Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]

Chương 430

Ngay lúc Lý Tư Tĩnh bắt đầu hoài nghi bản thân, phía trước cuối cùng cũng có động tĩnh. Chỉ thấy ở nơi cách xa trăm mét, một con kiến to gần bằng đầu người xuất hiện trong tầm mắt của Lý Tư Tĩnh. Con kiến này đang nhanh chóng bò về phía nàng, thân hình cực kỳ nhẹ nhàng linh hoạt. Giữa đám cỏ xanh tạp nhạp, nếu không phải vì màu sắc khác biệt, muốn phát hiện ra bóng dáng này thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Cho nên, dã thú bên trong điểm tài nguyên chỉ lớn cỡ này thôi sao! Xem ra, độ khó ngược lại thấp hơn một chút so với nàng tưởng tượng.
Tốc độ bò của con kiến này cực kỳ nhanh. Nhưng với kỹ thuật bắn súng hiện giờ của Lý Tư Tĩnh, muốn bắn trúng nó cũng không phải việc gì khó. Hơn nữa nàng từng có kinh nghiệm đánh giết loại dã thú kiến cỡ nhỏ này. Lý Tư Tĩnh nhớ rất rõ ràng, nhược điểm của con kiến là chỗ nối giữa đầu và ngực.
Chỉ là, khi Lý Tư Tĩnh giơ súng lên nhắm chuẩn, nàng lại không hề bắn ra phát súng đó. Thậm chí khi con kiến càng ngày càng gần, Lý Tư Tĩnh trực tiếp thu hồi súng ngắn, giơ xẻng công nghiệp quốc phòng lên.
Chương 364: Bỏ súng dùng xẻng
Khi ở nơi hoang dã, làm sao có thể nhanh chóng tìm được hang ổ của một loài động vật?
Đáp án là, trước tiên hãy tìm một con động vật.
Chỉ cần tìm được con vật này, thì hang ổ của nó chắc hẳn cũng không xa.
Mà Lý Tư Tĩnh sau khi nhìn thấy con kiến, đã nảy ra ý định này.
Chẳng qua chỉ là một con kiến to bằng đầu người, muốn giết chết nó không hề khó khăn. Nhưng nếu giết chết con kiến thật vất vả mới xuất hiện trước mặt mình này, thì sau đó, Lý Tư Tĩnh chẳng phải lại phải khổ sở tìm kiếm hang ổ trong rừng rậm mênh mông hay sao?
Nhưng mà, nếu nàng không giết con kiến này, chỉ làm nó bị thương thì sao?
Con kiến bị thương sẽ làm gì? Đương nhiên là chạy trốn.
Chạy trốn đi đâu? Đã bị thương thì đương nhiên là chạy về hang ổ rồi!
Như vậy, chẳng phải là sẽ tìm được hang kiến sao!
Cho nên, khi con kiến này ngày càng đến gần Lý Tư Tĩnh, nàng cuối cùng đã đổi vũ khí trong tay, từ súng ngắn sang xẻng công nghiệp quốc phòng. Khi con kiến này giơ giác hút, muốn đâm vào chân nàng, Lý Tư Tĩnh trực tiếp dùng xẻng công nghiệp quốc phòng đập tới.
Bởi vì nàng khống chế lực đạo, nên con kiến này chỉ bay ngược lại hơn hai mét. Mà không đợi con kiến đứng vững, Lý Tư Tĩnh lại tiến lên hai bước. Lần này, nàng trực tiếp xoay cán xẻng, dùng mặt có răng cưa của xẻng công nghiệp quốc phòng nhắm vào thân con kiến.
Một tiếng “Phốc”.
Là âm thanh xẻng công nghiệp quốc phòng đâm rách thân thể con kiến. Cùng lúc với âm thanh đó, con kiến lại bay về sau hai ba mét nữa.
Bị đánh liên tục hai lần, con kiến không chỉ bị thương mà còn choáng váng đầu óc. Mà sau khi nó đứng vững lại, tự nhiên không dám bò về phía Lý Tư Tĩnh nữa. Con kiến rất thức thời kéo lê thân thể bị thương, quay người bỏ chạy.
Còn Lý Tư Tĩnh lại một lần nữa đổi vũ khí, từ xẻng công nghiệp quốc phòng sang súng ngắn, rồi bám theo sau con kiến. Nàng chậm rãi bám theo phía sau, cũng không dí quá sát. Dù sao với Mắt Ưng, Lý Tư Tĩnh cũng không sợ để mất dấu con kiến.
Đi theo con kiến này, qua vài đoạn đường, rẽ mấy khúc cua. Trong rừng cây rậm rạp, cảnh sắc không ngừng thay đổi, nhưng cuối cùng cũng không có khác biệt quá lớn. Nói thật, lúc này Lý Tư Tĩnh thật sự không phân biệt được phương hướng hiện tại của mình. Xem ra định vị xe dã ngoại trên bản đồ thời gian thực vẫn rất chính xác. Nếu không có định vị này, Lý Tư Tĩnh thật sự không tự tin có thể quay lại đường lớn.
Đi khoảng chưa đến mười phút, tốc độ con kiến đột nhiên chậm lại. Chỉ vì phía trước xuất hiện một bầy kiến lớn, phải có đến mấy chục con!
Cho nên, đây là đã đến gần phạm vi hang kiến rồi sao? Bầy kiến lớn này là đang tuần tra?
Lý Tư Tĩnh không ngăn cản con kiến bị thương này nhập bọn với bầy kiến lớn kia. Bởi vì nàng đang nhìn khắp bốn phía, muốn dựa vào Mắt Ưng để tìm ra vị trí hang ổ.
Theo Lý Tư Tĩnh biết, đại bộ phận hang kiến đều được xây dưới lòng đất. Mà thân hình những con kiến này to lớn như vậy, hang ổ được xây chắc chắn sẽ không nhỏ. Việc xây dựng hang ổ lớn chắc chắn sẽ cản trở sự sinh trưởng của thực vật. Mà trên mặt đất trước mắt nàng, thảm thực vật rậm rạp, không nhìn thấy một chút đất đen nào. Rõ ràng đây không phải là dáng vẻ nên có của nơi xây hang ổ.
Chẳng lẽ, hang ổ của những con kiến này không ở dưới đất, mà là ở trong thân cây?
Ánh mắt Lý Tư Tĩnh cuối cùng dừng lại trên mấy thân cây ở phía xa. Hang ổ hẳn là ở trong gốc cây kia? Mặc dù không nhìn ra được sự khác biệt cụ thể, nhưng Lý Tư Tĩnh lại có thể cảm nhận được một chút cảm giác không hài hòa.
Không đợi Lý Tư Tĩnh xem xét cẩn thận xem cảm giác không hài hòa đó rốt cuộc đến từ đâu, bầy kiến lớn ở nơi xa đã tỏ rõ xu thế tấn công, không ngừng tiến về phía nàng. Lý Tư Tĩnh thậm chí còn trông thấy có mấy con kiến tách khỏi đội ngũ, chạy về hướng ngược lại. Mà mục tiêu cuối cùng của chúng dường như chính là cái cây nàng vừa nhìn chằm chằm.
Cho nên, đây là đi gọi viện binh?
Như vậy cũng không tệ. Dù sao cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu con kiến trong hang ổ này. Nếu nàng tùy tiện tấn công hang ổ, bị kiến vây quanh thì nguy to. Mười mấy con, mấy chục con, thậm chí là trên trăm con kiến, Lý Tư Tĩnh đều không sợ. Nhưng nếu số lượng kiến nhiều hơn nữa, vậy thì có chút nguy hiểm. Dù sao thì, *kiến nhiều cắn chết voi* mà!
Mà cứ như bây giờ, nàng đứng ở bên ngoài, kiến từng nhóm từng nhóm đi ra, ngược lại lại rất tốt. Có điều trước lúc đó, Lý Tư Tĩnh muốn nhanh chóng giải quyết xong đám kiến trước mắt này đã. Sau đó mới tiện đối mặt với đám kiến tiếp theo.
Chỉ thấy Lý Tư Tĩnh giơ súng ngắn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận