Cao Võ: Ta Có Một Cái Giao Diện Trò Chơi
Chương 106:Ma đều nhị trung trao đổi học tập
Chương 106: Trao đổi học tập với Ma Đô Nhị Trung
Trần Quang lộ vẻ kích động đi tới, ánh mắt nhìn Tô Xán cũng càng thêm dịu dàng.
“Tô Xán à, mặc dù ngươi tăng khí huyết lên đặc biệt nhiều, nhưng ngươi cũng không cần kiêu ngạo tự mãn, nhất thời dẫn đầu cũng không nói lên được điều gì.” “Thời của lão sư cũng có một số người, ban đầu không hề nổi bật, sau này trong chiến trường gặp được kỳ ngộ nào đó, từ đó nhất phi trùng thiên.” “Giống như học trưởng năm hai đại học khóa này, à không, phải nói là sắp lên năm ba đại học rồi, lúc hắn học năm nhất đại học chỉ là học sinh lớp thường, mãi đến gần cuối học kỳ trước mới trở thành võ giả.” “Thế nhưng vào học kỳ trước năm hai, hắn tiến vào chiến trường, ở bên trong có được truyền thừa, từ đó nhất phi trùng thiên, đến bây giờ đã là thành viên của đội giáo viên, nghe nói gần đây đã trở thành cao giai võ giả!” “Truyền thừa sao?” Nghe hai chữ truyền thừa này, trong đầu Tô Xán bất giác hiện lên hình ảnh Đầu Trâu Tôn Giả.
Hình như lúc đó Đầu Trâu Tôn Giả có nói với mình, đợi mình bước vào cảnh giới võ giả thì đi một chuyến bí cảnh.
“Lại quên mất việc này.” Tô Xán có chút đau đầu, đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.
Lúc trở thành võ giả, phi thuyền đã sắp khởi hành, hắn làm gì có thời gian rảnh mà đến chỗ Đầu Trâu Tôn Giả chứ?
“Chỉ có thể đợi lần sau có rảnh rồi đi.” “Thời gian tới cứ ở Ma Võ trước đã.” Tô Xán nghĩ, bên Đầu Trâu Tôn Giả hẳn là vẫn sẽ đặt ra vài khảo hạch cho mình, vẫn nên đợi thực lực mạnh hơn một chút rồi hẵng qua.
“Trần lão sư, những lời ngài nói ta hiểu rõ.” Tô Xán rất nghiêm túc gật đầu, kiếp trước đọc nhiều tiểu thuyết như vậy, Tô Xán thừa biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, đương nhiên sẽ không kiêu ngạo tự mãn.
“Biết rõ là tốt rồi.” Trần Quang lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó hắn dường như nghĩ tới điều gì, lập tức nói.
“Tô Xán, ta nhớ ngươi am hiểu Bạt Đao Trảm đúng không?” “Đúng vậy.” “Vậy ngươi đã học thân pháp chưa?” “Vẫn chưa.” Tô Xán lắc đầu.
“Vậy thì tốt, ngươi khoan hãy học, ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm một người.” “Hỏi người?” “Ừm, cụ thể thì chờ ta hai ngày, hai ngày sau ta sẽ cho ngươi câu trả lời chắc chắn.” “Vâng.” “Vậy ngươi về trước đi. Đúng rồi, ngươi đã trở thành võ giả, lát nữa có thể đến giả lập sân đối chiến chơi thử.” “Ngươi bây giờ không có tích phân, vừa hay có thể vào đó kiếm một ít, mặc dù không nhiều, nhưng cũng có thể giúp ngươi kiếm thêm không ít tài nguyên.” “Vâng, vậy giả lập sân đối chiến ở đâu ạ?” Tô Xán hoàn toàn không quen thuộc với Ma Võ.
“Thẻ học sinh có chức năng dẫn đường, ngươi cứ đi theo chỉ dẫn là được rồi, không xa đâu.” “Vâng.” Tô Xán đáp lời, rời khỏi phòng củng cố.
Chờ Tô Xán rời đi, Trần Quang lập tức lấy điện thoại di động ra, muốn chia sẻ niềm vui này với sư phụ của mình.
Ngay khoảnh khắc hắn vừa cầm điện thoại di động lên, liền có người gọi điện thoại tới.
“Yến Vũ?” Trần Quang nhìn thấy tên người gọi, hơi nghi hoặc một chút, nhưng rất nhanh hắn dường như nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm một câu.
“Hiệu suất cũng nhanh thật, hôm qua mới hỏi, hôm nay đã có tin tức rồi.” Trần Quang nghe điện thoại.
“Chủ nhiệm Trần, chuyện trao đổi mà hôm qua ngài nhờ ta hỏi, bên này ta có tin tức rồi.” “Nói rõ hơn xem nào.” “Là thế này, một thời gian trước có người từ mấy tỉnh tìm đến Ma Đô nhị trung, nói là muốn tiến hành giao lưu với Ma Đô nhị trung.” “Thời gian giao lưu là ngày 8 tháng 5, đến lúc đó sẽ có bảy thiên tài từ các tỉnh tới Ma Đô nhị trung tiến hành trao đổi học tập.” “Nếu chủ nhiệm Trần cần, ta vừa hay khá quen với người phụ trách, có thể bảo hắn thêm Lục Đô vào.” “Giao lưu với Ma Đô nhị trung?” Trần Quang theo bản năng muốn từ chối, bởi vì Ma Đô nhị trung là trường học mạnh nhất Ma Đô, để Lục Đô tới chẳng phải là mất mặt sao?
Nhưng vừa nghĩ tới Tô Xán cũng là người của Lục Đô, với hiểu biết của hắn về Vân Diệc, khả năng cao là Vân Diệc sẽ để Tô Xán đi chứ?
“Để ta hỏi một chút, lập tức cho ngươi câu trả lời chắc chắn.” Trần Quang quyết định vẫn nên hỏi Vân Diệc một chút.
“Vâng, chủ nhiệm Trần.” Điện thoại cúp máy, hắn lập tức gọi cho Vân Diệc.
“Ma Đô nhị trung?” “Được chứ!” “Đến lúc đó ngươi mang Tô sư đệ theo, với thực lực của hắn, cho dù đối mặt với thiên tài của Ma Đô nhị trung cũng không kém bao nhiêu đâu.” “Đúng rồi, khóa này của Ma Đô nhị trung thế nào?” Vân Diệc nói đến đây, vẫn hơi không yên tâm hỏi một câu.
“Khóa này Ma Đô nhị trung chỉ có một người được đặc chiêu, tên là Cung Kim Thịnh, thực lực cũng không tệ lắm, mạnh hơn Tô Xán một chút, nhưng mạnh có hạn.” “Còn về những người còn lại, Ma Đô nhị trung có đến 6 người đạt khí huyết cực hạn 9.9, ngoài ra còn có hơn ba mươi người khí huyết trên 9.0.” Trần Quang là phó chủ nhiệm ban tuyển sinh, đối với các trường học tại Ma Đô vẫn tương đối hiểu rõ.
Không thể không nói, chất lượng học sinh bản địa của Ma Đô đúng là rất cao.
Như tỉnh Hải Tây, năm ngoái cũng chỉ có 4800 người thi đậu võ đại.
Nhưng Ma Đô thì sao?
Toàn bộ Ma Đô có 46 triệu dân, đợt học sinh cấp 3 vừa rồi đã có 440 nghìn người.
Đương nhiên, số người đăng ký thi võ đại không thể nhiều như vậy, chỉ có chưa đến một phần mười người báo danh, tức là gần 40 nghìn người.
Nhưng trong bốn mươi nghìn người này, có hơn 10 nghìn người thi đậu võ đại.
Ngoài ra, số người thi đậu trường trọng điểm, song trọng điểm, thậm chí là Ma Võ lại càng nhiều hơn.
So với toàn bộ tỉnh Hải Tây còn nhiều hơn.
Ở giải đấu mời của tỉnh Hải Tây lần trước, số người có huyết khí trị đạt cực hạn 9.9 chỉ có vài người như vậy, số người khí huyết qua 9.0 cũng chỉ có bốn, năm mươi người.
Nhưng Ma Đô thì sao?
Chỉ riêng Ma Đô nhị trung đã có 6 người, số lượng của một trường học đã sắp nhiều hơn toàn bộ tỉnh Hải Tây rồi, có thể tưởng tượng được thực lực này.
Vân Diệc nghe vậy, thầm tính toán thực lực của Lục Đô bên mình, rồi trầm mặc.
Bên Lục Đô của bọn hắn, những người có thể xem được cũng chỉ có Trần Bình, La Tu, Hồng Lâm, Tào Dương, Tiêu Diệc Tuyết mấy người.
Nhưng mấy người đó, cho dù là người mạnh nhất Trần Bình, hình như khí huyết cũng chỉ khoảng 9.5 hay 9.6 gì đó.
Bốn người còn lại, huyết khí trị chắc chỉ vừa vặn đạt 9.0, nhiều nhất cũng không vượt quá 9.1.
Mang thực lực như vậy chạy tới giao lưu, quả thật có chút không biết tự lượng sức mình.
“Có muốn đến không?” Trần Quang nghe đầu dây bên kia không còn tiếng động, đợi một lát mới hỏi.
“Đi chứ, phải đi!” “Có Tô Xán làm át chủ bài, tại sao lại không đi?” “Đúng rồi, chờ đến Ma Đô, bên ngươi có thể sắp xếp chút huấn luyện gì đó không? Hoặc để bọn họ đến Ma Võ tham quan một chuyến?” “Được chứ!” “Vừa hay bên ngươi có mấy người kế thừa cũng không tệ.” Trần Quang đương nhiên là đồng ý ngay, những chuyện này đối với hắn mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ.
“Được, qua một thời gian nữa, chờ ta rảnh rỗi sẽ đến Ma Đô tìm ngươi, vẫn chỗ cũ, mời ngươi uống rượu.” “Ha ha, vậy ta xin đợi Vân nhị thiếu đại giá quang lâm!” “Lăn!” Vân Diệc tức giận nói.
Hai người lại chẳng hề khách khí chút nào, dù sao quan hệ thời đại học của cả hai rất tốt.
Cúp điện thoại với Vân Diệc, Trần Quang liền gọi lại cho Yến Vũ, nhờ hắn hỗ trợ giữ một suất, Yến Vũ tự nhiên vui vẻ đồng ý, đồng thời hẹn thời gian.
Bảo bọn họ ngày 6 tháng 5 tới nơi thì liên hệ hắn, hắn sẽ sắp xếp chỗ ở.
Làm xong tất cả những việc này, Trần Quang mới gọi điện thoại cho lão sư của mình.
Điện thoại reo đến lúc sắp tự động ngắt mới có người nghe.
“Lão sư.” “Là Tiểu Lượng à, có chuyện gì thế?” Âm thanh ở đầu dây bên kia có chút ồn ào.
“Lão sư, là thế này, ta bên này phát hiện một hạt giống tốt.” “Ta vừa mới chủ trì một đợt củng cố khí huyết, thiếu niên này đã trực tiếp tăng lên 10 điểm khí huyết!”
Trần Quang lộ vẻ kích động đi tới, ánh mắt nhìn Tô Xán cũng càng thêm dịu dàng.
“Tô Xán à, mặc dù ngươi tăng khí huyết lên đặc biệt nhiều, nhưng ngươi cũng không cần kiêu ngạo tự mãn, nhất thời dẫn đầu cũng không nói lên được điều gì.” “Thời của lão sư cũng có một số người, ban đầu không hề nổi bật, sau này trong chiến trường gặp được kỳ ngộ nào đó, từ đó nhất phi trùng thiên.” “Giống như học trưởng năm hai đại học khóa này, à không, phải nói là sắp lên năm ba đại học rồi, lúc hắn học năm nhất đại học chỉ là học sinh lớp thường, mãi đến gần cuối học kỳ trước mới trở thành võ giả.” “Thế nhưng vào học kỳ trước năm hai, hắn tiến vào chiến trường, ở bên trong có được truyền thừa, từ đó nhất phi trùng thiên, đến bây giờ đã là thành viên của đội giáo viên, nghe nói gần đây đã trở thành cao giai võ giả!” “Truyền thừa sao?” Nghe hai chữ truyền thừa này, trong đầu Tô Xán bất giác hiện lên hình ảnh Đầu Trâu Tôn Giả.
Hình như lúc đó Đầu Trâu Tôn Giả có nói với mình, đợi mình bước vào cảnh giới võ giả thì đi một chuyến bí cảnh.
“Lại quên mất việc này.” Tô Xán có chút đau đầu, đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.
Lúc trở thành võ giả, phi thuyền đã sắp khởi hành, hắn làm gì có thời gian rảnh mà đến chỗ Đầu Trâu Tôn Giả chứ?
“Chỉ có thể đợi lần sau có rảnh rồi đi.” “Thời gian tới cứ ở Ma Võ trước đã.” Tô Xán nghĩ, bên Đầu Trâu Tôn Giả hẳn là vẫn sẽ đặt ra vài khảo hạch cho mình, vẫn nên đợi thực lực mạnh hơn một chút rồi hẵng qua.
“Trần lão sư, những lời ngài nói ta hiểu rõ.” Tô Xán rất nghiêm túc gật đầu, kiếp trước đọc nhiều tiểu thuyết như vậy, Tô Xán thừa biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, đương nhiên sẽ không kiêu ngạo tự mãn.
“Biết rõ là tốt rồi.” Trần Quang lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó hắn dường như nghĩ tới điều gì, lập tức nói.
“Tô Xán, ta nhớ ngươi am hiểu Bạt Đao Trảm đúng không?” “Đúng vậy.” “Vậy ngươi đã học thân pháp chưa?” “Vẫn chưa.” Tô Xán lắc đầu.
“Vậy thì tốt, ngươi khoan hãy học, ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm một người.” “Hỏi người?” “Ừm, cụ thể thì chờ ta hai ngày, hai ngày sau ta sẽ cho ngươi câu trả lời chắc chắn.” “Vâng.” “Vậy ngươi về trước đi. Đúng rồi, ngươi đã trở thành võ giả, lát nữa có thể đến giả lập sân đối chiến chơi thử.” “Ngươi bây giờ không có tích phân, vừa hay có thể vào đó kiếm một ít, mặc dù không nhiều, nhưng cũng có thể giúp ngươi kiếm thêm không ít tài nguyên.” “Vâng, vậy giả lập sân đối chiến ở đâu ạ?” Tô Xán hoàn toàn không quen thuộc với Ma Võ.
“Thẻ học sinh có chức năng dẫn đường, ngươi cứ đi theo chỉ dẫn là được rồi, không xa đâu.” “Vâng.” Tô Xán đáp lời, rời khỏi phòng củng cố.
Chờ Tô Xán rời đi, Trần Quang lập tức lấy điện thoại di động ra, muốn chia sẻ niềm vui này với sư phụ của mình.
Ngay khoảnh khắc hắn vừa cầm điện thoại di động lên, liền có người gọi điện thoại tới.
“Yến Vũ?” Trần Quang nhìn thấy tên người gọi, hơi nghi hoặc một chút, nhưng rất nhanh hắn dường như nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm một câu.
“Hiệu suất cũng nhanh thật, hôm qua mới hỏi, hôm nay đã có tin tức rồi.” Trần Quang nghe điện thoại.
“Chủ nhiệm Trần, chuyện trao đổi mà hôm qua ngài nhờ ta hỏi, bên này ta có tin tức rồi.” “Nói rõ hơn xem nào.” “Là thế này, một thời gian trước có người từ mấy tỉnh tìm đến Ma Đô nhị trung, nói là muốn tiến hành giao lưu với Ma Đô nhị trung.” “Thời gian giao lưu là ngày 8 tháng 5, đến lúc đó sẽ có bảy thiên tài từ các tỉnh tới Ma Đô nhị trung tiến hành trao đổi học tập.” “Nếu chủ nhiệm Trần cần, ta vừa hay khá quen với người phụ trách, có thể bảo hắn thêm Lục Đô vào.” “Giao lưu với Ma Đô nhị trung?” Trần Quang theo bản năng muốn từ chối, bởi vì Ma Đô nhị trung là trường học mạnh nhất Ma Đô, để Lục Đô tới chẳng phải là mất mặt sao?
Nhưng vừa nghĩ tới Tô Xán cũng là người của Lục Đô, với hiểu biết của hắn về Vân Diệc, khả năng cao là Vân Diệc sẽ để Tô Xán đi chứ?
“Để ta hỏi một chút, lập tức cho ngươi câu trả lời chắc chắn.” Trần Quang quyết định vẫn nên hỏi Vân Diệc một chút.
“Vâng, chủ nhiệm Trần.” Điện thoại cúp máy, hắn lập tức gọi cho Vân Diệc.
“Ma Đô nhị trung?” “Được chứ!” “Đến lúc đó ngươi mang Tô sư đệ theo, với thực lực của hắn, cho dù đối mặt với thiên tài của Ma Đô nhị trung cũng không kém bao nhiêu đâu.” “Đúng rồi, khóa này của Ma Đô nhị trung thế nào?” Vân Diệc nói đến đây, vẫn hơi không yên tâm hỏi một câu.
“Khóa này Ma Đô nhị trung chỉ có một người được đặc chiêu, tên là Cung Kim Thịnh, thực lực cũng không tệ lắm, mạnh hơn Tô Xán một chút, nhưng mạnh có hạn.” “Còn về những người còn lại, Ma Đô nhị trung có đến 6 người đạt khí huyết cực hạn 9.9, ngoài ra còn có hơn ba mươi người khí huyết trên 9.0.” Trần Quang là phó chủ nhiệm ban tuyển sinh, đối với các trường học tại Ma Đô vẫn tương đối hiểu rõ.
Không thể không nói, chất lượng học sinh bản địa của Ma Đô đúng là rất cao.
Như tỉnh Hải Tây, năm ngoái cũng chỉ có 4800 người thi đậu võ đại.
Nhưng Ma Đô thì sao?
Toàn bộ Ma Đô có 46 triệu dân, đợt học sinh cấp 3 vừa rồi đã có 440 nghìn người.
Đương nhiên, số người đăng ký thi võ đại không thể nhiều như vậy, chỉ có chưa đến một phần mười người báo danh, tức là gần 40 nghìn người.
Nhưng trong bốn mươi nghìn người này, có hơn 10 nghìn người thi đậu võ đại.
Ngoài ra, số người thi đậu trường trọng điểm, song trọng điểm, thậm chí là Ma Võ lại càng nhiều hơn.
So với toàn bộ tỉnh Hải Tây còn nhiều hơn.
Ở giải đấu mời của tỉnh Hải Tây lần trước, số người có huyết khí trị đạt cực hạn 9.9 chỉ có vài người như vậy, số người khí huyết qua 9.0 cũng chỉ có bốn, năm mươi người.
Nhưng Ma Đô thì sao?
Chỉ riêng Ma Đô nhị trung đã có 6 người, số lượng của một trường học đã sắp nhiều hơn toàn bộ tỉnh Hải Tây rồi, có thể tưởng tượng được thực lực này.
Vân Diệc nghe vậy, thầm tính toán thực lực của Lục Đô bên mình, rồi trầm mặc.
Bên Lục Đô của bọn hắn, những người có thể xem được cũng chỉ có Trần Bình, La Tu, Hồng Lâm, Tào Dương, Tiêu Diệc Tuyết mấy người.
Nhưng mấy người đó, cho dù là người mạnh nhất Trần Bình, hình như khí huyết cũng chỉ khoảng 9.5 hay 9.6 gì đó.
Bốn người còn lại, huyết khí trị chắc chỉ vừa vặn đạt 9.0, nhiều nhất cũng không vượt quá 9.1.
Mang thực lực như vậy chạy tới giao lưu, quả thật có chút không biết tự lượng sức mình.
“Có muốn đến không?” Trần Quang nghe đầu dây bên kia không còn tiếng động, đợi một lát mới hỏi.
“Đi chứ, phải đi!” “Có Tô Xán làm át chủ bài, tại sao lại không đi?” “Đúng rồi, chờ đến Ma Đô, bên ngươi có thể sắp xếp chút huấn luyện gì đó không? Hoặc để bọn họ đến Ma Võ tham quan một chuyến?” “Được chứ!” “Vừa hay bên ngươi có mấy người kế thừa cũng không tệ.” Trần Quang đương nhiên là đồng ý ngay, những chuyện này đối với hắn mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ.
“Được, qua một thời gian nữa, chờ ta rảnh rỗi sẽ đến Ma Đô tìm ngươi, vẫn chỗ cũ, mời ngươi uống rượu.” “Ha ha, vậy ta xin đợi Vân nhị thiếu đại giá quang lâm!” “Lăn!” Vân Diệc tức giận nói.
Hai người lại chẳng hề khách khí chút nào, dù sao quan hệ thời đại học của cả hai rất tốt.
Cúp điện thoại với Vân Diệc, Trần Quang liền gọi lại cho Yến Vũ, nhờ hắn hỗ trợ giữ một suất, Yến Vũ tự nhiên vui vẻ đồng ý, đồng thời hẹn thời gian.
Bảo bọn họ ngày 6 tháng 5 tới nơi thì liên hệ hắn, hắn sẽ sắp xếp chỗ ở.
Làm xong tất cả những việc này, Trần Quang mới gọi điện thoại cho lão sư của mình.
Điện thoại reo đến lúc sắp tự động ngắt mới có người nghe.
“Lão sư.” “Là Tiểu Lượng à, có chuyện gì thế?” Âm thanh ở đầu dây bên kia có chút ồn ào.
“Lão sư, là thế này, ta bên này phát hiện một hạt giống tốt.” “Ta vừa mới chủ trì một đợt củng cố khí huyết, thiếu niên này đã trực tiếp tăng lên 10 điểm khí huyết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận