Bắt Đầu Liền Thêm Điểm, Trường Sinh Ta Vô Địch

Chương 141: sát tâm không chỉ

**Chương 141: Sát tâm không dứt**
Lúc đó, trong nội tâm nàng vô cùng ghen ghét, nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài.
Bất quá, từ khi mẫu thân của Hoa Ngọc Thụ thất sủng, Phượng Phu Nhân vẫn luôn âm thầm đối nghịch với hắn, liên hợp với những người khác của Hoa gia, chèn ép, xa lánh mẫu thân hắn, khiến cho nàng u uất thành bệnh.
Thậm chí, vào giây phút cuối cùng trong cuộc đời của nàng, Phượng Phu Nhân còn vụng trộm xúi giục người làm trong phủ, ngừng thuốc của nàng, khiến cho nàng càng nhanh chóng t·ử v·ong.
Những năm gần đây, chuyện vụng trộm ngừng thuốc năm đó đã được nàng che giấu, bất quá, nàng vẫn rất ngứa mắt Hoa Ngọc Thụ.
Chỉ là bởi vì có Hoa Đình Phi tại đó, nàng không dám động tới Hoa Ngọc Thụ.
Bất quá, khoảng thời gian trước, lại có một tên đệ tử chân truyền của Bạch Vân Tông đến Hoa gia.
Nghe nói, tộc lão trong gia tộc là Hoa Ngọc Trân, vì lấy lòng Phương Cổ Nguyệt, đã vận dụng không ít quan hệ.
Phương Cổ Nguyệt hứa hẹn, chỉ cần là người trong thế hệ trẻ của Hoa gia, có đủ điều kiện, chỉ cần nguyện ý, đều có thể bái nhập Bạch Vân Tông, trở thành đệ t·ử ngoại môn.
Trong tình huống bình thường, người của Hoa gia, chỉ cần tư chất không tệ, mà ở trong gia tộc không có tiền đồ, đều sẽ muốn bái nhập Bạch Vân Tông.
Trong mắt nàng, Hoa Ngọc Thụ hẳn là sẽ nắm lấy cơ hội này.
Điều này làm cho nàng rất lo lắng.
Nàng biết rất rõ, tư chất của Hoa Ngọc Thụ không kém, chỉ là do hạn chế về tài nguyên.
Nếu như hắn bái nhập Bạch Vân Tông, có được đầy đủ tài nguyên, thể hiện ra đầy đủ t·h·i·ê·n phú, biết được những việc nàng làm với mẫu thân hắn năm đó, hắn chắc chắn sẽ nghĩ đủ mọi cách để báo thù chính mình.
Đây cũng chính là lý do vì sao, trong khoảng thời gian này, Phượng Phu Nhân lại lén lút p·h·ái người chặn g·iết Hoa Ngọc Thụ.
Hết thảy, đều là để diệt trừ mối họa ngầm.
Nhưng, nàng đã thất bại.
"Hẳn là có người hỗ trợ, hơn nữa còn là một người trợ giúp rất lợi hại."
"Bất quá, ta cũng không rõ ràng, Hoa Ngọc Thụ rốt cuộc làm thế nào quen biết được một vị cao nhân như vậy."
Quản sự, là thân tín được Phong thị tin tưởng nhất, rất nhiều việc trong bóng tối đều do hắn làm thay.
"Đúng vậy a......"
Phượng Phu Nhân cau mày: "Ngày thường, ngoài việc ở trong gia tộc tu luyện, hắn chỉ ra ngoài k·i·ế·m tiền, không có khả năng quen biết được cao nhân nào......"
Trong lúc nhất thời, cả hai người đều không nói gì, trong phòng trở nên yên tĩnh.
Một lúc lâu sau, Phượng Phu Nhân mới nói: "Người đứng sau Hoa Ngọc Thụ, thực lực khoảng chừng ở trình độ nào?"
"Hẳn là ngay tại Hậu t·h·i·ê·n tầng tám, tầng chín, dù sao lực chiến đấu cao nhất mà chúng ta p·h·ái đi lần này, cũng chỉ là Hậu t·h·i·ê·n tầng bảy mà thôi......"
Quản gia ngẫm nghĩ, rồi trả lời.
Hậu t·h·i·ê·n tầng tám, tầng chín, đã là cực hạn mà hắn có thể nghĩ tới.
Về phần tầng thứ cao hơn, hắn căn bản không hề nghĩ tới.
Nếu như Hoa Ngọc Thụ phía sau có chỗ dựa mạnh mẽ như vậy, vậy thì đã không rơi vào kết cục như vậy.
"Ân......"
Phượng Phu Nhân ngẫm nghĩ: "Nếu như vậy, vậy thì không có gì phải sợ, chỉ cần không phải là Tiên Lưu cao thủ là được."
"Bất quá, tên gia hỏa này, trong khoảng thời gian gần đây, hẳn là sẽ có sự đề phòng, sẽ không dễ dàng rời đi. Ngay tại trong phủ này, cũng không dễ dàng ra tay."
"Nếu vậy, ngươi hãy p·h·ái người nhìn chằm chằm hắn cho ta, mọi cử động của hắn trong phủ, đều phải báo cho ta biết. Nếu như hắn muốn rời đi, chúng ta sẽ bố trí lại, p·h·ái người lợi hại hơn đi đối phó hắn."
"Vâng."
Quản gia đáp, trong giọng nói mang theo một tia nghiêm túc.
Hắn biết, nếu như Hoa Ngọc Thụ thật sự gia nhập Bạch Vân Tông, vậy thì bọn họ thật sự sẽ gặp xui xẻo.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, thoáng chốc đã mười ngày trôi qua.
Trần Vũ ở Vong Ông Lâu, ngoại trừ việc mua sắm một chút dược liệu để luyện đan, thời gian còn lại đều để cho tâm thần được thả lỏng.
Hắn đã rất lâu rồi, không có được cảm giác thư thái như thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận