Game Thực Tế Ảo: Người Chơi Trọng Sinh
Chương 8: Lột xác
"Vài năm trước, khi ta trải qua ranh giới sinh tử trong một cuộc đi săn nguy nan giữa chuyến thám hiểm, ta tình cờ tìm thấy lọ nhỏ này." Huấn luyện viên thì thầm và đưa cho Trần Trường một lọ thủy tinh nhỏ với khuôn mặt trang nghiêm. Trần Trường cũng chấp nhận lọ thuốc đó với vẻ kính trọng trên mặt, có thể thấy rằng hắn không thực sự giả vờ để thu hút sự yêu thích của NPC. Bất kỳ sự tôn trọng nào hắn đang thể hiện, đều là hắn thực sự nghĩ vậy. Trên thực tế, lọ thuốc mà hắn đã nhận không hề kém cạnh một thần dược cứu mạng. "Một người bạn của ta đã phân tích một phần nhỏ của chất lỏng này, phát hiện ra rằng loại thuốc bên trong lọ này là không thể định giá được." Huấn luyện viên tiếp tục giải thích của mình. "Nó có khả năng làm sạch các tạp chất từ gốc của cơ thể." "Thật không may, thời kỳ đỉnh cao của ta đã qua đi, cơ thể ta đầy rẫy những vết thương không thể xóa sạch. Vì vậy, ta không thể sử dụng nó cho bản thân mình." "Tuy nhiên, nếu ngươi sẵn lòng giúp ta, ta rất vui lòng tặng nó cho ngươi."
"Đầu tiên, ta muốn ngươi giết chết con quái vật đã gây ra tàn phá lên cơ thể bây giờ của ta, khiến ta trở nên tàn phế như thế này."
"Mang đầu nó đến đây. Ta chỉ sẽ cảm thấy hài lòng nếu mỗi ngày được nhổ nước miếng vào đầu nó!"
[Ding: Chuỗi Nhiệm vụ độc Nhất được kích hoạt] [Ding: Không thể từ chối nhiệm vụ] [Ding: Hãy giết Vua Gấu Barbara và mang đầu nó đến huấn luyện viên của sân tập] Trần Trường mỉm cười, hạnh phúc vì thông tin mà hắn biết là đúng. Có một vấn đề để biết đến những nhiệm vụ độc nhất là, người đã có nó thường không truyền bá chi tiết của nhiệm vụ, trừ khi tên đó là một thằng ngu đần. Nhưng Trần Trường đã khá tự tin về nhiệm vụ độc nhất này, vì người đã có được nó không ai khác ngoài tên khốn đã để lại cảm giác khó chịu cho hắn cuộc đời trước. Tên đó đã liên tục mở màn hình nhiệm vụ, khoe khoang với Trần Trường, mỗi lần đánh đập hắn, để hắn chỉ có thể bất lực nhìn vào nó, càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, chỉ vì một nhiệm vụ độc nhất! Nhưng bây giờ, Trần Trường đã thành công bước đầu tiên của mình! Hắn đã thành công giành lấy số phận của người khác, biến nó thành của mình!
"Thật vinh dự cho ta khi thực hiện trả thù thay cho ngài, tiền bối." Môi của Trần Trường cong lên, thành một nụ cười tươi rói, ngay lập tức cúi đầu, chấp nhận nhiệm vụ.
Không chờ đợi thêm nữa, hắn sau đó mở cái ống thủy tinh nhỏ, uống hết bên trong của nó vào miệng, nuốt hết từng giọt cuối cùng. “Ừng ực!” Ngay lập tức, một cơn gió mạnh thổi đến, âm thanh rít to vang lên, gần như làm sợ hết mọi người trên sân tập. Một số người chơi thậm chí còn sợ hãi bắt đầu chạy ra ngoài. Toàn bộ cơ thể của Trần Trường bị phủ bởi những cơn gió xoáy từ đầu đến chân, nhưng nếu ai đó biết, họ có thể thấy rằng đó vậy mà là những làn sóng mana bao quanh hắn như một cái kén.
Những giọt chất lỏng trong ống thủy tinh, đang phá hủy cơ thể của hắn từ đầu đến chân, tái cấu trúc lại trạng thái thân thể, các mạch máu, xương, cơ bắp, gân, dây chằng và mỗi milimét da thịt của hắn. Chất lỏng mà Trần Trường đã pha chế không thể so sánh được, với những giọt chất lỏng trong ống thủy tinh này. Một thứ là rác rưởi, trong khi thứ kia là một loại thần dược, mặc dù chỉ là cấp thấp. Nhưng điều quan trọng hơn, nhiệm vụ này chính là điểm khởi đầu, để có được loại thuốc thần bí huyền thoại cao cấp nhất, Huyết Tiên Dược, đó là lý do tại sao Trần Trường đã chọn bắt đầu, với chuỗi nhiệm vụ này, đưa nó lên ưu tiên hơn tất cả những nhiệm vụ khác. Cơ thể là nền móng của mỗi người. Là cốt lõi, mọi thứ khác được xây dựng trên nó. Không có một vật chứa hoàn hảo, tâm trí, linh hồn, lõi mana các thứ, thì mọi thứ khác sẽ sớm sụp đổ, ở một cấp độ nhất định nào đó. Sự quan trọng của việc tôi luyện cơ thể là, không thể nói hết được. Và khi lớp vỏ kén mana cuối cùng vỡ ra, Trần Trường bước ra, cơ thể hắn, đã biến đổi một cách nghiêng trời lệch đất. Hắn từ đầu đến chân gần như trông giống một người khác hoàn toàn. Đôi mắt của hắn sắc bén như dao cạo, con ngươi màu đen ngòm bên trong, dường như chứa đựng cả vũ trụ. Hắn có mái tóc đen óng ả, bay theo gió nhẹ. Da của hắn trắng như tuyết, không một vết sẹo hoặc tì vết nào. Cơ thể của hắn, một lúc trước chỉ là một cái túi da bọc xương, bây giờ đã có những đường nét cơ bắp rõ ràng. Hình dáng cân đối của hắn, trông như ai đó đã điêu khắc nó đến hoàn hảo. Mặc dù diện mạo của hắn vẫn giống như trước, nhưng tất cả các khiếm khuyết đã được xóa bỏ, chỉ còn lại một cơ thể hoàn hảo.
Trần Trường, người trước đây trông như, một con chó rách mướp hèn hạ trên phố, bây giờ trở thành một người có sức hấp dẫn, sự quyến rũ kỳ lạ. "Cửa sổ trạng thái."
Tên: Trần Trường Loài: Con người Giới tính: Nam Cấp độ: 1 [0/200] Danh hiệu: Rơi Vào Bể Nợ Lớp chức nghiệp: Không Sức khỏe: 150/150 Mana: 250/250 Thể lực: 50 Trí tuệ: 50 Sức mạnh: 50 Phòng thủ: 50 Sức sống: 50 Nhanh nhẹn: 50 Trần Trường nhấp lưỡi hài lòng. "Đây mới gọi là một khởi đầu hoàn hảo."
Hắn cười rất tươi, mặc dù tất cả mọi người đang đứng trên sân tập dồn mắt nhìn hắn, hoàn toàn ngơ ngác, không hiểu được điều gì vừa xảy ra.
Tên đần độn đã làm ra những cử động yoga nào đó và các tư thế kỳ quặc, đột nhiên nhận được một nhiệm vụ ẩn và trải qua một loại biến hình kỳ diệu nào đó, ngay trước mắt họ.
Họ thậm chí có thể cảm nhận được một luồng không khí hung ác, mạnh mẽ đang trào ra từ hắn, một khí tức biểu hiện đầy sức mạnh và bá đạo thuần túy!
Nhưng không may, họ chỉ là những người chứng kiến không nhận được lợi ích gì. Họ chỉ có thể ngắm nhìn với cái miệng mở to ra để cảnh tượng không thể tin được này tiếp tục diễn ra trước mắt họ.
"Chà! Tiềm năng của cậu thật tuyệt!" Huấn luyện viên vỗ tay, đôi mắt của ông lấp lánh với sự ngưỡng mộ. "Cảm ơn ngài. Ngài có thể giúp ta chọn một chức nghiệp được không?" Trần Trường nói thoải mái, nhặt lại thanh gươm rỉ sét từ mặt đất. Hai người sau đó trò chuyện và đi vào Đại Sảnh Huấn Luyện, để lại mọi người tròn mắt ngỡ ngàng. Chuyện quái gì vừa xảy ra thế? Trò chơi mới chỉ bắt đầu mà phải không? "Woooah! Chị, chị đã có thấy chưa???" Hùng Khải đập vào lòng bàn tay. "Ta có mắt, Hùng Khải, ta đang đứng ngay bên cạnh ngươi đấy." Mỹ Duyên nói mà không tập trung. "Được rồi. Đến xem thử, chúng ta theo người đó thử, xem anh ta chọn chức nghiệp nào. Có lẽ anh ta sẽ được mời vào một chức nghiệp ẩn?" Ba người đi vào phòng tập, đúng lúc này, huấn luyện viên ra hiệu cho người lính đang đứng gần đó, cánh cửa của Đại Sảnh Huấn Luyện, ngay lập tức được đóng chặt. "Chuyện éo gì vậy?"
"Cho đi vào đi. Cho bọn ta vào!"
"Tại sao lại có đặc quyền này vậy?"
Một vài tiếng la hét vang lên từ bên ngoài, nhưng chúng chỉ rơi vào, tai của những người lính mặt không cảm xúc, họ vẫn cứ ngắc ngứ, chặn ngang cánh cửa, không quan tâm đến những người chơi, đang tụ tập bên ngoài.
"Bỏ lỡ rồi!"
Hùng Khải lau mồ hôi trên trán, ba người đã đi sau Trần Trường và huấn luyện viên, hai người đó đang hướng tới trung tâm kiểm tra, trong Đại Sảnh Huấn
"Đầu tiên, ta muốn ngươi giết chết con quái vật đã gây ra tàn phá lên cơ thể bây giờ của ta, khiến ta trở nên tàn phế như thế này."
"Mang đầu nó đến đây. Ta chỉ sẽ cảm thấy hài lòng nếu mỗi ngày được nhổ nước miếng vào đầu nó!"
[Ding: Chuỗi Nhiệm vụ độc Nhất được kích hoạt] [Ding: Không thể từ chối nhiệm vụ] [Ding: Hãy giết Vua Gấu Barbara và mang đầu nó đến huấn luyện viên của sân tập] Trần Trường mỉm cười, hạnh phúc vì thông tin mà hắn biết là đúng. Có một vấn đề để biết đến những nhiệm vụ độc nhất là, người đã có nó thường không truyền bá chi tiết của nhiệm vụ, trừ khi tên đó là một thằng ngu đần. Nhưng Trần Trường đã khá tự tin về nhiệm vụ độc nhất này, vì người đã có được nó không ai khác ngoài tên khốn đã để lại cảm giác khó chịu cho hắn cuộc đời trước. Tên đó đã liên tục mở màn hình nhiệm vụ, khoe khoang với Trần Trường, mỗi lần đánh đập hắn, để hắn chỉ có thể bất lực nhìn vào nó, càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, chỉ vì một nhiệm vụ độc nhất! Nhưng bây giờ, Trần Trường đã thành công bước đầu tiên của mình! Hắn đã thành công giành lấy số phận của người khác, biến nó thành của mình!
"Thật vinh dự cho ta khi thực hiện trả thù thay cho ngài, tiền bối." Môi của Trần Trường cong lên, thành một nụ cười tươi rói, ngay lập tức cúi đầu, chấp nhận nhiệm vụ.
Không chờ đợi thêm nữa, hắn sau đó mở cái ống thủy tinh nhỏ, uống hết bên trong của nó vào miệng, nuốt hết từng giọt cuối cùng. “Ừng ực!” Ngay lập tức, một cơn gió mạnh thổi đến, âm thanh rít to vang lên, gần như làm sợ hết mọi người trên sân tập. Một số người chơi thậm chí còn sợ hãi bắt đầu chạy ra ngoài. Toàn bộ cơ thể của Trần Trường bị phủ bởi những cơn gió xoáy từ đầu đến chân, nhưng nếu ai đó biết, họ có thể thấy rằng đó vậy mà là những làn sóng mana bao quanh hắn như một cái kén.
Những giọt chất lỏng trong ống thủy tinh, đang phá hủy cơ thể của hắn từ đầu đến chân, tái cấu trúc lại trạng thái thân thể, các mạch máu, xương, cơ bắp, gân, dây chằng và mỗi milimét da thịt của hắn. Chất lỏng mà Trần Trường đã pha chế không thể so sánh được, với những giọt chất lỏng trong ống thủy tinh này. Một thứ là rác rưởi, trong khi thứ kia là một loại thần dược, mặc dù chỉ là cấp thấp. Nhưng điều quan trọng hơn, nhiệm vụ này chính là điểm khởi đầu, để có được loại thuốc thần bí huyền thoại cao cấp nhất, Huyết Tiên Dược, đó là lý do tại sao Trần Trường đã chọn bắt đầu, với chuỗi nhiệm vụ này, đưa nó lên ưu tiên hơn tất cả những nhiệm vụ khác. Cơ thể là nền móng của mỗi người. Là cốt lõi, mọi thứ khác được xây dựng trên nó. Không có một vật chứa hoàn hảo, tâm trí, linh hồn, lõi mana các thứ, thì mọi thứ khác sẽ sớm sụp đổ, ở một cấp độ nhất định nào đó. Sự quan trọng của việc tôi luyện cơ thể là, không thể nói hết được. Và khi lớp vỏ kén mana cuối cùng vỡ ra, Trần Trường bước ra, cơ thể hắn, đã biến đổi một cách nghiêng trời lệch đất. Hắn từ đầu đến chân gần như trông giống một người khác hoàn toàn. Đôi mắt của hắn sắc bén như dao cạo, con ngươi màu đen ngòm bên trong, dường như chứa đựng cả vũ trụ. Hắn có mái tóc đen óng ả, bay theo gió nhẹ. Da của hắn trắng như tuyết, không một vết sẹo hoặc tì vết nào. Cơ thể của hắn, một lúc trước chỉ là một cái túi da bọc xương, bây giờ đã có những đường nét cơ bắp rõ ràng. Hình dáng cân đối của hắn, trông như ai đó đã điêu khắc nó đến hoàn hảo. Mặc dù diện mạo của hắn vẫn giống như trước, nhưng tất cả các khiếm khuyết đã được xóa bỏ, chỉ còn lại một cơ thể hoàn hảo.
Trần Trường, người trước đây trông như, một con chó rách mướp hèn hạ trên phố, bây giờ trở thành một người có sức hấp dẫn, sự quyến rũ kỳ lạ. "Cửa sổ trạng thái."
Tên: Trần Trường Loài: Con người Giới tính: Nam Cấp độ: 1 [0/200] Danh hiệu: Rơi Vào Bể Nợ Lớp chức nghiệp: Không Sức khỏe: 150/150 Mana: 250/250 Thể lực: 50 Trí tuệ: 50 Sức mạnh: 50 Phòng thủ: 50 Sức sống: 50 Nhanh nhẹn: 50 Trần Trường nhấp lưỡi hài lòng. "Đây mới gọi là một khởi đầu hoàn hảo."
Hắn cười rất tươi, mặc dù tất cả mọi người đang đứng trên sân tập dồn mắt nhìn hắn, hoàn toàn ngơ ngác, không hiểu được điều gì vừa xảy ra.
Tên đần độn đã làm ra những cử động yoga nào đó và các tư thế kỳ quặc, đột nhiên nhận được một nhiệm vụ ẩn và trải qua một loại biến hình kỳ diệu nào đó, ngay trước mắt họ.
Họ thậm chí có thể cảm nhận được một luồng không khí hung ác, mạnh mẽ đang trào ra từ hắn, một khí tức biểu hiện đầy sức mạnh và bá đạo thuần túy!
Nhưng không may, họ chỉ là những người chứng kiến không nhận được lợi ích gì. Họ chỉ có thể ngắm nhìn với cái miệng mở to ra để cảnh tượng không thể tin được này tiếp tục diễn ra trước mắt họ.
"Chà! Tiềm năng của cậu thật tuyệt!" Huấn luyện viên vỗ tay, đôi mắt của ông lấp lánh với sự ngưỡng mộ. "Cảm ơn ngài. Ngài có thể giúp ta chọn một chức nghiệp được không?" Trần Trường nói thoải mái, nhặt lại thanh gươm rỉ sét từ mặt đất. Hai người sau đó trò chuyện và đi vào Đại Sảnh Huấn Luyện, để lại mọi người tròn mắt ngỡ ngàng. Chuyện quái gì vừa xảy ra thế? Trò chơi mới chỉ bắt đầu mà phải không? "Woooah! Chị, chị đã có thấy chưa???" Hùng Khải đập vào lòng bàn tay. "Ta có mắt, Hùng Khải, ta đang đứng ngay bên cạnh ngươi đấy." Mỹ Duyên nói mà không tập trung. "Được rồi. Đến xem thử, chúng ta theo người đó thử, xem anh ta chọn chức nghiệp nào. Có lẽ anh ta sẽ được mời vào một chức nghiệp ẩn?" Ba người đi vào phòng tập, đúng lúc này, huấn luyện viên ra hiệu cho người lính đang đứng gần đó, cánh cửa của Đại Sảnh Huấn Luyện, ngay lập tức được đóng chặt. "Chuyện éo gì vậy?"
"Cho đi vào đi. Cho bọn ta vào!"
"Tại sao lại có đặc quyền này vậy?"
Một vài tiếng la hét vang lên từ bên ngoài, nhưng chúng chỉ rơi vào, tai của những người lính mặt không cảm xúc, họ vẫn cứ ngắc ngứ, chặn ngang cánh cửa, không quan tâm đến những người chơi, đang tụ tập bên ngoài.
"Bỏ lỡ rồi!"
Hùng Khải lau mồ hôi trên trán, ba người đã đi sau Trần Trường và huấn luyện viên, hai người đó đang hướng tới trung tâm kiểm tra, trong Đại Sảnh Huấn
Bạn cần đăng nhập để bình luận