Bắt Đầu Liền Thêm Điểm, Trường Sinh Ta Vô Địch

Chương 322: người này, vậy mà để cho ta đều có loại cảm giác nguy cơ

Chương 322: Người này, vậy mà khiến ta có loại cảm giác nguy cơ
Bất quá, những điều này cũng chỉ là lời đồn đại từ một số đệ tử bình thường, đối với thực lực chân chính của Trần Vũ, nhóm người Sói Xanh không có nhận thức chính xác.
"Tên đệ tử Bạch Vân Tông kia, tám chín phần mười là một nửa bước Đan Cảnh tông sư ngưng tụ hai viên, thậm chí ba viên đặc tính hạt giống."
"Thực lực của hắn, hoàn toàn chính xác rất mạnh, bất quá, so sánh với Mặc sư huynh, vẫn có chênh lệch rất lớn. Mặc sư huynh thế nhưng là tu luyện bốn môn bí kỹ, ngưng tụ bốn khỏa đặc tính hạt giống. Huống hồ, Mặc sư huynh trên thân còn có tông chủ cố ý ban cho một kiện toàn thuộc tính bảo khí, đối phó một tên đệ tử Bạch Vân Tông, còn không phải dễ như trở bàn tay sao."
Lần này, Mặc sư huynh không nói thêm gì, bởi vì hắn cũng nghĩ như vậy.
Hắn đối với thực lực trước mắt của mình, vẫn rất có lòng tin.
"Tốt, nếu tình huống Ngũ Đại Liên Môn đã biết, chúng ta cũng nên xuất phát."
Mặc sư huynh cũng không muốn lãng phí thời gian.
"Đúng rồi..." Nói đến đây, hắn chợt nhớ tới điều gì.
Căn dặn một tiếng, "Tuy nói trong các ngươi, tu vi thấp nhất đều là Tiên Lưu bát tầng, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút. Đến lúc đó, nếu ta đối phó người của Bạch Vân Tông kia, chỉ sợ không cách nào phân tâm lo cho các ngươi."
"Yên tâm đi, sư huynh, chúng ta biết nên làm như thế nào."
Một tên đệ tử vội vàng nói.
"Ân..." Mặc sư huynh khẽ gật đầu, liền không nói thêm lời.
Lập tức, hắn dẫn đầu, hướng về phía Ngũ Đại Tông Môn tiến đến.
"Chỉ mong sự tình có thể phát triển theo hướng tốt..."
Trong mắt Mặc sư huynh lóe lên một tia kiên quyết, trầm giọng nói ra.
Lần này, hắn tới Ung Châu, nhưng là bị tông chủ đích thân triệu kiến, giao phó nhiệm vụ, vị Mặc sư huynh này tự nhiên phải chịu áp lực rất lớn.
Hắn biết, chỉ cần mình lần này có thể thành công, liền lập tức có thể được tông chủ trọng dụng, trở thành một tên trưởng lão.
Nhưng nếu như lần này kết quả không đạt được yêu cầu, như vậy con đường thăng tiến sau này của mình đều sẽ bị ảnh hưởng.
Trừ những kẻ cố ý áp chế tu vi đến nửa bước Đan Cảnh tông sư, nếu không, lấy tu vi của hắn, muốn đột phá, cần tài nguyên cực kỳ khổng lồ.
Một đám người, trùng trùng điệp điệp chạy tới Ngũ Đại Liên Môn.
Ngũ Đại Liên Môn.
Bên trong biệt uyển, Trần Vũ bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía sơn môn của Ngũ Đại Liên Môn.
"Có người đến, chắc là những kẻ đến từ Thiên Nguyên Châu..."
Trần Vũ cảm nhận được một vị nửa bước Đan Cảnh cường giả đang tới gần.
Khí thế phát ra trên thân vị nửa bước Đan Cảnh cường giả này, so với bất kỳ vị nửa bước Đan Cảnh cường giả nào Trần Vũ từng gặp qua đều cường đại hơn, chỉ kém Bùi Thiên cùng Quý Thường Bá.
Trần Vũ cũng hết sức chăm chú, chuẩn bị sẵn sàng nghênh địch.
Mặc dù mình ở dưới Đan Cảnh gần như là vô địch, nhưng thực lực những người này cũng không thể khinh thường.
Dù sao phía sau bọn hắn có Đan Cảnh tông sư làm chỗ dựa, ai biết sẽ có hay không có át chủ bài gì?
"Đi xem một chút!"
Thân hình Trần Vũ lóe lên, biến mất khỏi viện.
Tiểu Hôi Hôi theo sát phía sau.
Ngoài sơn môn.
Mặc sư huynh và đám người đã tới nơi, xung quanh bọn họ, ngổn ngang lộn xộn chạy đến các đệ tử của Ngũ Đại Liên Môn.
"Hả?"
Mặc sư huynh vừa định tiếp tục đi tới, nhưng lại dừng bước.
Hắn ngẩng đầu lên, thấy được một thiếu niên áo trắng.
"Hắn chính là người của Bạch Vân Tông sao?"
Mặc sư huynh nhìn về phía Trần Vũ, hai người ánh mắt chạm vào nhau.
Trần Vũ cùng Mặc sư huynh, liếc nhau, đều không có hành động thiếu suy nghĩ.
Sau lưng Mặc sư huynh, những đệ tử khác cũng cảm nhận được khí tức phát ra trên thân Trần Vũ, nhao nhao trở nên có chút câu nệ.
"Người này, vậy mà lại khiến ta có loại cảm giác nguy cơ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận