Già Thiên Chi Cửu Thiên Thư

Chương 385: Cướp người

**Chương 385: Cướp người**
Tiểu Thạch Hạo đang định rời đi, nhưng bất chợt nảy sinh một cảm giác kỳ lạ, nhìn về phía trước, vào lúc này, có rất nhiều người đang hướng về phía này quan sát.
"Tiểu ca ca, huynh xem, có rất nhiều người xa lạ đang tìm kiếm gì đó, không lẽ bọn họ đến đây vì huynh chăng?" Thanh Phong nhỏ giọng nói.
"Ân!" Tiểu bất điểm gật đầu.
Việc hắn đến Bổ Thiên Các đã được lan truyền từ mấy tháng trước trong Hư Thần giới, rất nhiều thế lực lớn, bao gồm cả Vương Hầu đều phái Chiến Tướng đến đây chờ đợi.
Cách đó không xa, một đám người mặc hắc sắc áo giáp, ánh mắt sắc bén như điện, dáng đi hiên ngang, vừa nhìn đã biết là xuất thân từ Quân Bộ kỷ luật nghiêm minh, đang quét nhìn trong đám người.
Đáng tiếc nơi đây có quá nhiều người, việc Bổ Thiên Các tuyển chọn đệ tử khiến cho vùng đất này tụ tập đến mấy vạn người, khó lòng phân biệt được.
Hơn nữa hiện tại mặt Tiểu Thạch Hạo vô cùng bẩn, đến mức nhìn không ra được bộ dạng ban đầu.
Cách đó không xa, một dải bạch sắc Thần Vũ bay ngang trời, phía trên có hơn mười nữ tử, ánh mắt lưu chuyển, rõ ràng cũng đang tìm kiếm.
Những đội ngũ như vậy có rất nhiều, tiểu bất điểm đảo mắt nhìn qua, trực tiếp phát hiện gần đó có đến mấy chục, hơn trăm người, đây còn chưa tính những kẻ chưa bị phát hiện cùng với những kẻ ở xa.
Chỉ tính riêng số người có thể nhìn thấy được phái đến đã có đến mấy ngàn, tất cả các thế lực lớn đều được xem là đã huy động nhân lực.
"Thanh Phong, đệ có thể trực tiếp lên núi, nắm lấy tấm phù bài kia, không cần phải qua khảo nghiệm, sẽ trực tiếp trở thành đệ tử được Bổ Thiên Các coi trọng nhất."
"Ta..." Thanh Phong cúi đầu, đây là tấm phù bài tiểu ca ca có được, nhưng bây giờ lại trao cho hắn, khiến hắn cảm thấy hổ thẹn. Trên đường đi đã nói rất nhiều lần, hắn muốn tự mình xông cửa, tiếp nhận khảo nghiệm, nhưng tiểu ca ca lại không đồng ý.
"Huynh đệ tốt, mỗi khi nguy cấp, không cần so đo những chuyện này, hơn nữa ta không thể tùy tiện lộ diện như vậy." Tiểu Thạch Hạo khuyên nhủ.
"Có người dùng phù bài tiến vào!" Cách đó không xa có người kinh hô, gây nên chấn động, mọi người không ngừng hâm mộ, mấy vạn cặp mắt đều đỏ hoe.
"Đây là người thứ mười lăm, mấy ngày nay đã có hơn mười hài tử dùng phù bài tiến vào."
Tiểu bất điểm và Thanh Phong nghe vậy thì kinh ngạc, bọn hắn ở một bên chú ý.
Chẳng qua là, thứ càng thu hút ánh nhìn của mọi người là những phi hành bảo cụ giống như cung điện, người xuất hiện mới thật sự là quyền quý, có Thái Cổ Thần Sơn Thái Cổ di chủng, có Vô Thượng Nhân Hoàng nữ nhi, có thế gia đại tộc thiếu niên thiên tài...
Những người này, nếu không phú thì cũng quý, đã sớm thông báo với Bổ Thiên Các, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào để nhận được sự chỉ bảo tốt nhất, chẳng qua là bây giờ những người này lại không hẹn mà cùng chờ ở đây, muốn nhìn xem truyền thuyết bên trong đứa nhỏ kia.
Rất nhanh Tiểu Thạch Hạo bọn hắn chính là đi tới cửa lớn của Bổ Thiên Các.
Cửa chính của Bổ Thiên Các hùng vĩ vô cùng, hai tòa núi đá sừng sững, tạo thành cánh cửa tự nhiên, uy nghi mà hào hùng, bao phủ bởi lớp sương mù khí lành.
"Hàng năm đều có rất nhiều người tới đây, nhưng lại không có mấy ai có thể vào được, ta hy vọng năm nay số người có thể bước vào cánh cửa này sẽ nhiều hơn." Một lão nhân tiên phong đạo cốt mở miệng, là Trưởng Lão của Bổ Thiên Các, đến đây để tuyển lựa đệ tử.
"Thanh Phong đi thôi." Tiểu bất điểm thúc giục.
"Ân!" Cuối cùng, Thanh Phong cầm phù bài, hướng về sơn môn đi tới.
"A, lại một thiên tài nữa, đây là tấm phù bài thứ mười sáu." Mọi người kinh hô, vô cùng hâm mộ.
"Không cần quá hâm mộ, chỉ cần đủ mạnh, nếu tuổi tác phù hợp với điều kiện, các ngươi cũng có thể vào Bổ Thiên Các của ta, thậm chí còn có cơ hội tiến vào Thành Viện." Lão nhân ngồi xếp bằng trước sơn môn lên tiếng, toàn thân tỏa sáng, âm thanh như sấm rền.
Rất nhiều thiếu niên đều k·í·c·h động, nhiệt huyết dâng trào, hận không thể lập tức tiến hành thí luyện, để sau đó có thể gia nhập Bổ Thiên Các.
"Thánh Viện? Nghe cũng hay đấy! Mấy trăm năm rồi không có một ai tiến vào, bây giờ Trọng Đồng Giả hình như đã chiếm được suất đó rồi, những người đến sau không có cơ hội đâu!"
Một giọng cười nhạo vang lên, châm chọc.
"A... Chư vị đồng đạo, đây là có ý gì, đến trước sơn môn Bổ Thiên Các ta muốn gây chuyện sao?" Trước sơn môn, lão nhân kia lại mở miệng, trong ánh mắt đóng mở, phù văn như biển, ù ù rung động, khiến người ta ù tai, hoa mắt.
Hôm nay có quá nhiều người đến, ngoài đám thiếu niên muốn vào sơn môn kia, còn có các đại Vương Hầu cùng với rất nhiều ánh mắt của thế lực lớn, đều là muốn tìm đứa bé kia.
"Đạo hữu thứ lỗi, chúng ta chẳng qua chỉ đến xem lễ mà thôi." Có người lên tiếng.
"Xem lễ? Hừ, là đến quấy rối thì có!"
Bên trong Bổ Thiên Các, lại có thêm mấy vị Trưởng Lão khác bước ra, toàn thân phù văn lập lòe, nhìn những kẻ ở trên không trung với vẻ không mấy thiện cảm.
Bọn hắn đối với đứa bé kia cũng rất thèm muốn, tuyệt đối không thể để cho các thế lực khác cướp đi!
"Xoát"
Hào quang lóe lên, một con Ngũ Sắc Loan Điểu xuất hiện, quẩn quanh mây mù, thần hi lưu chuyển, phía trên có một nữ tử mặc Hoàng Kim Chiến Y đang ngồi ngay ngắn, dung nhan như vẽ, khuôn mặt óng ánh, hoàng kim áo giáp khó có thể che đi tư thái kinh người, đường cong gợi cảm, mái tóc tung bay, tựa như một vị Chiến Thần mỹ lệ.
"Trục Lộc Thư Viện Nữ Chiến Thần!" Mọi người kinh hô.
"Trục Lộc Thư Viện đến cướp người!" Mọi người thoáng chốc đã hiểu được ý tứ của Trục Lộc Thư Viện.
Sớm đã có tin tức truyền ra, đứa bé kia là hướng về Bổ Thiên Các và Trục Lộc Thư Viện khu vực này mà đến, mà gần đây nhất lại là thời điểm Bổ Thiên Các tuyển nhận đệ tử, đứa bé kia có thể đang ở trong đám người này!
"Thật sự là người so với người, tức muốn điên!" Không ít người hâm mộ ghen ghét.
Bọn hắn đa số còn không vào nổi Bổ Thiên Các, vậy mà giờ đây, Trục Lộc Thư Viện lại đến cướp người!
"Tiểu hữu, ngươi vượt quá giới hạn rồi." Lão nhân trước sơn môn mở miệng.
"Tiền bối quá lo lắng." Nữ Chiến Thần lên tiếng, ý chí muốn cướp người rất mãnh liệt, nhưng ngữ khí lại rất khách khí.
Phía sau nàng là đệ tử và Trưởng Lão của Trục Lộc Thư Viện, khí thế cực kỳ lớn.
"Ta có sức hút như vậy sao? Đến cả tiểu thư xinh đẹp này cũng tìm ta!" Tiểu Thạch Hạo vui vẻ, hảo cảm đối với Trục Lộc Thư Viện tăng lên nhiều.
Bất quá, Thạch Nghị đang ở trong Bổ Thiên Các này, hắn không thể đi theo vị tiểu tỷ tỷ này được.
Hơn nữa Thanh Phong đã vào rồi, mình cũng phải vào để bảo vệ hắn.
Tiểu Thạch Hạo gãi đầu, chuẩn bị tìm cách trà trộn vào.
"Ồ! Không được, làm sao ta có thể vào như vậy chứ!? Như vậy thì quá tiện nghi cho Bổ Thiên Các rồi!"
Tiểu Thạch Hạo nhìn đám người đang muốn cướp người, hắn lần này mang đến sóng gió lớn hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Nhưng đây chưa hẳn là chuyện xấu.
"Ai hắc hắc!" Tiểu Thạch Hạo cười lớn.
Hắn đi đến vùng bình nguyên này vị trí, tâm thần cảm ứng Hư Thần giới, tiến vào bên trong.
Tiểu Thạch Hạo vừa từ mới bắt đầu thông đạo đi ra, liền bị Điểu Gia và Tinh Bích đại gia tóm lấy, hai người này đã quá quen thuộc với Tiểu Thạch Hạo, ngày nào cũng canh chừng hắn ở đây.
"Ngươi tới đây làm gì? Lúc này không phải nên ở bên ngoài Bổ Thiên Các sao?" Tinh Bích đại gia kinh ngạc hỏi.
"Ta đến để làm một vụ làm ăn lớn!" Tiểu Thạch Hạo rất nghiêm túc, khiến cho hai người kia đều nhìn nhau.
Cảm giác đứa nhỏ này không đáng tin lắm.
"Các ngươi không phải khoe khoang là quen biết tất cả mọi người ở nơi bắt đầu này sao? Giờ thì các ngươi hãy triệu tập tất cả những người quen biết đến đây, ta muốn mở một buổi đấu giá!"
"Ngươi muốn đấu giá cái gì?" Tinh Bích đại gia sáng mắt lên, "Là bảo thuật mà ngươi lấy được sao?"
Giá trị của thứ đó rất lớn, phần thưởng của Hư Thần giới đều là những thứ thế gian khó tìm.
"Không!" Tiểu Thạch Hạo lộ ra một nụ cười sâu xa.
"Ta muốn đấu giá chính mình đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận