Bản Tọa Vũ Thần

Chương 539: Trong hoàng thất đấu, huynh đệ bất hòa

**Chương 539: Trong hoàng thất đấu đá, huynh đệ bất hòa**
*(Cảm tạ hảo hữu Quả Quả đã ủng hộ nguyệt phiếu, vui mừng bái tạ!)*
Đại hoàng tử mặc dù là phế Thái tử, nhưng dù sao từng làm Thái tử nhiều năm, bên người vẫn có một nhóm lớn trung thành tuyệt đối, hơn nữa, thế lực chủ yếu của hắn ở trên triều đình.
Tam hoàng tử thuở nhỏ tập võ, từng bái hoàng thất Vũ Hoàng cấp cung phụng làm thầy, về sau gia nhập quân đội, nhiều lần lập quân công, theo cơ tầng sĩ quan từng bước một cất nhắc lên, càng là cưới nữ nhi của quân đế quốc thần, Trấn Quốc đại tướng quân Thượng Quan Bá làm phi, trong quân đội có uy vọng cực cao.
Hai người này thế lực một tại triều đình, một tại quân đội, song phương lực lượng ngang nhau, không ai nhường ai, lẫn nhau công kích, thủy hỏa bất dung, sớm đã là tranh đến long trời lở đất, thế bất lưỡng lập, lại cứ ai cũng không cách nào áp đảo đối phương, lấy được thắng lợi cuối cùng.
Nhị hoàng tử lại mở ra một con đường riêng, hắn ở trên triều đình thế lực không bằng Đại hoàng tử, tại quân đội càng không có cách nào so sánh cùng Tam hoàng tử, nhưng hắn lại có thể một mình lo thân, tọa sơn quan hổ đấu.
Hơn nữa, Đại hoàng tử và Tam hoàng tử song phương thế lực lực lượng tương đương, còn phải không ngừng mà hướng hắn lấy lòng, cầu mong lấy được sự ủng hộ của hắn, cho nên tạm thời mà nói, hắn ngược lại là rất thảnh thơi, rất an nhàn.
Nhị hoàng tử sở dĩ nhận được sự lôi kéo của cả Đại hoàng tử và Tam hoàng tử, không chỉ là bởi vì thân phận hoàng tử của hắn và thế lực của một hệ đó, mà quan trọng nhất là, hắn có tiền!
Phải, hắn có tiền, hơn nữa không phải có tiền bình thường!
Nhị hoàng tử trước khi Hoàng đế bệ hạ hôn mê, vẫn luôn không nóng không lạnh, là một trong ba hoàng tử tầm thường nhất, nhưng trên thực tế lại là người tinh ranh, đem hết thảy mọi sự đều nhìn rất thấu triệt.
Đại hoàng tử mặc dù vị trí Thái tử bị phế, nhưng hắn làm Thái tử trong những năm tháng thực sự không ngắn, trên triều đình thế lực trong các hoàng tử không ai sánh bằng, rất nhiều lão thần đức cao vọng trọng cùng năng thần quyết đoán, hoặc từng làm qua lão sư của hắn, hoặc từng làm qua thư đồng của hắn, thân thể sớm đã in dấu ấn ký tươi sáng của Đại hoàng tử.
Tam hoàng tử tại quân đội thế lực đồng dạng không gì phá nổi, chẳng những có hoàng thất Vũ Hoàng cấp cung phụng sư phụ, còn là con rể của quân đế quốc thần Thượng Quan Bá, tự thân cũng chiến tích huy hoàng, toàn bộ quân đội, chí ít có hai phần ba trở lên tướng lĩnh đều là tử trung của hắn.
Nhị hoàng tử tự biết tại quân chính lưỡng giới không có gì phát triển, dứt khoát bày ra một bộ tuyệt không tranh quyền, nguyện làm một vương gia thái bình phú quý, toàn lực tại giới kinh doanh phát triển, Đế Hi Thương Hội – thương hội rất lớn của Thiên Khôi đế quốc, chính là sản nghiệp của Nhị hoàng tử.
Có thể nói hiện tại Thiên Khôi đế quốc, trừ tài chính đế quốc, luận về tài phú không ai vượt qua được Nhị hoàng tử.
Mà một đế quốc to lớn như vậy, tài chính thu nhập dù nhiều, có đôi khi cũng nhập không đủ chi, giật gấu vá vai, cho nên nói, Nhị hoàng tử mới là tài thần hoàn toàn xứng đáng của Thiên Khôi đế quốc.
Nguyên bản Đại hoàng tử và Tam hoàng tử đối với chuyện này cũng không để ở trong lòng, ngươi thương nghiệp phát triển cho dù tốt, tài phú có nhiều, cũng không ảnh hưởng tới triều đình, không thể thay đổi được quân quyền, bất luận bên nào trong số bọn hắn sau này cầm quyền, đế quốc thương nghiệp của Nhị hoàng tử tóm lại là muốn vì bọn hắn sở dụng.
Thế nhưng ai có thể nghĩ tới, Hoàng đế bệ hạ tại tình huống không chỉ rõ người nối nghiệp lại quỷ dị hôn mê, bọn hắn song phương tranh đấu bắt đầu mới phát hiện, tiền tài lại là trọng yếu như vậy, Nhị hoàng tử – nhân vật trước kia bọn hắn xem thường, lập tức lại thành miếng bánh thơm ngon.
Nói đến bệnh tình của Hoàng đế bệ hạ cũng kỳ quái, hơn hai năm, vừa không tỉnh lại cũng không tắt thở, tựa như là người thực vật, cứ như vậy một mực hôn mê.
Mà Đại hoàng tử và Tam hoàng tử tranh đấu đã đến giai đoạn gay cấn, triều đình chính lệnh, chỉ có thể ban xuống đến các cấp quan phủ, phương diện quân đội lại không nghe tuyên cũng không nghe điều, hoàn toàn tự thành một thể.
Đại hoàng tử nhất hệ giận dữ, trực tiếp cắt đứt hậu cần cung cấp các phương diện như thuế ruộng quân giới của quân đội, ngươi không phải không nghe triều đình chính lệnh a? Vậy liền không muốn cầm lương thảo của triều đình.
Cứ như vậy lại càng làm mâu thuẫn hai bên thêm gay gắt, cả nước các nơi chính lệnh không thông, quân lệnh không được, toàn bộ hệ thống quản lý của đế quốc cơ hồ tê liệt.
Tại thế giới cường giả vi tôn, khắp nơi võ giả này, địa phương quan phủ không có quân đội ủng hộ, chỉ dựa vào mấy nha dịch, căn bản không có năng lực quản lý bình an một phương, tùy tiện một tông phái hoặc thế gia hơi có quy mô, bọn hắn cũng trêu chọc không nổi.
Mà quân đội không có quan phủ cung cấp thuế ruộng, cũng là quân tâm bất ổn, đào binh, làm phản thường có phát sinh, thậm chí có chút địa phương cả chi quân đội hóa thân thành phỉ, cướp bóc địa phương.
Chính tại dưới tình huống này, Thương Nguyệt Môn thừa cơ nổi lên, trắng trợn khuếch trương, cơ hồ là không hề cố kỵ mời chào quần hùng, phát triển thực lực.
Chấp nhận mời chào thì tốt, nộp lên tài phú của tông phái hoặc gia tộc, sau đó Thương Nguyệt Môn sẽ đi liều mạng, đi khuếch trương, đi chiến đấu; không tiếp thụ mời chào, diệt tông, diệt phái, diệt tộc, diệt môn... Chỗ đến, máu chảy thành sông.
Trước kia nếu có chuyện loại này phát sinh, quan phủ và quân đội đều sẽ ra mặt can thiệp, Thương Nguyệt Môn cũng không dám làm quá trắng trợn, quá tùy ý làm bậy...
Nhưng hiện tại quan phủ và quân đội lo thân còn chưa xong, đâu còn dư lực đi quản những chuyện này? Đại lượng võ giả giang hồ, tông phái thế gia hiển nhiên xin giúp đỡ không có kết quả, chỉ có thể nhao nhao chấp nhận Thương Nguyệt Môn hợp nhất, cho nên Thương Nguyệt Môn mới có sự phát triển nhảy vọt như thế.
Trong đó, Vũ Vương cường giả, từ trước kia bốn năm mươi người, trực tiếp gia tăng đến một trăm hai ba mươi người, coi như Đàm Vân Thiên bọn hắn tuần tự diệt sát hơn bảy mươi người, hiện tại cũng còn chí ít năm mươi người trở lên.
Về phần Vũ Quân, Đại Vũ Sư, Vũ Sư, võ sĩ của Thương Nguyệt Môn... Số lượng càng hiện lên cấp số nhân tăng trưởng, quả thực là một con số khủng bố, làm cho người ta không cách nào tưởng tượng.
Chỉ có Vũ Hoàng cường giả, Thương Nguyệt Môn gia tăng không nhiều, bởi vì đến cường giả cấp bậc này, chỉ cần không phải vì gia sự liên lụy, coi như đánh không lại cũng có thể chạy, rất ít người sẽ chủ động buông xuống cường giả tôn nghiêm, đi cho Thương Nguyệt Môn làm chó săn.
Nhưng cho dù như vậy, Vũ Hoàng cường giả của Thương Nguyệt Môn cũng theo trước kia mười hai người, gia tăng đến hai mươi người, bỏ đi Cừu Trăn Viễn và Thương Thanh Phong bị Đàm Vân Thiên bọn hắn chém giết, cũng còn mười tám người.
Nghe xong tin tức Đàm Vân Thiên nghe được, Long Thiên bọn người thổn thức không thôi, thời gian ba năm ngắn ngủi, Thiên Khôi đế quốc cường thịnh nhất thời, vậy mà lại suy sụp đến nước này, đừng nói về sau bất lực ngăn được Thương Nguyệt Môn quật khởi, chính là lão đối đầu Thiên Đô đế quốc bên kia, chỉ sợ cũng bất lực ứng đối a?
"Đối với Thương Nguyệt Môn, hoàng thất khẳng định không có cách nào, bất quá Thiên Đô đế quốc bên kia, tạm thời còn không có vấn đề quá lớn."
Đàm Vân Thiên lắc đầu nói: "Cuối cùng mấy vị hoàng tử còn hiểu rõ một chút đạo lý 'huynh đệ đồng lòng, tát biển đông cũng cạn', mặc kệ nội bộ huyên náo hung hãn thế nào, biên cảnh quân coi giữ lại không nhận chút ảnh hưởng nào, thuế ruộng tiếp tế hết thảy như thường, Thiên Đô đế quốc muốn kiếm tiện nghi cũng không dễ dàng như vậy."
"Sợ chỉ sợ tiếp tục như vậy, cục diện sớm muộn có một ngày sẽ mất khống chế, đến lúc đó biên cảnh muốn không bị ảnh hưởng cũng là không có khả năng." Long Thiên lại thở dài nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận