Già Thiên Chi Cửu Thiên Thư

Chương 65: Thiên Binh Cổ Tinh

**Chương 65: Thiên Binh Cổ Tinh**
"Quả nhiên là một đóa tiên ba!"
Thanh Ly Đạo Nhân cẩn thận quan sát Khương Vọng Đạo, cuối cùng đưa ra kết luận này.
"Cũng không uổng công ta chạy chuyến này!"
Với tu vi Đại Thánh tuyệt đỉnh của hắn, tự nhiên có thể bắt giữ được một tia khí tức trên người Khương Vọng Đạo, chỉ lần này đến xem, Khương Vọng Đạo đã vượt qua vô số thiên tài.
Lúc này, sát cơ trong cơ thể Khương Vọng Đạo đã tiêu tan, hắn mở mắt ra, nhìn thấy Thanh Ly Đạo Nhân đang tán thưởng.
"Đa tạ Đại Thánh đã hộ đạo cho ta!"
Mặc dù không cần thiết, nhưng phần bảo vệ sơ tâm và ân tình này vẫn nên ghi nhớ.
Hơn nữa, những người hộ đạo đều phải bỏ ra vô số năm tháng trên nhân tộc cổ lộ, chỉ vì hộ đạo cho thiên kiêu của Nhân Tộc.
Điều này cũng đáng được tôn kính.
Khương Vọng Đạo đứng lên, hướng về Thanh Ly Đạo Nhân nói lời cảm tạ.
"Không cần!" Thanh Ly Đạo Nhân ngược lại rất tiêu sái, căn bản không nhận lễ này của Khương Vọng Đạo.
Hắn kéo Khương Vọng Đạo ngồi xuống trên một tảng đá lớn, không nói những chuyện xã giao đó.
"Tính ra, với loại hư không trận đài kia của ngươi, bảo vệ tính mạng căn bản không thành vấn đề, ngược lại ta xem như được ngươi cứu một mạng!"
"Hậu nhân của Hư Không Đại Đế quả thật lợi hại!"
Khi lâm vào vòng vây của ít nhất năm vị Đại Thánh, hắn cũng có nguy hiểm đến tính mạng.
"Đâu có đâu có, Đại Thánh thần uy cái thế, Ngao Nhạc Đại Thánh kia sao là đối thủ của ngài!"
Khương Vọng Đạo đi với Bụt mặc áo cà sa, bản sự này vẫn có thể.
" . . . Tiểu tử ngươi rất biết điều a!"
Thanh Ly Đạo Nhân trừng mắt, nói chuyện với Khương Vọng Đạo càng thêm thoải mái.
"Đúng rồi, đây là đâu?"
Thanh Ly Đạo Nhân hỏi, hắn vừa mới hộ pháp cho Khương Vọng Đạo, còn chưa kịp dò xét nơi này.
"Thiên Binh Cổ Tinh!"
Khương Vọng Đạo đáp, trước đó hắn đã dừng lại ở Thành Chủ Phủ của Tang Thụ thành một thời gian ngắn, đủ để hắn ghi nhớ tọa độ nổi danh của cổ lộ.
Khi vượt qua vũ trụ, hắn đã trực tiếp lựa chọn viên cổ tinh này.
"Trở lại bên này? Cũng tốt!"
Thanh Ly Đạo Nhân cũng quyết định.
"Chẳng qua là . . ." Khương Vọng Đạo có chút do dự.
"Có gì cứ nói!" Thanh Ly Đạo Nhân hoàn toàn không có chút uy nghiêm nào của một Đại Thánh tuyệt đỉnh, trực tiếp ngửa người ra sau, tựa vào tảng đá lớn, "Ta không thích nhất là nói chuyện giấu giếm."
"Nếu chúng ta trở lại, Thánh Linh bên kia có thể nào vì chuyện của ta mà tấn công Nhân Tộc cổ lộ không?"
"Đại quy mô tấn công?" Thanh Ly Đạo Nhân cười nhạt, "Chỉ bằng bọn hắn?"
"Tiểu bối đánh nhau thì cứ đánh, tối đa xuất hiện mấy hộ đạo giả, không thể nâng lên phương diện chủng tộc cổ lộ, nếu dám đại quy mô tấn công, vậy thì đừng hòng trở về!"
Thanh Ly Đạo Nhân khí phách mười phần.
"Nhân Tộc cổ lộ còn có nội tình chưa xuất hiện sao?" Khương Vọng Đạo cũng hiếu kỳ.
"Tự nhiên, tu vi của ta trong đám hộ đạo giả của Nhân Tộc cổ lộ bất quá chỉ đứng thứ hai mà thôi." Thanh Ly Đạo Nhân giải thích.
"Thứ hai?" Khương Vọng Đạo đã được chứng kiến thực lực của Thanh Ly Đạo Nhân, "Nhân Tộc cổ lộ có Chuẩn Đế? !"
"Tự nhiên!" Thanh Ly Đạo Nhân hào khí tỏa ra, "Khoảng hai mươi năm trước, đệ nhất nhân của Nhân Tộc cổ lộ đột phá Chuẩn Đế, giữ kín không nói, chỉ đợi đám ngu xuẩn kia tới!"
"Bất quá ngươi cũng đừng truyền đi!"
Cuối cùng, Thanh Ly Đạo Nhân cũng không quên nhắc nhở Khương Vọng Đạo.
Khương Vọng Đạo khẽ gật đầu.
"Tốt rồi!"
Hai người tiếp tục trò chuyện một chút chuyện xưa trên cổ lộ, phần lớn đều là Thanh Ly Đạo Nhân giảng giải cho Khương Vọng Đạo.
Thanh Ly Đạo Nhân chuẩn bị rời đi, bây giờ Khương Vọng Đạo đã trở lại Nhân Tộc cổ lộ, không gặp nguy hiểm, không cần hắn đi theo.
Nhân Tộc hộ đạo giả, hộ được cũng không phải là một loại người.
"Ta chuẩn bị ở đây tu hành một thời gian, sau đó ta sẽ lại đi một chuyến Thánh Linh cổ lộ."
Lúc gần đi, Khương Vọng Đạo nói với Thanh Ly Đạo Nhân.
"Cái gì! Ngươi còn muốn qua đó?" Thanh Ly Đạo Nhân trừng mắt, nhìn chằm chằm Khương Vọng Đạo.
"Nói hoành đẩy Thánh Linh cổ lộ thì phải hoành đẩy." Khương Vọng Đạo cười đáp.
" . . . Có chí khí!"
Thanh Ly Đạo Nhân cảm nhận được ý chí của Khương Vọng Đạo, không nói gì thêm, ý tưởng của người trẻ tuổi luôn khó đoán.
"Cái này cho ngươi!"
Thanh Ly Đạo Nhân đưa qua một ấn phù bằng ngọc, "Đây là tín vật của ta, tại Nhân Tộc cổ lộ cũng còn có chút tác dụng, còn nữa, khi nào ngươi muốn qua đó, thì cầm lấy nó đi tới một tòa thành trì, báo cho chúng ta một tiếng, cũng để chúng ta có chuẩn bị."
Với tiềm lực mà Khương Vọng Đạo biểu hiện ra, hắn đáng được đối đãi như thế.
Thanh Ly Đạo Nhân cố ý dặn dò Khương Vọng Đạo không được phép một mình hành động.
Khương Vọng Đạo có chút bất đắc dĩ gật đầu.
Đưa tiễn Thanh Ly Đạo Nhân, Khương Vọng Đạo mới đặt tâm tư trở lại Thiên Binh Cổ Tinh.
Đây là một viên cổ tinh rất kỳ lạ, truyền thuyết là nơi luyện binh của Cổ Thiên Đình, cũng có người nói đây là do đỉnh đầu của một vị Cổ Thiên Tôn biến thành.
Khương Vọng Đạo bước chân vượt qua, đi vào bên ngoài Thiên Binh Cổ Tinh.
Đây là một tinh thể không quy tắc, nhìn tổng thể lại có vài phần giống hình dáng đỉnh đầu.
Khương Vọng Đạo thân hình lóe lên, đi tới một vùng núi lớn hoang vu, đây là một vùng đất cổ xưa, vách đá dựng đứng vạn nhận, cây cổ thụ che trời không hề thiếu, dãy núi nơi đây cao lớn hùng vĩ, trùng điệp bao la.
Nếu coi toàn bộ cổ tinh là đỉnh đầu, thì nơi này chính là vị trí Tiên Đài, là nơi trọng yếu nhất.
Núi cao hùng vĩ khó tả, dãy núi cao vút trong mây, cao tới vạn trượng, bao quanh bởi Hỗn Độn khí, giống như bảo địa được diễn sinh từ thuở Hỗn Độn sơ khai, mơ hồ có tiếng đại đạo nổ vang.
Đây là thánh địa tu hành, hơn nữa thập phần mênh mông, rộng lớn vô cùng, trong đó có vô số Cổ Thú dừng chân, không thiếu Thánh cấp Cổ Thú qua lại.
Khương Vọng Đạo động niệm, một luồng Thần Ma chi ý của Trấn Ngục Thần Thể tiết lộ ra, trấn trụ những Cổ Thú muốn tìm phiền phức.
Không lâu sau, hắn tới trung tâm khu vực này, tức vị trí Tiên Đài.
Khương Vọng Đạo lấy hư không làm môi giới, quan sát thế giới dưới lòng đất.
"Quả nhiên là nơi này a!"
Hắn cảm nhận được một Tiên Đài thế giới tràn ngập hỏa diễm.
Trung tâm thế giới kia có một đài cao to lớn, tựa như một đại lục trôi nổi trong hư không, phía trên có Thần Hỏa nhảy múa, bùng cháy hừng hực.
Kinh khủng nhất chính là Thần Hỏa trong đó dường như có sinh mệnh, nhảy múa, tản mát ra khí tức sinh mệnh cường đại.
"Linh Bảo Thiên Tôn!"
Thiên Binh Cổ Tinh này chính là do đỉnh đầu của Linh Bảo Thiên Tôn biến thành, Tiên Đài bên trong càng là một loại tìm kiếm Hồng Trần Tiên đạo của Linh Bảo Thiên Tôn!
Chẳng qua là đáng tiếc, trăm vạn năm trôi qua, Linh Bảo Thiên Tôn vẫn không thể sống lại từ trong cô quạnh, xem ra là đã thất bại.
Khương Vọng Đạo vượt qua hư không, đi tới trên đài cao.
Chẳng qua là, nơi đây lại rất náo nhiệt, không kém gì ngoại giới.
"Kẻ nào xông vào đài cao!"
Một tiếng quát vang lên bên tai, Khương Vọng Đạo nhìn lại, hóa ra là một con Hỏa Giao.
Hỏa Giao đã thu nhỏ chiều cao xuống còn 2 mét, nhưng ngọn lửa trên người lại vô cùng rừng rực, đúng là một Cổ Thú cấp Thánh Vương.
Hơn nữa, ở chỗ này, những Cổ Thú thuộc tính hỏa như vậy không ít. Khương Vọng Đạo liếc nhìn qua, có không ít hơn mười con Cổ Thú.
Những Cổ Thú này có lẽ coi nơi này là thánh địa tu hành, riêng mình chiếm cứ một chỗ, lĩnh hội ảo diệu trong lửa.
Khương Vọng Đạo ánh mắt lóe lên, khí tức chấn động trời đất, chỉ một luồng cũng đủ tư cách chấn nhiếp thiên hạ.
Quả nhiên, sau khi hắn bộc lộ khí tức, phần lớn những Cổ Thú kia thu hồi ánh mắt không có ý tốt, cảm giác được Khương Vọng Đạo không dễ chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận