Cao Võ: Ta Có Một Cái Giao Diện Trò Chơi

Chương 188:

Chương 188: Thật là trùng hợp.
Ngay lúc Tô Xán sắp đuổi tới địa điểm mới, ở chân trời cuối cùng lại xuất hiện một đạo ánh sáng tám màu.
Đạo ánh sáng này xuất hiện, trực tiếp khiến tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
“Đây chính là uy lực của chín đạo tiếng chuông sao?” “Quá khoa trương!”
Các thế lực lớn nhận được tin tức, cũng đều liều mạng chạy về hướng Khốn thành, đều muốn tranh đoạt cơ duyên lớn bằng trời này.
Tới vùng ngoại vi, thời gian nửa tiếng sắp kết thúc, chỉ còn lại vài phút.
Tô Xán chau mày, hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.
Bên này không thiếu thế lực, nhất là có tộc Illidan mà Hàn Hâm đã nói.
Người của bộ tộc này, dựa theo lời Hàn Hâm nói, xem như là Tối Cường nhất tộc được công nhận.
Đương nhiên, chênh lệch giữa mười sáu hành tinh này không quá lớn, cho dù là tộc Illidan cũng không có năng lực một mình đối kháng hai tinh cầu.
“Tính cả chúng ta là có sáu phe thế lực, ngoại trừ chúng ta, bọn họ cơ bản đều đủ người.” “Muốn tốc chiến tốc thắng lần này sẽ không dễ dàng như vậy.”
Tô Xán nhìn thiên tài địa bảo bên này, vẫn không phải là thần dược, hơi thở dài.
“Thôi bỏ đi, qua bên kia xem thử.” “Bên này cứ để cho bọn họ.”
Tô Xán rất nhanh liền đưa ra lựa chọn, ngay lúc ánh mắt mọi người còn chưa chuyển dời đến trên người bọn họ, Tô Xán liền mang theo đám người rút lui.
“Người Lam Tinh rời đi rồi?”
Đối với việc người Lam Tinh rời đi, đám người tuy có chút kinh ngạc, nhưng cũng không ai để ý.
Có thể thiếu một phe tham gia tranh đoạt, đây là chuyện tốt.
Còn về việc bên kia cũng là tám đạo tia sáng ư?
Cứ giải quyết bên này trước rồi tính sau.
Dù sao cũng là tám đạo tia sáng, đi bên này hay bên kia cũng không khác biệt quá nhiều, nơi nào cạnh tranh cũng đều lớn cả.
Hơn nữa đại quân của bọn họ phần lớn đều đã đi được nửa đường, không cần thiết phải lãng phí quá nhiều thời gian.
Đến lúc đó cạnh tranh sẽ càng thêm kịch liệt, thật sự có thể dùng núi thây biển máu để hình dung.
Tranh thủ lúc này, kiếm thêm chút tài nguyên vậy.
Thế là, càng không có ai quan tâm đến bọn Tô Xán.
Sau khi Tô Xán và bọn họ rời đi không lâu, thời gian đã đến, loạn chiến ở nơi này cũng bắt đầu.
Còn về phía Hàn Hâm và bọn họ, chiến đấu đã sớm bắt đầu.
Các phe biết Lam Tinh mạnh nên không dám đến cạnh tranh, chỉ có một phe không biết thực lực Lam Tinh tới gần, nhưng chưa đến 10 phút đã bị đánh tan tác, cuối cùng chỉ có hơn một trăm người chạy thoát.
Bên Lam Tinh, cũng chỉ có mấy người bị trọng thương trong lúc hỗn loạn, không ai tử vong.
Chênh lệch thực lực quá rõ ràng.
“Kết thúc rồi, lập tức đến chỗ Tô Xán trợ giúp.” Vừa đoạt được tài nguyên vào tay, Hàn Hâm ngựa không ngừng vó liền chạy về phía vị trí của Tô Xán.
Tài nguyên quan trọng, nhưng Tô Xán còn quan trọng hơn!
Cột sáng lần này biến mất, cũng không có cột sáng mới nào xuất hiện, điều này khiến Hàn Hâm thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng có chút thất vọng.
Nhưng rất nhanh hắn liền điều chỉnh tốt trạng thái.
Đợi lát nữa giành được tài nguyên cao cấp bậc ba bên chỗ Tô Xán, bọn họ sẽ tương đương với việc lấy được hai gốc thiên tài địa bảo cao cấp bậc ba, một gốc thiên tài địa bảo trung cấp bậc ba, như vậy đã rất phong phú rồi.
......
Một bên khác.
Tô Xán vừa đến địa điểm thứ ba có tám đạo tia sáng, lập tức đưa mắt nhìn sang.
Không nhìn người, mà nhìn xem tài nguyên xuất hiện là thứ gì.
“Đây là thần dược?” Một gốc thần dược có màu chủ đạo là đỏ nhạt, trông giống như linh chi bình thường, lơ lửng giữa không trung, tỏa ra chút khí tức quỷ dị.
Cái này rất giống với thần dược mà Tô Xán đã ăn trước đây.
“Vậy mà thật sự là thần dược!” Tô Xán mừng rỡ vô cùng, hắn không ngờ vậy mà thật sự có thể gặp được thần dược, vận may này của mình cũng quá nghịch thiên rồi.
“Quá tốt rồi!” Trong mắt Tô Xán lóe lên niềm vui mừng kinh ngạc, thần dược này hắn nhất định phải có được.
Bất kể phải trả giá nào cũng phải làm vậy.
“Sao người Lam Tinh lại tới bên này?” Ngay lúc Tô Xán đang kinh ngạc, không ít thế lực đã đến bên này đều nhíu mày, trong số đó đột nhiên lại có năm phe thế lực từng bị bọn Tô Xán đánh lui trước đó.
“Không đúng, số người bên này không nhiều, chẳng lẽ bọn họ chia quân làm hai đường?” Vừa có suy nghĩ này, năm phe thế lực vốn có chút e ngại lập tức nhìn nhau, bọn họ đều thấy được sự kích động trong mắt đối phương.
Người Lam Tinh đến bên này không nhiều, vậy bọn họ hoàn toàn có thể năm phe liên thủ, trước tiên nuốt chửng nhóm người Lam Tinh này đã.
Đợi đại quân Lam Tinh đến nơi, người Lam Tinh cũng bị loại rồi, đã mất tư cách cạnh tranh.
“Không đúng!” Bọn họ đột nhiên nghĩ ra, bên này đâu chỉ có năm phe bọn họ!
Ngoài năm phe bọn họ và Lam Tinh ra, còn có ba phe thế lực khác nữa.
Liên hệ cả ba thế lực kia nữa, như vậy tập hợp được tám phe thế lực, tám phần tài nguyên, đánh nhau cũng chắc chắn hơn.
Dù sao có tài nguyên của tám phe, cho dù viện binh Lam Tinh có đến, cũng không phải là không thể đánh.
“Lên, trước tiên đuổi Lam Tinh ra ngoài! Bên bọn họ có rất nhiều cường giả, cả một đám Vũ Vương!” “Không đánh bọn họ trước, đợi đại quân của họ vừa đến, chúng ta đều sẽ không tranh lại bọn họ!” Người nói lời này là người của Tam Nhãn nhất tộc. Người Tam Nhãn nhất tộc vốn xảo trá giỏi tính toán, loại chuyện này bọn họ rất am hiểu.
“Cái gì?” Người của ba tộc khác nghe vậy, đều kinh sợ nhìn về phía Tô Xán và những người khác.
“Không ổn rồi.” Tô Xán cũng không ngờ người Tam Nhãn nhất tộc lại làm như vậy.
Sắc mặt những người còn lại cũng đột nhiên thay đổi lớn, nếu bị sáu ngàn người này vây công thì phiền toái to rồi.
Thực lực của bọn họ đúng là mạnh, nhưng mạnh đến mấy cũng không thể nào chống đỡ được nhiều người như vậy!
Bọn họ nhìn lướt qua, ở đây dường như có bảy, tám thế lực.
Nhiều thế lực như vậy, đây ít nhất là bảy, tám ngàn người.
Bọn họ cũng chỉ có 300 người, đây chẳng phải là muốn một người bọn họ đối đầu với hơn hai trăm người sao?
Cho dù 300 người bọn họ đều là Võ Thần, cũng không có thực lực này!
“Tô Vũ Thần, chúng ta......” Cũng may nhóm người này tố chất tốt, nếu kém một chút thôi là đã quay người bỏ chạy rồi, làm gì còn có thể yên lặng đứng ở chỗ này.
Tô Xán cũng không khỏi cảm thán, Hàn Hâm quả thực rất giỏi về mặt huấn luyện binh sĩ, rất mạnh.
Tô Xán nhìn thần dược, chau mày.
Thần dược này, hắn nắm chắc phần thắng.
Nhưng để nhiều người như vậy cùng mình chịu chết, Tô Xán cũng không làm được.
“Hàn ca sắp tới rồi.” Tô Xán cân nhắc trong lòng một lát, liền quay người nói với mọi người.
“Các ngươi rời khỏi phạm vi này trước đi.”
“Được.” Nghe được chỉ lệnh của Tô Xán, đám người cũng đều thở phào nhẹ nhõm.
Có thể không chết, ai lại muốn chết chứ?
Cho dù là bọn họ cũng vậy.
“Rút lui!” Người dẫn đầu vung tay, đám người đồng loạt quay người, không chút do dự, nhấc chân bỏ chạy.
Vừa trật tự lại vừa nhanh chóng, không có một chút hỗn loạn nào.
Còn Tô Xán, cũng chạy theo ra ngoài.
“Nhanh, đừng để bọn họ chạy mất!” Người Tam Nhãn nhất tộc thấy người Lam Tinh vậy mà quả quyết bỏ chạy như thế, sắc mặt biến đổi, lập tức hét lớn.
“Đuổi theo!”
Chỉ tiếc là bọn họ không có được sự trật tự như Lam Tinh, cũng không có tốc độ nhanh như vậy, muốn đuổi kịp đúng là người si nói mộng.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là, thời gian nửa tiếng sắp kết thúc.
Lúc này bọn họ cũng không thể nào vì truy sát người Lam Tinh mà toàn bộ lao ra ngoài được?
Nhiều lắm cũng chỉ là làm bộ làm tịch một chút mà thôi.
Nhất là khi người Tam Nhãn nhất tộc lao ra ngoài rồi phát hiện, cũng chỉ có người của bọn họ xông lên phía trước, điều này khiến bọn họ rất lúng túng, trong lòng cũng không nhịn được thầm mắng.
“Một đám phế vật!” “Đúng là phế vật mà!” Nhưng cho dù trong lòng bọn họ gào thét thế nào, những người này cũng sẽ không thèm để ý đến họ.
Dù sao mọi người vốn không thuộc cùng một thế lực, ai cũng chẳng quản được ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận