. Cứ khoảng hơn mười hai mươi tên, có lẽ mới có một lãnh chúa Quang Minh xen vào. Có thể tưởng tượng, cục diện bây giờ tồi tệ đến mức nào.
Nhưng mà, thời khắc không gian chém giết mở ra vòng chung kết, mới chính thức là bắt đầu. Tiếp theo không chỉ là hai phe chém giết nhau mà còn là một cục diện hỗn loạn hơn.
"Lại về nữa à?"
"Sao thiếu mất mấy người rồi?"
"Mẹ kiếp, đừng nói nữa, cơ thể mẹ nhện nguy hiểm quá!"
Lãnh chúa Hắc Ám phía trước đã về đến căn cứ, sau đó gặp mặt đồng loại bên trong. Ai nấy trên mặt đều không có chút tươi cười nào, toàn bộ đều vô cùng khó chịu.
Vốn là đi tiếp viện, kết quả không ngờ còn tổn thất thêm người. Phải biết, bây giờ mỗi một lãnh chúa Hắc Ám tổn thất là không thể bù đắp được.
Thống suất đã nói, ngàn vạn lần không nên hành động đơn độc, nhất định phải hợp lực tấn công. Mục đích làm vậy là để giảm bớt tối đa tổn thất.
Ở vòng chung kết, người một nhà càng đông, lấy được lợi ích càng nhiều.
Ngược lại, càng ít người, nhìn cục diện của lãnh chúa Quang Minh hiện tại là biết. Nhưng mà, đám gia hỏa kia thật không ngờ, bọn chúng đã bị nhắm đến rồi.
Ở chỗ không xa, Lâm Thần và Sacke cùng với thủy triều ngư vương vẫn ẩn thân. Bọn họ không vội động thủ, cẩn thận như những thợ săn lão luyện. Phải biết rằng, đây không phải một hai lãnh chúa Hắc Ám mà là mấy chục tên tụ lại một chỗ, muốn giải quyết hết một lần là không thể. Vì vậy, nhất định phải tìm cơ hội.
Sacke nghiến răng nghiến lợi nói: "Đám người này sống thoải mái thật đấy."
So với bọn mình người lúc nào cũng lo lắng, cẩn trọng từng bước đi.
Đám gia hỏa phe Hắc Ám kia, thật sự quá hưởng thụ. Hơn nữa, lúc nghỉ ngơi vì xung quanh đều là người của mình. Cho nên căn bản không cần lo lắng bất kỳ phát sinh ngoài ý muốn nào. Bất quá, điều này cũng cho Lâm Thần và Sacke cơ hội.
Sau khi nghỉ ngơi, chỉ còn lại số ít mấy lãnh chúa Hắc Ám đi tuần. Trên thực tế, lực chú ý của bọn chúng cũng không tập trung cho lắm.
Cơ bản đều dựa vào gọi binh chủng tới làm nhiệm vụ cảnh giới. Vì trong tưởng tượng của các lãnh chúa Hắc Ám hiện nay.
Với cục diện bây giờ, lãnh chúa Quang Minh trốn còn không kịp, không thể nào tiếp cận được. Làm vậy chẳng khác gì muốn c·h·ế·t cả.
Lâm Thần cười lạnh nói: "Rất nhanh thôi, bọn chúng sẽ tuyệt vọng gào khóc."
Tuy là phe Quang Minh lộn xộn, không được đoàn kết.
Nhưng dù sao cũng là cùng một phe, coi như cùng chung mối thù. Không nói đâu xa, ít nhất cũng phải báo thù cho những người đã c·h·ế·t. Để cho bọn họ ở trên trời cao cũng có thể an lòng.
Đây là việc duy nhất Lâm Thần có thể làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận