Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi

Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi - Chương 2038: Lại một cái tầm bảo giả. (length: 5516)

Lúc này, Hạm Thuyền hạ độ cao xuống cực thấp, Lâm Thần để phòng va vào đồi nhỏ phía trước, chỉ có thể giảm ga, đáp xuống trên bề mặt hành tinh. Sau vài cú xóc nảy nhẹ, mọi người cũng an toàn đáp xuống hành tinh vô danh này.
Lâm Thần đích thực đã cứu mạng tất cả mọi người trên Hạm Thuyền. Tuy Thượng Vị Thần và Chủ Thần đều có đẳng cấp không thấp, nhưng chuyện va chạm nảy sinh khi hạ cánh có gây ra nổ lớn hay không là khó nói.
Lúc này, mọi người cũng từ khoang nghỉ đi ra, vì dưới sự điều khiển của Lâm Thần, Hạm Thuyền khá ổn định nên không ai bị thương. Lâm Thần ngồi ở ghế, thở phào nhẹ nhõm. Tình huống vừa xảy ra quá đột ngột, ít nhiều cũng khiến Lâm Thần cảm thấy chút căng thẳng, may mà giờ chưa xảy ra chuyện gì lớn.
"Lại là thằng nào vậy! Đúng là không có mắt mà!"
Lâm Thần vừa lẩm bẩm vừa tháo dây an toàn. Khi hắn đứng lên, Sacke và mấy người cũng vừa ra tới.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
Mọi người đều ngơ ngác, "Đến nơi rồi hả?"
"Ờm... Chưa đâu, chúng ta lại bị tấn công."
Lâm Thần cười bất đắc dĩ, có vẻ đã quen với chuyện này, lại không thể tin nó lại xảy ra.
"Đi thôi, chúng ta ra ngoài xem sao."
Mọi người cùng ra khỏi Hạm Thuyền. Dù bề mặt hành tinh còn trống trơn, nhưng có thể thấy trên trời một Hạm Thuyền khác, kích thước tương đương với Hạm Thuyền của Lâm Thần.
"Xem ra là chúng gây ra chuyện tốt rồi."
Lâm Thần nhìn chằm chằm vào Hạm Thuyền trên đầu, lạnh lùng nói. Chiếc Hạm Thuyền đó cứ thế nghênh ngang đáp xuống trước mặt Lâm Thần.
Cửa khoang từ từ mở ra, bốn năm người bước xuống. Người dẫn đầu mỉm cười, nói với Lâm Thần: "Ngươi là Lâm Thần phải không? Lần đầu gặp mặt, ngươi khỏe chứ?". Nụ cười Tiếu Lý tàng đao của người nọ khiến Lâm Thần khó nắm bắt được ý hắn.
"Đúng vậy! Ta là Lâm Thần, nhưng hôm nay ngươi có ý gì đây?"
Lâm Thần không vội hỏi thân phận đối phương mà muốn biết nguyên nhân hắn tấn công mình.
"Ha ha ha ha ha! Buồn cười thật!"
Người nọ cười lớn.
"Để ta giới thiệu bản thân một chút, đoán là ngươi không biết ta đâu! Ta tên Marcus, giống như ngươi, cũng đến tìm bảo, người tộc Thiên Sứ."
"Còn về câu hỏi của ngươi thì, câu trả lời của ta là không có ý gì."
Nụ cười của Marcus càng sâu hơn.
Lâm Thần lườm hắn một cái, "Tên này đúng là giỏi đánh rắm mà!"
Lâm Thần thầm rủa một câu.
Rõ ràng, hành động của Marcus không khác gì đang khiêu khích Lâm Thần. Mà đối phương lại biết tên Lâm Thần, chắc chắn đã hiểu rõ về hắn ở một mức độ nhất định.
"Huynh đệ, nếu muốn so tài thì chúng ta cứ trực tiếp giao chiến, không cần phải... ở đó lảm nhảm những lời vô nghĩa!"
Lâm Thần cảm thấy rõ địch ý của đối phương, liền đáp trả ngay, biểu thị mình không sợ chúng.
"Không phải, không phải, đánh đánh giết giết tổn hại hòa khí vậy không hay lắm!"
Câu trả lời của Marcus lại ngoài dự liệu của Lâm Thần, những lời này suýt nữa khiến đầu Lâm Thần nổ tung.
"Không phải, nếu vậy thì tại sao các ngươi lại vô duyên vô cớ tấn công chúng ta?"
Lâm Thần không hiểu, tên này đúng là một kẻ mâu thuẫn.
"Ta đoán không sai thì các ngươi cũng vừa từ tinh vực Thiên Lang đi ra đúng không! Chắc chắn trên người có không ít đồ tốt ha ha ha ha, ngươi hiểu ý ta chứ!"
Trên mặt Marcus treo đầy vẻ bỉ ổi.
"Nếu như ngươi nghe lời thì có thể tránh được trận chiến ngày hôm nay đấy!"
Ý của Marcus đã rõ ràng, chính là muốn Lâm Thần giao nộp những thứ tốt trên người hắn.
"Nghe ta khuyên một câu, huynh đệ à! Cứ tiếp tục phát triển theo hướng này thì ngươi sẽ rất dễ bị mắc kẹt ở cái nơi này không ra được đấy!"
Lâm Thần nói với Marcus, "Đồ trên tay ta thì một món ta cũng không đưa cho ngươi!"
Mấy tên cường đạo vũ trụ này cũng chỉ là đám người bị dục vọng làm mờ mắt mà thôi.
"Giữa ngươi và ta không quen biết, không thù không oán, thế nhưng hôm nay ngươi lại chủ động tập kích ta, ta nhớ kỹ chuyện này. Nhưng ta có thể không trách ngươi, bây giờ nếu ngươi muốn đi thì hoàn toàn không vấn đề, ta có thể đảm bảo ta sẽ không tấn công ngươi sau lưng!"
Từ đầu đến cuối, Lâm Thần vốn không xem Marcus ra gì, đến tìm bảo có nhiều người thì tên đó đáng gì, chẳng lẽ bây giờ ai trên toàn đại lục Lĩnh Chủ cũng có thể đến khoa chân múa tay với mình rồi chắc?
Nghe Lâm Thần nói vậy, Marcus càng cười ngông cuồng hơn, "Ha ha ha ha! Vậy ý của ngươi là, hôm nay chúng ta khó tránh khỏi một trận chiến rồi đúng không!"
"Ồ? Đã vậy thì ngươi cứ việc thử xem!"
Lâm Thần bày ra vẻ không sợ ai.
"Mẹ nó, đã biết ta là ai mà còn dám ở trước mặt ta lên mặt như vậy, ta ngược lại rất mong chờ xem hắn rốt cuộc có mạnh đến đâu!"
Lâm Thần nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận