Già Thiên Chi Cửu Thiên Thư

Chương 447: Ngân Hoàng cùng Tiên Điện

Chương 447: Ngân Hoàng và Tiên Điện
"Đây chính là Thượng Giới sao?" Thạch Hạo từ một trận pháp truyền tống bước ra, dáng vẻ vô cùng chật vật, bộ bạch y trên người bị xé rách tả tơi, trên người chằng chịt vô số vết thương.
"Thật là xui xẻo!" Thạch Hạo nằm bẹp trên mặt đất, không biết đã giằng co bao lâu trong thông đạo không gian kia.
Hắn dọc đường đi gặp phải mấy lần gió lốc hư không, quả thực là mệt mỏi rã rời. Hắn lại không cam lòng để tiểu tháp ra tay trợ giúp, chỉ có thể tự mình gắng gượng chống đỡ, không biết đã hao tốn bao nhiêu thời gian mới có thể giãy giụa thoát khỏi cơn gió lốc hư không kia.
Dọc đường đi, dù là thân thể còn kinh khủng hơn cả Chân Long cùng cảnh, cũng có chút không chống đỡ nổi.
"Đây là Đại Đạo Thượng Giới?" Thạch Hạo cảm nhận một phen, phát hiện linh khí trong trời đất nồng đậm đến kinh người, không ngừng tuôn trào mãnh liệt vào trong cơ thể. Gần đó, những ngọn núi hùng vĩ tráng lệ, thác nước trong vắt, sương mù lượn lờ bốc hơi.
Đương nhiên, cảm giác của hắn còn tập trung vào tầng thứ sâu hơn của Đại Đạo.
"Quả thật tốt hơn Hạ Giới vô số lần!" Thạch Hạo đưa ra phán đoán.
Tuy nhiên, không giống như trong quỹ tích nguyên bản, hắn cần phải bổ sung Đại Đạo của mình. Bản thân hắn tu luyện Đại Đạo vốn đã hoàn chỉnh, hoàn mỹ, hoàn toàn không cảm thấy áp lực ở mảnh thiên địa che lấp này.
"Hô!" Thạch Hạo hít sâu, tinh khí trong cánh rừng này như trăm sông đổ về một biển, ào ạt tuôn về phía hắn.
Một đạo hư ảnh Phượng Hoàng xuất hiện phía sau hắn, Phượng Hoàng bảo thuật dùng để chữa thương tự nhiên là không thể tốt hơn.
Chưa đến nửa ngày, Thạch Hạo đã hồi phục từ trạng thái trọng thương.
"Chiêm chiếp!"
Thạch Hạo mở mắt ra, liền thấy một ấu điểu màu bạc đứng trước mặt mình, nhìn hắn chằm chằm với ánh mắt vô cùng quỷ dị.
Hai mắt chạm nhau, Thạch Hạo nhìn thấy linh quang cực kỳ sung túc trong mắt ấu điểu.
"Toàn thân màu bạc, lông đuôi như cầu vồng, sáng rực rỡ, thần quang nội uẩn... Ngươi sao có chút giống Ngân Hoàng vậy?" Thạch Hạo nhướng mày, cảm ứng của hắn với Phượng Hoàng bảo thuật lại càng thêm rõ ràng.
"Thật là Chân Hoàng bí pháp? !" Thạch Hạo kinh ngạc nói, tu hành Chân Hoàng bảo thuật, hắn cảm nhận được loại cảm giác quen thuộc đó.
"Vận khí tốt như vậy?" Thạch Hạo vuốt cằm, "Không đúng, hẳn là ta dùng Chân Hoàng bảo thuật chữa thương mới hấp dẫn Ngân Hoàng này đến đây."
"Này!" Thạch Hạo vươn tay ra.
Ngân Hoàng hơi nghiêng đầu, như đang suy tư một chút, sau đó, nhẹ nhàng nhảy lên tay Thạch Hạo.
"Hắc, Khương thúc nói hắn đã từng nuôi một con nhỏ Tiên Hoàng, ta nuôi một con Ngân Hoàng cũng không kém quá nhiều đi?"
Thạch Hạo đùa nghịch Ngân Hoàng, trong lòng vui mừng.
Ngân Hoàng này linh tính cực kỳ dồi dào, trao đổi với hắn càng không có bất kỳ trở ngại nào.
"Sau này ngươi đi theo ta!" Thạch Hạo đặt Tiểu Ngân Hoàng lên đầu vai, tỏ vẻ nhận lấy tiểu đệ này.
"Chiêm chiếp!" Tiểu Ngân Hoàng kêu hai tiếng, tỏ vẻ có thể đồng hành cùng hắn.
"Giao Ngân Hoàng ra đây!" Thạch Hạo còn chưa đi được mấy bước đã nghe thấy một tiếng hét lớn, dọa cho Ngân Hoàng trên vai hắn nhảy dựng, vô thức trốn vào kẽ tóc hắn.
Thạch Hạo trừng mắt nhìn, hướng về phía trước, nơi đó đang có một đội Tôn Giả sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm Thạch Hạo, nhìn thấy Ngân Hoàng trên đầu vai Thạch Hạo.
"Sao vậy? Các ngươi muốn cướp Ngân Hoàng của ta?" Thạch Hạo ngữ khí kỳ diệu, có chút hứng thú.
"Đó là con mồi của Tiên Điện đại nhân, há ngươi có thể chạm vào? !" Một vị Tôn Giả trong đó quát lên, sát ý nghiêm nghị.
Bất luận là ai, đều không thể quấy rầy Tiên Điện đại nhân săn bắn!
"Tiên Điện?" Thạch Hạo nhớ ra, hắn từng nghe Ma Nữ các nàng nói về vô số thế lực phân bố ở Thượng Giới, trong đó Tiên Điện chính là một trong những thế lực cường thế nhất.
"Các ngươi nói Tiên Điện đại nhân có phải là cái gì gì đó truyền nhân duy nhất không?" Thạch Hạo hiếu kỳ hỏi.
"Không sai! Ngân Hoàng kia chính là con mồi của vị đại nhân trẻ tuổi kia của Tiên Điện, giao nó ra chúng ta tha cho ngươi khỏi c·hết!"
"Hí! Trùng hợp vậy sao!" Thạch Hạo gãi gãi đầu, một trong những mục tiêu khi đến Thượng Giới của hắn là muốn đánh bại hết những cái gọi là thiên tài kia, không ngờ lại nhanh chóng gặp được như vậy.
"Vậy hắn ở đâu?"
"Hành tung của đại nhân há ngươi có thể tìm hiểu? !" Một Tôn Giả không nhịn được nữa, thò tay muốn tóm lấy Thạch Hạo.
"Ngu xuẩn! Ngươi biết Ngân Hoàng này cảnh giới gì không?" Thạch Hạo liếc mắt, coi như không có hắn, Ngân Hoàng một móng vuốt hạ xuống, mấy tên Tôn Giả này đều sẽ tan xác tại chỗ.
Sau đó, hắn vươn hai tay, tung ra một quyền.
Oanh!
Vô tận tinh khí theo một quyền rơi xuống, thiên địa đều chấn động, mà mấy vị Tôn Giả kia đều bị Thạch Hạo một quyền đánh lún vào lòng đất.
"Đi, chúng ta đi gặp cái gọi là Tiên Điện truyền nhân kia!" Thạch Hạo có chút hứng thú với chuyện đó.
"Không muốn đi!" Một thanh âm non nớt, thanh thúy vang lên trong lòng Thạch Hạo, chính là Ngân Hoàng truyền âm, nó nghe được Thạch Hạo muốn đi tìm vị đại nhân trẻ tuổi của Tiên Điện kia, gấp đến độ thốt ra tiếng người.
"Nguyên lai ngươi rất biết nói chuyện a!" Thạch Hạo để Ngân Hoàng đứng trên tay, nhìn xem cặp mắt sáng ngời linh quang kia.
Trong nháy mắt đó, Thạch Hạo thấy được một bóng người mờ nhạt trong đôi mắt ấy.
Đó là một nữ tử, dáng người cao gầy, một đầu tóc bạc lấp lánh ánh sáng chói lọi, con ngươi trong vắt, cả người xinh đẹp như mộng ảo, nhìn qua tuổi tác không vượt quá mười tám, mười chín, nhưng lại không hề có chút trẻ trung, mang theo một loại ý vị siêu phàm.
Cùng lúc đó, một cỗ khí tức cường đại truyền đến từ trên người Tiểu Ngân Hoàng.
Đây là một vị Tôn Giả, hơn nữa còn cực kỳ cường đại!
"Đây sẽ là dáng vẻ hình người của ngươi sao? Có chút đẹp mắt!" Thạch Hạo nói thẳng.
Ngân Hoàng lập tức nóng nảy, ngươi chú ý điểm sai rồi a, "Người nọ rất mạnh, ta đánh không lại hắn!"
"Ngươi đánh không lại, không có nghĩa là ta đánh không lại?" Thạch Hạo căn bản không thèm để ý, đối với hắn mà nói, Tiên Điện truyền nhân này càng mạnh càng tốt, dù sao cũng không mạnh bằng hắn!
"Phía sau hắn còn có người hầu của Tiên Điện, nghe nói lần này có một vị thiên Thần hộ pháp cho hắn!" Thanh âm của Ngân Hoàng lại vang lên.
"Thiên Thần hộ pháp?" Thạch Hạo dừng lại, thiên Thần? Đánh không lại a!
Còn về tiểu tháp, đã không nằm trong phạm vi suy nghĩ, hắn đã hạ quyết tâm không lạm dụng tiểu tháp quá mức cường đại.
Điều này sẽ bất lợi cho việc tu hành của hắn.
"Vậy thì chờ hắn lạc đàn!" Thạch Hạo thầm nói, sau đó, thay đổi phương hướng, cùng Ngân Hoàng rời khỏi phiến sơn lâm này.
Chưa đầy một khắc đồng hồ sau khi hắn rời đi, liền có tiếng sấm vang lên, thiên địa rung chuyển, hư không kia xuất hiện một đường thẳng, lao tới với tốc độ cực nhanh, đáng sợ đến dọa người.
Hắn quá nhanh, từ cuối chân trời, trong nháy mắt đã đến gần.
"Oanh!"
Cuối cùng, hư không nổ tung, một bóng người mông lung xuất hiện, tỏa ra vô tận ánh sáng chói lọi.
Một đạo thân ảnh được bao bọc bởi phù văn sáng chói đáp xuống phiến sơn lâm này, phía sau hắn là một lão bộc, lão bộc nheo mắt, trong đó có thần quang lưu chuyển, khí tức khẽ nhúc nhích, khiến cho cả phiến sơn lâm không còn tạp âm!
Thiên Thần!
Tiên Điện tuy nói nhân khẩu không đông, nhưng lại có đầy đủ người hầu, tuy nói là người hầu, nhưng tu vi lại cũng cực kỳ cường hãn, xách một người ra, khả năng đều có thể quét ngang Hạ Giới.
"Có người cùng Ngân Hoàng chạy thoát." Thiên Thần người hầu đã nhận ra khí tức trong rừng núi.
"Gặp thoáng qua, có chút đáng tiếc." Thanh âm của Tiên Điện truyền nhân bình thản, tự tin mà thong dong.
"Nhưng Chân Hoàng bí pháp là của ta." Tiên Điện truyền nhân nhìn về phía Thạch Hạo rời đi, đôi mắt tràn ngập Hỗn Độn khí, thấy được một đạo quỹ tích khí tức mờ nhạt.
"Truy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận