Bắt Đầu Liền Thêm Điểm, Trường Sinh Ta Vô Địch

Chương 400: Tiểu Hôi Hôi đột phá Đan Cảnh!

Chương 400: Tiểu Hôi Hôi đột phá Đan Cảnh!
Chỉ có điều, vạn thú hình biến thành bảo châu, lại hiển lộ ra bên ngoài.
May mắn, nơi này dù sao cũng là địa bàn của Long gia, ngược lại cũng không sợ bị người khác phá hủy.
"Các ngươi làm sao vào được?"
Khi Trần Vũ và Hôi Hôi hai người tiến vào, Bưu Quân Hầu liền có chỗ phát giác, vội vàng chạy tới.
Tiểu Thanh cũng theo đó xúm lại.
"Trần Vũ, rốt cuộc khi nào ngươi mới có thể để cho chúng ta ra ngoài, cái nơi quỷ quái này mỗi ngày không thấy ánh mặt trời, ngạt c·hết mất!"
Tiểu Thanh hướng về phía Trần Vũ phàn nàn.
Trần Vũ không để ý tới lời nói của Tiểu Thanh, gia hỏa này, tính cách chính là như vậy.
"Tiểu Hôi Hôi muốn đột phá."
Trần Vũ nhìn về phía Bưu Quân Hầu, nói: "Ở trên Thiên Nguyên Châu, huyết mạch của Tiểu Hôi Hôi, trường kỳ bị kích thích, đột phá cũng là hợp tình hợp lý."
"Vì cái gì tốc độ tiến giai của hắn lại nhanh hơn ta?"
Tiểu Thanh khẽ đảo tròng mắt: "Trần Vũ, đợi con sóc này đột phá xong, thả ta ra ngoài đi, ta cũng muốn thể nghiệm thiên địa linh khí của Thiên Nguyên Châu, đột phá đến Đan Cảnh!"
Lúc trước khi Tiểu Thanh bị Thúy Liễu đưa đến Bắc Địa, vẫn chỉ vừa mới xuất sinh, không có ý thức gì, nhìn Thiên Nguyên Châu càng không có chút ký ức nào, bởi vậy đối với thế giới bên ngoài cũng rất hướng tới.
"Ồn ào!"
Cự trảo của Bưu Quân Hầu lập tức rơi xuống, đem Tiểu Thanh hung hăng giẫm lên mặt đất: "Đừng ảnh hưởng thiếu gia của chúng ta đột phá!"
Tiểu Thanh đang giãy dụa, rất muốn mắng thú, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tràn ngập uy h·iếp của Trần Vũ, nó lại không dám.
Trần Vũ đã đột phá đến Đan Cảnh, đối phó nó so với trước kia dễ như trở bàn tay.
"Tiểu Hôi Hôi, ăn những đan dược này!"
Trần Vũ lấy ra mấy viên đan dược, cho Tiểu Hôi Hôi ăn vào.
Những đan dược này, đều là cho Hôi Hôi, Bưu Quân Hầu và Tiểu Thanh luyện chế lúc trước.
Sau khi phục dụng, có thể cam đoan ở mức độ lớn nhất bọn hắn trong lúc tiến giai sẽ không mất lý trí, cũng sẽ không bởi vì không khống chế nổi huyết mạch, mà tạo thành tổn thương cho bản thân.
Sau khi ăn đan dược, tình huống của Tiểu Hôi Hôi so với trước đó đã tốt hơn nhiều.
Nhưng viên phù hiệu màu bạc trên trán hắn lại càng ngày càng sáng.
"Để Tiểu Hôi Hôi tìm một chỗ tu luyện thật tốt, để nó tấn cấp."
Trần Vũ nói.
Sau đó, hắn liền cùng Tiểu Thanh, Bưu Quân Hầu rời khỏi khu vực này, đến một chỗ trống trải bên trong "Vạn thú hình".
Ngao!
Không bao lâu, tiếng gầm giận dữ bỗng nhiên vang lên.
Sau đó, Trần Vũ, Bưu Quân Hầu, Tiểu Thanh, đều cảm nhận được một cỗ rung động mãnh liệt, từ vị trí của Tiểu Hôi Hôi truyền ra.
Nhìn từ đằng xa, bọn hắn nhìn thấy Tiểu Hôi Hôi nổi lơ lửng giữa không trung, ngân mang quanh thân chợt lóe sáng.
Sau tiếng gầm giận dữ, mặt đất sụt lún, vô số cây cối khô cạn, đá vụn, bị xoắn nát trong bụi đất
"Đan Cảnh sơ kỳ! Tiểu Hôi Hôi đột phá."
Trần Vũ cảm nhận được cỗ khí thế này, lập tức cười ha ha.
Trần Vũ lập tức vọt tới bên cạnh Tiểu Hôi Hôi.
Ở phía sau hắn, Bưu Quân Hầu, Tiểu Thanh cũng theo sát phía sau.
"Tiểu Hôi Hôi!"
Trần Vũ nhìn thấy biến hóa của Tiểu Hôi Hôi, cũng hơi ngây người.
Chỉ thấy Tiểu Hôi Hôi từ một con sóc con lớn bằng vậy, biến thành bộ dáng một con sư tử lớn.
Nếu như nói trước kia Tiểu Hôi Hôi cho người ta một loại cảm giác ngây ngô non nớt, như vậy hiện tại Tiểu Hôi Hôi, chính là một bộ dáng h·u·ng· ·á·c uy vũ.
Mặc dù tiến bộ của Tiểu Hôi Hôi làm Trần Vũ rất cao hứng, nhưng đồng thời cũng làm Trần Vũ cảm thấy một tia không được tự nhiên.
Trần Vũ cảm thấy, chính mình có lẽ còn cần một đoạn thời gian để thích ứng với biến hóa của Tiểu Hôi Hôi.
"Đại ca!"
Lần này, Tiểu Hôi Hôi không tiếp tục dùng bất kỳ phương thức truyền âm nào, mà là dùng thanh âm của mình nói thẳng ra câu nói này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận