Hành Trình Từ Ô Tô Đến Nhà Xe Di Động [Mạt Thế]

Chương 263

Lý Tư Tĩnh tiến lên hai bước, sờ lên xe của đối phương, vốn bị mưa đá đập trúng trần xe, không nhịn được cười nói: “Vận khí này của ngươi......” Lời còn chưa nói hết, nhưng thật ra nàng muốn nói, vận khí này quả thực tốt hơn nàng nhiều.
Dù sao mưa đá cũng chỉ nện vào phía bên phải cửa trên mui xe, tạo thành một cái lõm nhỏ bằng trứng bồ câu, cũng không ảnh hưởng việc chạy xe thường ngày. Không nhìn kỹ thì căn bản sẽ không chú ý tới. Cái này so với hai vết rách trên kính xe của nàng thì tốt hơn hẳn, tiết kiệm được một tấm thẻ sửa chữa ô tô.
Nhưng mà Liễu Dật Chu có lẽ đã hiểu lầm ý của nàng, đáp lại: “Vận khí ta luôn luôn rất kém, quen rồi.”
Nghe lời này, nụ cười của Lý Tư Tĩnh khựng lại một chút, có chút đâm tâm, lão thiết! Vận khí của Liễu Dật Chu, so với người bình thường có lẽ kém một chút, nhưng so với nàng, đó là tốt chán! Mà lời này biết giải thích thế nào đây? Dường như giải thích cách nào cũng không đúng.
Thôi kệ, Lý Tư Tĩnh cuối cùng lại tự đâm mình một dao, cười nói: “Cũng còn tốt, ít nhất cũng không nện trúng kính xe, phải không.”
Liễu Dật Chu gật gật đầu, không tiếp tục chủ đề này nữa, mà nhìn về chiếc xe việt dã sau lưng nàng, hỏi: “Ngươi đây là......?”
“À, ta đi ven đường lấy chút nước, thế giới tiếp theo là thế giới mưa axit, ta đoán tài nguyên nước cũng không dùng được.” Lý Tư Tĩnh đáp lại.
“Mưa axit?” Liễu Dật Chu như có điều suy nghĩ, cuối cùng gật đầu nói: “Được, vậy ngươi đi đi! Ta đi xem cửa hàng cuối cùng một chút, lát nữa nói chuyện sau!”
Gật gật đầu, Lý Tư Tĩnh xoa xoa tay, trở về xe. Bên ngoài thật lạnh, nàng chỉ mới đứng đó một hai phút mà đã lạnh cóng cả người.
Lái chiếc xe việt dã ra ven đường, Lý Tư Tĩnh đợi cơ thể ấm lên một chút rồi mới mang thùng nước xuống xe.
Chỉ còn chưa đầy nửa tiếng nữa là thiên tai kết thúc, đến lúc đó tất cả xe cộ còn sống sót đều sẽ bị truyền tống tới. Cho nên, đây cũng là lần cuối cùng nàng tới xách nước, lát nữa xe cộ đông đúc, đoán chừng sẽ không còn cơ hội nữa.
Nghĩ vậy, Lý Tư Tĩnh lại chế tạo thêm hai cái thùng nước, mang theo đầy bốn thùng nước trở lại xe. Cả bốn thùng nước đều được nhét vào, xếp chồng dưới mặt bàn, để tránh chiếm dụng không gian vốn đã không mấy dư dả.
Có nhiều nước như vậy, giặt xong quần áo, nàng chắc hẳn vẫn còn dư lại không ít nước đâu nhỉ!
Lái xe trở lại tòa nhà ở điểm cuối, Lý Tư Tĩnh trực tiếp lái xe đến chỗ mà Ngô Ái Quốc đã khoanh vùng ở thế giới trước rồi dừng lại. Đây là chỗ bọn hắn đã cẩn thận hẹn trước ở thế giới trước, trước khi lên xe. Ở thế giới này, người nguyện ý tài trợ vật tư có thể trực tiếp đậu xe ở đây, cũng đỡ phiền phức chuyển xe.
Giống như bố cục ở thế giới trước, Lý Tư Tĩnh dừng xe tại vị trí mà nàng đã ở thế giới trước đó.
Về phần bốn chiếc ô tô của Liễu Dật Chu, vẫn còn ở gần đầu cầu thang trên lầu hai, đoán chừng là hắn vẫn chưa xuống khỏi lầu hai.
Ngay lúc Lý Tư Tĩnh xé gói đồ ăn vặt ra ăn để giết thời gian, bên ngoài lại có động tĩnh. Nàng không nhịn được, đưa mắt nhìn về phía lối vào, chưa đến nửa phút, liền có một chiếc ô tô bốn chỗ hư hại rất nặng lái vào.
Xuyên qua kính chắn gió đã có chút rạn nứt, Lý Tư Tĩnh có thể thấy rõ người ngồi ở ghế lái là Đào Kim Dao!
Đào Kim Dao trực tiếp lái ô tô đến dừng bên cạnh xe của Liễu Dật Chu, sau khi xuống xe cũng không quan sát bốn phía, mà vội vã lên lầu hai như ngựa không dừng vó.
Nóng lòng muốn lấy thiên tai bảo rương đến vậy sao? Lý Tư Tĩnh ngược lại có thể hiểu được, cũng không xuống xe làm phiền.
Chỉ là, sau một phút, Lý Tư Tĩnh liền hiểu ra, Đào Kim Dao chạy nhanh như vậy là có nguyên nhân. Bởi vì phía sau nàng, có một đội ngũ không nhỏ đang truy đuổi sát sao!
Chỉ thấy, sau khi Đào Kim Dao lên lầu hai không lâu, bên ngoài liền truyền đến động tĩnh lớn hơn. Sau đó, Lý Tư Tĩnh nhìn thấy mấy chiếc ô tô hỏng hóc một cách đặc sắc, cái trước đuổi cái sau, tiến vào trong tòa nhà.
Mấy chiếc ô tô nhanh chóng lái về phía cầu thang, sau đó tranh nhau chen lấn xuống xe, người này đẩy kẻ kia chen lên lầu hai.
Lại nói, không cần gấp gáp như vậy chứ! Mười người đầu tiên đến điểm cuối, chẳng phải ai cũng nhận được thiên tai bảo rương sao? Có gì đáng để tranh giành cơ chứ.
Lý Tư Tĩnh một bên lắc đầu không hiểu, một bên nhìn về phía những chiếc xe ở chỗ cửa cầu thang. Trừ Liễu Dật Chu và Đào Kim Dao, phía sau lại tới thêm sáu chiếc ô tô, tổng cộng có tám chiếc ô tô đậu ở đó.
Cộng thêm chính nàng, nói cách khác, trong mười hạng đầu đã chiếm hết chín suất. Cũng không biết, hạng mười cuối cùng này sẽ là ai đây?
Ngay lúc Lý Tư Tĩnh đang suy nghĩ, bên ngoài lại có động tĩnh, một chiếc ô tô bốn chỗ từ từ lái vào từ lối vào.
Chương 225: nói chuyện phiếm
Khác với mấy chiếc xe đầy vẻ gấp gáp phía trước, chiếc ô tô của người về đích hạng mười này trông có vẻ hết sức bình tĩnh. Hơn nữa, chiếc ô tô bốn chỗ này, nhìn tổng thể, bị mưa đá tàn phá không hề nhẹ, bốn bề đều trông rách nát.
Ấy thế mà một chiếc xe như vậy, trông như lúc nào cũng có thể vỡ vụn ra thành từng mảnh, lại không có một chỗ nào thực sự bị vỡ nát. Ví dụ như kính chắn gió kia, vết rạn phía trên trông còn nát hơn cả mạng nhện, nhưng lại không hề vỡ tan thực sự.
Với tấm kính nhiều vết rạn như vậy, cho dù Lý Tư Tĩnh sở hữu 'viên mãn mắt ưng', cũng không cách nào nhìn rõ được rốt cuộc là ai đang ngồi bên trong.
Mắt thấy chiếc ô tô không giống bình thường này chậm rãi lái đến đầu cầu thang dừng lại, sau đó một người từ trên xe bước xuống.
Đợi thấy rõ người này là ai, mọi nghi hoặc trong lòng Lý Tư Tĩnh lập tức đều có lời giải đáp.
Là 'Âu Hoàng' Chu Thanh Hoan thì việc về đích hạng mười cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên nữa! Có thể lái một chiếc xe sắp sụp đổ như thế mà kiên trì đến được điểm cuối cùng, cũng chẳng có gì ngoài dự đoán cả!
Quả nhiên, chênh lệch giữa người với người chính là lớn như vậy! Lý Tư Tĩnh cảm thấy hơi bị đả kích, bèn thu tầm mắt lại.
Sau khi Chu Thanh Hoan lên lầu hai chưa đầy một phút, phía sau liền lần lượt có ô tô đến điểm cuối cùng. Những chiếc ô tô đến điểm cuối này, chiếc nào cũng có hình dạng khác nhau, nhưng điểm chung duy nhất là: cực kỳ nát!
Người lên lầu hai vẫn chưa xuống, Lý Tư Tĩnh vô cùng nhàm chán nghịch khối rubik, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn về phía lối vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận