Đô Thị Tối Cường Cuồng Tế

Chương 999: Lộ ra bộ mặt thật

Chương 999: Lộ Rõ Bộ Mặt Thật
Tình cảnh lập tức lâm vào bế tắc. Trần Văn Toàn chưởng quản Trần gia, là nhân vật có máu mặt, trên toàn đất Trung Quốc cũng thuộc hàng đầu.
Nhưng hiện tại thì hay rồi, cái người trẻ tuổi nom không hơn gì con trai hắn, lại chẳng nể nang chút nào, trực tiếp vả mặt!
"Diệp tiên sinh, xin đừng nói lời tuyệt tình như vậy!"
Trần Văn Toàn cười gượng gạo, cầm ly rượu lên mời Diệp Trần, muốn cùng nhau cụng ly uống rượu, nhưng Diệp Trần căn bản không để ý tới hắn, bộ dạng như không thèm nhìn.
Trần Văn Toàn lại cười trừ, tự mình uống cạn ly rượu.
Nếu là ngày thường, ai dám đối đãi hắn như vậy, Trần Văn Toàn đã tát cho một cái, xem thường người quá rồi phải không?
Nhưng hiện tại, hắn không dám, chỉ có thể ngoan ngoãn cầm ly rượu lên, cười bồi nói: "Diệp tiên sinh, ngài có lẽ chưa rõ hết tình hình Trần gia chúng tôi. Tiếp đây, tôi xin nói tường tận hơn. Chỉ cần ngài nghe xong, bảo đảm sẽ..."
"Không cần, Trần gia chủ, ta không hứng thú với lịch sử Trần gia, cũng chẳng muốn hiểu!"
Không ngờ, Diệp Trần lại lần nữa cắt ngang lời Trần Văn Toàn, căn bản không cho ông ta nói.
Đây là một hành vi vô lễ hết sức trong phong tục tập quán của Trung Quốc.
Sắc mặt Trần Văn Toàn lập tức tối sầm lại, không biết nên nói gì.
Sự nhẫn nại của con người đều có giới hạn, huống chi là kẻ ngồi ở vị trí cao lâu như Trần Văn Toàn.
Nếu là ngày thường, Diệp Trần không nể mặt Trần Văn Toàn như vậy, Trần Văn Toàn đoán chừng đã tát cho một cái rồi, nhưng hôm nay, ông ta có mưu đồ khác, nên không thể trở mặt.
"Trần gia chủ, ta giẫm lên đầu ngươi ị đùn, ngươi vẫn nhịn được à?"
Diệp Trần nhìn dáng vẻ nhẫn nhịn của Trần Văn Toàn, cười nói: "Sức nhẫn nại của ngươi thật sự là lợi hại đấy!"
Vừa rồi hắn cố ý nói những lời đó, chính là muốn chọc giận Trần Văn Toàn, nhưng Trần Văn Toàn lại hoàn toàn không bị chọc giận, ngược lại còn ra sức nhẫn nhịn.
Điều này không quá bình thường.
"Diệp tiên sinh nói đùa, ngài là người của Võ Đạo Hiệp Hội, lại có sinh mạ...sinh mệnh hoa, muốn nói gì với tại hạ cũng được, đó là tự do của ngài."
Trần Văn Toàn khẽ mỉm cười, chắp tay nói: "Vậy sao dám làm khó tại hạ, chuyện đó chẳng đáng gì!"
Phải không?
Còn chẳng đáng gì?
Diệp Trần cười, Trần Văn Toàn càng nhẫn nhịn vì lợi ích toàn cục, càng chứng minh hắn có mưu đồ khác, nếu không, không thể nói như vậy.
"Ta nhớ, Trần gia chủ còn có một cô con gái, sao hôm nay không thấy mặt?"
Diệp Trần khẽ mỉm cười, trực tiếp hỏi.
Trước ở Nam Cực, hắn đã cảm giác được, địa vị của Trần Văn trong Trần gia chắc chắn cao hơn Trần Trác nhiều, tuyệt đối là được bồi dưỡng thành người thừa kế.
Mà trong một trường hợp quan trọng như vậy, Trần Văn lại không có mặt, Trần Trác lại có, vậy chỉ có thể nói rõ một điều, Trần Văn phải đi làm chuyện quan trọng hơn.
Vậy còn chuyện gì quan trọng hơn sinh mệnh hoa?
Tuyệt đối là trực tiếp đến tổng bộ Võ Đạo Hiệp Hội!
"Làm phiền Diệp tiên sinh nhớ mong, tiểu nữ thân thể không khỏe, hôm nay không thể đến được!"
Trần Văn Toàn vội vàng chắp tay cười nói.
"Đúng vậy, tỷ tỷ ta thân thể không được tốt, nếu không, hôm nay khẳng định sẽ đến uống một ly cùng Diệp tiên sinh."
Trần Trác cũng vội vàng thêm vào.
Thân thể không tốt?
Diệp Trần bật cười, một người có thể chạy đi chạy lại nhiều chuyến ở Nam Cực, thân thể sẽ không tốt?
Trần Văn nom gầy yếu, nhưng lại là một cô gái rất bền bỉ.
Không thể nào dễ dàng mà ốm được.
"Trần gia chủ, ngươi không cần phải nói những lời này!"
Diệp Trần lên tiếng: "Ta biết dự định của ngươi, đơn giản là hy vọng có thể kéo chân ta và Tiết Thanh ở đây, để con gái ngươi Trần Văn đến trụ sở chính Võ Đạo Hiệp Hội cướp đoạt sinh mệnh hoa!"
Cái này...
Sắc mặt Trần Văn Toàn lập tức trở nên khó coi, ông ta không ngờ Diệp Trần lại có thể nói toạc hết mọi mưu đồ của bọn họ.
"Sao lại thế, Diệp tiên sinh thật là biết đùa, ta còn đang hiệp thương với ngài đây mà!"
Trần Văn Toàn biến sắc mặt mấy lần, nghiêm túc nói: "Trần gia chúng tôi sao lại làm chuyện thừa dịp cháy nhà mà hôi của như vậy?"
"Ha ha ha..."
Diệp Trần nghe vậy, không nhịn được cười lớn, "Nếu như vậy, Trần gia chủ, chúng ta cáo từ trước. Chuyện hôm nay không cần bàn nữa, sinh mệnh hoa ta sẽ không bán cho các ngươi!"
Nói xong, Diệp Trần và Tiết Thanh đứng dậy, chuẩn bị đi ra ngoài.
Vừa thấy bọn họ định đi, Trần Văn Toàn luống cuống.
Trần Văn bên kia còn chưa có tin tức cụ thể, bên này đương nhiên không thể để Diệp Trần và Tiết Thanh trở về, nếu không, mọi việc chuẩn bị hôm nay chẳng phải đổ sông đổ biển sao?
"Đợi một chút..."
Trần Văn Toàn vội vàng kêu lên: "Diệp tiên sinh, lời còn chưa nói xong, sao ngài đã vội đi vậy? Chúng ta uống thêm vài ly nữa!"
"Không cần, ta không có hứng thú uống rượu, hơn nữa, cũng không có gì để nói. Sinh mệnh hoa, ở chỗ ta không cần bàn nữa!"
Nói xong, Diệp Trần nhấc chân bước ra ngoài.
Chỉ là, vừa ra đến cửa, đã bị hai người chặn đường.
Chính là người của Trần gia.
"Trần gia chủ, muốn ngăn ta lại?"
Diệp Trần quay đầu nhìn Trần Văn Toàn, mở miệng hỏi.
"Diệp tiên sinh, Tiết hội trưởng, hôm nay, xin hai vị nán lại ở chỗ nhỏ này thêm vài phút, có được không?"
Trần Văn Toàn chắp tay nói: "Thật vất vả mới tới một lần, nếu cứ vậy đi, có phải hay không quá đáng tiếc? Ta còn chưa kịp nói chuyện nhiều với hai vị mà!"
"Trần gia chủ, đây là muốn ép ta ở lại?"
Diệp Trần khẽ mỉm cười, nhìn Trần Văn Toàn, hỏi thẳng.
"Không dám, nhưng nếu đã đến, xin nghe Trần mỗ vài lời, ở lại đây một lát!"
Trần Văn Toàn nghiêm túc nói: "Nếu không, tại hạ sẽ không khách khí!"
Không khách khí?
Diệp Trần cười phá lên: "Vậy mời Trần gia chủ cho ta xem, ngươi định không khách khí kiểu gì?"
"Thôi đi, ma ma tức tức lâu như vậy, lão nương cũng phát phiền, bọn ngươi, cứ vòng vo tam quốc mãi, muốn đánh nhau thì cứ nói thẳng ra không được sao?"
Tiết Thanh xắn tay áo lên, thúc giục.
Cái này...
Trần Văn Toàn và Trần Trác đều kinh ngạc, đường đường tổng hội trưởng Võ Đạo Hiệp Hội, lại có dáng vẻ như vậy?
Nói chuyện cũng thô tục như thế?
Xem ra chưa lên tiếng còn có chút khí chất, vừa mở miệng, khí chất tan thành mây khói, khác gì đám du côn đầu đường?
"Nếu vậy, đừng trách Trần mỗ không khách khí!"
Trần Văn Toàn lạnh lùng nói một câu, ra hiệu cho Trần Trác, người sau gật đầu, huýt sáo một tiếng.
Rất nhanh, mấy bóng đen đột nhiên xuất hiện, còn mang khăn che mặt màu đen, che kín mặt mũi, nhưng Diệp Trần liếc mắt một cái là biết, tu vi của những người này đều ở Nguyên Anh kỳ.
Thực lực không hề tệ.
Trần gia còn có thể tìm được nhiều người giúp đến vậy?
Diệp Trần đích xác hơi kinh ngạc, với một gia tộc lớn, chuyện này không dễ dàng.
Chỉ là... Sao khí tức trên người những người này lại có mùi vị quen thuộc?
"Diệp Trần, Tiết Thanh, Trần gia ta tuy không phải là gia tộc cường thịnh nhất, nhưng cũng là nhất lưu, không phải mặc cho các ngươi dễ k.h.i.n.h!"
Trần Văn Toàn hừ lạnh một tiếng, nói thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận