Cao Võ: Ta Có Một Cái Giao Diện Trò Chơi
Chương 22: Lần thứ nhất toàn thành phố thi thử hạch
Chương 22: Lần thi thử đánh giá đầu tiên toàn thành phố
Mặc dù cũng là thành viên của lớp tinh anh yếu như bọn họ, nhưng bọn họ ở lớp tinh anh yếu cũng chỉ thuộc tiêu chuẩn hạng trung.
Có thể nói, nam tử tên Trương Trình Gia có thể xếp vào top mười của lớp, Cơ Sở Đao Pháp của hắn càng là xảo diệu vô cùng.
“Tô Xán đại sư!” Trương Trình Gia ngược lại không có nhiều suy nghĩ như thế, nhếch miệng cười nói với Tô Xán.
“Trương đồng học.” Tô Xán cười khổ, hắn vẫn rất có ấn tượng với Trương Trình Gia, dù sao từ sau khi La Tu rời đi, số người chọn hắn thật sự quá ít.
Trương Trình Gia trước mắt chính là một trong số đó, đã chọn đấu với hắn ba lần.
Thêm nữa Trương Trình Gia này quá nhiệt tình, hễ mở miệng là gọi Tô Xán đại sư, Tô Xán đại sư, khiến Tô Xán phải nhớ kỹ.
“Hì hì, Tô Xán đại sư, lần này mong chờ màn thể hiện của ngươi!” Trương Trình Gia nháy mắt ra hiệu với Tô Xán, dáng vẻ trông rất hài hước.
Lâm Dĩnh vô cùng khó hiểu, sao Tô Xán này lại có quan hệ tốt với Trương Trình Gia như vậy?
“Tô......” “Tô huynh ngươi đã đến.” Lại là một giọng nói vang lên.
Lâm Dĩnh cảm thấy giọng nói này có chút quen tai, đang định quay người lại xem chủ nhân của giọng nói là ai thì đã nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của cô bạn thân.
“La, La Tu!!” “La Tu!!” Đồng tử Lâm Dĩnh đột nhiên co rụt lại, hoảng sợ nhìn về phía La Tu.
Sao La Tu này cũng quen biết Tô Xán a!
Đây rốt cuộc là tình huống gì?
Lâm Dĩnh chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, căn bản không kịp phản ứng.
“Huấn luyện trở về?” Tô Xán nhìn thấy La Tu, trên mặt hắn cũng hiện lên nụ cười, đây chính là quý nhân của mình.
La Tu gật đầu một cái, lại lắc đầu.
“Cũng không hẳn là trở về hoàn toàn, chỉ là tranh thủ đến dự thi, xem thử thực lực của mấy người kia thế nào.” Tô Xán hiểu rõ thân phận của La Tu, nên không khỏi gật đầu.
Cũng chỉ có mấy người kia mới đáng để La Tu coi trọng.
“Ngươi chính là người bạn mà La Tu nói là khá thú vị?” Lại một giọng nói đầy vẻ nghiền ngẫm vang lên, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía đó.
Lâm Dĩnh càng trực tiếp hóa đá, không ngờ lại thêm một người nữa!
“Tự giới thiệu một chút, Hồng Lâm, học sinh Nhất Trung.” Một cô gái có tướng mạo khá đáng yêu tiến về phía Tô Xán, ánh mắt dường như đang nhìn hắn.
Nhưng Tô Xán cũng không ngây thơ đến mức cho rằng thiếu nữ tên Hồng Lâm này đang nhìn mình, nàng hoàn toàn là vì La Tu mà tới.
Hồng Lâm, La Tu, Tiêu Diệc Tuyết, Tào Dương, thực lực bốn người này tương đương, mỗi người đối với lứa học sinh lớp 12 lần này đều là những cái tên lừng lẫy như sấm bên tai!
Về phần tại sao nói là bốn vị?
Đó là vì người xếp hạng nhất kia ở một đẳng cấp riêng biệt, thực lực mạnh hơn bốn người này một bậc.
Vị trí thứ nhất luôn do người kia nắm giữ, bốn người còn lại tranh giành các vị trí tiếp theo.
Từ năm lớp 10 đến nay vẫn luôn như vậy.
“Các ngươi đều tới à, ta còn tưởng rằng các ngươi đều chuẩn bị đợi đến sát giờ mới đến chứ.” “Là Tào Dương!” “Tiêu Diệc Tuyết cũng tới!” Sau khi La Tu xuất hiện, cả bốn người đều đã có mặt đông đủ.
Tô Xán vừa hay đang đứng ở trung tâm, cả Hoàng Tông Bảo cũng ở đó.
Chỉ có điều so với sự bình tĩnh của Tô Xán, Hoàng Tông Bảo lại căng thẳng không chịu nổi.
Hắn, Hoàng Tông Bảo, có tài đức gì mà lại được nhiều cao thủ vây quanh như thế này?
Bị vô số người nhìn chăm chú?
Hoàng Tông Bảo hoảng cả người, chỉ muốn dùng độn thuật chạy mất.
Tô Xán ngược lại rất thản nhiên.
Bởi vì Tô Xán có sự tự tin của riêng mình. Bây giờ, bốn người các ngươi là tâm điểm chú ý, còn chính mình chỉ là vai phụ.
Nhưng Tô Xán tin rằng, không bao lâu nữa hắn sẽ trở thành tâm điểm chú ý của vạn người, trở thành tồn tại duy nhất!
Nhóm người của Lâm Dĩnh cũng kinh ngạc, bọn họ chưa từng được chú ý như thế này bao giờ!
Nhất là cô gái tóc ngắn kia, nàng chỉ cảm thấy mình sắp hạnh phúc đến phát điên rồi.
La Tu vậy mà lại ở gần mình như vậy!
Hơn nữa, La Tu này lại còn gọi người họ hàng nghèo của Lâm Dĩnh là Tô huynh?
Cô gái tóc ngắn bỗng nảy ra một ý nghĩ, hình như nghèo một chút cũng không phải là không thể chấp nhận!
Trong nhà nàng có tiền!
May mắn là sự náo động này không kéo dài quá lâu, bởi vì người đó đã xuất hiện!
“Trần Bình tới!” Không biết ai đã kêu lên, cả bốn người, bao gồm La Tu, đều đồng loạt nhìn sang, ánh mắt trở nên ngưng trọng.
Chỉ thấy Trần Bình để tóc húi cua, mặc bộ đồ thể thao màu đỏ bắt mắt, sau lưng còn khoác một chiếc áo khoác ngoài màu đỏ, đang từng bước tiến đến. Hắn mặt không biểu cảm, hoàn toàn không có chút căng thẳng nào dù bị rất nhiều người nhìn chằm chằm.
“Tên này, đúng là thích thể hiện thật.” La Tu không nhịn được lẩm bẩm, nhưng chiến ý trong mắt hắn lại cực kỳ nóng rực.
Không chỉ hắn, ánh mắt của ba người khác nhìn về phía Trần Bình cũng như thế.
“Bốn người các ngươi đến sớm quá.” Trần Bình cười cười, trong mắt hắn dường như cũng chỉ có bốn người bọn họ.
Chỉ khác là ánh mắt của hắn không giống La Tu và những người khác. Ánh mắt của bọn họ tràn đầy chiến ý, còn hắn chỉ có sự bình tĩnh.
“Trần Bình, lần này ta nhất định sẽ không thua ngươi!” Tào Dương không nhịn được nói. Trần Bình liếc nhìn Tào Dương một cái, bình tĩnh đáp lại.
“Ta rất mong chờ.” Sau khi Trần Bình xuất hiện, La Tu và mấy người kia cũng tản ra, không còn tụ tập quanh Tô Xán nữa.
Thời gian khảo hạch, cũng sắp bắt đầu rồi.
Rất nhiều giáo viên mặc trang phục đặc chế cũng lần lượt xuất hiện, loa phát thanh cũng bắt đầu thông báo về kỳ thi thử võ đạo toàn thành phố lần này.
“Lần này có 998 học sinh tham gia khảo hạch, toàn bộ đã có mặt!” “Mời mọi người căn cứ vào số báo danh của mình, đi tới địa điểm tương ứng để tiến hành khảo hạch.” “Số lượng thí sinh đông, mời mọi người khẩn trương di chuyển.” Loa phát thanh liên tục phát ba lần mới ngừng lại.
“Tô Xán, ngươi ở khu vực thi số mấy?” “Số 4.” “Vậy ta là số 6, xem ra chúng ta phải tách ra rồi.” Hoàng Tông Bảo nhìn số báo danh của mình, không khỏi lắc đầu.
Vì số lượng người tham gia khảo hạch khá đông, nên đương nhiên không thể tập trung tất cả lại một chỗ, làm vậy sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Tổng cộng chia làm 6 khu vực thi, mỗi khu vực thi hơn 160 người, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Trình tự thi ở đây là bắt đầu với phần thi tốc độ, mỗi lượt 30 người, tức 5 người từ mỗi khu vực thi. Sau khi thi xong, những người này sẽ đi theo lối đi riêng để đến địa điểm thi sức mạnh.
Mặc dù phần thi tốc độ cũng diễn ra trên sân thể dục, nhưng lối đi sau đó lại khác nhau, cho nên Tô Xán và Hoàng Tông Bảo đúng là phải tách ra.
Tiếp theo là đến phòng thi cơ sở pháp. Nếu cần đăng ký thi kỹ năng cao cấp thì sẽ đến căn phòng ở trong cùng.
Căn phòng đó chỉ có một. Theo lý thuyết, tất cả những người từ 6 khu vực thi muốn đăng ký thi kỹ năng cao cấp đều phải đến đó.
Tuy nhiên, dựa theo tình hình các năm trước, số người đăng ký thi kỹ năng cao cấp ngay trong lần thi thử đầu tiên không nhiều, ước chừng không quá hai mươi người, và phần lớn đều là học sinh của Nhất Trung.
Thông thường phải đợi đến lần thi thứ hai, tức là sau kỳ thi lần này, các trường học mới bắt đầu dốc sức, dùng đủ mọi phương pháp để giảng dạy, lúc đó số người sở hữu kỹ năng cao cấp mới từ từ tăng lên.
Nhưng số lượng tăng cũng có hạn.
“Ta ở khu vực thi số 4, số báo danh 128, số này xếp khá cuối đấy.” Tô Xán lẩm bẩm một câu, chỉ có thể đi đến địa điểm chờ thi của khu vực thi thứ 4.
May mắn là tốc độ kiểm tra tổng thể vẫn rất nhanh. Phần thi chạy 1000 mét, người nhanh không cần đến một phút, người chậm cũng chỉ hơn một phút, về cơ bản sẽ không có thí sinh nào chạy quá 90 giây.
Dù sao những người có thể đăng ký vào lớp võ đạo đều có sự tự tin nhất định vào thực lực của bản thân, nếu không thì ai lại đăng ký làm gì?
Tính cả thời gian ra sân, chuẩn bị thi, một lượt thi nhiều nhất cũng không tốn quá 3 phút!
Cứ 3 phút một lượt thi, mỗi lượt 5 người ở mỗi khu vực, vậy nên Tô Xán chỉ cần chờ hơn một tiếng là đến lượt.
Mặc dù cũng là thành viên của lớp tinh anh yếu như bọn họ, nhưng bọn họ ở lớp tinh anh yếu cũng chỉ thuộc tiêu chuẩn hạng trung.
Có thể nói, nam tử tên Trương Trình Gia có thể xếp vào top mười của lớp, Cơ Sở Đao Pháp của hắn càng là xảo diệu vô cùng.
“Tô Xán đại sư!” Trương Trình Gia ngược lại không có nhiều suy nghĩ như thế, nhếch miệng cười nói với Tô Xán.
“Trương đồng học.” Tô Xán cười khổ, hắn vẫn rất có ấn tượng với Trương Trình Gia, dù sao từ sau khi La Tu rời đi, số người chọn hắn thật sự quá ít.
Trương Trình Gia trước mắt chính là một trong số đó, đã chọn đấu với hắn ba lần.
Thêm nữa Trương Trình Gia này quá nhiệt tình, hễ mở miệng là gọi Tô Xán đại sư, Tô Xán đại sư, khiến Tô Xán phải nhớ kỹ.
“Hì hì, Tô Xán đại sư, lần này mong chờ màn thể hiện của ngươi!” Trương Trình Gia nháy mắt ra hiệu với Tô Xán, dáng vẻ trông rất hài hước.
Lâm Dĩnh vô cùng khó hiểu, sao Tô Xán này lại có quan hệ tốt với Trương Trình Gia như vậy?
“Tô......” “Tô huynh ngươi đã đến.” Lại là một giọng nói vang lên.
Lâm Dĩnh cảm thấy giọng nói này có chút quen tai, đang định quay người lại xem chủ nhân của giọng nói là ai thì đã nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của cô bạn thân.
“La, La Tu!!” “La Tu!!” Đồng tử Lâm Dĩnh đột nhiên co rụt lại, hoảng sợ nhìn về phía La Tu.
Sao La Tu này cũng quen biết Tô Xán a!
Đây rốt cuộc là tình huống gì?
Lâm Dĩnh chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, căn bản không kịp phản ứng.
“Huấn luyện trở về?” Tô Xán nhìn thấy La Tu, trên mặt hắn cũng hiện lên nụ cười, đây chính là quý nhân của mình.
La Tu gật đầu một cái, lại lắc đầu.
“Cũng không hẳn là trở về hoàn toàn, chỉ là tranh thủ đến dự thi, xem thử thực lực của mấy người kia thế nào.” Tô Xán hiểu rõ thân phận của La Tu, nên không khỏi gật đầu.
Cũng chỉ có mấy người kia mới đáng để La Tu coi trọng.
“Ngươi chính là người bạn mà La Tu nói là khá thú vị?” Lại một giọng nói đầy vẻ nghiền ngẫm vang lên, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía đó.
Lâm Dĩnh càng trực tiếp hóa đá, không ngờ lại thêm một người nữa!
“Tự giới thiệu một chút, Hồng Lâm, học sinh Nhất Trung.” Một cô gái có tướng mạo khá đáng yêu tiến về phía Tô Xán, ánh mắt dường như đang nhìn hắn.
Nhưng Tô Xán cũng không ngây thơ đến mức cho rằng thiếu nữ tên Hồng Lâm này đang nhìn mình, nàng hoàn toàn là vì La Tu mà tới.
Hồng Lâm, La Tu, Tiêu Diệc Tuyết, Tào Dương, thực lực bốn người này tương đương, mỗi người đối với lứa học sinh lớp 12 lần này đều là những cái tên lừng lẫy như sấm bên tai!
Về phần tại sao nói là bốn vị?
Đó là vì người xếp hạng nhất kia ở một đẳng cấp riêng biệt, thực lực mạnh hơn bốn người này một bậc.
Vị trí thứ nhất luôn do người kia nắm giữ, bốn người còn lại tranh giành các vị trí tiếp theo.
Từ năm lớp 10 đến nay vẫn luôn như vậy.
“Các ngươi đều tới à, ta còn tưởng rằng các ngươi đều chuẩn bị đợi đến sát giờ mới đến chứ.” “Là Tào Dương!” “Tiêu Diệc Tuyết cũng tới!” Sau khi La Tu xuất hiện, cả bốn người đều đã có mặt đông đủ.
Tô Xán vừa hay đang đứng ở trung tâm, cả Hoàng Tông Bảo cũng ở đó.
Chỉ có điều so với sự bình tĩnh của Tô Xán, Hoàng Tông Bảo lại căng thẳng không chịu nổi.
Hắn, Hoàng Tông Bảo, có tài đức gì mà lại được nhiều cao thủ vây quanh như thế này?
Bị vô số người nhìn chăm chú?
Hoàng Tông Bảo hoảng cả người, chỉ muốn dùng độn thuật chạy mất.
Tô Xán ngược lại rất thản nhiên.
Bởi vì Tô Xán có sự tự tin của riêng mình. Bây giờ, bốn người các ngươi là tâm điểm chú ý, còn chính mình chỉ là vai phụ.
Nhưng Tô Xán tin rằng, không bao lâu nữa hắn sẽ trở thành tâm điểm chú ý của vạn người, trở thành tồn tại duy nhất!
Nhóm người của Lâm Dĩnh cũng kinh ngạc, bọn họ chưa từng được chú ý như thế này bao giờ!
Nhất là cô gái tóc ngắn kia, nàng chỉ cảm thấy mình sắp hạnh phúc đến phát điên rồi.
La Tu vậy mà lại ở gần mình như vậy!
Hơn nữa, La Tu này lại còn gọi người họ hàng nghèo của Lâm Dĩnh là Tô huynh?
Cô gái tóc ngắn bỗng nảy ra một ý nghĩ, hình như nghèo một chút cũng không phải là không thể chấp nhận!
Trong nhà nàng có tiền!
May mắn là sự náo động này không kéo dài quá lâu, bởi vì người đó đã xuất hiện!
“Trần Bình tới!” Không biết ai đã kêu lên, cả bốn người, bao gồm La Tu, đều đồng loạt nhìn sang, ánh mắt trở nên ngưng trọng.
Chỉ thấy Trần Bình để tóc húi cua, mặc bộ đồ thể thao màu đỏ bắt mắt, sau lưng còn khoác một chiếc áo khoác ngoài màu đỏ, đang từng bước tiến đến. Hắn mặt không biểu cảm, hoàn toàn không có chút căng thẳng nào dù bị rất nhiều người nhìn chằm chằm.
“Tên này, đúng là thích thể hiện thật.” La Tu không nhịn được lẩm bẩm, nhưng chiến ý trong mắt hắn lại cực kỳ nóng rực.
Không chỉ hắn, ánh mắt của ba người khác nhìn về phía Trần Bình cũng như thế.
“Bốn người các ngươi đến sớm quá.” Trần Bình cười cười, trong mắt hắn dường như cũng chỉ có bốn người bọn họ.
Chỉ khác là ánh mắt của hắn không giống La Tu và những người khác. Ánh mắt của bọn họ tràn đầy chiến ý, còn hắn chỉ có sự bình tĩnh.
“Trần Bình, lần này ta nhất định sẽ không thua ngươi!” Tào Dương không nhịn được nói. Trần Bình liếc nhìn Tào Dương một cái, bình tĩnh đáp lại.
“Ta rất mong chờ.” Sau khi Trần Bình xuất hiện, La Tu và mấy người kia cũng tản ra, không còn tụ tập quanh Tô Xán nữa.
Thời gian khảo hạch, cũng sắp bắt đầu rồi.
Rất nhiều giáo viên mặc trang phục đặc chế cũng lần lượt xuất hiện, loa phát thanh cũng bắt đầu thông báo về kỳ thi thử võ đạo toàn thành phố lần này.
“Lần này có 998 học sinh tham gia khảo hạch, toàn bộ đã có mặt!” “Mời mọi người căn cứ vào số báo danh của mình, đi tới địa điểm tương ứng để tiến hành khảo hạch.” “Số lượng thí sinh đông, mời mọi người khẩn trương di chuyển.” Loa phát thanh liên tục phát ba lần mới ngừng lại.
“Tô Xán, ngươi ở khu vực thi số mấy?” “Số 4.” “Vậy ta là số 6, xem ra chúng ta phải tách ra rồi.” Hoàng Tông Bảo nhìn số báo danh của mình, không khỏi lắc đầu.
Vì số lượng người tham gia khảo hạch khá đông, nên đương nhiên không thể tập trung tất cả lại một chỗ, làm vậy sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Tổng cộng chia làm 6 khu vực thi, mỗi khu vực thi hơn 160 người, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Trình tự thi ở đây là bắt đầu với phần thi tốc độ, mỗi lượt 30 người, tức 5 người từ mỗi khu vực thi. Sau khi thi xong, những người này sẽ đi theo lối đi riêng để đến địa điểm thi sức mạnh.
Mặc dù phần thi tốc độ cũng diễn ra trên sân thể dục, nhưng lối đi sau đó lại khác nhau, cho nên Tô Xán và Hoàng Tông Bảo đúng là phải tách ra.
Tiếp theo là đến phòng thi cơ sở pháp. Nếu cần đăng ký thi kỹ năng cao cấp thì sẽ đến căn phòng ở trong cùng.
Căn phòng đó chỉ có một. Theo lý thuyết, tất cả những người từ 6 khu vực thi muốn đăng ký thi kỹ năng cao cấp đều phải đến đó.
Tuy nhiên, dựa theo tình hình các năm trước, số người đăng ký thi kỹ năng cao cấp ngay trong lần thi thử đầu tiên không nhiều, ước chừng không quá hai mươi người, và phần lớn đều là học sinh của Nhất Trung.
Thông thường phải đợi đến lần thi thứ hai, tức là sau kỳ thi lần này, các trường học mới bắt đầu dốc sức, dùng đủ mọi phương pháp để giảng dạy, lúc đó số người sở hữu kỹ năng cao cấp mới từ từ tăng lên.
Nhưng số lượng tăng cũng có hạn.
“Ta ở khu vực thi số 4, số báo danh 128, số này xếp khá cuối đấy.” Tô Xán lẩm bẩm một câu, chỉ có thể đi đến địa điểm chờ thi của khu vực thi thứ 4.
May mắn là tốc độ kiểm tra tổng thể vẫn rất nhanh. Phần thi chạy 1000 mét, người nhanh không cần đến một phút, người chậm cũng chỉ hơn một phút, về cơ bản sẽ không có thí sinh nào chạy quá 90 giây.
Dù sao những người có thể đăng ký vào lớp võ đạo đều có sự tự tin nhất định vào thực lực của bản thân, nếu không thì ai lại đăng ký làm gì?
Tính cả thời gian ra sân, chuẩn bị thi, một lượt thi nhiều nhất cũng không tốn quá 3 phút!
Cứ 3 phút một lượt thi, mỗi lượt 5 người ở mỗi khu vực, vậy nên Tô Xán chỉ cần chờ hơn một tiếng là đến lượt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận