Cao Võ: Ta Có Một Cái Giao Diện Trò Chơi

Chương 206:Giai đoạn thứ tư tới! Trong sương mù đại khủng bố

Chương 206: Giai đoạn thứ tư đến rồi! Đại khủng bố trong sương mù
Theo âm thanh biến mất, toàn bộ chiến trường cũng bắt đầu run rẩy điên cuồng.
Rõ rệt nhất chính là siêu phàm chi lực trong thiên địa đã trở nên nồng nặc hơn gấp mấy lần.
Tính ổn định của toàn bộ chiến trường cũng tăng lên rất nhiều, thành thị bốn phía cũng xuất hiện rất nhiều mê vụ, những mê vụ này là cần đại gia đi xua tan, đi thăm dò.
Trên bản đồ Đông Hoàng Tinh, cũng chỉ có 5 điểm sáng lớn nhỏ như hạt vừng đang lấp lóe trên tấm bản đồ khổng lồ này.
“Tô Xán, ngươi dẫn đại bộ đội Vũ Thần đi trước, kết nối con đường giữa năm tòa thành thị trước tiên.” Thực lực của Tô Xán mặc dù là mạnh nhất, nhưng tổng chỉ huy không phải hắn, mà là Tôn Vũ.
Đương nhiên, Tô Xán cũng không có hứng thú quá lớn đối với vị trí tổng chỉ huy, quá phiền phức.
Có thời gian đó, chẳng bằng tiêu hao thêm dạ dày, như vậy thì có thể ăn càng nhiều thiên tài địa bảo.
Bất luận là năng lượng hay thần tính thừa số, Tô Xán đều quá thiếu, thiếu thốn nghiêm trọng.
Bây giờ Tô Xán chỉ hy vọng, giai đoạn thứ tư này thời gian có thể dài hơn một chút, cho chính mình thêm một chút thời gian để trổ mã.
“Nếu như trước khi thần chiến giáng xuống, có thể bước vào giai đoạn vũ trụ cường giả thì tốt rồi.” Tô Xán thầm nghĩ một câu, liền chuẩn bị bắt đầu hành động.
Số lượng Vũ Thần của Đông Hoàng Tinh lại nhiều thêm một vị, hiện tại có 19 người.
Ở bên phía Tô Xán, có trọn vẹn 12 người.
Trừ Tôn Vũ, Dương Kiền Khôn, Lưu Tần Thiên, Hàn Hâm 4 người, và 3 Vũ Thần mới lên cấp ra, tất cả những người còn lại đều đến bên này Tô Xán.
Ngoại trừ Tôn Vũ một mình trấn thủ thành Đông Hoàng, ba tòa thành thị khác mỗi tòa cũng có hai người trông coi.
Còn về lục đô?
Chính là nơi Tô Xán đang ở.
“Yến Thanh tiền bối, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi dẫn một người ở lại trấn thủ, những người còn lại đều cùng ta lên đường.” Ánh mắt Tô Xán đảo qua, trong đám người không có Quý Thường.
Chủ yếu là Quý Thường cảm thấy xấu hổ, nên đã ở lại ma đô, cùng Lưu Tần Thiên cùng nhau trấn thủ ma đô.
“Không vấn đề.” Yến Thanh, cũng chính là người hâm mộ cuồng nhiệt số một của Tôn Vũ.
Hắn là một võ si, một võ si chân chính, không quá hứng thú đối với việc quản lý.
Nếu không với thực lực của hắn, cũng có thể trấn thủ một thành.
Dù sao thực lực của hắn có thể nói là người mạnh nhất ngoại trừ Tô Xán và Tôn Vũ.
Trong khoảng thời gian này, với tình hình tài nguyên đầy đủ, Yến Thanh chỉ còn kém một chút là bước vào cao giai Vũ Thần.
“Vậy chúng ta xuất phát!” Số người không nhiều, tính cả Tô Xán, cũng chỉ có 10 người.
Vẻ mặt đại gia đều nghiêm túc, đối với tình huống trong sương mù, không ai hiểu rõ cả.
Cũng không thể nói là hoàn toàn không hiểu rõ, dựa theo văn hiến trước đây, trong sương mù tồn tại đại khủng bố.
Chỉ có xua tan mê vụ, con đường mới có thể trở nên an toàn.
Chỉ có điều đó đều là tình huống của tám đạo tiếng chuông, lần này là chín đạo tiếng chuông, không ai biết được rốt cuộc sẽ gặp phải nhân vật khủng bố cỡ nào.
Để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mới để Tô Xán người có thực lực mạnh nhất phụ trách dẫn đội.
...
Một chiến trường khác.
Một nam tử mặc long bào màu tím, ngồi trên long ỷ, đầu đội Kim Sắc vương quan, mở mắt ra.
“Giai đoạn thứ tư giáng xuống, các ngươi theo trẫm thân chinh!” Giọng nói hùng hồn, giống như thiên Lôi thanh âm, vang vọng giữa cả thiên địa.
Mê vụ xung quanh thành thị, dưới Thiên Lôi Chi Âm này, đều mơ hồ có xu thế tiêu tán.
Sau lưng nam tử cũng xuất hiện một hư ảnh màu vàng kim cao mấy trăm trượng, phía dưới hư ảnh, tất cả mọi người đều quỳ trên mặt đất, trong mắt mỗi người đều ánh lên vẻ cuồng nhiệt.
“Tử Vân Đại Đế!” Ánh mắt Vân Hiền nhìn về phía Tử Vân Đại Đế cũng tràn đầy vẻ cuồng nhiệt, sự bình tĩnh, chững chạc của hắn đều biến mất không thấy.
Chỉ còn lại sự cuồng nhiệt, sự cuồng nhiệt tuyệt đối!
Tử Vân Đại Đế quá mạnh mẽ, tử vân vệ do đích thân hắn bồi dưỡng cũng cường mãnh vô địch.
Thời gian trước, Tử Vân Đại Đế xuất chinh, lấy nhất tinh cầu chi lực, áp chế hơn 10 tinh cầu khác không có năng lực chống đỡ.
Tử Vân Đại Đế chi danh, càng vang vọng toàn bộ chiến trường, lấy vô địch chi danh.
“Hy vọng lần này có thể có đối thủ ra dáng một chút.” Ánh mắt Tử Vân Đại Đế nhìn về phía hư không, dường như xuyên qua vô số chiến trường, ánh mắt vô cùng thâm thúy.
...
“Xua tan mê vụ?” “Lũ tiểu gia hỏa của ta, đám mê vụ này ăn ngon lắm đấy, ăn hết bọn chúng đi, để chúng trở thành chất dinh dưỡng cho các ngươi.” “Kiệt kiệt kiệt!” Lại là một chiến trường khác, một vị lão nhân mặc áo bào đen duỗi ra bàn tay gầy như que củi, vô số côn trùng màu đen, giống như thất tinh bọ rùa tầm thường, từ trong áo choàng của hắn bò ra.
Từng con bay lên không trung, rất nhanh, côn trùng đã che kín bầu trời, cũng không biết trong áo choàng của hắn làm thế nào chứa được nhiều côn trùng như vậy.
Đám côn trùng này nhanh chóng bay về phía mê vụ.
Những đám mê vụ thần bí này, dưới đám côn trùng đáng sợ đó, nhanh chóng tiêu tan, bị thôn phệ.
Mà màu sắc trên người bọn chúng cũng ngày càng sâu thẳm, càng ngày càng đen.
...
“Rống!” Bọn người Tô Xán vừa mới bước ra khỏi thành thị, một tiếng rống khiến linh hồn người ta cũng phải run sợ vang lên.
Âm thanh cực kỳ yếu ớt, dường như truyền đến từ một nơi cực kỳ xa xôi.
Tô Xán cảm thấy tóc gáy toàn thân mình đều dựng cả lên.
“Âm thanh thật đáng sợ, nếu chủ nhân của âm thanh này gào thét ngay trước mặt, chỉ sợ vẻn vẹn tiếng gào thét này thôi cũng đủ chấn vỡ tinh thần của ta rồi?” “Rống!” Âm thanh lại vang lên lần nữa, cũng cực kỳ nhỏ.
Nhưng vào lúc âm thanh này vang lên, Tô Xán dường như có cảm giác nhìn thấy được chủ nhân của âm thanh.
Đó là một dị thú vô cùng khổng lồ, khiến người ta nhìn không rõ ràng, cũng không cách nào miêu tả được hình dáng của hắn.
“Thật đáng sợ.” Tô Xán cũng thu hồi lòng khinh thường, vẻ mặt trong mắt càng thêm ngưng trọng.
Mặc dù trong văn hiến không có ghi chép, nhưng lần này là chín đạo tiếng chuông, ai biết chín đạo tiếng chuông này sẽ gọi lên quái vật như thế nào.
“Nói không chừng là tồn tại cấp vũ trụ.” Cấp vũ trụ, dựa theo miêu tả, đó chính là tồn tại kinh khủng có thể phá hủy cả một tinh cầu!
Giống như bọn Mông Điềm, trốn ở bên trong tinh cầu, Tô Xán đúng là không có cách nào bắt được bọn hắn.
Nhưng nếu là cường giả cấp vũ trụ, cho dù ngươi trốn ở bên trong tinh cầu, bọn hắn cũng có thể phá hủy cả tinh cầu!
Hai bên căn bản không phải tồn tại ở cùng một đẳng cấp.
Âm thanh này, cũng khiến Tô Xán càng thêm hướng tới cấp vũ trụ.
Tô Xán quay đầu lại, nhìn thấy chín người bọn họ dường như đều bị tiếng rống yếu ớt kia dọa cho sắc mặt trắng bệch, hai mắt vô thần, Tô Xán nhíu mày.
Đến Vũ Thần đi ra còn như vậy, nếu là người dưới cấp Vũ Thần đi ra, chẳng phải là chết ngay lập tức sao?
Tô Xán vận chuyển tinh thần lực, quát khẽ một tiếng.
“Tỉnh lại!” Dưới tiếng quát của Tô Xán, chín người toàn thân chấn động, mới tỉnh lại từ trong trạng thái kỳ dị đó.
Sắc mặt bọn họ trắng bệch, trên mặt mỗi người đều mang vẻ sợ hãi.
“Các ngươi sao thế?” “Ta nhìn thấy một... một...” Nghe được lời Tô Xán, mọi người đều muốn miêu tả thứ mình vừa nhìn thấy, nhưng lời đến bên miệng, trong mắt bọn họ lại hiện lên vẻ mờ mịt.
Bọn họ đã nhìn thấy gì?
Tại sao lại hoàn toàn không nhớ rõ?
Chỉ nhớ rõ là đã nhìn thấy thứ gì đó cực kỳ khủng bố.
Tô Xán nhìn bộ dạng của mọi người, cũng hiểu tình huống của bọn họ hẳn là tương tự nhau, đều không nhớ rõ rốt cuộc đã nhìn thấy cái gì.
Thật ra cũng không phải không nhớ được, mà là có một tồn tại cực kỳ khủng bố đang ảnh hưởng mọi người, khiến bọn họ căn bản không dám nhớ lại hình dạng của nó.
“Được rồi, không cần nhớ lại nữa.” Tô Xán thấy có mấy người bắt đầu run rẩy, vội vàng mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận