1980: Gái Lỡ Thì Trọng Sinh, Đánh Ngã Cha Kế Cả Nhà

1980: Gái Lỡ Thì Trọng Sinh, Đánh Ngã Cha Kế Cả Nhà - Chương 09: Để lộ tin (length: 8277)

Cầm lấy quần của Điền Ngọc Phân dính đầy m·á·u, còn có bộ xiêm y cũng dính m·á·u của Vương Lão Yên.
Chắc là lúc cõng Điền Ngọc Phân đi tìm đại phu chân đất đã quẹt vào.
Hầu Nguyệt Cúc nhàn nhạt "Ừ" một tiếng.
Sửu Ny còn chưa kịp bước đi, liền nghe thấy Vương Lão Yên có chút vội vàng xao động lên tiếng, "Ngươi chờ một chút, trong túi ta có đồ."
Tiếp đó liền hai ba bước đi tới, thò tay vào trong túi áo móc một chút.
Lúc đưa tay ra là nắm chặt, liền ở trước mắt Sửu Ny lung lay một chút.
Nếu là bình thường không để ý, khẳng định sẽ không biết trong lòng bàn tay hắn đang nắm chặt cái gì.
Nhưng lúc này Sửu Ny như đang nhìn về phía Hầu Nguyệt Cúc, lực chú ý cùng khóe mắt liếc qua lại vẫn dừng ở trên túi áo.
Ngón út kia chưa hoàn toàn nắm lấy, lộ ra ngoài một góc, nàng nhìn rõ ràng, là đại đoàn kết!
Xem hình dạng hẳn là một xấp, xem chừng cũng phải hơn một trăm đồng.
Thêm số tiền này, còn có những thứ kia ở trong bình gốm, liền cùng với tính toán sơ bộ của nàng về số tiền trong nhà có thể để dành được không sai biệt lắm.
Thì ra tiền còn lại, Vương Lão Yên đều tùy thân mang theo.
Nhưng mà, dưới lúc thu hoạch, khom lưng cong mông, hắn không có việc gì lại đi để nhiều tiền như vậy trong túi làm cái gì? !
Chẳng lẽ hắn dự liệu được hôm nay sẽ có người tới moi móc gốc gác của hắn sao? Điều này sao có thể!
Vậy chính là hắn khẳng định, hôm nay sẽ có chỗ dùng đến tiền!
Còn không phải là ít tiền!
Buổi chiều hôm nay lúc hái nấm, nàng lại suy nghĩ về cái ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu vào buổi sáng rồi biến mất, chầm chậm từng chút chải chuốt rõ ràng.
Nhìn thấy đại đoàn kết, suy đoán trong lòng kia đã được chứng thực ba phần, ánh mắt không khỏi tối đi một chút.
Đi theo Hầu Nguyệt Cúc tới bên mép giếng lớn.
Bên mép giếng kia cũng có không ít phụ nữ đang giặt xiêm y, thấy Sửu Ny hai người đi tới, tốp năm tốp ba chào hỏi.
Sửu Ny vừa đáp lời hàn huyên vài câu, vừa múc một thùng nước lên, đổ vào trong chậu.
Còn tiện tay đổ đầy nước vào trong chậu của Hầu Nguyệt Cúc, ngồi xổm bên cạnh Hầu Nguyệt Cúc, hơi ngượng ngùng nói, "Đại tẩu, chị xem hôm nay em bận quá, hay là để em giặt giúp chị đi."
Mỗi lần nàng giặt xiêm y, Hầu Nguyệt Cúc đều trùng hợp có thể tìm tới hai bộ xiêm y dơ của trẻ con và người lớn, cùng đôi giày thối, nhờ nàng tiện tay giặt giúp.
Vương lão đại ba nhân khẩu ở phòng phía tây, mẹ nàng chủ động giúp thu dọn, nếu không liền sai khiến nàng đi thu dọn, Hầu Nguyệt Cúc lựa lời hay mà nói.
"Ai nha! Nào có bà bà và em chồng lại đi thu dọn phòng cho con dâu. Gặp được mẹ chồng như mẹ, ta thật đúng là rơi vào ổ phúc ~ "
Nếu mấy ngày không cho thu dọn, trong lời nói bóng gió sẽ cho ngươi nghe.
Nếu không liền ám chỉ, xuyên qua miệng Vương lão đại mà nói ra.
Nàng là con dâu, mặc dù là Kế bà bà, cũng không tốt trắng trợn không kiêng nể, sợ người ta để ý.
Được con trai Vương gia nói, ai cũng không thể làm gì.
"Đều là người một nhà, xem nể mặt cha ngươi, đừng làm cho mẹ khó xử." Đời trước của Sửu Ny, dưới những lời này của mẹ nàng, cũng là làm người ở cho nhà Vương lão đại.
Đời này, đừng có mơ!
Trong đầu Sửu Ny lại hiện lên việc đời trước cho Vương lão đại sinh đứa con gái, liền nghe Hầu Nguyệt Cúc khách khí nói, "Dùng ngươi giặt cái gì, đại thu hoạch vụ thu đều mệt lắm rồi."
Nàng cho tới bây giờ đều là giữ thể diện, thấy phòng phía tây không thu dọn, trong lòng tức giận nửa ngày, đem Điền Ngọc Phân cùng Sửu Ny mắng cho một trận.
Thứ nhọn hoắt kia, mỗi ngày chỉ biết ở trước mặt công công làm ra vẻ lấy lòng, giả bộ làm người tốt, làm chút việc ấy có thể làm c·h·ế·t bọn họ sao!
Nhưng cho dù trong lòng tức giận, lời nói của nàng vẫn rất êm tai.
Sửu Ny coi như không biết, còn cười ha hả, "Hai bộ xiêm y này của em chà xát là xong, không tốn mấy công sức, một lát nữa em giúp chị tắm cùng luôn, cũng nhanh thôi."
Nghe lời này, nụ cười của Hầu Nguyệt Cúc mới có thêm hai phần thật.
Vừa xoa xoa xiêm y, Sửu Ny vừa cùng Hầu Nguyệt Cúc nói chuyện phiếm, dò la tin tức của nàng ta.
"Đại tẩu, nhà thím cũng sắp thu hoạch xong rồi nhỉ?"
"Ừ, còn có hai mảnh đất ở Đại Đông Vạn Gia Câu nữa."
"Hôm qua gặp thím nhà chị, còn nói hôm nay đi Đại Đông, thế nào? Hôm nay các người đi giúp, một ngày cũng không thu hoạch xong sao?"
Nàng chỉ là bịa chuyện thôi.
Ký ức khi hai mươi tuổi đã quá lâu rồi, huống chi là gặp người nào, nói những chuyện nhỏ nhặt gì.
Nhắc tới cái này, Hầu Nguyệt Cúc liền cảm thấy trên mặt có thể diện.
Khóe mắt liếc qua quét mắt những phụ nữ đang giặt quần áo ở mép giếng.
Nâng cao âm lượng, cần phải đảm bảo những người trong vòng ba mươi mét xung quanh đây đều nghe thấy, "Ta đã nói chờ trong nhà thu hoạch xong, sẽ giúp nhà mẹ đẻ ta hai ngày là được, đại ca ngươi cứ nói sợ hai cụ sốt ruột thu hoạch, lại mệt ra nông nỗi gì, nên trước giúp gặt gấp một ngày."
Nam nhân cho nàng nở mày nở mặt, điều này làm cho nàng ở nhà mẹ đẻ rất ư là vênh váo.
Nói xong lời muốn nói, mới thuận miệng trả lời câu hỏi của Sửu Ny, "Hôm nay không đi đông đại địa, đi Nam Sơn sườn núi, đại ca ngươi nói bên kia có ném trước thu hồi trong nhà cũng yên tâm."
Nói xong còn nhổ nước miếng một cái, nguyền rủa, "Kẻ trộm hoa màu thật là thiếu đạo đức, đáng c·h·ế·t cả nhà!"
Mảnh đất ở Nam Sơn sườn núi này đã là mảnh đất sát biên giới nhất trong số những nơi Triệu gia ngủ. Đi qua đó chính là đất của thôn khác.
Trước kia, lúc còn đội sản xuất, cũng có xã viên ở thôn kia lén lén lút lút tới đây trộm hoa màu.
Đồ của đại tập thể, cho dù bị xã viên trong thôn nhìn thấy, nhiều lắm cũng chỉ hù dọa đuổi đi là được, ai cũng không thể bởi vì chuyện này mà kết thù với người khác.
Được năm nay, phân chia đến từng hộ, lại có người tới đây trộm, đây chính là trộm lương thực của người ta.
Lương thực chính là gốc rễ, nếu bị bắt được, còn không phải bị đánh cho ị ra cứt sao.
Năm đầu tiên, còn không rõ ràng mảnh đất nào là của nhà nào, là người thành thật hay là kẻ tàn nhẫn, không thăm dò phương pháp, ai dám tới đây trộm chứ.
Nghe được lời nói của Hầu Nguyệt Cúc, Sửu Ny khinh thường giật giật khóe miệng.
Vương lão đại kia lười chảy thây, hôm qua ăn cơm tối xong còn này thiếu kia đau, giả bệnh không đi làm.
Ăn cơm nước xong, lại hứng chí, chủ động nhắc tới đi nhà nhạc phụ làm việc.
Chuyện này khẳng định có quỷ.
Hắn ở nhà đều là kẻ mặc kệ, còn có thể đi nhà nhạc phụ làm chủ, trước thu mảnh đất nào?
Đây không phải là chuyện cười sao!
Cúi đầu giặt tẩy xiêm y, trong mắt đột nhiên trở nên âm lãnh.
Suy đoán trong lòng nàng, đã được chứng thực sáu phần.
Dò la muốn biết dông dài hai câu, xiêm y trong chậu tùy ý vò hai lần, cũng mặc kệ có sạch hay không, liền ném tới trong chậu.
Hai người giặt xong quần áo, trở lại trong viện, Vương Bình đang ngồi ở trong viện rửa chân.
Nhìn thấy Sửu Ny, ánh mắt né tránh một chút, cúi đầu làm bộ như không p·h·át hiện nàng.
Vương gia có hai phòng đông tây, phòng phía tây cho Vương lão đại kết hôn.
Phòng phía đông, dùng cột cao lương ngăn cách lò sưởi ở đầu giường, bên trong là Sửu Ny và Vương Bình ở.
Vương Đại Nha trước khi xuất giá cũng ở bên trong.
Bên ngoài kê một cái giường, là Vương Lão Yên và Điền Ngọc Phân hai vợ chồng, còn có Nhị Ngốc cùng Vương Đại Bảo ở.
Nhà đông người, lão công công và con dâu đều phải ở chung một cái giường lớn.
Hai vợ chồng già, hai vợ chồng trẻ, một chút cũng không chậm trễ làm việc.
Vương gia chú ý một chút, bởi vì là cha kế, các anh em đã trưởng thành cũng không phải cùng một mẹ sinh ra, sợ người ta nói ra nói vào, nên mới ngăn khuê nữ ra riêng một chỗ.
Sửu Ny mở ra chăn đệm, sau khi lên giường lò, Vương Bình vậy mà thả nhẹ động tác, nằm xuống quay lưng về phía Sửu Ny, một câu nói chua ngoa cũng không có.
Da gáy của nàng bị kéo, hiện tại vẫn còn tê tê đau, trán cũng bị đập rách một lỗ.
Sửu Ny này đúng là cọp cái, bình thường đều là giả vờ, ra tay thật hung ác a.
Nằm thẳng đối diện với đỉnh, Sửu Ny trong bóng đêm đột nhiên nở nụ cười, không phát ra âm thanh.
Thì ra đối phó với loại người như Vương Bình, ngươi chỉ cần độc ác hơn nàng ta là được, nàng ta cũng không dám trêu chọc ngươi.
Còn phải cẩn thận từng li từng tí, đừng chọc giận ngươi.
Nàng đột nhiên nghĩ đến hai chuyện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận