Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi

Lãnh Chúa: Ta, Toàn Server Duy Nhất Nạp Tiền Người Chơi - Chương 2085: Người nắm quyền. (length: 5704)

"Tình huống trước mắt không cần làm phiền họ, chúng ta điều tra rõ nơi Thiên Diệt hạ lạc trước, trước không nên kinh động trưởng lão bọn họ."
Thanh Huyền trong lòng có ý nghĩ riêng của mình.
Thanh Huyền là thiên tài mạnh nhất của Tiên Tộc lần này, hắn cũng rất muốn biết một chút về, người được khen là kẻ mạnh nhất từ trước tới nay trong vũ trụ này rốt cuộc có thực lực như thế nào?
"Ngươi định giao thủ với Thiên Diệt sao, với thực lực của ngươi, có lẽ ngươi không phải là đối thủ của hắn."
Thanh Minh cũng không muốn làm mất hứng, chỉ là Thiên Diệt thật sự quá mức kinh khủng.
Rõ ràng năm đó đã trải qua một trận náo động lớn kia, hắn so với bất cứ ai đều biết rõ trận chiến đó rốt cuộc kinh khủng đến mức nào.
Chủ Thần không bằng chó, thời đại này chính là sự khắc họa hoàn mỹ nhất, nhưng cũng chính trong tình huống như vậy, Thiên Diệt lại có thể một mình nghênh chiến toàn bộ vũ trụ.
Điều này đã có thể nói rõ thực lực của Thiên Diệt rốt cuộc kinh khủng đến mức nào.
Thời đại đó trong toàn bộ Tiên Tộc, căn bản không có bất cứ ai là đối thủ của Thiên Diệt.
"Hắn đã là kẻ của quá khứ rồi, hơn trăm năm trốn chui trốn nhủi, hắn căn bản không thể tiến vào được đến cái cảnh giới trong truyền thuyết đó, bây giờ ta không dễ bị đánh bại."
Trong ánh mắt Thanh Huyền tràn đầy kiêu ngạo.
Từ lúc sinh ra đến nay, vẫn luôn được khen là thiên tài số một của Tiên Tộc.
Đến nỗi lão tổ của mình còn nói chỉ cần mình có thể tiếp tục trưởng thành như vậy, không đến trăm năm mình sẽ trở thành người thứ nhất trong vũ trụ.
Nhưng cái người thứ nhất của hắn cũng không phải là được toàn bộ Tiên Tộc công nhận, cũng ví dụ như trong tộc của bọn họ có một bộ phận người vẫn cảm thấy Thiên Mệnh mới là người thứ nhất trong vũ trụ này.
Thậm chí những lời lão tổ hắn nói cũng chẳng qua là khích lệ, trong lòng họ Thiên Diệt mãi mãi vẫn là thiên tài mạnh nhất.
Không trải qua cái thời đại hỗn loạn ban đầu đó, trong nhận thức của hắn, trong đám thiên tài ở vùng vũ trụ này, hắn mãi mãi là người mạnh nhất. Thiên Diệt có mạnh đến đâu thì cũng thế, hắn vẫn chỉ là một kẻ của quá khứ mà thôi.
"Ngươi vẫn là đang tự làm khó mình."
Thanh Minh nhìn Thanh Huyền như vậy, trong lòng khẽ thở dài.
Thiên phú của Thanh Huyền có thể tính là người mạnh nhất trong gần trăm năm qua của toàn bộ vũ trụ. Nhưng ngôi sao của hắn thật sự là quá bạc nhược.
Kỳ thực Thiên Diệt trong lòng hắn giống như một ngọn núi đá to lớn, vẫn luôn đè nặng trên đỉnh đầu của hắn. Hắn nóng lòng muốn dời ngọn núi này đi.
Còn như tại sao làm vậy, hắn đã liều lĩnh tiến đến gần một người điên.
Nhưng mà hắn làm vậy chỉ khiến hắn dần dần đi lệch khỏi bản tính tu luyện, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng Thanh Huyền sẽ có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.
"Được rồi, chúng ta đi xem cái đấu giá hội này, xem đến cùng có thứ gì có thể hấp dẫn nhiều người chú ý đến thế."
"Ta không tin họ lần này đều là vì Thiên Diệt mà đến."
Đúng như lời Thanh Huyền nói, lần đấu giá này đúng là chỉ có một phần nhỏ người, là nhắm vào tung tích của Thiên Diệt mà đến. Phần lớn còn lại, chẳng qua là vì có thể giành được một số thứ mình muốn trong lần đấu giá này. Dù sao theo đấu giá hội Long Thành mà đến.
Còn có rất nhiều người muốn thử vận may, cũng ở đây bày quán nhỏ, lấy vật đổi vật, đổi lấy một vài thứ có ích cho mình. Có một số người có thể nhặt được đồ bỏ sót ở đây. Nhận được một món thần khí bị lãng quên.
Đương nhiên chỉ là suy nghĩ trong lòng thôi, người thực sự có thể làm được như vậy hầu như có thể nói là cực kỳ ít, dù sao thần khí loại đồ vật hiếm có này sao có thể thường xuyên được bày ở đây...
Vốn thần khí đã ít, chớ nói chi những gánh hàng rong này, đồ mà họ mang ra bán đều đã trải qua phân biệt cẩn thận sau đó mới có thể lấy ra. Bởi vì những món đồ này bị làm ra đặc thù, khiến người khác không cách nào dò xét.
Nói vậy, bọn họ căn bản không thể nhặt được đồ bỏ sót thành công.
Đương nhiên, mọi người đều ôm ý nghĩ thử vận may, thành công thì tốt, không thành công thì coi như mua vui, đó là chuyện thường ngày ở huyện. Lúc này, Lâm Thần đã đi qua thông đạo thần bí tiến vào phòng đấu giá.
Có thể không nói là người trở thành nhà đấu giá lần này, nhưng đã bỏ ra toàn bộ gia sản của mình. Cái cung điện tráng lệ nguy nga này.
Bao gồm cái thông đạo thần bí dẫn đến nhân gian kia, cứ như một mảnh tinh không vậy.
Nếu không phải mình biết chắc chắn đây là nhà đấu giá, e là mình đã nghĩ là bị đưa vào trong vũ trụ trong lúc không biết gì rồi. "Đây chẳng qua là một góc của tảng băng chìm trong cuộc đấu giá này, có thể tổ chức tốt 4.7 phiên đấu giá, đồng thời để tránh người khác nhìn trộm thân phận. Mấy người nắm quyền ở Hắc Long Tinh Vực đã tạo ra phòng đấu giá khổng lồ này."
"Nếu nói về chất lượng, thì phòng đấu giá này đã có thể liệt vào hàng thần khí, bất quá thần khí này là để cắt đứt khí tức, không có bất kỳ tính công kích nào."
Lâm Thần có chút khiếp sợ nhìn xung quanh thông đạo tinh không.
Không ngờ, lầu các hội trường đấu giá lại là một kiện thần khí. Đồng thời hắn cũng thấy kinh sợ trước sự giàu có của những người nắm quyền Hắc Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận