Chinh Chiến Tại Tuyến Online

Chương 952. Con Đường Thành Thần



Chương 952. Con Đường Thành Thần





"Đại ca, tại sao chúng ta lại đi tòng quân?"
"Bởi vì đây là đường tắt trở thành cường giả, con đường tắt khắc nghiệt nhất!"
"Đại ca, bọn đệ đều nghe lời huynh, huynh nói đi đâu thì bọn đệ đều đi đó!"

"Đại ca, huynh thật sự quyết định làm phản sao? Nếu thất bại thì chúng ta đều sẽ chết!"
"Chúng ta không nên thỏa mãn với hiện trạng. Nếu đã quyết định trở nên mạnh hơn thì hãy khiêu chiến người đàn ông ngồi trên vương tọa kia, cướp lấy tất cả mọi thứ của hắn ta!"
"Đại ca, huynh biết mà, huynh nói gì thì huynh đệ chúng ta đều sẽ làm thế đó. Tất cả đều nghe huynh, đồng sinh cộng tử!"

"Ha ha ha, đại ca, chúng ta thành công rồi. Từ nay về sau, huynh đệ Cửu Diệu chúng ta chính là chí tôn của vùng đất này!"
"Đúng đấy, từ nay về sau không một ai có thể đe dọa chúng ta được nữa!"

"Đại ca, chúng ta có thể bảo vệ mọi thứ ở đây không? Có khi nào một ngày nào đó, cũng sẽ có người như chúng ta ngày xưa đến khiêu chiến chúng ta, sau đó cướp đi tất cả mọi thứ của chúng ta không?"
"Có. Nhưng chúng ta sẽ bảo vệ mọi thứ bằng cả tính mạng, mãi đến khi chết!"

"Hỡi Đại Đế vĩ đại, chín huynh đệ chúng ta xin thề, từ nay trở đi, đại vực Phong Luân đổi tên thành đại vực Cửu Diệu. Từ nay, chín người huynh đệ ngô sẽ thề sống chết, cùng hưởng vinh nhục với Cửu Diệu!"
"Ha ha ha, về sau nơi này chính là đại vực Cửu Diệu, nhà của chúng ta, không bao giờ ruồng bỏ!"

"Đại ca, huynh thường xuyên nói vương triều thay đổi là điều tất yếu. Chúng ta có thể trở thành ngoại lệ, tồn tại mãi mãi không?"
"Không thể!"
"Hầy! Đệ còn trẻ, đệ không muốn chết. Hy vọng ngày đó sẽ đến muộn một chút vậy!"
"Yên tâm đi, có chết thì cũng là đại ca chết trước. Ta sẽ bảo vệ các đệ!"
"He he, vậy thì đệ yên tâm rồi. Có đại ca thật tuyệt!"

Lời thề đã từng lập với các huynh đệ bỗng chốc hiện lên trước mắt.
Mấy giọt nước trong veo bỗng rơi ra từ đôi mắt đỏ ngầu của Tinh Diệu.
Đại ca đã làm trái lời thề, không bảo vệ được các ngươi, ngược lại trở thành người sống đến cuối cùng…
Căm thù, hối hận, cùng với sát ý vô tận tràn ngập trong đầu, xua đuổi tất cả cảm xúc tiêu cực.
Một bước, hai bước… Tinh Diệu bước ra những bước chân kiên định, mang theo sát ý vô tận, đi về phía La Tu, chậm rãi giơ mâu băng lên.
"Ầm!"
Nắm đấm của Ma Thần Tu La nện xuống khiến Tinh Diệu lún xuống lòng đất, tám cánh tay đồng thời vung lên, điên cuồng đấm xuống mặt đất. Vết rạn trên mặt đất nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, mặt đất lún xuống ầm ầm.
Quyền ảnh màu đỏ hiện lên đầy trời. Dưới đợt tấn công điên cuồng này, Tinh Diệu bị đấm lún sâu xuống lòng đất không thấy bóng dáng.
Khi La Tu dừng tấn công, một bóng người đẫm máu nhảy ra từ lòng đất, mâu băng xông ra, lại đâm xuyên qua thân thể hắn ta.
"Ahhhh!" Theo tiếng rít gào của Tinh Diệu, mâu băng trong tay như biến thành ảo ảnh, điên cuồng xuyên qua thân thể La Tu.
Giờ khắc này, ảo ảnh Ma Thần Tu La cũng đồng thời vung vẩy hai tay, điên cuồng tấn công Tinh Diệu.
Cho dù vết thương vỡ ra, cho dù cả người đẫm máu, Tinh Diệu vẫn không hề lùi lại dù chỉ một bước.
Lúc này, hắn ta đã hạ quyết tâm liều chết.
Thực ra từ khi bắt đầu giao chiến, Tinh Diệu đã biết mình sẽ không phải là đối thủ của La Tu.
Nhưng thế thì đã sao nào? Chết mà thôi!
Lời thề năm xưa chín huynh đệ cùng nhau lập ra chưa bao giờ là một câu nói đùa. Hôm nay chính là lúc thực hiện lời thề đó.
Dùng sinh mệnh thiêu đốt ý chí chiến đấu cuối cùng, dùng sinh mệnh bảo vệ lời thề trước kia của mình.
Trong lúc điên cuồng chiến đấu, Tinh Diệu biến thành người máu.
Máu tươi không ngừng bắn ra từ miệng vết thương, nhưng thế công của Tinh Diệu từ đầu tới cuối chưa bao giờ yếu đi.
Giờ khắc này, tất cả binh lính Cửu Diệu cũng đều cất tiếng gào thét, điên cuồng tấn công quân La Hầu.
Ngô vương còn chưa lùi bước, chiến sĩ các ngươi sao có thể sợ chiến đấu?
Đây là trận chiến cuối cùng, từ nay về sau sẽ không còn Cửu Diệu nữa. Vậy thì hãy dùng sinh mệnh để thắp sáng huy hoàng cuối cùng của huynh đệ Cửu Diệu.
Trong số họ có rất nhiều tướng lĩnh đã từng đi theo huynh đệ Cửu Diệu, cũng tận mắt chứng kiến sự quật khởi của họ.
Quân Cửu Diệu!
Đây là cái tên đã từng mang đến vinh quang tối cao cho họ.
Vinh quang này thuộc về huynh đệ Cửu Diệu, cũng thuộc về những người vẫn luôn đi theo bước chân Cửu Diệu là họ.
Cái chết luôn ở quanh ta, có thể vung lưỡi hái gặt hái sinh mệnh của ta bất cứ lúc nào. Thế nên lòng dũng cảm mới càng đáng quý.
Nhưng vào lúc này, không một chiến sĩ Cửu Diệu nào lựa chọn lùi về sau.
Đây chính là trận chiến đại vực, đánh bạc tương lai của mình, đánh bạc mạng sống của muôn vàn tướng sĩ, càng đánh bạc trận chiến vinh quang giữa hai đại vực.
Chiến tranh chưa bao giờ có đúng sai. Hết chương 952.



Bạn cần đăng nhập để bình luận