Warhammer: Theo Hành Tinh Tổng Đốc Bắt Đầu

Chương 487: A, đây mới là Hắc Ám Linh Tộc văn minh nên có dáng vẻ! (1)

Chương 487: A, đây mới là dáng vẻ vốn có của nền văn minh Hắc Ám Linh Tộc! (1)
Sana tự xưng là một thi nhân linh hồn, và cũng là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất ở Comoros về khoản tìm kiếm thú vui.
Ngàn năm qua, hắn đã qua lại mọi khu vực trong tòa Hắc Ám chi thành này, tìm kiếm hết lò s·á·t sinh, tửu quán, nhạc viên, sân thi đấu cho đến huyết nhục công xưởng.
Hy vọng tìm được càng nhiều hình cụ mê người, những linh hồn chịu giày vò mỹ vị cùng với những cảnh đẹp ý vui, những trận thi đấu hoặc biểu diễn khiến người ta huyết mạch sôi trào.
Sau đó sáng tác những vần thơ ca tụng đau đớn.
Nhờ vào sự chấp nhất, kinh nghiệm phong phú và thành tựu nghệ thuật, Sana trở thành nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy ở Comoros.
Mọi người vui vẻ tiếp nhận đề cử của thi nhân linh hồn, để đi nếm thử một địa điểm hay dịch vụ mới.
Ví dụ như nếm thử xúc tu đặc thù của huyết nhục công xưởng hoặc nếm qua linh hồn của một chủng tộc mới.
Ngay cả chí cao chúa tể cũng như vậy.
Hy vọng nguyên thể Chúa cứu thế, hậu duệ Asuman cũng chú ý tới vị thi nhân linh hồn này, xem hắn như một công cụ tuyên truyền quan trọng:
“Đó chẳng phải là chủ bá đỉnh cấp, đạt nhân dò xét cửa hàng của Comoros sao, mau mời hắn đến khu cứu rỗi vệ tinh!”
Rất nhanh, liền có Chấp Chính Quan quen biết Sana phát ra thư mời.
Hy vọng thi nhân linh hồn có thể đến đây trải nghiệm khu cứu rỗi vệ tinh, một nhạc viên Hắc Ám Linh Tộc hoàn toàn đổi mới.
“Cuối cùng cũng tới sao?”
Sana bước xuống phi thuyền của đám người tra tấn, có chút vô vị nhìn móng tay dài sặc sỡ của mình.
Đó là một tác phẩm nghệ thuật cấp di vật, được lấy xuống từ thây khô của quý tộc Cổ Linh tộc đế quốc nào đó.
Hắn đi theo quý tộc và những nghệ thuật gia khác vào trong thông đạo.
Những người kia hầu như đều là nhân sĩ được mời, còn có một số quý tộc đến để tị nạn.
Gần đây Comoros có thể sẽ không yên ổn, các Chấp Chính Quan dưới mệnh lệnh của chí cao chúa tể, bắt đầu thanh tẩy quy mô lớn các khu vực liên quan, đồng thời tàn sát lẫn nhau.
Những quý tộc này sợ mình sẽ bị liên lụy hoặc ám toán trong trận hỗn loạn, liền dứt khoát mượn cơ hội chạy đến biên khu.
Chuẩn bị chờ sau khi hỗn loạn kết thúc sẽ quay về.
Sana cũng giống như những vị khách khác, tiếp nhận hết lần quét hình này đến lần quét hình khác, cuối cùng mới leo lên được phi hành khí đi tới mặt đất.
Đó cũng là vì sự an toàn của tất cả mọi người.
Tất cả cấm kỵ vũ khí hoặc thần khí đều không được phép tiến vào khu cứu rỗi vệ tinh, để tránh những thứ đồ chơi nguy hiểm kia phá hủy toàn bộ lục địa.
Hắn rất tán thành điều này.
Thi nhân linh hồn thống hận những thứ vũ khí nguy hiểm kia, có mấy cái nhạc viên hắn yêu thích đã không hiểu vì sao mà bị phá hủy cùng toàn bộ khu vực.
Tính mạng của những khu vực kia cũng đều bị hủy diệt, linh hồn thuộc về nữ sĩ khát khao.
“Đây chỉ sợ là một chuyến đi nhàm chán, hy vọng những tiết mục khô khan kia sẽ không làm ta nổi điên.”
Sana cau mày, không có hứng thú gì.
Bây giờ Hắc Ám Linh Tộc sa đọa đáng sợ, đặc biệt là thành tựu trong nghệ thuật, càng không có sinh khí.
Hắn đã nhìn quá nhiều thứ giống nhau, không có chút ý tưởng mới nào.
“Nghệ thuật của Hắc Ám Linh Tộc đã chết.”
Sana đã từng nói như vậy, đồng thời càng thêm mê luyến quá khứ của Cổ Linh tộc đế quốc.
Thời kỳ đó mới thực sự là thiên đường nghệ thuật, các tộc nhân có thể theo đuổi nghệ thuật và thể nghiệm ở mức cao nhất.
Bây giờ Hắc Ám Linh Tộc sợ đầu sợ đuôi, vẫn còn đùa bỡn trò giày vò linh hồn cũ, cũng không dám thêm vào trên người mình.
Trải nghiệm như thế đã giảm đi rất nhiều.
Đương nhiên, trong đó cũng có nguyên nhân từ sự mơ ước của nữ sĩ khát khao.
Trên thực tế, Sana không muốn tới khu vực vắng vẻ này, hắn không cảm thấy ở đây có thể có trò xiếc mới mẻ gì.
Đơn giản chỉ là một đống lớn xưởng t·h·ị·t nô lệ, đủ loại hình cụ kích thích, cải tạo thân thể huyết nhục, nhiều nhất cũng chỉ là núi thây sông máu.
Những thứ này mọi người đã nhìn mấy ngàn năm, còn có thể có trò mới gì?
Nghe nói ở đây còn có sân thi đấu.
Thì đã sao, đám Hắc Ám Linh Tộc đã nhìn cả đời quyết đấu đồ sát, sớm đã chán ngán.
Một vài sân thi đấu vì muốn có cảm giác mới mẻ, cũng bắt đầu tìm kiếm chiến sĩ chủng tộc mới cùng với tồn tại cao cấp hơn.
Khu vực xa xôi như vậy, rất khó mua được chiến sĩ và nô lệ ra dáng, tài nguyên sớm đã bị lũng đoạn bởi các sân thi đấu cỡ lớn của Comoros.
Căn bản không có khả năng so sánh được.
Tuy nhiên, Sana vẫn tới.
Bởi vì hắn đã được trả tiền, Chấp Chính Quan mời hắn đã đưa ra số lượng lớn linh hồn đỉnh cấp coi như thù lao.
Đó là cái giá không thể từ chối.
“Dù vậy, cũng không thể vặn vẹo được sự theo đuổi nghệ thuật của thi nhân linh hồn, tên hậu duệ Asuman kia không thể mua chuộc ta!”
Sana hung hăng thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng nghĩ đến thù lao sau này, toàn thân hắn lại bắt đầu hưng phấn run rẩy.
Đó là khoản thù lao cao mà mấy trăm năm qua hắn không thể có được, đủ để mua sắm càng nhiều tác phẩm nghệ thuật cổ xưa.
Chưa kể đến thù lao bên trong có cả trân tàng phẩm của quý tộc Cổ Linh tộc đế quốc.
Có lẽ, mình có thể tìm được sự cân bằng giữa nghệ thuật và linh hồn, hơi tán tụng vài câu là được.
Sana cũng giống như rất nhiều quý tộc, mang tâm tình khinh thường bước vào khu cứu rỗi vệ tinh, nghĩ muốn phê phán một chút sự cằn cỗi và thô lỗ của biên khu.
Tuy nhiên bọn họ vừa mới bước xuống phi hành khí, liền chấn kinh.
Khu vệ tinh này lại phồn hoa đến thế.
Đủ loại phòng ngự trận liệt đông đúc đến mức khiến người ta giận sôi, kiến trúc tháp cao vút đâm vào phía chân trời, không hề thua kém Comoros.
Hơn nữa so với kiến trúc cũ nát của Comoros.
Thành thị ở đây gần như là hoàn toàn mới, tràn đầy phong cách và nghệ thuật của Cổ Linh tộc đế quốc, đồng thời dung hòa đặc thù thích của Hắc Ám Linh Tộc.
Khiến cho người ta trong thoáng chốc quay trở lại thời đại huy hoàng nhất của linh tộc.
“Ôi không, không khí ở đây cũng là hương thơm ngọt của linh hồn!”
Một phu nhân Hắc Ám Linh Tộc ngẩng cao đầu, lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Sự xa hoa lãng phí ở đây vượt xa khỏi tưởng tượng của mọi người.
Trong thành thị, dựng lên tượng Sinh mệnh nữ thần của Cổ Linh tộc đế quốc đâm thủng phía chân trời, xung quanh là đài phun nước linh hồn cỡ lớn không ngừng phun ra năng lượng linh hồn.
Thứ tài nguyên quý giá mà Hắc Ám Linh Tộc dựa vào để sinh tồn, lại dễ dàng bay hơi trong không khí như vậy.
Bề mặt những kiến trúc kia càng ẩn ẩn có vết tích của linh hồn, một số thậm chí có thể thấy rõ ràng có linh hồn bám vào trong đó.
Phu nhân kia sau khi nhìn thấy quý tộc đối diện đi tới, có chút xấu hổ đi sang một bên, giấu túi da người trong tay ra phía sau.
Nàng phát hiện quý tộc qua lại trên thân đều là trang phục linh hồn trọn bộ, tràn ngập hương thơm linh hồn.
Vô luận là nồng độ linh hồn hay là giá trị nghệ thuật, đều vượt xa những thứ trên tay mình, trang sức trên người, vừa nhìn đã biết là sản phẩm cao cấp.
Bây giờ, vị phu nhân Hắc Ám Linh Tộc này càng giống như đồ nhà quê từ biên khu tới, không hợp với tất cả mọi thứ xung quanh.
“Tên hậu duệ Asuman kia rốt cuộc làm thế nào thu hoạch được nhiều linh hồn như vậy, chẳng lẽ hắn có lãnh địa chăn nuôi dị tộc sinh mệnh cỡ lớn ở Ngân Hà?”
Sana cũng rất khiếp sợ, chỉ có như vậy mới có thể giải thích được sự giàu có ở đây.
Hắn có thể nhìn thấy, người trên đường phố đang tùy thời tùy chỗ hưởng thụ tuyệt vời linh hồn dược tề, thậm chí có thể mua được linh hồn đắt giá tại cửa hàng ven đường.
Cho dù là khu thành đứng đầu nhất của Comoros, cũng không có cảnh tượng như thế này?
Trên thực tế, sự giàu có này cũng chỉ là giả, rất nhiều người đều đang vay mượn tiêu phí những tạo vật linh hồn này.
Cái giá chính là ký kết linh hồn khế ước với hậu duệ Asuman, vì đó phục vụ.
Trong số bọn họ, rất nhiều người đã tích lũy mấy chục trên trăm năm kỳ hạn phục vụ, thậm chí bán cả người cho hậu duệ Asuman.
Nhưng những Hắc Ám Linh Tộc này lại làm không biết mệt.
Ngược lại không vì hậu duệ Asuman phục vụ, cũng phải vì những âm mưu đoàn khác liều mạng, vậy còn không bằng đi theo vị hậu duệ quý tộc cổ xưa này.
Ít nhất thù lao cao, còn có thể hưởng thụ một chút.
“Thực sự là một tòa thành thị tuyệt vời a......”
Sana không còn khinh thường như trước, một cỗ cảm xúc tôn trọng, tự hào tự nhiên sinh ra:
“Không hổ là nhạc viên do hậu duệ Asuman kiến tạo, vị tồn tại cao quý kia đã kế thừa di sản nghệ thuật của Cổ Linh tộc đế quốc.”
Trước đây, sự sa đọa lớn của Cổ Linh tộc quá đột ngột.
Dù cho tới tận bây giờ, nội bộ Hắc Ám Linh Tộc vẫn còn rất nhiều người đang hoài niệm sự huy hoàng trước đây.
Ron kiến tạo tòa thành thị đế quốc cổ linh tộc giả này, không nghi ngờ gì đã đón đúng sự chờ đợi giấu kín trong đáy lòng Hắc Ám Linh Tộc.
Khiến cho bọn hắn không khỏi nảy sinh hảo cảm, thậm chí sùng bái đối với khu cứu rỗi vệ tinh.
Sana trở nên thận trọng, bắt đầu du lãm khu cứu rỗi vệ tinh dưới sự dẫn dắt của Remien yêu nữ.
Toàn bộ thể xác và tinh thần hắn đều đắm chìm trong chuyến đi này, không chỉ vì thù lao mà kim chủ đưa, còn vì giấc mộng huy hoàng ẩn giấu.
Điểm dừng chân đầu tiên của vị thi nhân linh hồn này là nhạc viên linh hồn.
Hắn được trải nghiệm một số hình thức giải trí cực hạn của Cổ Linh tộc đế quốc trước đây, như là thể nghiệm cảm quan cực hạn, giày vò, kích động hơn nhiều so với việc giày vò nô lệ đơn thuần.
Hơn nữa không bị quyền năng của nữ sĩ khát khao đuổi bắt.
Sana còn vùng vẫy trong hải dương nhân tạo trải rộng linh hồn, đó là sự mỹ hảo chưa từng có.
Thậm chí còn được trải nghiệm t·ử v·ong một lần.
Hắn cùng các du khách trải nghiệm tầng sâu nhất của sự sợ hãi t·ử v·ong bằng đủ loại phương thức, sau đó lại nhanh chóng được Huyết Linh nhân khe hở hợp khôi phục.
Hạng mục này có hơi đắt đỏ.
Nhưng đối với du khách mà nói, đã coi như là tiện nghi.
Dù sao không phải ai cũng có thể dễ dàng mời được đại sư Huyết Linh nhân, hơn nữa có nhiều linh hồn như vậy xem như tài liệu khôi phục.
Sau đó, Sana lại đi sòng bạc linh hồn, trải nghiệm sự cuồng hoan của tư duy và linh hồn.
Không khí ở đây tràn ngập thuốc kích thích liều cao và năng lượng linh hồn, đủ loại rượu ngon, thực phẩm, dược tề linh hồn tuyệt vời đều tiện tay có thể có.
Còn có đủ loại phòng giải trí khác tùy thời có thể vào trả tiền trải nghiệm.
Hắn thấy có người đặt cược toàn bộ tài sản, tinh thần và linh hồn trong sự khẩn trương tột độ để cảm thấy vui vẻ, sau đó nghênh đón phá sản thê thảm.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, thu được cảm xúc cực hạn.
Còn có một nô lệ đặt cược số tiền ít ỏi, may mắn giành được tài sản kết xù.
Nhảy lên trở thành người giàu có.
Ở đây cái gì cũng có thể đặt cược, vô luận là tài phú, quyền thế, phối ngẫu, hay là linh hồn của mình, đều có thể quy ra là thẻ đánh bạc.
Một đống võ sĩ của âm mưu đoàn tràn đầy phấn khởi làm thành một đoàn, thảo luận cái gọi là kế hoạch vay mượn bù ngày hoặc một loại phương thức nào đó có thể tăng thêm vận may.
Sana rất yêu thích nơi này.
Ở đây có quá nhiều hạng mục đánh cờ, có sức sống như thế, mỗi linh hồn đều ở trong trạng thái phấn khởi cực độ.
Khác biệt một trời một vực với một số khu giải trí tử khí nặng nề ở Comoros.
Tháng năm dài đằng đẵng cùng với sự ăn mòn của nữ sĩ khát khao, khiến cho rất nhiều tộc nhân tinh thần trở nên tĩnh mịch, không có quá nhiều sức sống.
Mà ở trong đó hoàn toàn kích hoạt được cảm xúc của khách đến thăm.
Sana cũng thử một lần.
Nhưng hắn rất nhanh liền thua sạch thù lao lần này, thanh không tài khoản của mình, sau đó mồ hôi lạnh đầy người rời đi.
Vị thi nhân linh hồn này cảm nhận được sự nghèo khó đã lâu không gặp cùng với sự khẩn trương kích động, hắn chuẩn bị chờ thù lao sau này tới sổ, sẽ lại đến trải nghiệm một phen.
Trạm thứ hai Sana đi đến khu cư trú cao cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận