Bản Tọa Vũ Thần

Chương 341: Ma vực hiện, kim liên mở

**Chương 341: Ma vực hiện, kim liên nở**
Sau khi Long Thiên gặp một đỉnh phong Vũ Quân đơn độc di chuyển, hắn chủ động tiến lên, chặn đường đối phương.
"Ngươi là người phương nào, có ý đồ gì?" Mặc dù Long Thiên chỉ là một cao giai Vũ Quân, hơn nữa không hề tỏ ra ác ý, nhưng tên đỉnh phong Vũ Quân kia vẫn hết sức thận trọng, toàn bộ tinh thần đề phòng, quát khẽ.
"Huynh đài không cần nhạy cảm, tại hạ không có ác ý!" Long Thiên mỉm cười chắp tay: "Tại hạ là Long Thiên của Nguyên Vũ học phủ, có việc muốn thỉnh giáo."
"Ngươi là đệ tử Nguyên Vũ học phủ?" Nghe Long Thiên nói, tên đỉnh phong Vũ Quân kia rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, chỉ là vẫn có chút hoài nghi hỏi lại.
"Đúng vậy." Long Thiên dứt khoát lấy ra lệnh bài thân phận, cầm trong tay cho đối phương xem.
"Hóa ra ngươi chính là Long Thiên." Tên đỉnh phong Vũ Quân kia khẽ kinh hô, hoàn toàn buông lỏng đề phòng.
"Các hạ nhận ra ta?" Đến lúc này, lại đến phiên Long Thiên hơi nghi hoặc.
"Nghe danh đã lâu, nhưng chưa có duyên gặp mặt." Tên đỉnh phong Vũ Quân kia cười, cũng lấy ra lệnh bài thân phận: "Tại hạ là Thiệu Nhất Địch, cũng là đệ tử nội viện Nguyên Vũ học phủ."
Ngưng mắt nhìn kỹ thông tin trên lệnh bài thân phận, xác nhận thân phận đối phương xong, Long Thiên vội vàng thi lễ: "Hóa ra là Thiệu sư huynh, Long Thiên xin được phép chào hỏi."
"Không cần khách khí." Có thể gặp được đồng môn ở đây, Thiệu Nhất Địch hiển nhiên cũng rất vui vẻ, cười lớn nói: "Long Thiên sư đệ mới vào nội viện đã nhất chiến thành danh, chỉ là chưa có cơ hội gặp mặt, không ngờ lại gặp ở trong không gian thí luyện này, cũng xem như là duyên phận, ha ha. . ."
"Thiệu sư huynh quá khách khí, nội viện tàng long ngọa hổ, Long Thiên sao dám xưng 'Thành danh'." Long Thiên cười nhạt nói.
"Long sư đệ quá khiêm tốn, lấy cảnh giới Đại Vũ Sư đỉnh phong khiêu chiến trung giai Vũ Quân, lại còn chiến thắng, việc này ở toàn bộ nội viện khi đó đã được truyền tụng như giai thoại."
Thiệu Nhất Địch nói đến đây, dường như mới ý thức được điều gì, ngạc nhiên nói: "Mới đó không lâu, Long sư đệ vậy mà đã là tu vi cao giai Vũ Quân? Tốc độ tu luyện này của ngươi, thật đúng là. . ."
"Vận khí, chỉ là vận khí mà thôi. . ." Long Thiên khách khí đôi câu, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Thiệu sư huynh, những ngày qua, tất cả những người thí luyện ta gặp đều có thần thái vội vàng trước khi xuất phát, có phải đã xảy ra chuyện gì không?"
"Sao cơ? Long sư đệ ngươi không biết ư?" Thiệu Nhất Địch có vẻ hơi kinh ngạc hỏi ngược lại.
"Biết rõ cái gì?" Long Thiên càng thêm mơ hồ khi bị hắn hỏi.
"Xem ra ngươi đúng là không biết." Thiệu Nhất Địch có chút khó tin lắc đầu nói: "Mười ngày trước, bí cảnh xuất hiện dị tượng, ngươi chưa từng phát giác ư?"
"Trời hiện dị tượng?" Long Thiên nhíu mày suy nghĩ, bản thân tại sao không có chút ấn tượng nào?
"A, ta nhớ ra rồi. . ."
Vỗ trán, Long Thiên chợt nhớ tới một chuyện, mười ngày trước đó, hắn vì một gốc mây lăng thảo, đã cùng một con mặc đồng tê tê ác chiến hơn nửa ngày tại một động ngầm rộng lớn, chắc là vì vậy mà không phát hiện dị tượng xuất hiện trên bầu trời.
Nghe Long Thiên giải thích, Thiệu Nhất Địch lúc này mới chợt hiểu, cười nói: "Ta nói sao, lúc đó trong bí cảnh trời tối đen như mực, chỉ có một điểm kim quang ở phía chân trời ẩn hiện, thiên tượng dị thường như thế, làm sao ngươi lại không có chút phát giác nào!"
"Trời tối đen như mực, kim quang ẩn hiện?" Long Thiên như có điều suy nghĩ, một lát sau, đột nhiên la thất thanh: "Chẳng lẽ là. . . Ma vực đầm lầy lại xuất hiện?"
"Hẳn là. . ." Thiệu Nhất Địch sắc mặt cũng ngưng trọng, gật đầu nói: "Thiên tượng lúc đó, không khác trong truyền thuyết chút nào."
"Ma vực hiện, kim liên nở, chúng sinh nhập ma, một người ngộ đạo!"
Long Thiên thì thào nói nhỏ: "Trong truyền thuyết, mỗi khi Ma vực đầm lầy xuất hiện, tất có ngộ đạo kim liên hoa nở, kẻ tư tiện xông vào, một khi nhập ma, cả đời trầm luân trong đó, bỏ mình đạo tiêu, chỉ có người có đại cơ duyên, mới có thể có được ngộ đạo kim liên, phá Ma vực đầm lầy."
"Bí cảnh Ma vực đầm lầy hiện, trời ban ngộ đạo kim liên nở. Kẻ nhập vào hóa ma chướng, duy chỉ một người ngộ đạo tới."
Thiệu Nhất Địch ngâm nga than nhẹ nói: "Bí cảnh thí luyện không gian cứ năm năm mở ra một lần, nhưng Ma vực đầm lầy lại không phải lần nào cũng xuất hiện, bình quân cứ mười lần mở ra Bí Cảnh Không Gian, mới có một lần gặp được cơ hội, không ngờ, lần này chúng ta lại may mắn gặp phải."
"Ma vực đầm lầy, Ngộ đạo kim liên, nhập ma hay ngộ đạo, chỉ trong một ý niệm!"
Long Thiên cũng cảm thán nói: "Ma vực đầm lầy vừa mở, bất luận có bao nhiêu người tiến vào, đều chỉ có một người có thể có được kim liên mà ngộ đạo, những người còn lại chỉ có con đường nhập ma, kẻ nhập ma nhẹ, một khi người đạt được ngộ đạo kim liên bài trừ Ma vực, vẫn còn cơ hội sống sót, kẻ nhập ma sâu, lại là cả đời trầm luân trong đó, cho dù may mắn sống sót, cũng là tuy còn mà như đã chết!"
"Đúng vậy, cho dù biết rõ như thế, mỗi lần Ma vực đầm lầy xuất hiện, vẫn có vô số thí luyện giả đổ xô vào, chỉ vì một cơ hội mong manh kia, một cơ hội đạt được ngộ đạo kim liên, chẳng khác nào thiêu thân lao đầu vào lửa."
Thiệu Nhất Địch nói đến đây cũng cảm khái ngàn vạn, chính bản thân hắn, chẳng phải cũng là một thành viên trong đám thiêu thân lao đầu vào lửa đó sao?
"Thiệu sư huynh, Ma vực kim liên này, ta chỉ mới thấy trong một điển tịch ở Tàng Thư Các nội viện, trong sách chỉ nhấn mạnh tính nguy hiểm của Ma vực đầm lầy, còn đối với ngộ đạo kim liên lại chỉ miêu tả sơ sài, không biết là vì sao?"
Long Thiên nói đến đây, trong lòng cũng có chút không hiểu: "Ma vực đầm lầy đã nguy hiểm như vậy, có thể nói là cửu tử nhất sinh, tại sao vẫn có nhiều người không màng đến, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên?"
"Trong điển tịch viết như vậy, là bởi vì cho đến nay, đối với tác dụng chân chính của ngộ đạo kim liên, vẫn chưa có một thuyết pháp nào được công nhận." Thiệu Nhất Địch hiển nhiên hiểu biết nhiều hơn Long Thiên một chút, nghe vậy liền đáp.
"Sao có thể?" Long Thiên hoàn toàn không hiểu: "Ma vực đầm lầy cứ khoảng năm mươi năm lại xuất hiện một lần, mỗi lần đều có một người đạt được ngộ đạo kim liên, bài trừ Ma vực, sao lại không có người biết rõ tác dụng chân chính của ngộ đạo kim liên?"
"Đó là bởi vì, mỗi khi Ma vực đầm lầy bị phá trừ và biến mất, đều có một số thí luyện giả nhập ma còn nhẹ cùng nhau chạy ra, mà nếu như thí luyện giả đạt được ngộ đạo kim liên không muốn bị người khác biết, cũng sẽ trà trộn trong đó, không chịu thừa nhận."
Thiệu Nhất Địch giải thích: "Mà điều thần kỳ nhất là, người đạt được ngộ đạo kim liên kia, chỉ cần không phải tự mình chủ động thừa nhận, thì bất luận kẻ nào đều không thể phân biệt ra được, dù là cường giả thế nào, đều không thể phát giác ra điểm dị thường."
"Lại là như vậy. . ." Long Thiên có chút trầm ngâm nói: "Nếu như thế, tại sao mọi người vẫn chạy theo ngộ đạo kim liên như vịt chạy đồng?"
"Luôn có một bộ phận những người từng chiếm được ngộ đạo kim liên, khi thực lực đạt tới một trình độ nhất định, hoặc là khi thọ nguyên sắp hết không còn sợ hãi, sẽ công khai thừa nhận mình từng chiếm được ngộ đạo kim liên, nhưng kỳ quái là, quá trình mỗi người đạt được ngộ đạo kim liên, cùng với lý giải về tác dụng của ngộ đạo kim liên, đều không hoàn toàn giống nhau."
Thiệu Nhất Địch nói đến đây, cũng không tự giác cau mày: "Tuy nhiên tác dụng của ngộ đạo kim liên, hàng ngàn năm qua được mọi người chấp nhận nhiều nhất, tổng hợp lại có hai loại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận