Chinh Chiến Tại Tuyến Online

Chương 185: Tiếp tục cuộc chiến (1)

Chương 185: Tiếp tục cuộc chiến (1)
Nhìn công hội Làm Quy Hoạch đã tiếp cận lá cờ, Cổ Ngữ tức điên cả người.
Ngay tại lúc Làm Quy Hoạch sắp đến trước lá cờ thì Trảm Thiên Minh do Lục Trảm dẫn dắt cũng từ bên ngoài xé rách tuyến phòng ngự của công hội Thần Thoại rồi tông thật mạnh vào công hội Làm Quy Hoạch.
Cho dù là Cổ Ngữ thì cũng không ngờ được rằng người của Trảm Thiên Minh lại giải quyết khó khăn giúp mình.
Thời gian đã không còn đủ ba mươi phút. Vào thời khắc mấu chốt, Lục Trảm biết rằng nếu thật sự để Lưu Sách cướp cờ thành công, cộng thêm năm phút bảo vệ nữa thì rất có thể sẽ khiến Lưu Sách trở thành người thắng cuộc cuối cùng. Cho nên anh ta nhất định phải ngăn cản.
Lúc này, mấy tuyến phòng ngự khác cũng bị phá hỏng. Đám người Ngô Quốc Nhất, Diệp Tuyết Nhi cũng xông vào khu vực trung tâm. Sáu công hội nhất thời bùng nổ trận hỗn chiến cuối cùng.
Lần này đã không còn đồng minh nữa. Trong mắt họ chỉ còn công hội thù địch mà thôi!
Chỉ cần công hội nào tiếp cận lá cờ thì sẽ lập tức bị công hội khác tấn công. Tình hình chiến đấu càng ngày càng gay gắt.
"Sách lão đại, để lão hủ mở đường giúp cậu, đi cướp cờ đi!"
Thất Danh vừa dứt lời, pháp trượng trong tay ông ta nện thật mạnh xuống mặt đất. Mấy con u hồn hiện lên, Thất Danh phất tay biến chúng thành cơn lốc u hồn càn quét phía trước, gạt ra một con đường từ trong đám đông.
"Cảm ơn!" Lưu Sách quay lại gật đầu với Thất Danh một cách trịnh trọng, sau đó đá quý trên người gã đồng thời sáng lên, thân hình xông về phía trước như một con mãnh hổ.
"Có ta ở đây! Kẻ nào dám qua!" Một bóng người chợt xuất hiện. Một thanh linh kiếm đỏ tươi chém xuống thật mạnh, một kích đẩy lùi Lưu Sách.
Lúc này, Ngạo Kiếm cũng hiện thân!
Công hội Thần Thoại cung cấp vô số nguyên liệu nuôi dưỡng linh kiếm cho Ngạo Kiếm, thế nên trong trận tranh đoạt cuối cùng này, vị đại sư kiếm thuật này cũng ra sân.
"Đối thủ của ngươi là ta!" Thất Danh chắn trước mặt Ngạo Kiếm đang chuẩn bị giết chết Lưu Sách.
"Là ngươi!" Con ngươi của Ngạo Kiếm chợt co rút.
"Đương nhiên là lão hủ rồi." Thất Danh cười phá lên.
"Bại tướng dưới tay!"
"Thắng bại thất thường, lần này chưa chắc ngươi đã thắng được ta!"
"Thử một lần là biết!" Dứt lời, Ngạo Kiếm vẫy tay trái, lại một thanh trường kiếm màu tím bắn ra từ sau lưng rồi bị anh ta cầm trong tay trái.
Đồng thời, Thất Danh cũng mở Quỷ Thú Chi Lực, thân hình phồng lên, cơ bắp trên cánh tay nổi cuồn cuộn, làn da khắp cơ thể trở nên tối kịt, trông như một bức tượng điêu khắc ác ma vậy.
Hai người tu luyện lại bắt đầu giao chiến ngay mặt. ...
Lần này Thất Danh cũng nhận được truyền thừa, đương không sợ Ngạo Kiếm. Pháp trượng trong tay ông ta lại nện xuống, u hồn xuất hiện rồi nhanh chóng quấn quanh Ngạo Kiếm.
Thấy u hồn xông tới, xích kiếm trong tay Ngạo Kiếm vung lên trước tạo ra một tia kiếm quang chém chết u hồn. Sau đó thân hình anh ta chợt lóe lên, xông về phía Thất Danh.
"Keng!"
Đối mặt với Ngạo Kiếm đột kích, Thất Danh vẫn bình tĩnh như cũ, nắm đấm bên phải chợt va chạm với Ngạo Kiếm.
Dựa vào buff tăng gấp đôi thuộc tính, một cú đấm của Thất Danh đã đè bẹp Ngạo Kiếm về lực lượng khiến anh ta phải lùi lại. Sau đó pháp trượng lại nện xuống, mấy con u hồn hiện lên rồi bị ông ta hút vào miệng, sau đó cơ thể ông ta xuất hiện từng đường vân màu đỏ sậm, thể chất của ông ta lại được buff lên.
Lần này, cho dù là Ngạo Kiếm thì cũng ý thức được rằng Thất Danh bây giờ đã không còn là pháp sư da giòn kia nữa, mà là một đối thủ xứng đáng khiến anh ta phải dốc hết sức chiến đấu. ...
Trong khi Ngạo Kiếm và Thất Danh đang giao chiến, thân hình Lưu Sách lại chợt lóe lên, xung phong về phía lá cờ.
Để yểm trợ cho Lưu Sách cướp cờ, tất cả sát thủ còn lại trong công hội đều mở Ảnh Bộ ra, đi theo sau lưng gã để ngăn cản sát khí trên đường.
Chiến thuật của công hội Làm Quy Hoạch vô cùng thành công. Nhờ vào việc bỏ qua tất cả chiến lực, chỉ để lại tiểu đội công thành, họ lại lướt qua tuyến hỗn chiến, phát động đợt xung kích cuối cùng về phía lá cờ.
"Lưu Sách, thành Bắc Kỳ, ông không cướp được đâu!"
Khu vực trung tâm bỗng hiện lên một đống lửa hừng hực, Cổ Ngữ cũng xuất hiện trước lá cờ.
Một cây độc giác chậm rãi mọc ra từ trán Cổ Ngữ, thân hình anh ta phồng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, chỉ trong khoảnh khắc đã biến thành người khổng lồ màu đỏ cao ba mét.
Trong giai đoạn sau cuối này, Cổ Ngữ không bảo tồn thực lực nữa mà trực tiếp dùng "Tà Khu", thực lực được tăng lên trên diện rộng nhờ năng lực truyền thừa.
"Phá cho ta!" Lưu Sách gào lên. Đá quý màu đỏ trên người gã lóe sáng chói mắt, dùng hết sức lực còn lại đấm vào người Cổ Ngữ đang đứng trước lá cờ.
Gã biết, chỉ cần đột phá Cổ Ngữ thì gã sẽ trở thành người thắng đêm nay!
"Gừ!" Cổ Ngữ cũng gầm lên, vung quyền chọi lại với cú đấm của Lưu Sách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận