Gia Tộc Quật Khởi: Từ Mỗi Ngày Tình Báo Bắt Đầu

Chương 138 điên cuồng thu hết, ba nhà mưu đồ bí mật (2)

**Chương 138: Điên cuồng vơ vét, ba nhà mưu đồ bí mật (2)**
Liễu Mi Trinh hừ lạnh một tiếng:
"Phụ thân, người cảm thấy Liễu Khánh Vân trúc cơ xong, liền có thể dẫn đầu Liễu gia đi tới vinh quang sao? Hắn vừa trúc cơ, ngay sau đó liền đem nữ nhân của Bình gia nạp vào trong phòng, trong khoảng thời gian này, càng thường xuyên qua lại với Bình gia. Nơi này chính là An Dương quận, dưới trướng của Thượng Quan gia, người thực sự cho rằng Thượng Quan gia ăn chay à?"
"Thượng Quan gia bây giờ có Đại trưởng lão Thượng Quan Phong, tu vi Trúc Cơ đỉnh phong. Tuy nói triều đình quy định không cho phép thế gia thượng đẳng đối phó gia tộc hạ đẳng, nhưng với năng lực của Thượng Quan Phong, căn bản không cần tự mình ra tay, cũng có thể khiến Liễu Khánh Vân c·hết đến trăm ngàn lần."
"Mà Liễu gia chúng ta thay đổi liên minh, giống như Lý gia bị diệt lúc trước, Thượng Quan gia tùy tiện mượn cớ, cũng có thể đem toàn bộ trên dưới Liễu gia chúng ta đồ sát sạch sẽ."
"Uổng cho các người còn từng người vui mừng đắc chí."
"Bình gia tiếp cận các người, đó không phải mật ngọt, mà là thạch tín gây nên sự diệt vong cho Liễu gia chúng ta!"
Một tràng nói xuống.
Liễu Khánh Dân nghe mà rợn cả sống lưng.
Những hậu quả này.
Mấy vị trưởng lão bọn hắn, sao lại chưa từng nghĩ qua.
Bọn hắn cũng từng giấu giếm nhắc nhở tộc trưởng, nhưng khi chưa Trúc Cơ, tộc trưởng liền đem những lời của lão già bọn họ xem như gió thoảng bên tai.
Sau khi Trúc Cơ.
Bởi vì Bình Uyển Ninh không ngừng thổi gió bên gối, tộc trưởng càng không muốn gặp bọn họ.
Lúc này nghe Liễu Mi Trinh kể lại.
Liễu gia bọn họ, giờ này khắc này, kịp thời dừng cương trước bờ vực, hiển nhiên còn có thể tự cứu.
Liễu Mi Trinh tiếp tục nói:
"Phụ thân, ngày mai người hãy đem đầu của Liễu Khánh Vân mang tới, cùng chúng trưởng lão trong tộc, tiến về An Dương quận Thượng Quan gia chịu đòn nhận tội, phải để Thượng Quan gia biết rõ, lần này thông gia với Bình gia, chính là ý của một mình tộc trưởng. Người của Thượng Quan gia xem trên mặt mũi các người 'quân pháp bất vị thân', tất nhiên sẽ không làm ra chuyện diệt tộc."
"Ngoài ra!"
"Hãy nhớ kỹ, chuyện đêm nay, chỉ có bốn người chúng ta biết được."
"Đương nhiên."
"Để biểu thị thành ý, phụ thân người còn cần giao ra một sợi m·ệ·n·h hồn."
Đây là lựa chọn duy nhất.
Hoặc là toàn bộ Liễu gia bị tàn sát sạch sẽ.
Hoặc là cúi đầu xưng thần với Phó gia.
Đây là kết quả tốt nhất mà nàng có thể tranh thủ cho Liễu gia.
. . . . .
Sáng sớm hôm sau.
Bình Sơn quận, Bình gia Hồn Điện.
Nhị trưởng lão Bình gia, Bình Hưng Dương, tối hôm qua lúc tu luyện, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, trong lòng ẩn ẩn có chút bất an, cho nên sáng sớm liền tiến về Hồn Điện, muốn thắp nén hương cho lão tổ tông.
Vừa đi tới cửa điện.
Đã thấy tộc nhân Luyện Khí trông coi m·ệ·n·h hồn đăng bên trong, hoảng hốt chạy ra, đối diện suýt chút nữa đụng vào Bình Hưng Dương:
"Chuyện gì mà vội vàng hấp tấp vậy?"
"Nhị trưởng lão, Uyển Ninh. . . . m·ệ·n·h hồn đăng của Uyển Ninh đã tắt!"
"Cái gì? !"
Quả nhiên xảy ra chuyện!
Thân thể Bình Hưng Dương mấy cái chớp liên tục, thoáng qua liền tiến vào trong điện, đã thấy trên Thải Hồn thụ treo lít nha lít nhít m·ệ·n·h hồn đăng, trong đó, cây đèn có ghi ba chữ Bình Uyển Ninh rõ ràng đã tắt:
"Sao lại thế này?"
Liễu Khánh Vân rõ ràng biết rõ Uyển Ninh là con gái của hắn, tại Liễu gia, vì sao lại có người dám ra tay với nàng.
Chẳng lẽ là. . . .
Thân thể Bình Hưng Dương chấn động.
Vội vàng xuất ra một viên ngọc phù đưa tin, đánh vào một đạo p·h·áp quyết, ngọc phù sáng lên một cái nhưng sau đó lại hoàn toàn dập tắt:
"Liễu gia xảy ra chuyện! !"
Bình Hưng Dương biến sắc, vội vàng lóe lên, sau khi ra khỏi Hồn Điện, lập tức chạy về phía Hinh Lan Uyển.
. . . . .
Hinh Lan Uyển.
Dưới cây Ngân Thương nhị giai.
Tộc trưởng Bình gia đang tươi cười châm trà cho tộc trưởng Tào gia và Hà gia, cả hai gia tộc này đều là thế gia cửu phẩm:
"Tào huynh, Hà huynh, đây là Ô Linh trà hái đúng mốt đầu xuân, hai vị nếm thử xem."
"Trà ngon."
Tộc trưởng Tào gia nhấp một ngụm, cười tủm tỉm nói.
Sau đó nhanh chóng liếc mắt ra hiệu với tộc trưởng Hà gia, rồi lại nói:
"Bình huynh, trước đó ngươi đề nghị nâng đỡ Liễu gia ở An Dương huyện làm chuẩn cửu phẩm thế gia, sau đó, thu hoạch đất phong Vân Sơn quận, ba nhà chúng ta chia theo tỷ lệ bốn hai hai, Liễu Khánh Vân kia chỉ có hai thành lợi ích, còn phải cống nạp cho triều đình một thành, ngươi chắc chắn đối phương sẽ chấp nhận điều kiện này?"
Bình tộc trưởng đặt chén trà xuống, vỗ vỗ ống tay áo, ý cười trên mặt không hề giảm:
"Liễu Khánh Vân nếu thật sự chấp nhận đảm bảo của chúng ta, vậy liền chứng tỏ đối nghịch với Thượng Quan gia. Thượng Quan gia chính là thế gia cửu phẩm lâu đời, Liễu gia bất quá chỉ có một mình Liễu Khánh Vân là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, hắn muốn cắm rễ ở Bình Sơn quận, bảo tồn toàn tộc Liễu gia, vậy thì nhất định phải triệt để đầu nhập vào ba nhà chúng ta, đừng nói là một thành lợi ích, cho dù không cho nửa thành, Liễu Khánh Vân và Liễu gia kia cũng phải ngoan ngoãn nghe lệnh."
"Vẫn là Bình huynh chu đáo, chỉ là nếu quan hệ của chúng ta với Liễu gia đặt lên mặt bàn, Thượng Quan gia coi như vì mặt mũi, cũng tất nhiên sẽ không để cho Liễu gia sống tốt."
"Cho nên hôm nay mời hai vị tới đây, ngoại trừ hỗ trợ Liễu gia đi Hoài Nam phủ đăng ký làm chuẩn cửu phẩm thế gia, sau đó ba nhà chúng ta mỗi nơi phái một tên Trúc Cơ tu sĩ trấn thủ tại đất phong mới của Liễu gia. Có bốn tên Trúc Cơ liên thủ, Thượng Quan gia coi như muốn làm gì, cũng phải cân nhắc một chút!"
"Ha ha, phương pháp này của Bình huynh rất hay!"
Cứ như vậy.
Liễu gia sẽ triệt để trở thành con rối bị bọn hắn thao túng.
Ba nhà bọn hắn vô duyên vô cớ có được một khối đất phong.
Mà lại.
Tu sĩ Trúc Cơ được phái tới đất phong đóng giữ cũng có linh tuyền nhị giai để tu luyện, giảm bớt rất nhiều áp lực cho gia tộc, đương nhiên cũng có thể khiến Thượng Quan gia, kẻ luôn không hợp với bọn hắn, bị một vố đau, có thể nói là một mũi tên trúng ba đích, thật sự là đại khoái nhân tâm.
Ba người đang bàn luận làm thế nào để khai thác tài nguyên đất phong một cách tốt nhất.
Bình Hưng Dương, không hề thông báo, vội vàng xông vào, Bình tộc trưởng nhíu mày:
"Lão tam, ngươi không thấy ta đang có khách sao?"
"Tộc trưởng, đại sự không ổn, Liễu Khánh Vân chỉ sợ. . . . chỉ sợ là bị người của Thượng Quan gia ám sát!"
"Cái gì? !"
Ba người vốn đang nhàn nhã uống trà, trên mặt đồng loạt lộ ra vẻ chấn kinh.
Bình tộc trưởng rất nhanh lấy lại tinh thần, khoát tay nói:
"Không thể nào, Liễu gia chưa được sắc phong, Thượng Quan gia cho dù có nhìn không vừa mắt, cũng không dám chống lại p·h·áp lệnh triều đình, ám sát Liễu Khánh Vân. Những người ở Trấn Thế ti của triều đình, không phải dăm ba câu là có thể lừa gạt được."
Cho dù là mua chuộc sát thủ.
Với bản lĩnh của Trấn Thế ti, cũng có thể bắt được kẻ chủ mưu phía sau.
Chỉ cần Liễu gia một ngày không bị sắc phong, Thượng Quan gia liền không thể ra tay với Liễu gia, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn hắn sẽ điều động tu sĩ Trúc Cơ tới bảo vệ Liễu Khánh Vân sau khi Liễu gia được sắc phong.
Bình Hưng Dương sau khi hoàn hồn, cũng tự giác lỡ lời, nhưng vẫn chi tiết nói:
"Tộc trưởng, m·ệ·n·h hồn đăng của Uyển Ninh đã tắt, Liễu Khánh Vân không liên lạc được, hơn nửa Liễu gia đã xảy ra biến cố."
"Thám tử của gia tộc được mai phục gần Liễu gia có tin tức gì không?"
Bình tộc trưởng đang nói.
Bỗng nhiên.
Ngọc phù đưa tin bên hông ba tên tộc trưởng đồng loạt sáng lên.
Ba người đều sửng sốt một cái.
Nhìn nhau, rồi đánh một đạo p·h·áp quyết vào.
Sau đó, cùng một câu nói từ bên trong truyền ra:
"Bẩm tộc trưởng, sáng sớm hôm nay, chúng trưởng lão Liễu gia đã mang theo đầu của Liễu Khánh Vân đến trước cửa Thượng Quan gia chịu đòn nhận tội!"
Cái gì? !
Liễu Khánh Vân quả thật đã c·hết.
Mà lại.
Còn là do người của Liễu gia tự tay hạ thủ.
Cái này. . . .
Chuyện này sao có thể?
Người của Liễu gia có điên mới tự tay chém g·iết tộc trưởng của mình, hơn nữa còn là một tu sĩ Trúc Cơ đường đường. Dư trưởng lão bất quá chỉ là Luyện Khí kỳ, làm sao có thể g·iết được hắn.
Ba tên tộc trưởng nhìn nhau.
Trong ánh mắt lóe lên vẻ chấn kinh nồng đậm.
Tào tộc trưởng lạnh giọng nói:
"Nhất định là Thượng Quan gia biết được hôm nay Liễu Khánh Vân muốn cùng chúng ta tiến về Hoài Nam phủ đăng ký chuẩn cửu phẩm thế gia, cho nên nhịn không được, ra tay trước! Bình huynh, ngươi xem chúng ta có nên lập tức báo án với Trấn Thế ti không?"
Đầu óc Bình tộc trưởng nhanh chóng hoạt động.
Lắc đầu nói:
"Thượng Quan gia bây giờ là do lão hồ ly Thượng Quan Phong nắm quyền, hắn tuyệt đối sẽ không vì một Liễu Khánh Vân mà đẩy Thượng Quan gia vào hiểm địa."
"Vậy rốt cuộc Liễu Khánh Vân bị ai g·iết c·hết?"
Mọi người mờ mịt.
Bình tộc trưởng nheo mắt lại:
"Người này tất nhiên là xuất thân từ Luyện Khí gia tộc ở Hoài Nam phủ."
Dựa theo p·h·áp lệnh của triều đình.
Chỉ có thế gia có địa vị ngang nhau giao tranh, Trấn Thế ti mới không can thiệp.
Trong tình huống bọn hắn không hay biết.
Hiển nhiên.
Đã có một gia tộc Luyện Khí có người đột phá tới Trúc Cơ kỳ, đối phương g·iết c·hết Liễu Khánh Vân, mục đích chính là khối đất phong ở Bình Sơn quận.
Chỉ là.
Trước đó.
Hắn chưa hề nhận được bất kỳ tin tức nào.
Trong điện quang hỏa thạch.
Đồng tử Bình tộc trưởng co rụt lại:
"Phó gia! !"
Phải!
Nhất định là Phó gia.
Nếu không.
Thượng Quan gia sao có thể thờ ơ với Liễu Khánh Vân đã Trúc Cơ? Dưới trướng bọn hắn nếu sinh ra một cái cửu phẩm thế gia, triều đình ban thưởng phong phú, e rằng không ai có thể từ chối.
Thượng Quan gia bình tĩnh như vậy.
Vậy chứng tỏ bọn hắn cũng sớm đã có nhân tuyển chuẩn cửu phẩm thế gia.
Trước mắt xem ra.
Tứ đại gia tộc An Dương quận.
Ngô gia không có khả năng.
Còn lại chỉ có Lôi gia đang mở hộ sơn đại trận và Phó gia.
Mà theo tin tức thám tử của hắn cài vào Lôi gia báo về, cao tầng Lôi gia không biết vì nguyên nhân gì mà hồn đăng đều dập tắt, chỉ còn lại một tên trưởng lão Luyện Khí chín tầng nắm quyền.
Cho nên.
Tính đi tính lại, vậy thì chỉ có biến số Phó gia! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận